Bảo Bối Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
-
Chương 91: Mưu đối mưu (2)
-" Cha Nuôi!! Cô ấy là bạn gái của con!! Cô ấy đã cứu mạng sống của con hy vọng sẽ không làm cha thấy phiền khi con mang cô ấy tới đây ăn bữa cơm với cha "!!
Bảo Ngọc đợi Hàn Phong nói dứt lời liền nhanh chóng cúi đầu nhẹ hành lễ với ông ta:
- " Bá Tước Joe!! Buổi tối tốt lành xin lỗi vì đã đường đột tới đây mà không thông báo với ngài"!!
Ông ta cười hiền hoà lắc đầu lên tiếng:
- " Không sao"!! Hàn Phong nó có bạn gái xinh đẹp như con là rất tốt!!
Bảo Ngọc mỉm cười e thẹn nhưng trong lòng cô khinh bỉ lão già quỷ đội lốt vẻ chính nhân trưởng bối này,
cô biết Hàn Phong đã phải khống chế cảm xúc muốn giết chết lão ta ngay tại chỗ này..
Nhưng mà cô hiểu anh không thể làm thế vì dù sao ông ta hiện tại vẫn là bá tước có quyền lực của Nước Anh, hơn nữa phải lôi tất cả bè phái của ông ta tiêu diệt hết.
Sắc mặt Hàn Phong vẫn lạnh nhạt, phong thái điềm tĩnh bình thương nhưng mà mỗi một từ cha mà miệng anh cất lên là một lưỡi dao lại cứa vào tim anh chảy máu, lòng hận thù nỗi đau đớn mà không thể thốt lên phải cúi đầu giả ngây với kẻ thù sát hại cha mẹ mình...
Bảo Ngọc bước đi theo bên cạnh Hàn Phong khoác tay anh miệng mỉm cười, đôi mắt cô ngước lên nhìn anh là sự dịu dàng cùng phảng phất ánh lấp lánh như muốn toát lên lời khích lệ anh.
Hàn Phong nhếch miệng cười, lòng anh thật sự bình yên và tâm trạng có thể dễ dàng được khống chế đều nhờ có cô bên cạnh, đưa bàn tay vòng qua eo cô ôm sát cô vào người cùng bước đi như để cho cô hiểu anh rất ổn.
Một bàn tiệc lớn được bày ra trong phòng khách của toà biệt thự, chiếc bàn màu trắng phản chiếu với thức ăn được đựng trong những đồ thuỷ tinh trông thật đẹp mắt,
hoa lệ hơn là màu đỏ quyến rũ của rượu vang trong ly thuỷ tinh càng thêm hấp dẫn.
Khi ngồi vào bàn tiệc bá tước Joe nói vài lời khách khí với cô bảo cô cứ ăn uống tự nhiên rồi liền quay sang nói chuyện với Hàn Phong,
Bảo Ngọc nhếch khoé miệng cô đã lên kế hoạch cho việc tìm tài liệu chứng cớ bí mật của ông ta và bây giờ đã đến thời điểm mở màn thực hiện rồi...
Bảo Ngọc giả bộ ngoan ngoãn lắng nghe, cúi đầu gắp thức ăn vào đĩa tao nhã sử dụng dĩa và dao bỏ thức ăn vào miệng rồi khi cắt lát một miếng thịt bò cô cứ cứa nhẹ từ từ..
Hàn Phong thấy vậy liền biết cô đang đóng kịch liền cùng cô phối hợp diễn, anh liền đưa tay cầm lấy đĩa thuỷ tinh cất giọng trầm thấp ôn nhu nói:
- " Để anh giúp em làm"!!
Bảo Ngọc nhỏ giọng nũng nịu nhưng là lời nói ra đủ để lão bá tước nghe thấy:
- " Em tự làm được mà có bá tước ở đây anh làm em ngại nha"!
Nói rồi cô đưa tay giành lại như vô tình đụng vào ly rượu vang đỏ trên bàn sau đó là một tiếng xoảng vang lên, ly thuỷ tinh bị rơi xuống sàn nhà vỡ tan mà rượu vang thì bị đổ một mảng lớn trên chiếc váy hồng của Bảo Ngọc...
Cô hơi e dè nhìn về bá tước Joe với ánh mắt áy náy, xấu hổ môi mấp máy nói:
- " Ngại quá!! thực xin lỗi ngài "!!
Bá tước Joe mỉm cười lắc đầu ý nói không sao hết rồi gọi một cô hầu gái đưa Bảo Ngọc đi lựa một bộ trang phục khác..
Đến phòng thay đồ Bảo Ngọc đi vào bên trong nói với cô hầu là muốn tự thay không cần ai giúp, cô ta gật đầu đi ra ngoài bảo lát sẽ về đưa cô quay lại.
Bảo Ngọc cởi chiếc váy hồng nhạt ra bên trong cô mặc một chiếc áo đen bó sát chỉ tới ngực cùng với một chiếc quần short ngắn bởi vì chiếc váy cô mặc là loại voon nhiều lớp lên không dễ bị phát hiện.
Cô lấy dây thun trong túi quần bó cột cao tóc lên rồi chui qua cửa sổ, cô đi men theo bờ tường tìm thư phòng của ông ta là nơi mà cô đã bị Hàn Phong bắt gặp vì muốn lẻn vào đây điều tra.
Bảo Ngọc men tường mò tìm một hồi thì cũng thấy được thư phòng cô quan sát thấy bên trong có một cái camera đang xoay xung quanh phòng..
Cô rút trong túi quần da ra một thiết bị gây nhiễu sóng nó rất nhỏ nhưng lại rất hữu dụng nó có tác dụng trong 10 phút lên cô phải nhanh chóng tìm ra chứng cứ để còn quay về tránh làm lão bá tước nghi ngờ.
Bảo Ngọc đứng trên cửa sổ nhân lúc tia lade quét qua một tay bám lên cửa sổ thân mình nhoài vào bên trong hướng chiếc camera gắn lên thiết bị khi cái đầu máy xoay về hướng đối chiều với cô.
Sau khi xử lí xong camera, Bảo Ngọc nhảy vào bên trong phòng, bắt đầu tìm kiếm trên kệ sách, chiếc tủ sách to lớn cao gần 2m đựng rất nhiều tài liệu của ông ta..
Tìm kiếm một hồi vẫn không thấy gì là quan trọng chợt cô hướng mắt về chiếc máy tính trên bàn cô liền mở máy bắt đầu xem xét...
Bảo Ngọc mỉm cười khi cô ấn vào một mục Document, bên trong có rất nhiều tài liệu bản kí kết buôn bán không hợp pháp trên nước Anh..
Cô lấy Usb ra cắm vào máy sao chép tất cả dữ liệu đó vào, sau khi làm xong Bảo Ngọc liền để mọi thứ giống như chưa có ai đụng đến rồi cô nhanh chóng tìm kiếm thêm bên dưới bàn làm việc mà không hề để ý chiếc camera đã ngưng hoạt động.
Bảo Ngọc đang tìm thì chợt nghe có tiếng bước chân nhẹ nhưng có lực truyền đến cô liền khép người chui vào dưới bàn làm việc kín của lão bá tước.
Tiếng mở cửa cạch.. cạch vang có một người đàn ông bước vào phòng, đôi giày người đàn ông bước qua bước lại trước mặt cô chợt một tờ giấy rơi xuống sàn nhà gần chỗ cô đang ngồi...
Bảo Ngọc nghe tiếng tim mình đập nhanh, bóng người đang dần cúi xuống..
Bảo Ngọc đợi Hàn Phong nói dứt lời liền nhanh chóng cúi đầu nhẹ hành lễ với ông ta:
- " Bá Tước Joe!! Buổi tối tốt lành xin lỗi vì đã đường đột tới đây mà không thông báo với ngài"!!
Ông ta cười hiền hoà lắc đầu lên tiếng:
- " Không sao"!! Hàn Phong nó có bạn gái xinh đẹp như con là rất tốt!!
Bảo Ngọc mỉm cười e thẹn nhưng trong lòng cô khinh bỉ lão già quỷ đội lốt vẻ chính nhân trưởng bối này,
cô biết Hàn Phong đã phải khống chế cảm xúc muốn giết chết lão ta ngay tại chỗ này..
Nhưng mà cô hiểu anh không thể làm thế vì dù sao ông ta hiện tại vẫn là bá tước có quyền lực của Nước Anh, hơn nữa phải lôi tất cả bè phái của ông ta tiêu diệt hết.
Sắc mặt Hàn Phong vẫn lạnh nhạt, phong thái điềm tĩnh bình thương nhưng mà mỗi một từ cha mà miệng anh cất lên là một lưỡi dao lại cứa vào tim anh chảy máu, lòng hận thù nỗi đau đớn mà không thể thốt lên phải cúi đầu giả ngây với kẻ thù sát hại cha mẹ mình...
Bảo Ngọc bước đi theo bên cạnh Hàn Phong khoác tay anh miệng mỉm cười, đôi mắt cô ngước lên nhìn anh là sự dịu dàng cùng phảng phất ánh lấp lánh như muốn toát lên lời khích lệ anh.
Hàn Phong nhếch miệng cười, lòng anh thật sự bình yên và tâm trạng có thể dễ dàng được khống chế đều nhờ có cô bên cạnh, đưa bàn tay vòng qua eo cô ôm sát cô vào người cùng bước đi như để cho cô hiểu anh rất ổn.
Một bàn tiệc lớn được bày ra trong phòng khách của toà biệt thự, chiếc bàn màu trắng phản chiếu với thức ăn được đựng trong những đồ thuỷ tinh trông thật đẹp mắt,
hoa lệ hơn là màu đỏ quyến rũ của rượu vang trong ly thuỷ tinh càng thêm hấp dẫn.
Khi ngồi vào bàn tiệc bá tước Joe nói vài lời khách khí với cô bảo cô cứ ăn uống tự nhiên rồi liền quay sang nói chuyện với Hàn Phong,
Bảo Ngọc nhếch khoé miệng cô đã lên kế hoạch cho việc tìm tài liệu chứng cớ bí mật của ông ta và bây giờ đã đến thời điểm mở màn thực hiện rồi...
Bảo Ngọc giả bộ ngoan ngoãn lắng nghe, cúi đầu gắp thức ăn vào đĩa tao nhã sử dụng dĩa và dao bỏ thức ăn vào miệng rồi khi cắt lát một miếng thịt bò cô cứ cứa nhẹ từ từ..
Hàn Phong thấy vậy liền biết cô đang đóng kịch liền cùng cô phối hợp diễn, anh liền đưa tay cầm lấy đĩa thuỷ tinh cất giọng trầm thấp ôn nhu nói:
- " Để anh giúp em làm"!!
Bảo Ngọc nhỏ giọng nũng nịu nhưng là lời nói ra đủ để lão bá tước nghe thấy:
- " Em tự làm được mà có bá tước ở đây anh làm em ngại nha"!
Nói rồi cô đưa tay giành lại như vô tình đụng vào ly rượu vang đỏ trên bàn sau đó là một tiếng xoảng vang lên, ly thuỷ tinh bị rơi xuống sàn nhà vỡ tan mà rượu vang thì bị đổ một mảng lớn trên chiếc váy hồng của Bảo Ngọc...
Cô hơi e dè nhìn về bá tước Joe với ánh mắt áy náy, xấu hổ môi mấp máy nói:
- " Ngại quá!! thực xin lỗi ngài "!!
Bá tước Joe mỉm cười lắc đầu ý nói không sao hết rồi gọi một cô hầu gái đưa Bảo Ngọc đi lựa một bộ trang phục khác..
Đến phòng thay đồ Bảo Ngọc đi vào bên trong nói với cô hầu là muốn tự thay không cần ai giúp, cô ta gật đầu đi ra ngoài bảo lát sẽ về đưa cô quay lại.
Bảo Ngọc cởi chiếc váy hồng nhạt ra bên trong cô mặc một chiếc áo đen bó sát chỉ tới ngực cùng với một chiếc quần short ngắn bởi vì chiếc váy cô mặc là loại voon nhiều lớp lên không dễ bị phát hiện.
Cô lấy dây thun trong túi quần bó cột cao tóc lên rồi chui qua cửa sổ, cô đi men theo bờ tường tìm thư phòng của ông ta là nơi mà cô đã bị Hàn Phong bắt gặp vì muốn lẻn vào đây điều tra.
Bảo Ngọc men tường mò tìm một hồi thì cũng thấy được thư phòng cô quan sát thấy bên trong có một cái camera đang xoay xung quanh phòng..
Cô rút trong túi quần da ra một thiết bị gây nhiễu sóng nó rất nhỏ nhưng lại rất hữu dụng nó có tác dụng trong 10 phút lên cô phải nhanh chóng tìm ra chứng cứ để còn quay về tránh làm lão bá tước nghi ngờ.
Bảo Ngọc đứng trên cửa sổ nhân lúc tia lade quét qua một tay bám lên cửa sổ thân mình nhoài vào bên trong hướng chiếc camera gắn lên thiết bị khi cái đầu máy xoay về hướng đối chiều với cô.
Sau khi xử lí xong camera, Bảo Ngọc nhảy vào bên trong phòng, bắt đầu tìm kiếm trên kệ sách, chiếc tủ sách to lớn cao gần 2m đựng rất nhiều tài liệu của ông ta..
Tìm kiếm một hồi vẫn không thấy gì là quan trọng chợt cô hướng mắt về chiếc máy tính trên bàn cô liền mở máy bắt đầu xem xét...
Bảo Ngọc mỉm cười khi cô ấn vào một mục Document, bên trong có rất nhiều tài liệu bản kí kết buôn bán không hợp pháp trên nước Anh..
Cô lấy Usb ra cắm vào máy sao chép tất cả dữ liệu đó vào, sau khi làm xong Bảo Ngọc liền để mọi thứ giống như chưa có ai đụng đến rồi cô nhanh chóng tìm kiếm thêm bên dưới bàn làm việc mà không hề để ý chiếc camera đã ngưng hoạt động.
Bảo Ngọc đang tìm thì chợt nghe có tiếng bước chân nhẹ nhưng có lực truyền đến cô liền khép người chui vào dưới bàn làm việc kín của lão bá tước.
Tiếng mở cửa cạch.. cạch vang có một người đàn ông bước vào phòng, đôi giày người đàn ông bước qua bước lại trước mặt cô chợt một tờ giấy rơi xuống sàn nhà gần chỗ cô đang ngồi...
Bảo Ngọc nghe tiếng tim mình đập nhanh, bóng người đang dần cúi xuống..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook