Bảo Bối Đừng Hòng Trốn Thoát!
-
187: Minh Triết Bị Trói
Trái ngược với khung cảnh ân ái của Lạc Tu Minh và Diễm An An, phía bên ngoài khung cảnh đã trở về chiều bầu không khí có chút mát mẽ.
Trong một căn biệt thự nhỏ nhưng rất sang trọng ở vùng ngoại ô thành phố, trong một phòng bí mật có một hình dáng thanh niên trên thân đầy vết thương đang rỉ máu trông rất đáng sợ.
Mà nhìn lại gần thì người thanh niên này chính là Minh Triết chứ còn ai vào đây cơ chứ, thân hình hắn hiện tại đã bị Hứa Di đánh đầy vết thương đã ướt đẫm cả chiếc áo trắng.
Mà trên cổ lại có một chiếc còng rắn chắt được liên kết với sợ giây xích cố định bản thân với thân giường chẳng đi đâu được.
Đương nhiên cái bộ dạng này là khi hắn tĩnh lại biết bản thân mình muốn hại Hứa Di đã bị cô phát hiện nên bị đánh rất thê thảm.
Mà hình như cô gái nhỏ xinh đẹp tên Hứa Di kia rất khác với tưởng tượng của Minh Triết thích tra tấn người lại còn bỏ đói người khác.
Nên hiện tại thân thể Minh Triết rất đau đớn và đói bụng nhưng chẳng đi đâu được cả chỉ biết ngồi một chỗ chịu đòn mà thôi.
Minh Triết thật sụ biết bản thân mình lần này là đá trúng tấm sắt cứng rồi nên chỉ đành cười khổ.
Minh Triết hắn từ nhỏ tới lớn đã chịu không ít khổ cực nên bị đánh như thế cũng chẳng có gì khó khăn cả.
Chỉ là bản thân hắn không hiểu kế hoạch của mình hoàn hảo như thế tại sao lại bị phát hiện chứ.
Minh Triết trầm tư đến nỗi đau cả đầu óc chậm rãi kéo dây xích trên cổ đi vào nhà tắm, mà căn phòng này khá rộng khoảng sáu mươi mét vuông rất đầy đủ tiện ích.
Phía chính giữa có chiếc giường nhỏ và một chiếc bàn để đựng vật dụng cần thiết.
Mà phía cuối góc phòng lại là phòng bếp với đầy đủ tiện nghi kèm theo chiếc ghế sofa trang trí rất giống những căn phòng nhỏ cho các cặp tình nhân sống bình thường.
Nhìn gần chiếc giường lớn lại có ti vi to được đặt trên vách tường nhưng hình như được kết nối với điện thoại thì phải.
Còn về giấy tờ tùy thân và điện thoại của Minh Triết thì đã bị Hứa Di tịch thu hồi nào không hay rồi.
Mà điều làm cho Minh Triết cảm thấy được an ủi một phần nào đó là sợ dây xích tuy trói cổ hắn rất chắt chắn nhưng có thể điều khiển dài và ngắn.
Nếu Hứa Di vào trong phòng mà đánh hắn thì sợ dây đó sẽ trói bản thân nằm bên cạnh giường mà thôi không thể phản kháng được.
Nhưng nếu Hứa Di rời đi thì sợi dây xích ấy lại được dài đủ cho hắn thuận tiện làm việc của mình.
Đương nhiên là trong căn phòng mà đều được lắp camera rồi chỉ có một điểm mù duy nhất là nhà tắm mà thôi.
Đều làm cho Minh Triết cảm thấy tuyệt vọng đó là căn phòng bếp rất đầy đủ tiện nghi nhưng chẳng có thức ăn giống như chỉ để trưng bày vậy.
" Reng..reng..."
Tiếng dây xích ma sát với nền nhà vang lên làm cho hình dáng Minh Triết trong nhà tắm hốt hoảng vội vã lấy một chiếc khăn tắm che đi cơ thể mình rồi chạy nhanh ra ngoài giường.
Bởi âm thanh này là sợ xích bắt đầu thu ngắn lại đồng việc với nghĩa Hứa Di lại đến.
" Kẻo...kẹt."
Chỉ vài phút sau âm thanh mở cửa lại truyền vào, Hứa Di chậm rãi bước vào bên trong trên người khoác một chiếc váy đơn giãn màu đen rất ngắn ngủi có thể thấy được đôi chân dài trắng noãn kia.
Mà phía trên lại là cặp gò bồng đào căng tròn kia như muốn phá áo mà bước ra ngoài làm cho người đàn ông nhìn là muốn đè cô dưới thân mà chà đạp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook