Editor: May

“Đàn ông đều thích phụ nữ gợi cảm, những người phụ nữ bên ngoài kia có người nào không phải mặc thập phần bại lộ, đàn ông liếc mắt một cái liền coi trọng."

"Nhưng cậu mặc thành như vậy, Tần Lệ Tước sao có thể nhìn đến cậu?”.

Nụ cười kia thật là quá giả.

“Phải không?”

Đường Tâm Niệm vén vén tóc bên tai.

“Hiện tại không phải ở bên trong nhà họ Tần, tôi không cần mặc những quần áo đó, mặc đến nơi này, chẳng phải tôi là phải bị người chê cười chết sao?"

"Chúng ta là chị em tốt, cô cũng không muốn nhìn thấy tôi bị người khác chê cười đúng không? Hửm?".

Giọng nói cô gái không có một chút giả bộ, nhưng nghe lên lại là thập phần mềm mại ngọt ngào, nhắm thẳng làm mềm tâm đàn ông, không ít ánh mắt của đàn ông đều dời đi từ trên người Ivy, rơi xuống trên người Đường Tâm Niệm.

Loại tương phản này khiến Ivy càng thêm siết chặt tay.

Cô ta vừa muốn nói Đường Tâm Niệm vẫn là mặc những quần áo lộ thịt đó sẽ đẹp hơn, đạo diễn quảng cáo ở bên cạnh lại mở miệng vàongay lúc này.

“Cô là Đường Tâm Niệm? “

“Đạo diễn, tôi lại không phải đổi mặt, ngài khoa trương như vậy làm gì?”

Đường Tâm Niệm cười khẽ “Thật ra tôi vốn là muốn mặc tùy tiện một bộ quần áo lại đây, chỉ là tôi đột nhiên nghĩ tới một chủ đề, cực kỳ thích hợp vườn trường của chúng ta, có thể hấp dẫn học sinh bên ngoài rất tốt”.

“Chủ đề gì?” Đạo diễn theo bản năng mở miệng.

Ivy nắm chặt tay nhưng lại không thể cắt đứt lời nói của Đường Tâm Niệm vào lúc này, chỉ có thể đứng trơ.

Rõ ràng cô ta mới là vai chính, lúc này lại chỉ có thể đứng trơở chỗ này.

“Tôi nghĩ đến ngày hôm qua mọi người đã xem lời kịch gốc của quảng cáo, tôi cảm thấy chỉ có một người nói cũng không thể thể hiện ra cái gì, nếu dùng hai người nói nhất định có thể càng dễ thể nghiệm ra tới, ví dụ như một đen một trắng, một mạnh một yếu, hai loại tính cách hai loại người, khẳng định sẽ có thể càng hấp dẫn người”.

“Cậu có ý tứ gì?”

Sắc mặt Ivy đã có chút không tốt.

“Ý tứ chính là quảng cáo hôm nay có thể màu dùng hai người, nhưng ý kiến có thể dùng hay không vẫn là muốn xem đạo diễn của chúng ta”

Đường Tâm Niệm nói ra ý kiến của mình lại bất động thanh sắc nâng cao đạo diễn một chút.

“Một người là được rồi, là trong trường học quyết định, sao lại có thể dùng hai người?"

"Tâm Niệm, có phải cậu suy nghĩ nhiều rồi không?" <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương