Khoái cảm trí mạng này khiến anh thiếu chút nữa phải tước vũ khí đầu hàng.

Thế nhưng thiếu nữ lại như không biết bản thân mình quyến rũ tới mức nào, khi bị cắm vào còn lắc mông, xoay vặn, nghênh đón anh tới.

Khoảnh khắc bị lấp đầy, Lê Âm càng sảng tới mức suýt chút nữa khóc thành tiếng.

“A… A…”Cô ê ê a a, thân thể hệt như chiếc thuyền trên biển, bắt đầu chìm nổi theo động tác của anh.

Ra vào một hồi, dường như Cố Tích Trăn còn chưa thỏa mãn, lại nâng mông cô lên, khiến hai chân cô vòng qua eo mình, sau đó ôm cô rời khỏi bục giảng.

Không còn điểm tựa, Lê Âm sợ hãi kinh hô.

Cô bị anh ôm trong ngực, tư thế như vậy khiến hạ thể hai người dán chặt vào nhau, ngay cả vú cũng đè chặt vào trước ngực anh, bị ép tới biến dạng.

Lê Âm vừa sợ vừa sướng, vội ôm chặt lấy cổ anh.

Hai người gần như không có khoảng cách, cô nghe được tiếng trái tim anh đập mạnh.


Cùng nảy lên còn có côn thịt của anh đang chôn sâu trong cơ thể cô.

Cái miệng nhỏ của cô lại bắt đầu thèm thuồng, bắt đầu co rút hai cái theo bản năng.

Cố Tích Trăn thở dốc một tiếng.

“Muốn tới mức ấy?”Mặt Lê Âm đỏ bừng, không dám nói lời nào.

Anh cũng không nói thêm, chỉ nâng mông cô lên, bắt đầu thọc vào rút ra.

Gần như mỗi một lần đều có thể cắm tới nơi sâu nhất.

Côn thịt của thiếu niên vừa nóng vừa lớn, cứng như khúc gỗ, đâm tới hoa tâm cô không ngừng phun nước sốt.

Nhưng đây còn chưa phải thứ kích thích nhất.

Kích thích nhất chính là sau khi thọc vào rút ra một hồi, anh lại ôm cô bắt đầu đi lại.


Anh ôm cô thao, mà cô thì ngồi trên cự căn của anh.

Mỗi một bước đi, quy đầu vừa nóng vừa cứng của anh lại thọc tới nơi mẫn cảm nhất của cô.

“A… A…” Cô rên rỉ kiều mị, tiếng rên mềm nhũn, vô thức lắc đầu, “Đừng, đừng… Quá to… Hu hu… Không cần cắm vào nữa…”Nhưng càng nói vậy, cái miệng nhỏ phía dưới lại càng cắn chặt anh hơn.

Anh rũ mi liếc nhìn cô.

Thiếu nữ rơi vào bể dục liên tục rên rỉ, thở gấp, đường đi ướt nóng như đòi mạng mà kẹp chặt anh.

Lúc lắc đầu, hai đại bạch thỏ mềm mại trước ngực cũng nảy lên theo, phần eo xoắn nhẹ, đường động vặn vẹo mà cọ xát côn thịt của anh.

Tóc đen bị mồ hôi thấm ướt nhẹp, trên trán, trên cổ túa đầy mồ hôi bóng loáng.

Đẹp tới kỳ cục…Đẹp hơn bất kỳ thứ gì anh từng nhìn thấy trước đây.

Cặp mắt đẹp ngấn lệ trống rỗng mông lung lại tăng thêm chút cảm giác rách nát, khiến cô có lực mị hoặc trí mạng.

Thật muốn… Cứ như vậy mà thao chết cô.

Thật muốn thao tới cô phải bật khóc thành tiếng.

Cố Tích Trăn lau mái tóc mướt mồ hôi thay cô, hôn lên nước mắt nơi khóe mắt: “Cô gái ngốc, em xem em sảng tới nước chảy ròng ròng rồi…”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương