Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái
-
Chương 191: Địa Quật(1)
Bình thường không thể tùy tiện sử dụng Kiếm Nang trước mặt người khác được, dù sao nó cũng chứa đồ vật quá quý giá.
“Đúng rồi, gần đây có chợ bán nhiều đồ vật hơn hay không?” Lục Khiêm hỏi.
Đồ vật ở Lăng Ba Lâu rất nhiều, nhưng giá cả lại mắc, có một số thứ phải cần quyền hạn.
Hơn nữa trên người Lục Khiêm còn có rất nhiều đồ vật không thể để lộ ra ngoài sáng muốn bán ra.
Đồ vật lấy được từ đại hội sứ giả lần này không tiện lấy ra bán.
“Lớn hơn nữa? Ý của ngươi là càng kín đáo hơn sao?”
Đào Chu tiên sinh thử đoán ý nghĩ của Lục Khiêm.
Nhưng cũng không hỏi sâu, người nơi này ai mà không có bí mật không thể lộ ra.
“Tại Hắc Thủy thành có rất nhiều chỗ tối đều có chợ Quỷ tư nhân, chỉ là quy mô quá nhỏ, còn chợ Quỷ Địa Quật ở ngoài thành lại rất lớn.”
Đảo Vạn Tượng tổng cộng có tám thành, mỗi thành đều có thế lực Đường Khẩu nắm giữ, ngoài đảo cũng sẽ phân chia các địa bàn.
Thương hội bán đồ vật đều có tính địa vực, tuy là nhiều, nhưng không được đầy đủ.
Đầy đủ nhất không gì bằng chợ Quỷ Địa Quật ở ngoài thành.
Nhìn từ cái tên chợ Quỷ này thì cũng biết đây là nơi không thể bước ra ánh sáng, khác với các nơi còn lại.
Địa Quật càng hỗn loạn cũng càng phức tạp hơn, đồ vật từ nam đến bắc cần cái gì là có bán cái đó.
Sở dĩ phải nằm ở trong Địa Quật bí ẩn như vậy, là vì đại đa số sự vật không thể đưa ra ánh sáng.
Hoặc là tang vật do giết cao thủ của thế lực lớn khác cướp được, hoặc là do trộm được.
Cho nên nơi đây có tài vật hội tụ từ bốn phương tám hướng.
Sau khi giao dịch xong hàng hóa, Đào Chu tiên sinh từ biệt rời đi.
Trở lại trong khí phòng, đứng ở trước hỏa lô.
Trình tự Luyện Khí cũng không khác việc phàm nhân rèn sắt chế khí là bao nhiêu.
Chỉ đơn giản là tinh luyện vật liệu, chế tạo phôi, bổ sung nguyên liệu phụ.
Chỉ là tu sĩ Luyện Khí phải có thêm bước khắc chữ chìm phù triện, tinh khí trời đất, đánh lên mấy cái cấm chế mà thôi.
Bởi vì Chư Thiên Huyền Kim Kiếm Nang là bán thành phẩm, nên không cần lặp lại quá trình Luyện Khí.
Chỉ cần tu luyện thủ pháp đánh cấm chế là được.
Lục Khiêm mở “Chư Thiên Huyền Kim Luyện Bảo Quyết” ra.
Pháp quyết này bao gồm một loạt pháp ấn chú ngữ.
Tổng cộng chia thành ba tầng, tầng thứ nhất là Hỏa Luyện Toàn Chân, tầng thứ hai là Hư Không Thực Khí, tầng thứ ba là Thần Ý Chế Thuật.
Lục Khiêm ngưng thần ngồi ngay ngắn, âm thầm ghi nhớ pháp quyết và thủ ấn.
Bỗng nhiên, gió nhẹ phất qua, phía dưới lò cao chợt bốc lên hỏa diễm.
Huyền quang màu trắng thuần chiếu sáng cả căn phòng.
Độ ấm trong phòng dần dần tăng cao, không khí nóng bức vặn vẹo.
Lục Khiêm không hề dao động, khuôn mặt không cảm xúc, tựa như một tảng đá lớn.
Sau đó tay áo rung một cái, miệng túi Hồ Thiên mở ra.
Vàng bạc đồng thiết nặng trĩu nhao nhao rơi vào trong lò, bị hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt.
Luyện Khí cần phải dùng Chân hỏa để luyện, phàm hỏa chỉ có thể luyện ra phàm khí.
Chỉ có Chân hỏa mới luyện ra được thiên tài địa bảo, chân khí.
Có thơ làm chứng:
Nơi nào có Linh bảo, đỉnh lô ra quý nhất.
Lấy Chân Hỏa ra luyện, một đêm thành chân thật.
Một đêm qua đi, dưới lò luyện đan có sắt lỏng kim dịch ánh vàng rực rỡ nổi lơ lửng.
Đây là Ngũ Kim Chi Tinh được Chân Hỏa rèn luyện tạo thành.
Tay Lục Khiêm kết Thủ Quyết Kim Sương Ngọc Ấn, giống như tơ vàng đúc thành cái túi mở rộng miệng.
Vèo!
Một đạo kim khí thô bằng cỡ ngón cái đi hết vào trong túi.
Kim dịch trôi nổi trên không trung mất đi Linh khí trong nháy mắt, hóa thành một cụm phấn tro.
Hắn tiếp tục kết Thủ Quyết Kim Sương Ngọc Ấn.
Bên trong Kiếm Nang có tổng cộng mười sáu tầng màng ánh sáng, mỗi tầng được tạo thành từ mười ba đạo tiết điểm phù lục.
Lúc này, trên tầng cao nhất có thêm một đạo phù lục Ngũ Kim Chi Khí.
Khi góp đủ mười hai đạo tiết điểm phù lục khác, thì sẽ hoàn thành một tầng cấm chế.
Đây cũng là thủ pháp cấm chế.
Cùng lúc đó, một đạo khắc độ trong đầu sáng lên.
Chư Thiên Huyền Kim Luyện Bảo Quyết (Nhập môn: 1/100)
“Nhập môn tương ứng với tầng thứ nhất, nếu là tiểu thành, đó chính là tầng thứ hai của Luyện Bảo Quyết, sẽ không cần lò tinh luyện, chỉ cần trực tiếp hấp thu kim khí.”
Lúc này là mạnh rồi, nếu như đụng tới pháp khí bình thường, thì chỉ cần trực tiếp hút khô khí của nó, nó sẽ lập tức hóa thành tro tàn.
Ngày tiếp theo.
Ngoài Hắc Thủy thành.
Dãy núi chạy dài, kênh rạch chằng chịt bù đắp lên.
Một người giấy Âm thần, khoác áo choàng mũ trùm bay tới.
Bên trong dãy núi có một nơi càng đặc biệt hơn.
Ở giữa có một ngọn núi trụi lủi, trên đỉnh là một cửa động hình tròn, giống như miệng núi lửa.
Người giấy bay vào trong đó.
Trước mắt chợt trở nên âm u, khí lạnh bức người, từng đợt sương đen.
Trong lòng núi là khoảng không, phía trên cửa động đen thẫm che kín.
Cửa động thổi ra gió lạnh thăm thẳm, rìa băng rũ xuống.
Nếu là người thường tới nơi này, e rằng sẽ bị đông thành tượng băng ngay lập tức.
Dựa theo con đường từ Đào Chu tiên sinh, Lục Khiêm bay về phía nam ở trong động.
Xào xào! Vô số dơi đen bị dọa bay.
Tiến vào trong đó, trong động duỗi tay không thấy năm ngón, chỉ có một đôi mắt sáng ngời.
Không biết qua bao lâu, phía trước cũng trở nên rộng mở thông suốt, ánh sáng chói mắt.
Trước mắt là một động đá vôi thật lớn nhìn không tới cuối.
Trong động có hai loại nguồn sáng, một loại là rêu xanh xanh biếc ở vách động, một loại khác là nấm xanh cao cỡ một người phát sáng ở trên đỉnh.
Dưới ánh sáng màu lục chiếu xuống, sương mù mông lung trong động, hiện ra tia sáng âm u.
Trong sương mù màu lục mơ hồ hiện lên một cửa đá phủ đầy rêu xanh.
Ở giữa bảng hiệu có viết bốn chữ to: Chợ quỷ Địa Quật.
Bóng người nặng nề trong sương mù âm u, tất cả người bên cạnh đều mặc áo choàng, không thấy rõ khuôn mặt.
Tình cảnh âm trầm thê lương lạnh lẽo này giống như âm tào địa phủ.
Cách ăn mặc của Lục Khiêm lẫn giữa mọi người hoàn toàn không thể nhìn ra.
Tiến vào phường thị, hai bên ngoại trừ hang động cửa hàng, thì đa số đều tùy tiện bày biện trên tảng đá.
Cũng không nhìn thấy chủ quán, trên quầy hàng có quạ đen, hình người, hạc giấy vân vân.
Lục Khiêm rất hứng thú đi đến trước một quầy hàng.
Chỗ này cũng không có chủ quán, chỉ có một đôi mắt và miệng người bay lơ lửng.
Quán này bán các loại thuật kỳ lạ, “Ưng Nhãn Hoán Nhân Nhãn Thuật”, “Thực Tâm Pháp”, ”Phi Đầu Thuật”, ”Pháp Khí Thực Thể Duyên Thọ Tham Khảo”…
Đây đều không phải là thần công bí pháp lợi hại lắm, chỉ khác chỗ kỳ lạ.
“Đạo hữu không hài lòng sao? Ta vẫn còn thứ lợi hại hơn, là pháp thuật của môn phái phía nam.” Bỗng nhiên cái miệng lơ lửng giữa không trung mở miệng nói chuyện.
“Đúng rồi, gần đây có chợ bán nhiều đồ vật hơn hay không?” Lục Khiêm hỏi.
Đồ vật ở Lăng Ba Lâu rất nhiều, nhưng giá cả lại mắc, có một số thứ phải cần quyền hạn.
Hơn nữa trên người Lục Khiêm còn có rất nhiều đồ vật không thể để lộ ra ngoài sáng muốn bán ra.
Đồ vật lấy được từ đại hội sứ giả lần này không tiện lấy ra bán.
“Lớn hơn nữa? Ý của ngươi là càng kín đáo hơn sao?”
Đào Chu tiên sinh thử đoán ý nghĩ của Lục Khiêm.
Nhưng cũng không hỏi sâu, người nơi này ai mà không có bí mật không thể lộ ra.
“Tại Hắc Thủy thành có rất nhiều chỗ tối đều có chợ Quỷ tư nhân, chỉ là quy mô quá nhỏ, còn chợ Quỷ Địa Quật ở ngoài thành lại rất lớn.”
Đảo Vạn Tượng tổng cộng có tám thành, mỗi thành đều có thế lực Đường Khẩu nắm giữ, ngoài đảo cũng sẽ phân chia các địa bàn.
Thương hội bán đồ vật đều có tính địa vực, tuy là nhiều, nhưng không được đầy đủ.
Đầy đủ nhất không gì bằng chợ Quỷ Địa Quật ở ngoài thành.
Nhìn từ cái tên chợ Quỷ này thì cũng biết đây là nơi không thể bước ra ánh sáng, khác với các nơi còn lại.
Địa Quật càng hỗn loạn cũng càng phức tạp hơn, đồ vật từ nam đến bắc cần cái gì là có bán cái đó.
Sở dĩ phải nằm ở trong Địa Quật bí ẩn như vậy, là vì đại đa số sự vật không thể đưa ra ánh sáng.
Hoặc là tang vật do giết cao thủ của thế lực lớn khác cướp được, hoặc là do trộm được.
Cho nên nơi đây có tài vật hội tụ từ bốn phương tám hướng.
Sau khi giao dịch xong hàng hóa, Đào Chu tiên sinh từ biệt rời đi.
Trở lại trong khí phòng, đứng ở trước hỏa lô.
Trình tự Luyện Khí cũng không khác việc phàm nhân rèn sắt chế khí là bao nhiêu.
Chỉ đơn giản là tinh luyện vật liệu, chế tạo phôi, bổ sung nguyên liệu phụ.
Chỉ là tu sĩ Luyện Khí phải có thêm bước khắc chữ chìm phù triện, tinh khí trời đất, đánh lên mấy cái cấm chế mà thôi.
Bởi vì Chư Thiên Huyền Kim Kiếm Nang là bán thành phẩm, nên không cần lặp lại quá trình Luyện Khí.
Chỉ cần tu luyện thủ pháp đánh cấm chế là được.
Lục Khiêm mở “Chư Thiên Huyền Kim Luyện Bảo Quyết” ra.
Pháp quyết này bao gồm một loạt pháp ấn chú ngữ.
Tổng cộng chia thành ba tầng, tầng thứ nhất là Hỏa Luyện Toàn Chân, tầng thứ hai là Hư Không Thực Khí, tầng thứ ba là Thần Ý Chế Thuật.
Lục Khiêm ngưng thần ngồi ngay ngắn, âm thầm ghi nhớ pháp quyết và thủ ấn.
Bỗng nhiên, gió nhẹ phất qua, phía dưới lò cao chợt bốc lên hỏa diễm.
Huyền quang màu trắng thuần chiếu sáng cả căn phòng.
Độ ấm trong phòng dần dần tăng cao, không khí nóng bức vặn vẹo.
Lục Khiêm không hề dao động, khuôn mặt không cảm xúc, tựa như một tảng đá lớn.
Sau đó tay áo rung một cái, miệng túi Hồ Thiên mở ra.
Vàng bạc đồng thiết nặng trĩu nhao nhao rơi vào trong lò, bị hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt.
Luyện Khí cần phải dùng Chân hỏa để luyện, phàm hỏa chỉ có thể luyện ra phàm khí.
Chỉ có Chân hỏa mới luyện ra được thiên tài địa bảo, chân khí.
Có thơ làm chứng:
Nơi nào có Linh bảo, đỉnh lô ra quý nhất.
Lấy Chân Hỏa ra luyện, một đêm thành chân thật.
Một đêm qua đi, dưới lò luyện đan có sắt lỏng kim dịch ánh vàng rực rỡ nổi lơ lửng.
Đây là Ngũ Kim Chi Tinh được Chân Hỏa rèn luyện tạo thành.
Tay Lục Khiêm kết Thủ Quyết Kim Sương Ngọc Ấn, giống như tơ vàng đúc thành cái túi mở rộng miệng.
Vèo!
Một đạo kim khí thô bằng cỡ ngón cái đi hết vào trong túi.
Kim dịch trôi nổi trên không trung mất đi Linh khí trong nháy mắt, hóa thành một cụm phấn tro.
Hắn tiếp tục kết Thủ Quyết Kim Sương Ngọc Ấn.
Bên trong Kiếm Nang có tổng cộng mười sáu tầng màng ánh sáng, mỗi tầng được tạo thành từ mười ba đạo tiết điểm phù lục.
Lúc này, trên tầng cao nhất có thêm một đạo phù lục Ngũ Kim Chi Khí.
Khi góp đủ mười hai đạo tiết điểm phù lục khác, thì sẽ hoàn thành một tầng cấm chế.
Đây cũng là thủ pháp cấm chế.
Cùng lúc đó, một đạo khắc độ trong đầu sáng lên.
Chư Thiên Huyền Kim Luyện Bảo Quyết (Nhập môn: 1/100)
“Nhập môn tương ứng với tầng thứ nhất, nếu là tiểu thành, đó chính là tầng thứ hai của Luyện Bảo Quyết, sẽ không cần lò tinh luyện, chỉ cần trực tiếp hấp thu kim khí.”
Lúc này là mạnh rồi, nếu như đụng tới pháp khí bình thường, thì chỉ cần trực tiếp hút khô khí của nó, nó sẽ lập tức hóa thành tro tàn.
Ngày tiếp theo.
Ngoài Hắc Thủy thành.
Dãy núi chạy dài, kênh rạch chằng chịt bù đắp lên.
Một người giấy Âm thần, khoác áo choàng mũ trùm bay tới.
Bên trong dãy núi có một nơi càng đặc biệt hơn.
Ở giữa có một ngọn núi trụi lủi, trên đỉnh là một cửa động hình tròn, giống như miệng núi lửa.
Người giấy bay vào trong đó.
Trước mắt chợt trở nên âm u, khí lạnh bức người, từng đợt sương đen.
Trong lòng núi là khoảng không, phía trên cửa động đen thẫm che kín.
Cửa động thổi ra gió lạnh thăm thẳm, rìa băng rũ xuống.
Nếu là người thường tới nơi này, e rằng sẽ bị đông thành tượng băng ngay lập tức.
Dựa theo con đường từ Đào Chu tiên sinh, Lục Khiêm bay về phía nam ở trong động.
Xào xào! Vô số dơi đen bị dọa bay.
Tiến vào trong đó, trong động duỗi tay không thấy năm ngón, chỉ có một đôi mắt sáng ngời.
Không biết qua bao lâu, phía trước cũng trở nên rộng mở thông suốt, ánh sáng chói mắt.
Trước mắt là một động đá vôi thật lớn nhìn không tới cuối.
Trong động có hai loại nguồn sáng, một loại là rêu xanh xanh biếc ở vách động, một loại khác là nấm xanh cao cỡ một người phát sáng ở trên đỉnh.
Dưới ánh sáng màu lục chiếu xuống, sương mù mông lung trong động, hiện ra tia sáng âm u.
Trong sương mù màu lục mơ hồ hiện lên một cửa đá phủ đầy rêu xanh.
Ở giữa bảng hiệu có viết bốn chữ to: Chợ quỷ Địa Quật.
Bóng người nặng nề trong sương mù âm u, tất cả người bên cạnh đều mặc áo choàng, không thấy rõ khuôn mặt.
Tình cảnh âm trầm thê lương lạnh lẽo này giống như âm tào địa phủ.
Cách ăn mặc của Lục Khiêm lẫn giữa mọi người hoàn toàn không thể nhìn ra.
Tiến vào phường thị, hai bên ngoại trừ hang động cửa hàng, thì đa số đều tùy tiện bày biện trên tảng đá.
Cũng không nhìn thấy chủ quán, trên quầy hàng có quạ đen, hình người, hạc giấy vân vân.
Lục Khiêm rất hứng thú đi đến trước một quầy hàng.
Chỗ này cũng không có chủ quán, chỉ có một đôi mắt và miệng người bay lơ lửng.
Quán này bán các loại thuật kỳ lạ, “Ưng Nhãn Hoán Nhân Nhãn Thuật”, “Thực Tâm Pháp”, ”Phi Đầu Thuật”, ”Pháp Khí Thực Thể Duyên Thọ Tham Khảo”…
Đây đều không phải là thần công bí pháp lợi hại lắm, chỉ khác chỗ kỳ lạ.
“Đạo hữu không hài lòng sao? Ta vẫn còn thứ lợi hại hơn, là pháp thuật của môn phái phía nam.” Bỗng nhiên cái miệng lơ lửng giữa không trung mở miệng nói chuyện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook