Bảo Bối Giá Trên Trời: Daddy, Cầu Hôn Lần Thứ 99
-
Chương 45
Editor: May
“Bốp _” Một tiếng bạt tai thanh thúy truyền vào bên trong lỗ tai của mọi người.
Toàn bộ đều không thể tưởng tượng nhìn Đường Tâm Niệm.
Đặc biệt là Tần Lệ Tước, từ vừa mới bắt đầu, anh liền vẫn luôn đang nhìn chằm chằm cô, giờ phút này nhìn thấy động tác của cô càng là nguy hiểm nheo mắt lại,
Tuy rằng Đường Tâm Niệm gả vào lâu như vậy, anh không có liếc mắt nhìn qua cô, nhưng cũng có chút ấn tượng, cô vẫn luôn đều như là một người câm, như túi trút giận, từ khi nào lại cũng học xong động thủ rồi?
“Cô dám đánh tôi?” Người hầu kia mở to hai mắt nhìn, một tay bụm mặt.
“Như thế nào?”
Đường Tâm Niệm lắc lắc tay “Hết thảy đều như là ảo giác của cô, làm cô không thể tin được sao? Vậy có phải muốn lại đến một chút chân thật không?”.
Dứt lời.
“Bốp _” Lại là một tiếng bạt taithanh thúy.
Đường Tâm Niệm dùng toàn bộ sức lực của cô, quăng một cái tát qua, người hầu kia trực tiếp bị đánh ngã ở trên mặt đất, dấu ngón tay trên mặt trật tự rõ ràng, thập phần rõ ràng, vừa thấy chính là dùng lực tàn nhẫn.
Trong đại sảnh truyền đến một trận tiếng hít ngược không khí, gần như mọi người đều lui về phía sau vài bước, không kịp phòng nhìn chằm chằm một màn trước mắt, qua thật lâu đều không phục hồi tinh thần lại.
Túi trút giận lúc trước lại có thể đánh người?
“Cô…”
Người hầu ngã trên mặt đất kia hai tay bụm mặt ngẩng đầu, ở khi chạm đến đôi mắt mang theo tàn nhẫn vô hạn của Đường Tâm Niệm, thân mình hung hăng run run một chút, hoàn toàn kinh ngạc hoảng sợ ngốc lăng tại chỗ.
“Tôi làm sao?”
Đường Tâm Niệm lắc lắc tay, vừa rồi cô đánh quá dùng sức, làm cho lòng bàn tay của cô có chút đau.
“Ngại cho cô giáo huấn chưa đủ sao?”.
“Không… Không……”
Thân thể người hầu kia không ngừng lui về phía sau, nhìn thấy Đường Tâm Niệm giống như là một tiểu ác ma trở về báo thù, khiến lòng người sợ hãi.
“Sớm nghe lời như vậy không phải xong việc rồi sao.”
Đường Tâm Niệm lạnh lạnh thu hồi ánh mắt, sâu kín nhìn những người hầu bốn phía kia.
“Tôi là tiểu phu nhân của nhà họ Tần, lại là Tần Lệ Tước cưới hỏi đàng hoàng trở về, các người ở trước mặt tôi nói chuyện làm càn như vậy, còn không phải là đang đánh mặt chồng tôi sao? Ngại anh ta không có bản lĩnh? Đến phu nhân của anh ta mà các người cũng dám tùy tiện khi dễ? Hay các người là hoàn toàn khinh thường anh ta?”.
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
“Bốp _” Một tiếng bạt tai thanh thúy truyền vào bên trong lỗ tai của mọi người.
Toàn bộ đều không thể tưởng tượng nhìn Đường Tâm Niệm.
Đặc biệt là Tần Lệ Tước, từ vừa mới bắt đầu, anh liền vẫn luôn đang nhìn chằm chằm cô, giờ phút này nhìn thấy động tác của cô càng là nguy hiểm nheo mắt lại,
Tuy rằng Đường Tâm Niệm gả vào lâu như vậy, anh không có liếc mắt nhìn qua cô, nhưng cũng có chút ấn tượng, cô vẫn luôn đều như là một người câm, như túi trút giận, từ khi nào lại cũng học xong động thủ rồi?
“Cô dám đánh tôi?” Người hầu kia mở to hai mắt nhìn, một tay bụm mặt.
“Như thế nào?”
Đường Tâm Niệm lắc lắc tay “Hết thảy đều như là ảo giác của cô, làm cô không thể tin được sao? Vậy có phải muốn lại đến một chút chân thật không?”.
Dứt lời.
“Bốp _” Lại là một tiếng bạt taithanh thúy.
Đường Tâm Niệm dùng toàn bộ sức lực của cô, quăng một cái tát qua, người hầu kia trực tiếp bị đánh ngã ở trên mặt đất, dấu ngón tay trên mặt trật tự rõ ràng, thập phần rõ ràng, vừa thấy chính là dùng lực tàn nhẫn.
Trong đại sảnh truyền đến một trận tiếng hít ngược không khí, gần như mọi người đều lui về phía sau vài bước, không kịp phòng nhìn chằm chằm một màn trước mắt, qua thật lâu đều không phục hồi tinh thần lại.
Túi trút giận lúc trước lại có thể đánh người?
“Cô…”
Người hầu ngã trên mặt đất kia hai tay bụm mặt ngẩng đầu, ở khi chạm đến đôi mắt mang theo tàn nhẫn vô hạn của Đường Tâm Niệm, thân mình hung hăng run run một chút, hoàn toàn kinh ngạc hoảng sợ ngốc lăng tại chỗ.
“Tôi làm sao?”
Đường Tâm Niệm lắc lắc tay, vừa rồi cô đánh quá dùng sức, làm cho lòng bàn tay của cô có chút đau.
“Ngại cho cô giáo huấn chưa đủ sao?”.
“Không… Không……”
Thân thể người hầu kia không ngừng lui về phía sau, nhìn thấy Đường Tâm Niệm giống như là một tiểu ác ma trở về báo thù, khiến lòng người sợ hãi.
“Sớm nghe lời như vậy không phải xong việc rồi sao.”
Đường Tâm Niệm lạnh lạnh thu hồi ánh mắt, sâu kín nhìn những người hầu bốn phía kia.
“Tôi là tiểu phu nhân của nhà họ Tần, lại là Tần Lệ Tước cưới hỏi đàng hoàng trở về, các người ở trước mặt tôi nói chuyện làm càn như vậy, còn không phải là đang đánh mặt chồng tôi sao? Ngại anh ta không có bản lĩnh? Đến phu nhân của anh ta mà các người cũng dám tùy tiện khi dễ? Hay các người là hoàn toàn khinh thường anh ta?”.
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook