Editor: May

Lục Thiên nhìn lướt qua bữa sáng thực tinh xảo kia, nhìn màu sắc, muốn ngon hơn Đường Tâm Niệm làm, ăn một ngụm, đến mày đều nhíu lại.

“Sao mùi vị lại kém như vậy?”.

Kém xa Đường Tâm Niệm làm.

Người hầu “… Lục thiếu gia, đây là đầu bếp chúng ta mới mời đến làm, mời tới từ châu Úc!”.

Một tháng, chỉ tiền lương đã mấy trăm ngàn.

Dựa vào, đầu bếp mời từ châu Úc liền mùi vị này? Kỹ thuật này?

Lục Thiên nghiêm trọng hoài nghi, “Mùi vị này còn kém xa Đường Tâm Niệm làm!”

Nhà anh ta cũng có đầu bếp, đầu bếp của trùm địa ốc có thể kém sao? Nhưng anh ta cách thật xa chạy tới chính là vì ăn bữa sáng Đường Tâm Niệm làm!

Chỉ là cô giống như đổi tính, thủ đoạn mới vì để cho Tần Lệ Tước chú ý?

Tần Lệ Tước cũng nếm một ngụm, chậm rãi nhai động, bữa sáng của anh từ nửa năm trước chính là Đường Tâm Niệm làm, cho nên rất ít ănđầu bếp trong nhà làm.

Lục Thiên mở to hai mắt nhìn nhìn chằm chằm người đàn ông kia, vọng tưởng giành được đồng cảm, “Đúng không đúng không, có phải rất khó ăn hay không? Không có ăn ngon bằng tiểu ngốc tử nhà anh làm?”

Tiểu ngốc tử!!!

Một tiếng một câu tiểu ngốc tử kêu rất thuận miệng ha!

Đường Tâm Niệm nghiến răng nghiến lợi nắm chặt nĩa trong tay!

Tất cả người hầu cũng đều khẩn trương lên, không khí đọng lại, trên cổ đầu bếp mời đến từ châu Úc Châu ở trong phòng bếp tựa như bị đặt một con dao, đến thở lớn cũng dám!

Lo lắng đề phòng, một câu của người đàn ông liền có thể quyết định anh ta có phải cút đi hay không!

Trong miệng Tần Lệ Tước nhai đồ ăn, trên khuôn mặt tuấn mỹ như đúc đều không có một chút dao động, vẫn lãnh ngạnh quá mức, nhưng không có người chú ý tới con ngươi anh buông xuống ở trên đồ ăn có ánh sáng lạnh nhè nhẹ đang ngưng tụ, đen tối không rõ.

Người khác không có chú ý tới, nhưng Đường Tâm Niệm lại là chú ý tới, đặc biệt là sau đó trong miệng anh nhai động đến càng ngày càng chậm, vậy đại biểu cho, anh thập phần không hài lòng với đồ vật trước mắt.

Tâm tình Đường Tâm Niệm rất tốt, giơ giơ môi lên, xứng đáng!!

Tiểu biểu tình kia, bộ dáng khoe khoang kia ấn vào trong dư quang của người đàn ông nào đó, khuấy động dây thần kinh nào đó cả anh, nhiệt độ không khí trong đại sảnhnhất trí thấp đến dưới 0 độ!

Qua nửa ngày

“Không tồi!”

Nhiệt độ không khí căng chặt tới nhất định, nháy mắt rơi giảm xuống, tất cả người hầu đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương