Ban Ngày Và Đêm Tối: Manhattan Love Story
-
Chương 16: I ♥ u
Buổi chiều ở công ty tôi nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh, trong lớp giấy bọc màu nâu là một hộp nhung màu tím có nhãn hiệu Van Cleef Arpels. Tôi trốn vào phòng nghỉ mở ra xem, bên trong là một chiếc vòng cổ, mặt dây là một viên kim cương hình hoa bốn cánh. Hình như tôi từng nói với anh là tôi thích thương hiệu này, kiểu vòng cổ như thế này. Nhưng tôi không nghĩ rằng, chiếc vòng cổ này được coi như một món quà, hay vẫn chỉ là thù lao, thay cho những thứ thô tục tương đương giá trị với nó.
Tôi gửi một tin nhắn cảm ơn anh, không đứng đắn hơn nữa: “Tối hôm qua cũng không hẳn quá tệ, anh rất ngọt.”
Một lúc lâu sau anh mới nhắn lại, lạnh lùng một câu: “Cám ơn, giữ liên lạc.”
Bất kì ai cũng đều biết,“Giữ liên lạc” nghĩa là không cần liên lạc nữa. Buổi tối ngày hôm đó tôi cũng không tới chỗ anh nữa, không có điện thoại không có tin nhắn không có bưu kiện, ngày hôm sau cũng như vậy. Tôi nghĩ mình coi như là thất tình rồi, nhưng cũng không hẳn là thất tình đến nỗi xấu xí như vậy. Dù sao tôi cũng đã sớm lường trước rồi, giữa chúng tôi chỉ có thể chấm dứt như vậy, còn có thể như thế nào?
Đúng lúc Nick Tse gửi email vào hòm thư, không sớm cũng không muộn, tới vừa lúc. Anh đang có kế hoạch đi du lịch Alaska, chủ yếu là vì muốn ngắm cảnh bình minh. Tôi lập tức liền ghi danh tham gia, trong lòng nghĩ, đây sẽ là nỗ lực đầu tiên để quên Lyle Ultan, tôi biết sẽ không dễ dàng gì để quên được anh. Chúng tôi chia nhau rủ thêm mấy người nữa đi cùng, xin phép nghỉ, đặt vé máy bay, đặt khách sạn. Cuối tuần xuất phát, tổng cộng có 6 người, 3 nam 3 nữ.
Du lịch 4 ngày 3 đêm, đặt 3 phòng, đều là phòng đôi. 3 nam 3 nữ cùng đi với nhau hoặc là không biết nhau, hoặc là quan hệ bạn bè bình thường, ai cũng có thể nhận ra, lần du lịch này không có chút ồn ào hay khoa trương nào. Đêm trước ngày xuất phát, cả đám tụ tập ở quán bar, không biết là ai khởi xướng, hay là tất cả cùng đề xướng. Nói cách khác mỗi buổi tối phải ngủ cùng một người khác nhau. Mọi người cười ầm lên haha, diễn một phiên bản American pie thật sự.
Về đến nhà là tầm khoảng 9 giờ 30, 6 giờ sáng mai đến sân bay, cho nên phải đi ngủ sớm. Tôi kiểm tra hành lý lại lần nữa, lúc chuẩn bị rửa mặt đi ngủ, lại nhìn thấy chiếc hộp nhung Van Cleef Arpels trong ngăn kéo kia. Bởi vì thoạt nhìn trông nó rất đắt tiền, tinh xảo, mỏng manh, dễ vỡ, cùng với căn phòng bài trí đơn giản sơ sài của tôi không hợp nhau cho lắm, cầm nó lên sau khi đặt ở nơi này, chiếc vòng cổ đang ở ngay trong cái hộp, ngẫu nhiên mở ra xem, từ đầu tới cuối còn chưa bao giờ đeo. Ban đêm tĩnh lặng, nhìn thấy nó khiến tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu, mang theo một loại tâm tình vô cùng kì lạ, tôi mở chiếc hộp ra, lần đầu tiên lấy chiếc vòng cổ ra, không đeo, tỉ mỉ lật từng lớp ngăn bên trong hộp, tìm biên lai. Có biên lai là có thể trả, không bằng đi trả, đổi thành tiền, đã xấu xí rồi thì cho đáng xấu xí hoàn toàn luôn. Không tìm được biên lai. Lyle không đem chuyện này ra Tacky & Insulting như tôi nghĩ. Đeo chiếc vòng cổ mềm mại lên tay, dưới ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn đầu giường, ở cuối móc khóa tôi chưa từng để ý có một vật trang trí rất nhỏ bằng bạc rủ xuống, hơi đu đưa, sau đó dần chậm lại, tôi nhìn thấy rõ ràng ba kí hiệu: I♥U.
Tôi gửi một tin nhắn cảm ơn anh, không đứng đắn hơn nữa: “Tối hôm qua cũng không hẳn quá tệ, anh rất ngọt.”
Một lúc lâu sau anh mới nhắn lại, lạnh lùng một câu: “Cám ơn, giữ liên lạc.”
Bất kì ai cũng đều biết,“Giữ liên lạc” nghĩa là không cần liên lạc nữa. Buổi tối ngày hôm đó tôi cũng không tới chỗ anh nữa, không có điện thoại không có tin nhắn không có bưu kiện, ngày hôm sau cũng như vậy. Tôi nghĩ mình coi như là thất tình rồi, nhưng cũng không hẳn là thất tình đến nỗi xấu xí như vậy. Dù sao tôi cũng đã sớm lường trước rồi, giữa chúng tôi chỉ có thể chấm dứt như vậy, còn có thể như thế nào?
Đúng lúc Nick Tse gửi email vào hòm thư, không sớm cũng không muộn, tới vừa lúc. Anh đang có kế hoạch đi du lịch Alaska, chủ yếu là vì muốn ngắm cảnh bình minh. Tôi lập tức liền ghi danh tham gia, trong lòng nghĩ, đây sẽ là nỗ lực đầu tiên để quên Lyle Ultan, tôi biết sẽ không dễ dàng gì để quên được anh. Chúng tôi chia nhau rủ thêm mấy người nữa đi cùng, xin phép nghỉ, đặt vé máy bay, đặt khách sạn. Cuối tuần xuất phát, tổng cộng có 6 người, 3 nam 3 nữ.
Du lịch 4 ngày 3 đêm, đặt 3 phòng, đều là phòng đôi. 3 nam 3 nữ cùng đi với nhau hoặc là không biết nhau, hoặc là quan hệ bạn bè bình thường, ai cũng có thể nhận ra, lần du lịch này không có chút ồn ào hay khoa trương nào. Đêm trước ngày xuất phát, cả đám tụ tập ở quán bar, không biết là ai khởi xướng, hay là tất cả cùng đề xướng. Nói cách khác mỗi buổi tối phải ngủ cùng một người khác nhau. Mọi người cười ầm lên haha, diễn một phiên bản American pie thật sự.
Về đến nhà là tầm khoảng 9 giờ 30, 6 giờ sáng mai đến sân bay, cho nên phải đi ngủ sớm. Tôi kiểm tra hành lý lại lần nữa, lúc chuẩn bị rửa mặt đi ngủ, lại nhìn thấy chiếc hộp nhung Van Cleef Arpels trong ngăn kéo kia. Bởi vì thoạt nhìn trông nó rất đắt tiền, tinh xảo, mỏng manh, dễ vỡ, cùng với căn phòng bài trí đơn giản sơ sài của tôi không hợp nhau cho lắm, cầm nó lên sau khi đặt ở nơi này, chiếc vòng cổ đang ở ngay trong cái hộp, ngẫu nhiên mở ra xem, từ đầu tới cuối còn chưa bao giờ đeo. Ban đêm tĩnh lặng, nhìn thấy nó khiến tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu, mang theo một loại tâm tình vô cùng kì lạ, tôi mở chiếc hộp ra, lần đầu tiên lấy chiếc vòng cổ ra, không đeo, tỉ mỉ lật từng lớp ngăn bên trong hộp, tìm biên lai. Có biên lai là có thể trả, không bằng đi trả, đổi thành tiền, đã xấu xí rồi thì cho đáng xấu xí hoàn toàn luôn. Không tìm được biên lai. Lyle không đem chuyện này ra Tacky & Insulting như tôi nghĩ. Đeo chiếc vòng cổ mềm mại lên tay, dưới ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn đầu giường, ở cuối móc khóa tôi chưa từng để ý có một vật trang trí rất nhỏ bằng bạc rủ xuống, hơi đu đưa, sau đó dần chậm lại, tôi nhìn thấy rõ ràng ba kí hiệu: I♥U.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook