Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái
-
Chương 186: Trời Xanh Không Phụ Người Có Lòng(2)
Trên người Linh Nhi sáng lên năm tia ánh sáng xanh, không biết từ khi nào trên người nàng đã ẩn giấu năm đạo Âm Phù kiếm.
Hơn nữa, ở phần cổ có một thanh ma nhận tái nhợt bay ra.
“Không ổn!” Quan tâm sẽ bị loạn, lúc này Huyền Dận mới phản ứng lại.
Ầm!
Năm đạo Thất Sát Âm Phù kiếm nổ tung.
Âm hỏa đầy trời và huyết quang ô uế bao quanh lấy hai người.
Khói thuốc súng tan đi, một sợi Âm thần âm thầm lặng lẽ bay ra.
Phập!
Lục Thần Thứ phát ra một tiếng ong đâm xuyên qua.
Âm thần hồn phi phách tán.
“Thật là một đám người ngây thơ.” Lục Khiêm hơi mỉm cười.
Đám chính đạo kia cực kỳ đoàn kết, thủ đoạn rất nhiều, mạnh đến nỗi Lục Khiêm cũng trúng chiêu.
Nhưng cũng có một nhược điểm trí mạng, đó chính là quá ngây thơ, trọng tình cảm.
Bị người khác dùng đồng môn uy hiếp, lập tức trận cước đại loạn.
Nếu là Lục Khiêm, ai cũng không thể uy hiếp đến hắn, nếu không cứu được, vậy thì giết hết cả đám.
“Một đường thiên cơ, thời khắc sinh tử. Chỉ quan tâm là ai cướp được sinh cơ mà thôi.” Trong lòng Lục Khiêm có chút lĩnh ngộ.
Nếu chiến đấu một đối một, khi đối mặt với cường giả Ngưng Sát như Huyền Dận, chỉ sợ bản thân không chiếm được lợi thế.
Nhưng đây là trận chiến sinh tử, người này lại do dự vô số lần, mềm lòng, đẩy sinh cơ đến chỗ Lục Khiêm.
Không phải Lục Khiêm may mắn, mà là người này thua không oan.
Khi đến gần thi thể của Huyền Dận, tại chỗ ngoại trừ xác chết, còn có một cái túi chỉ vàng lung linh rực rỡ.
Mới vừa cầm lấy túi, kim khí sắc nhọn đã ập vào trước mặt, đâm vào giữa mày sinh đau.
Hắn dùng thần niệm cảm ứng, bên trong là không gian thật lớn giống như phòng ở.
Còn có kim khí sắc nhọn đủ mọi màu sắc, có lẽ do không ai điều khiển, nên kim khí lơ lửng ở trên không giống như đám mây.
Ở phía dưới ngoại trừ dược liệu khoáng thạch ra, còn có vài thi thể, xem ra cũng không phải lần đầu làm việc này.
Kế tiếp chính là sờ thi thể.
Hắn tìm thấy sách ngọc trong một cái hộp, trên đó viết Chư Thiên Huyền Kim Luyện Bảo quyết, giảng giải cách hấp thu Chư Thiên Ngũ Kim Khí để tinh luyện Kiếm Nang.
Đồng thời, hắn còn mò được một quyển giấy dầu được giấu cẩn trọng ở nơi kín đáo trên xác chết và bên cạnh xác chết có một cái hộp.
Nhìn thấy ký tự rậm rạp trên đó và quả cầu nhỏ màu vàng trong cái hộp ở bên cạnh, Lục Khiêm nhướng mày, không nhịn được cười to ra tiếng: “Ha ha, đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công.”
Quả cầu nhỏ màu vàng trong hộp chắc là Sắc Thủy Ngọc điệp, trên giấy dầu viết một hàng chữ to: “Âm Sát Luyện Độ An Linh Thu Khí Quyết”.
Phía dưới là bản đồ và một hàng chữ được viết ra với giọng điệu tự thuật.
Thuật lại cả đời tu hành của người này, khi đi vào Dưỡng Thần lại không tìm thấy công pháp sát khí.
Khi rất vất vả có được thì cơ thể lại bị thương nặng, cách hồn ly phách tán không xa, bất đắc dĩ chỉ có thể để lại truyền thừa.
Xem chữ viết hẳn là đã qua trăm năm.
Người trước mắt này chắc là có được bản đồ, muốn đi tầm bảo, trên đường bị Huyền Dận giết chết.
Cái này chỉ là phương pháp thu sát, không đáng một đồng đối với Huyền Dận.
Nhưng đối với người không có công pháp kế tiếp như Lục Khiêm, thì thật sự là hạn hán đã lâu gặp mưa rào.
Vèo vèo!
Lá cây ở một bên giật mình.
“Muốn chạy?” Ánh mắt của Lục Khiêm trở nên sắc bén, nhanh chóng lấy ra một hộp ngọc.
Bùm!
Hộp ngọc được thu lại, trong đó có đồng tử Chi Nhân nằm gào khóc.
Vật ấy chính là đại bổ, tẩm bổ thân thể, bù đắp vào thần hồn.
Trừ cái này ra, còn có một ít dược liệu hỗn tạp.
Đây thật sự cũng không tính là vật quý trọng gì, miễn cưỡng có thể mua được một ít đồ có giá trị thấp.
Thứ trân quý nhất không gì sánh được là Huyền Kim Kiếm Nang và Sắc Thủy Kim điệp.
Huyền Kim Kiếm Nang cô đọng một hơi Khí Huyền Kim, có sức mạnh không gì ngăn cản được, khi đối địch chỉ cần phun ra một hơi, thì Thần ý, pháp khí, thân thể đều tan thành mây khói.
Càng quan trọng hơn đó là, chỉ cần vật ấy liên tục hấp thu các loại kim khí, đánh cấm chế lên, vậy sức mạnh sẽ càng dũng mãnh.
Ngoại trừ giết địch, còn có thể chứa đồ vật, vật chết vật sống đều được.
“Chẳng qua là số tầng tế luyện của kiện pháp khí này vẫn chưa đủ.” Lục Khiêm nhíu mày suy tư.
Có tất cả mười sáu tầng hoa văn trắng nhạt Thần ý cảm ứng bên trong pháp khí, mỗi tầng xếp chồng lên tầng trước để hình thành một tấm chắn kiên cố vững chắc bên trong pháp khí.
Pháp khí có mười sáu tầng cấm chế, Nhị trọng thiên, cũng không tính là quá mạnh mẽ.
Cấp bậc của pháp khí dựa vào số lượng Địa Sát, có tổng cộng bảy mươi hai tầng từ thấp đến cao, mỗi chín tầng là một trọng thiên, lên nữa thì sức mạnh sẽ tăng gấp đôi.
Hơn nữa, ở phần cổ có một thanh ma nhận tái nhợt bay ra.
“Không ổn!” Quan tâm sẽ bị loạn, lúc này Huyền Dận mới phản ứng lại.
Ầm!
Năm đạo Thất Sát Âm Phù kiếm nổ tung.
Âm hỏa đầy trời và huyết quang ô uế bao quanh lấy hai người.
Khói thuốc súng tan đi, một sợi Âm thần âm thầm lặng lẽ bay ra.
Phập!
Lục Thần Thứ phát ra một tiếng ong đâm xuyên qua.
Âm thần hồn phi phách tán.
“Thật là một đám người ngây thơ.” Lục Khiêm hơi mỉm cười.
Đám chính đạo kia cực kỳ đoàn kết, thủ đoạn rất nhiều, mạnh đến nỗi Lục Khiêm cũng trúng chiêu.
Nhưng cũng có một nhược điểm trí mạng, đó chính là quá ngây thơ, trọng tình cảm.
Bị người khác dùng đồng môn uy hiếp, lập tức trận cước đại loạn.
Nếu là Lục Khiêm, ai cũng không thể uy hiếp đến hắn, nếu không cứu được, vậy thì giết hết cả đám.
“Một đường thiên cơ, thời khắc sinh tử. Chỉ quan tâm là ai cướp được sinh cơ mà thôi.” Trong lòng Lục Khiêm có chút lĩnh ngộ.
Nếu chiến đấu một đối một, khi đối mặt với cường giả Ngưng Sát như Huyền Dận, chỉ sợ bản thân không chiếm được lợi thế.
Nhưng đây là trận chiến sinh tử, người này lại do dự vô số lần, mềm lòng, đẩy sinh cơ đến chỗ Lục Khiêm.
Không phải Lục Khiêm may mắn, mà là người này thua không oan.
Khi đến gần thi thể của Huyền Dận, tại chỗ ngoại trừ xác chết, còn có một cái túi chỉ vàng lung linh rực rỡ.
Mới vừa cầm lấy túi, kim khí sắc nhọn đã ập vào trước mặt, đâm vào giữa mày sinh đau.
Hắn dùng thần niệm cảm ứng, bên trong là không gian thật lớn giống như phòng ở.
Còn có kim khí sắc nhọn đủ mọi màu sắc, có lẽ do không ai điều khiển, nên kim khí lơ lửng ở trên không giống như đám mây.
Ở phía dưới ngoại trừ dược liệu khoáng thạch ra, còn có vài thi thể, xem ra cũng không phải lần đầu làm việc này.
Kế tiếp chính là sờ thi thể.
Hắn tìm thấy sách ngọc trong một cái hộp, trên đó viết Chư Thiên Huyền Kim Luyện Bảo quyết, giảng giải cách hấp thu Chư Thiên Ngũ Kim Khí để tinh luyện Kiếm Nang.
Đồng thời, hắn còn mò được một quyển giấy dầu được giấu cẩn trọng ở nơi kín đáo trên xác chết và bên cạnh xác chết có một cái hộp.
Nhìn thấy ký tự rậm rạp trên đó và quả cầu nhỏ màu vàng trong cái hộp ở bên cạnh, Lục Khiêm nhướng mày, không nhịn được cười to ra tiếng: “Ha ha, đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công.”
Quả cầu nhỏ màu vàng trong hộp chắc là Sắc Thủy Ngọc điệp, trên giấy dầu viết một hàng chữ to: “Âm Sát Luyện Độ An Linh Thu Khí Quyết”.
Phía dưới là bản đồ và một hàng chữ được viết ra với giọng điệu tự thuật.
Thuật lại cả đời tu hành của người này, khi đi vào Dưỡng Thần lại không tìm thấy công pháp sát khí.
Khi rất vất vả có được thì cơ thể lại bị thương nặng, cách hồn ly phách tán không xa, bất đắc dĩ chỉ có thể để lại truyền thừa.
Xem chữ viết hẳn là đã qua trăm năm.
Người trước mắt này chắc là có được bản đồ, muốn đi tầm bảo, trên đường bị Huyền Dận giết chết.
Cái này chỉ là phương pháp thu sát, không đáng một đồng đối với Huyền Dận.
Nhưng đối với người không có công pháp kế tiếp như Lục Khiêm, thì thật sự là hạn hán đã lâu gặp mưa rào.
Vèo vèo!
Lá cây ở một bên giật mình.
“Muốn chạy?” Ánh mắt của Lục Khiêm trở nên sắc bén, nhanh chóng lấy ra một hộp ngọc.
Bùm!
Hộp ngọc được thu lại, trong đó có đồng tử Chi Nhân nằm gào khóc.
Vật ấy chính là đại bổ, tẩm bổ thân thể, bù đắp vào thần hồn.
Trừ cái này ra, còn có một ít dược liệu hỗn tạp.
Đây thật sự cũng không tính là vật quý trọng gì, miễn cưỡng có thể mua được một ít đồ có giá trị thấp.
Thứ trân quý nhất không gì sánh được là Huyền Kim Kiếm Nang và Sắc Thủy Kim điệp.
Huyền Kim Kiếm Nang cô đọng một hơi Khí Huyền Kim, có sức mạnh không gì ngăn cản được, khi đối địch chỉ cần phun ra một hơi, thì Thần ý, pháp khí, thân thể đều tan thành mây khói.
Càng quan trọng hơn đó là, chỉ cần vật ấy liên tục hấp thu các loại kim khí, đánh cấm chế lên, vậy sức mạnh sẽ càng dũng mãnh.
Ngoại trừ giết địch, còn có thể chứa đồ vật, vật chết vật sống đều được.
“Chẳng qua là số tầng tế luyện của kiện pháp khí này vẫn chưa đủ.” Lục Khiêm nhíu mày suy tư.
Có tất cả mười sáu tầng hoa văn trắng nhạt Thần ý cảm ứng bên trong pháp khí, mỗi tầng xếp chồng lên tầng trước để hình thành một tấm chắn kiên cố vững chắc bên trong pháp khí.
Pháp khí có mười sáu tầng cấm chế, Nhị trọng thiên, cũng không tính là quá mạnh mẽ.
Cấp bậc của pháp khí dựa vào số lượng Địa Sát, có tổng cộng bảy mươi hai tầng từ thấp đến cao, mỗi chín tầng là một trọng thiên, lên nữa thì sức mạnh sẽ tăng gấp đôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook