Editor: May

Thật sự là quá biến thái!!!

Cửa phòng ngủ rầm một tiếng bị cô đóng lại, Đường Tâm Niệm trước tiên chạy tới trước tấm gương lớn kia, nhìn xem mặt cô, nhìn xem bộ dáng của cô,

Lại hung hăng nhéo trên người cô một phen, sống lại, cô thật sự sống lại!!

Ha ha…

Nhìn bộ dáng trong gương, cô giống như về tới ba năm trước đây, về tới lúc cô và Tần Lệ Tước vừa mới bắt đầu.

Cho nên, hết thảy đều bắt đầu lại một lần nữa.

“A, ha… Ha ha”

Đường Tâm Niệm nhịn không được giơ cao đôi tay cườiphá lên, cười đến nước mắt đều chảy ra.

Cửa phòng ngủ, cạch một tiếng bị mở ra, tầng tầng hơi thở âm lãnh nháy mắt mở to tuôn mạnh từ phía sau,

Đường Tâm Niệm đánh rùng mình nhìn qua ngoài cửa,

Ngoài cửa là một thân thể cao lớn đĩnh bạt cực kỳ dụ hoặc, đứng ngược sáng, tỉ lệ đường cong hoàng kim lãnh ngạnh rõ ràng, trên dưới quanh thân chỉ vây quanh một cái khăn tắm, phía trên mái tóc màu đen còn đang nhỏ nước,

Chỉ là quanh thân người đàn ông như là quay quanh tầng tầng sương đen, gương mặt kia, âm trầm đến cực điểm.

Khóe môi nhỏ bé căng chặt mím thành một đường thẳng tắp.

Từ từ, gương mặt kia?

Lúc xem rõ gương mặt kia, Đường Tâm Niệm hừ lạnh một tiếng, cô khinh thường.

Cô vừa định mở miệng, kêu người nọ đừng chặn cửa, lại phát hiện ánh mắt người đàn ông đang ở dời xuống, từ mặt cô dời xuống từng chút, cuối cùng đôi mắt thâm thúy như biển rộng tầng tầng không thôi kia bắn ra một tia sáng lạnh.

Đường Tâm Niệm theo bản năng liền nghĩ đến giây phút cô tỉnh lại kia, nháy mắt hai chân kẹp chặt, tay hai tay cũng đồng thời ôm ở trước ngực.

Chỉ là vừa ôm, làm cô cảm giác được không thích hợp, con ngươi nhìn lên người của mình…

“A -” Tiếng thét chói tai của Đường Tâm Niệm, truyền khắp cả biệt thự.

“Khốn kiếp, đừng nhìn tôi”!

Đường Tâm Niệm nắm khăn tắm trên mặt đất lên bay nhanh khóa lại trên người,

Người đàn ông nhìn bộ dáng Đường Tâm Niệm thét chói tai, lạnh lùng xùy một tiếng “Giả vờ cái gì!”.

Đường Tâm Niệm không có thời gian nháo với anh, cho dù cô giả vờ, cũng tuyệt đối sẽ không giả vờ ở trước mặt anh.

Cô mở tủ quần áo ra, muốn tìm quần áo của mình, lại phát hiện bên trong toàn bộ tủ quần áo đều không có một bộ quần áo của cô, mới nhớ tới, đời trước, Tần Lệ Tước ghét nhất chính là nhìn thấy có quần áo của cô ở phòng ngủ của bọn họ. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương