Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn
Chương 41: Huyết vương mãng xà

Trong lúc Quách Khải Du lôi kéo mọi người chơi trò “Truy tìm kho báu” ở hang động của Hùng Sư. Bên này, đoàn người Trần Hiểu My đang tiến đến mục tiêu được đánh dấu có Huyết liên hoa trên bản đồ.

Càng đến gần, không khí càng nóng bức, nực nội. Mặt đất nức nẻ, cây cối héo rũ, khô cằn. Đây đó khắp nơi, những gốc đại thụ trơ lại cành khô như mấy con quái vật há miệng đợi mưa trong truyện cổ. Càng làm nổi bật lên vẻ đáng sợ của mấy bụi cây cao gần chục thước, toàn thân chi chít đầy gai lát đát kế bên.

Nhìn loại thực vật có chút giống xương rồng Saguaro – gã khổng lồ sa mạc ở hiện đại. Hiểu My bất giác nhíu mày. Gỡ xuống vài cái gai đâm vào váy, trong đầu cô không ngừng vang lên âm thanh tinh tinh báo hiệu hiểm nguy.

Quách Khải Kỳ đang cùng Lữ Tuấn đi phía trước, bỗng dưng ra hiệu cho mọi người ngừng lại, sắc mặt khẩn trương, trịnh trọng căn dặn:

- Mọi người cẩn thận. Có thể là Huyết vương mãng xà. Đây là yêu thú có thể độn thổ, thủ hộ Huyết Liên hoa. Mọi người nên vận khinh công bay lên, càng ít chạm mặt đất càng tốt.

Nói xong, hai người Khải Kỳ và Lữ Tuấn tránh sang bên. Trên mặt đất lớp da rắn khô cứng đập vào tầm mắt mọi người hơi hơi đau nhức. Không cần do dự, cả đám vận khinh công bay đi. Chu Nhược Mộng vốc một nắm đan dược cho vào miệng, sẵn đó cũng chia cho nhóm của Hiểu My một ít.

- Đa tạ. Hiểu My cười nhận lấy, vui vẻ đùa giỡn mấy câu – Đi cùng đệ tử của Minh Tâm đan phái quả nhiên tiết kiệm được không ít. Nhược Mộng tỷ tỷ. Số đan dược này do tỷ luyện chế à? Cho bọn muội nhiều vậy không tiếc sao?

- Một phần do tỷ tự luyện, phần khác là tài nguyên đổi được. Cũng chỉ là ít giải độc đan chứ không đến nổi quá quý trọng. Muội an tâm.

- Ủa, sao giải độc đan của tỷ có màu xanh, còn mấy viên giải độc đan mà bọn muội được phát lại có màu tím nhạt?

- Giải độc đan màu tím nhạt cấp bậc cao hơn. Đa phần dùng làm đồ vật khen thưởng cho các đệ tử. Còn viên màu xanh tuy không bằng, nhưng nếu đối phó với mãng xà thì có tác dụng hơn một chút.

- Wow, vậy phải đa tạ tỷ thêm lần nữa rồi.

Nói rồi, hai người tiếp tục lướt gió bay đi. Hiểu My mang giải độc đan màu xanh chia cho Trường An và những người còn lại.



Từ dưới mặt đất khô nóng, một bóng dáng to lớn, đỏ rực vọt lên, há cái miệng đỏ lòm tấn công về nhóm đệ tử áo trắng đang bay phía cuối. Đó là vị trí của Khương Lỗi. Người lúc đầu bảo phải đi tìm tiểu Ái khi thân thể vẫn trọng thương.

- Cẩn thận. – Chu Nhược Mộng hét lên, phóng thanh kiếm về phía mãng xà nhằm cứu viện. Tuy nhiên, da mãng xà cứng ngoài sức tưởng tượng. Bị một vật bén nhọn sượt qua, nó chỉ bất ngờ, hơi chệch hướng. Nhưng chỉ chờ nhiêu đó, Tiêu Tuyết đã kịp thời lao đến, kéo kẻ còn ngây người sợ hãi tránh sang một bên.

- Khương sư huynh, không sao chứ?

- Ta, ta….Khương Lỗi có chút ngượng ngùng. Không ngờ, đường đường là thân nam nhi mà phải nhờ tới hai nữ nhân cứu giúp.

Một nam đệ tử khác của Minh Tâm đan phái thấy vậy, chịu không nổi, hét lên với hắn.



- Khương sư đệ. Đang lúc nguy cấp, nếu đệ không toàn tâm chú ý, đề cao cảnh giác thì mất mạng như chơi. Đệ tỉnh táo chút đi.

- Vâng, đệ biết lỗi rồi.

Nói xong, cả hai nhanh chóng vọt lên, hỗ trợ Chu Nhược Hồng và Tiêu Tuyết chiến đấu. Nam đệ tử áo trắng còn lại cũng nhanh chóng gia nhập vào.

Mọi chuyện nói thì chậm, nhưng diễn ra lại chưa đầy một phút. Hiểu My muốn lui xuống cứu giúp thì bất thình lình, thanh âm của Lữ Tuấn vọng đến bên tai.

- Hiểu My, bên phải muội, mau tránh ra.

Hiểu My lập tức bay sang trái hơn chục trượng. Vị trí mà Lữ Tuấn vừa nhắc đến, một bóng đỏ khác cũng phá đất phóng lên.

- Cấp tám huyết vương mãng xà. Hiểu My, dùng lửa.

Nghe theo hướng dẫn của Khải Kỳ, Hiểu My nắm chặt Như Ý côn, xoay vòng, tạo ra một vòng lửa xoáy ào ào giáng xuống.

- Thiên Long Huỷ Lưu Sa. Đi!

Vòng xoáy lửa dưới sự điều khiển của Hiểu My, càng lúc càng mở rộng gia tốc lướt về phía con Huyết vương mãng xà vừa xuất hiện. Đôi mắt lớn màu xanh lá của nó thoáng qua chút e dè, nó quay người né tránh. Nhưng lúc này, một con hoả long dài hơn hai thước vùn vụt đánh tới. Đây là chiêu Thanh Long Phược Thuỷ mà Hiểu My từng dùng để chiến thắng Hoàng Kha Mẫn trước đây.

Huyết Vương mãng xà nhanh chóng lùi lại. Cặp mắt nó càng lúc càng sắc lạnh. Nhân loại này rất mạnh. Tuy nhiên, muốn lấy được Huyết Liên hoa. Đó chắc chắn là điều không thể.

Hiểu My triệu hồi Như Ý côn, đuổi theo nó. Lữ Tuấn vội vã ra lệnh:

- Khải Kỳ, đệ giúp Minh Tâm Đan Môn. Thường Phong, huynh bảo vệ Trường An, đề cao cảnh giác bốn phía, coi chừng chúng vẫn còn đồng loại.

Vừa nói xong, Lữ Tuấn lập tức đề khí bay đến chỗ Hiểu My. Nhưng khi đến nơi, hắn thấy cô đang đứng im bất động, mắt nhìn chằm chằm về Huyết Vương mãng xà ở hướng đối diện.

- Hiểu My, muội không sao chứ?

Hiểu My không nghe thấy lời của Lữ Tuấn, bởi lúc này, cô đang dùng thần thức của mình, trao đổi với Huyết Vương mãng xà.

- Nhân loại. Ta biết cô là người mang thần lực. Nhưng nếu muốn cứ như vậy mang đi Huyết Liên hoa thì không thể.

- Tại sao? Hiểu My nghi ngờ.

- Ta cùng đồng tộc của mình giữ nhiệm vụ canh giữ huyết liên hoa mấy ngàn năm nay. Không thể cứ vậy mà từ bỏ.

- Có cách nào khác không?

- Đánh đổi bằng toàn bộ sinh mạng huyết vương mãng xà tại nơi này. Cô có thể vượt qua, nhưng huynh đệ, bằng hữu của cô sẽ không tránh khỏi trả giá không nhỏ.

Ặc. Nếu vậy là lỗ nặng rồi. Buôn bán không có lời, không thể thực hiện a.

- Ta không hỏi ngươi cách đó. Ta muốn dùng một cách hoà bình nhất để đạt được Huyết liên hoa. Nếu không, ta đành từ bỏ. Dù sao, đây cũng không phải mục tiêu duy nhất của Giao lưu hội lần này.

- Trên đỉnh vách đá phía trước, có khắc một kì trận. Trong trận có tinh nguyệt thạch. Cô có thể dùng nó để đổi lấy thứ cô muốn.

- Được, ta sẽ thử, nhưng hi vọng ngươi sẽ không nuốt lời. Hiểu My dứt khoát đồng ý. Dù sao, so với việc chém giết hại người hại mình này thì đây là cách thức êm dịu nhất rồi.

Lúc Hiểu My hồi thần lại thì Huyết Vương mãng xà đã biến mất. Trước mắt chỉ có thân ảnh Lữ Tuấn đầy lo lắng, quan tâm. Cô cảm động, nhẹ lay cánh tay đang giữ lấy vai mình, ôn nhu lên tiếng:

- Nhị sư huynh, muội không sao. Chúng ta trở lại đi.

- Không sao là tốt, không sao là tốt. - Lữ Tuấn thở phào nhẹ nhõm. Nhìn xuống bàn tay bị người nào đó chạm vào, có cảm giác một sự ngọt ngào len lỏi sâu vào trong tâm hồn, khó lòng giải thích được.

Lúc hai người quay lại chỗ Trường An thì trận chiến bên đây cũng đã kết thúc. May mắn là chỉ vài người bị chút thương tổn nhẹ. Có đan dược cùng thầy thuốc Trường An ở đây nên cũng không phải vấn đề.

Quách Khải Kỳ tiến lên, mở miệng giải thích:

- Nhị sư huynh, huyết vương mãng xà đang giao chiến đột nhiên độn thổ trốn mất. Đệ thấy có chút kỳ lạ.

Hiểu My đến chỗ Trường An hỏi thăm tình hình. Tạm thời cô không muốn nói rõ chuyện đã xảy ra ngoài kia. Cô sợ mọi người lo lắng nhiều hơn nếu biết nơi này không chỉ có một, hai con huyết mãng vương xà như vậy.

Sau đó, mọi người hội ý rồi rời khỏi khu vực này, tìm tới một nơi “phong thuỷ” tốt hơn. Ngày tháng còn nhiều, trước mắt, không cần vội.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương