Editor: May

Làm đến hôm nay lại có thể quên, cái này gọi là gì? Cái này gọi là làm ít công to!!

Đường Tâm Niệm chậm rãi uống một ngụm sữa bò, một tay chống đầu, hơi nheo con ngươi lại liếc mắt nhìn về phía những người hầu đó.

“Làm bữa sáng đều muốn tôi tới làm, vậy muốn các người làm cái gì?”.

Người hầu “……”

Xoát xoát một cái lại một cái mặt trắng xuất hiện.

Ngay cả sắc mặt Tần Lệ Tước đều âm trầm vài phần, con ngươi nguy hiểm rơi xuống trên người cô gái nhỏ kia.

“Tiểu phu nhân, không phải cô nói về sau bữa sáng của thiếu gia và tiểu thiếu gia đều do người tới chuẩn bị sao?”

Người hầu nhắc nhở nói, còn cố tình bỏ thêm một câu “Người đã quên người muốn lấy lòng thiếu gia sao?”

Lúc trước Đường Tâm Niệm muốn lấy lòng Tần Lệ Tước là nghĩ như vậy,

Nhưng hiện tại giống như trước sao?

Cô có giáo huấn đời trước, còn không biết đổi đùi ôm, còn ôm anh ta?

Sao có thể?

“Hiện tại tôi có tiểu tâm can nhà tôi, tôi còn lấy lòng anh ta làm gì?”

Lúc Đường Tâm Niệm nói chuyện, hai con mắt trong suốt đều ở trên mặt tiểu bao tử bên người.

“Nghe rõ, về sau tôi chỉ phụ trách tiểu tâm can nhà tôi, bữa sáng của Tần đại thiếu gia liền giao cho các người!”

“Phốc -”

Lục Thiên vừa mới uống xong một ly sữa bò, nháy mắt phun ra, tiểu ngốc tử cả ngày chạy theo sau Tần Lệ Tước này nói cái gì?

Mẹ nó, hôm nay đổi tính sao?

Trước kia tiểu ngốc tử kia vâng vâng dạ dạ, nào dám nói giống như bây giờ?

Người hầu “……”

Mấu chốt là hôm nay bọn họ không có làm!!!

Nhiệt độ không khí trong đại sảnh đột nhiên giàm xuống vù vù, khuôn mặt tuấn mỹ như đúc của Tần Lệ Tước đã không thể dùng mây đen giăng đầy tới hình dung, đặc biệt là con ngươiđen nhánh nguy hiểm kia di chuyển trên người cô,

Như là từng luồng sương đenlượn lờ, trực tiếp quấn lên cổ cô, muốn siết chết cô.

Cách một chút khoảng cách, Đường Tâm Niệm đột nhiên cảm thấy cổ họng căng thẳng, hơi thở khiến người hít thở không thông che trời lấp đất mà đến, trái tim cô thình thịch nhảy loạn lên, có một loại đồ vật tên là sợ hãi, chui vào tới bên trong lỗ chân lông của cô, dẫn tới thân thể của cô run run một chút, đến sữa bò cũng nuốt không nổi nữa.

Có lẽ là bởi vì đời trước gặp qua bộ dáng hung ác kia của Tần Lệ Tước, cái loại sợ hãi anh này vẫn là giấu thật sâu ở bên trong thân thể của cô. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương