Bàn Tay Vàng Còn Lại Của Ngài Không Đủ
-
Chương 3
Lúc này từ bàn ăn vang lên tiếng đĩa va chạm, Đường Tiêu quay đầu, thấy NPC người yêu mà game phân cho cô đang cầm một cái đĩa đứng trước bàn ăn, cười xin lỗi với cô: "Xin lỗi, vừa rồi không cầm chắc.
Hai người cứ tiếp tục đi."
Mary nghiêm túc nói: "Đây là chuyện liên quan đến sự sống còn của toàn nhân loại, các người cảm thấy kinh ngạc là rất bình thường."
Người đàn ông lập tức nhướng mày và há miệng thành hình chữ O: "Ôi, tôi thật sự quá kinh ngạc!"
Mary: "..."
Đường Tiêu: "..."
Hừ, chương trình chất lượng kém.
Sau mười phút dài dằng dặc, cuối cùng Mary cũng đi vào trọng điểm, yêu cầu Đường Tiêu nhận một nhiệm vụ bí mật.
"Chúng tôi đã điều tra kỹ lưỡng, phát hiện cô có tiềm năng lớn nhất.
Đường Tiêu, cô có nguyện ý vì Liên Minh mà nhận nhiệm vụ vinh quang này không?"
Lúc này cốt truyện lặp lại, tính cách nhân vật hiền lành và sự bùng nổ của cảm xúc bị đè nén từ lâu của Đường Tiêu cùng phát tác, cô không chút do dự đáp: "Không, tạm biệt!"
Mary: "… Cô suy nghĩ kỹ lại đi, đây là chuyện liên quan đến sự sống còn của toàn nhân loại đó!"
"Xin lỗi." Đường Tiêu cũng một mặt nghiêm túc: "Nhưng tôi có gia đình của mình, người yêu cần tôi, con cái...!con cái sau này cần tôi, rất xin lỗi, tôi không thể nhận nhiệm vụ này."
Câu trả lời này không phải là ý tưởng bất chợt của Đường Tiêu mà là lời thoại gốc của game.
Trong game, lúc này người chơi quả quyết từ chối yêu cầu của Noah khiến Mary thất vọng ra về.
"Được thôi, Liên Minh tôn trọng lựa chọn của mỗi con người.
Nếu cô thay đổi ý định, hoan nghênh đến tìm chúng tôi bất cứ lúc nào." Mary đứng dậy rời đi, đến cửa thì đột nhiên quay lại, chỉ để lộ một bên mặt: "Nhưng số phận là không thể chống lại, phải không?"
Đường Tiêu còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, một cơ thể ấm áp đã ôm lấy cô: "Bảo bối, vừa rồi em thật tuyệt, anh cảm động lắm!"
Trong cốt truyện không có đoạn này.
Đường Tiêu đẩy anh ta ra, ánh mắt phức tạp đánh giá NPC này.
Không biết có phải do tính năng hóa nhân thực hay không, chi tiết của NPC này rất tự nhiên, vừa chạm vào ánh mắt của Đường Tiêu, mặt anh ta đã ửng đỏ, miệng còn lẩm bẩm: "Đừng ở đây..."
Đường Tiêu: "..."
Đừng cái gì? Ở đây cái gì? Rốt cuộc tôi là nhân vật thế nào anh nói rõ coi!
Trong ánh mắt kinh ngạc hiếm hoi của cô, người đàn ông này lại bắt đầu cởi từng món đồ, cho đến khi phần thân trên trần trụi, cơ thể khỏe khoắn dài lộ ra trong không khí.
Anh ta liếc nhìn Đường Tiêu một cái đầy ẩn ý, sau đó chui vào phòng ngủ, cửa "rầm" một tiếng đóng lại.
Đường Tiêu mặt mày nghiêm túc bước đến cửa phòng ngủ, cô không phải để nhìn NPC này, chỉ là để khám phá thêm thông tin về trò chơi này, cô thực sự...
Ê, cửa không mở được.
Vặn vài lần tay nắm cửa, cửa không nhúc nhích.
Nhưng trước mắt cô lại xuất hiện một khung nhắc nhở.
[Muốn mở khóa thêm cốt truyện, xin hãy mua gói mở rộng của nhân vật "người yêu".
Giảm giá có thời hạn, chỉ 998 thôi~]
Góc dưới bên phải của khung nhắc nhở này còn hiển thị số dư tài khoản hiện tại của cô, một con số 0 to đùng rõ ràng.
Đường Tiêu: "..."
Không nên tiêu sạch số dư tài khoản trước khi phá sản.
Tuy nhiên vừa định bỏ cuộc, một khung nhắc nhở mới lại xuất hiện:
[Số dư của bạn không đủ, có muốn nạp tiền không?]
Còn có thể nạp tiền?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook