Bạn Học, Mời Ký Thay
-
Chương 44: Phiên ngoại 11
Trong bồn tắm lớn hai thân thể quấn chặt vào nhau, Lâm Thiên Tự nhìn Kỷ Vô Thanh dưới thân mình, khuôn mặt vì thẹn thùng mà đỏ bừng, do ngâm trong bồn nước cả người toát lên vẻ mị hoặc khiến người khác đui mù, điển hình là Lâm Thiên Tự, lúc này cô giống như một kẻ ngốc say đắm nhìn vưu vật dưới thân.
"Vô Thanh... nhĩ hảo đẹp."
Kỷ Vô Thanh nghe Lâm Thiên Tự nói mặt "pặc pặc" đỏ bừng như muốn xuất huyết, theo bản năng lấy hai tay cố gắng che một số bộ phận nhạy cảm, nhưng hành động này trong mắt Lâm Thiên Tự như một mồi lửa trong đêm khô cằn, nhìn người dưới thân uyển chuyển cử động Lâm Thiên Tự không tự chủ được cúi xuống tìm đôi môi kia day dưa không dứt.
"Vô Thanh..tớ yêu cậu...yêu cậu." Từng lời nỉ non cứ theo làn hơi ấm nóng tràn vào tai Kỷ Vô Thanh, đôi tay như có như không vuốt ve thân thể người phía dưới, trong tư tưởng Kỷ Vô Thanh đáng lẽ lúc này đang chìm đắm trong sự ôn nhu của người kia, chợt như bừng tỉnh. Kỷ Vô Thanh chợt cử động thân mình, dùng toàn bộ sức lực lật Lâm Thiên Tự xuống phía dưới.
Lâm Thiên Tự vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn với Kỷ Vô Thanh nào có phòng bị, một kích bất ngờ này Kỷ Vô Thanh thành công đem Lâm Thiên Tự áp dưới thân mình.
Lâm Thiên Tự có chút kinh ngạc, phải nói là kinh khủng. "Vô... Vô Thanh...cậu làm gì vậy..."
"Tớ...Tớ..." Kỷ Vô Thanh thực sự lúc này không biết nên nói cái gì, loại chuyện xấu hổ này nàng thực sự là không nói ra miệng được. Nhưng chợt nghỉ đến Vương Sở Sở, một ngọn lửa trong lòng Kỷ Vô Thanh bùng cháy lên, nàng là sợ, sợ một ngày Lâm Thiên Tự sẽ rời bỏ nàng, sẽ vứt bỏ nàng như những năm trước đây, mặc dù biết Thiên Tự lúc này rất yêu mình, nhưng những gì trải qua trong quá khứ khiến nàng không thể nào không sợ hãi, lần đầu tiên trong đời nàng có du͙ƈ vọиɠ lớn như vậy, du͙ƈ vọиɠ có được Thiên Tự, chân chính có được người con gái mà nàng yêu, ít ra đều này như một chìa khóa, chìa khóa mở ra gúc mắt trong lòng nàng.
"ân.." Lâm Thiên Tự có chút nghi hoặc, lại có chút chờ mong "Vô Thanh đây là...".
Kỷ Vô Thanh chỉ cảm thấy tim đập chợt gia tốc, có chút trở tay không kịp, vô ý thức lẩm bẩm nói " tớ..tớ.."
Lâm Thiên Tự ngẩng đầu, hơi thở như lan phà vào cổ Lâm Thiên Tự "Tớ cái gì?"
Kỷ Vô Thanh thực sự là chịu không nổi bầu không khí này, tha thứ cho nàng, cùng Lâm Thiên Tự kết giao lâu như vậy, chuyện xấu hổ gì cũng đã làm rồi, nhưng mà lúc đó nàng chỉ là ở mặt dưới a, cái gì cũng đều là Thiên Tự làm a, bây giờ...bây giờ nàng nên làm gì đây.
Lâm Thiên Tự thở dài một hơi, xem ra ngày hôm nay vẫn là để nàng đến đi, bên nhau lâu như vậy Lâm Thiên Tự cũng có chút mong đợi Kỷ Vô Thanh sẽ làm chút gì, nhưng nàng biết Kỷ Vô Thanh là xấu hổ, mấy loại chuyện này thực có chút làm khó nàng, với lại bộ dáng nảy nở của Vô Thanh thực sự rất mê người, cho dù bắt nàng làm công cả đời nàng cùng vui vẻ tiếp nhận.
Lâm Thiên Tự đưa tay sau lưng Kỷ Vô Thanh, dự định mượn chút lực lật người lại, nhưng không ngờ Kỷ Vô Thanh lại kẹp người lại, nhanh như chớp cúi xuống hôn lên môi nàng, thiên địa chứng giám nàng thực sự là đối với phương diện này hoàn toàn không có kinh nghiệm, thế nhưng cùng Lâm Thiên Tự làm nhiều như vậy không học được 10 cũng học được 7 8 a.
Đôi môi nàng đặt lên đôi môi mềm mại kia, nhẹ nhàng vuốt ve, môi mỏng chậm rãi chạy theo gáy một đường đến vành tai nõn nà kia, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hút vành tai tinh xảo, một tay trượt xuống cổ vuốt ve hạt đậu đỏ đã đứng thẳng cương trực kia, mà tay phải mãnh khảnh chậm rãi trượt, trượt xuống đôi chân thon dài, chậm rãi xoa nắng bờ mông trọn trịa trắng nõn.
"Ân~.." Lâm Thiên Tự mặc dù công không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn "giữ mình trong sạch" a, mặc dù da mặt có dày đến đâu cũng không chịu nổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ này mà đỏ lên, thân thể không khỏi có chút chịu không nổi mà rêи ɾỉ ra tiếng.
"Vô Thanh~~~" theo động tác của Kỷ Vô Thanh, Lâm Thiên Tự không khỏi có chút run rẫy, hai tay theo bản năng vòng lên cổ Kỷ Vô Thanh, thở gấp lên tục.
"Ân" Kỷ Vô Thanh nhẹ giọng đáp lại một tiếng, động tác trên tay cũng không có ý tứ dừng lại. Kỷ Vô Thanh lúc này cũng thực sự điên rồi, nàng sắp xấu hổ đến chết, lọaị chuyện này, tiếng thâm ngâm của Lâm Thiên Tự... nàng... nàng là chịu không nổi, từng tiếng thở gấp, từng tất da thịt mềm mại từ đầu môi truyền như "lửa cháy đổ thêm dầu" vào du͙ƈ vọиɠ Kỷ Vô Thanh, nàng gấp thiết, gấp thiết muốn Lâm Thiên Tự.
Hai tay cứ tiếp tục xoa nắn, đôi môi ấm áp theo gáy chạy dọc xuống xung quanh xương quai xanh tinh xảo, từng chút từng chút để lại từng dâu ô mai đỏ rực. Tay Kỷ Vô Thanh theo dộ cong bờ mông đần đàn đi đến u cốc tu nhân kia, nhẹ nhàng vuốt lên. Trong nhà tắm từng đợt không khí nóng ẩm bóc lên, quyển lấy hai thân thể trắng nõn trong bồn tắm.
Theo động tác Kỷ Vô Thanh, ánh mắt Lâm Thiên Tự dần mê ly, mắt đẹp đầy nước, da thịt trắng nõn kiều diễm bởi vì động tình mà đỏ hồng, càng toát lên vẻ mị hoặc, xinh đẹp đến mức làm cho Kỷ Vô Thanh choáng váng, thân thể uyển chuyển bởi vì kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà nhẹ nhàng đung đưa, trong giọng nói tràn ra từng đợt ngân nga "ân...ân... Vô Thanh...a ân..."
Hơi thở Kỷ Vô Thanh lúc này cực nóng, vừa thẹn thùng vừa bá đạo hôn lên đôi môi kia, tuy rằng vẫn trúc trắc như trước, nhưng cần bao nhiêu mãnh liệt thì có bấy nhiêu. Lâm Thiên Tự cũng cầm lòng không đậu hôn trả lại, đầu lưỡi hai người dây dưa không dứt, hôn dài, hôn ngắn, hôn lưỡi, hôn môi. Từ khóe môi Lâm Thiên Tự chợt xuất hiện một tia chỉ bạc, chậm rãi chảy xuống cổ, xương quai xanh, rồi hòa vào dòng nước dưới bồn tắm lớn.
Kỷ Vô Thanh lúc này can đảm ngẩng đầu, ngẩng đầu nhìn người mình yêu uyển chuyển dưới thân, trước đây cùng Lâm Thiên Tự làm yêu, nàng luôn bị động, mọi chuyện đều mặc cho Thiên Tự, ngay cả mắt cũng không dám mở to, giờ đây nằm phía trên, nhìn Lâm Thiên Tự nàng thật sự nghĩ phun máu mũi, lông mày, mắt ngọc, mũi cao, môi anh đào, đường cong xinh đẹp lung linh, da thịt tinh tế như gấm, hai tay dài nhỏ trắng trẻo, đầu vai mượt mà, đi xuống một chút là hai tòa sơn phong cao vút, hai viên anh đào đỏ rực dựng thẳng, bụng nhỏ doanh doanh nhỏ nhắn, trên thân người ngay cả chút sẹo lồi cũng không có, dưới vách núi mê người kia là bí cảnh huyền bí, do được vuốt ve lúc nảy mà nhẹ nhàng chảy ra một chút sương sớm.
Kỷ Vô Thanh chưa bao giờ nghĩ người mình sẽ khô nóng như vậy, dưới bụng nhỏ như có một dòng nước ấm xẹt qua, cảm giác khác thường không ngừng xẹt lên đại não cuối đầu tiếp tục hôn xuống đôi môi đỏ mọng kia, cơ thể không ngừng ma sát Lâm Thiên Tự, nụ hôn ôn nhu dần dần dời xuống hai tòa sơn phong, đầu lưỡi trước hạt đậu không ngừng đánh vòng "quyển quyển".
"A..." Lâm Thiên Tự vừa mới bình ổn ham muốn cuồn cuộn trong lòng mình, lại bị động tác này của Kỷ Vô Thanh không khỏi hô to.
- ----------------------------
Chậc t có clip bồn tắm phim Thái coi tình củm lắm. Mà wt không cho đăng lên ha. Thôi mấy mà tự tưởng tượng đi
"Vô Thanh... nhĩ hảo đẹp."
Kỷ Vô Thanh nghe Lâm Thiên Tự nói mặt "pặc pặc" đỏ bừng như muốn xuất huyết, theo bản năng lấy hai tay cố gắng che một số bộ phận nhạy cảm, nhưng hành động này trong mắt Lâm Thiên Tự như một mồi lửa trong đêm khô cằn, nhìn người dưới thân uyển chuyển cử động Lâm Thiên Tự không tự chủ được cúi xuống tìm đôi môi kia day dưa không dứt.
"Vô Thanh..tớ yêu cậu...yêu cậu." Từng lời nỉ non cứ theo làn hơi ấm nóng tràn vào tai Kỷ Vô Thanh, đôi tay như có như không vuốt ve thân thể người phía dưới, trong tư tưởng Kỷ Vô Thanh đáng lẽ lúc này đang chìm đắm trong sự ôn nhu của người kia, chợt như bừng tỉnh. Kỷ Vô Thanh chợt cử động thân mình, dùng toàn bộ sức lực lật Lâm Thiên Tự xuống phía dưới.
Lâm Thiên Tự vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn với Kỷ Vô Thanh nào có phòng bị, một kích bất ngờ này Kỷ Vô Thanh thành công đem Lâm Thiên Tự áp dưới thân mình.
Lâm Thiên Tự có chút kinh ngạc, phải nói là kinh khủng. "Vô... Vô Thanh...cậu làm gì vậy..."
"Tớ...Tớ..." Kỷ Vô Thanh thực sự lúc này không biết nên nói cái gì, loại chuyện xấu hổ này nàng thực sự là không nói ra miệng được. Nhưng chợt nghỉ đến Vương Sở Sở, một ngọn lửa trong lòng Kỷ Vô Thanh bùng cháy lên, nàng là sợ, sợ một ngày Lâm Thiên Tự sẽ rời bỏ nàng, sẽ vứt bỏ nàng như những năm trước đây, mặc dù biết Thiên Tự lúc này rất yêu mình, nhưng những gì trải qua trong quá khứ khiến nàng không thể nào không sợ hãi, lần đầu tiên trong đời nàng có du͙ƈ vọиɠ lớn như vậy, du͙ƈ vọиɠ có được Thiên Tự, chân chính có được người con gái mà nàng yêu, ít ra đều này như một chìa khóa, chìa khóa mở ra gúc mắt trong lòng nàng.
"ân.." Lâm Thiên Tự có chút nghi hoặc, lại có chút chờ mong "Vô Thanh đây là...".
Kỷ Vô Thanh chỉ cảm thấy tim đập chợt gia tốc, có chút trở tay không kịp, vô ý thức lẩm bẩm nói " tớ..tớ.."
Lâm Thiên Tự ngẩng đầu, hơi thở như lan phà vào cổ Lâm Thiên Tự "Tớ cái gì?"
Kỷ Vô Thanh thực sự là chịu không nổi bầu không khí này, tha thứ cho nàng, cùng Lâm Thiên Tự kết giao lâu như vậy, chuyện xấu hổ gì cũng đã làm rồi, nhưng mà lúc đó nàng chỉ là ở mặt dưới a, cái gì cũng đều là Thiên Tự làm a, bây giờ...bây giờ nàng nên làm gì đây.
Lâm Thiên Tự thở dài một hơi, xem ra ngày hôm nay vẫn là để nàng đến đi, bên nhau lâu như vậy Lâm Thiên Tự cũng có chút mong đợi Kỷ Vô Thanh sẽ làm chút gì, nhưng nàng biết Kỷ Vô Thanh là xấu hổ, mấy loại chuyện này thực có chút làm khó nàng, với lại bộ dáng nảy nở của Vô Thanh thực sự rất mê người, cho dù bắt nàng làm công cả đời nàng cùng vui vẻ tiếp nhận.
Lâm Thiên Tự đưa tay sau lưng Kỷ Vô Thanh, dự định mượn chút lực lật người lại, nhưng không ngờ Kỷ Vô Thanh lại kẹp người lại, nhanh như chớp cúi xuống hôn lên môi nàng, thiên địa chứng giám nàng thực sự là đối với phương diện này hoàn toàn không có kinh nghiệm, thế nhưng cùng Lâm Thiên Tự làm nhiều như vậy không học được 10 cũng học được 7 8 a.
Đôi môi nàng đặt lên đôi môi mềm mại kia, nhẹ nhàng vuốt ve, môi mỏng chậm rãi chạy theo gáy một đường đến vành tai nõn nà kia, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hút vành tai tinh xảo, một tay trượt xuống cổ vuốt ve hạt đậu đỏ đã đứng thẳng cương trực kia, mà tay phải mãnh khảnh chậm rãi trượt, trượt xuống đôi chân thon dài, chậm rãi xoa nắng bờ mông trọn trịa trắng nõn.
"Ân~.." Lâm Thiên Tự mặc dù công không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn "giữ mình trong sạch" a, mặc dù da mặt có dày đến đâu cũng không chịu nổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ này mà đỏ lên, thân thể không khỏi có chút chịu không nổi mà rêи ɾỉ ra tiếng.
"Vô Thanh~~~" theo động tác của Kỷ Vô Thanh, Lâm Thiên Tự không khỏi có chút run rẫy, hai tay theo bản năng vòng lên cổ Kỷ Vô Thanh, thở gấp lên tục.
"Ân" Kỷ Vô Thanh nhẹ giọng đáp lại một tiếng, động tác trên tay cũng không có ý tứ dừng lại. Kỷ Vô Thanh lúc này cũng thực sự điên rồi, nàng sắp xấu hổ đến chết, lọaị chuyện này, tiếng thâm ngâm của Lâm Thiên Tự... nàng... nàng là chịu không nổi, từng tiếng thở gấp, từng tất da thịt mềm mại từ đầu môi truyền như "lửa cháy đổ thêm dầu" vào du͙ƈ vọиɠ Kỷ Vô Thanh, nàng gấp thiết, gấp thiết muốn Lâm Thiên Tự.
Hai tay cứ tiếp tục xoa nắn, đôi môi ấm áp theo gáy chạy dọc xuống xung quanh xương quai xanh tinh xảo, từng chút từng chút để lại từng dâu ô mai đỏ rực. Tay Kỷ Vô Thanh theo dộ cong bờ mông đần đàn đi đến u cốc tu nhân kia, nhẹ nhàng vuốt lên. Trong nhà tắm từng đợt không khí nóng ẩm bóc lên, quyển lấy hai thân thể trắng nõn trong bồn tắm.
Theo động tác Kỷ Vô Thanh, ánh mắt Lâm Thiên Tự dần mê ly, mắt đẹp đầy nước, da thịt trắng nõn kiều diễm bởi vì động tình mà đỏ hồng, càng toát lên vẻ mị hoặc, xinh đẹp đến mức làm cho Kỷ Vô Thanh choáng váng, thân thể uyển chuyển bởi vì kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà nhẹ nhàng đung đưa, trong giọng nói tràn ra từng đợt ngân nga "ân...ân... Vô Thanh...a ân..."
Hơi thở Kỷ Vô Thanh lúc này cực nóng, vừa thẹn thùng vừa bá đạo hôn lên đôi môi kia, tuy rằng vẫn trúc trắc như trước, nhưng cần bao nhiêu mãnh liệt thì có bấy nhiêu. Lâm Thiên Tự cũng cầm lòng không đậu hôn trả lại, đầu lưỡi hai người dây dưa không dứt, hôn dài, hôn ngắn, hôn lưỡi, hôn môi. Từ khóe môi Lâm Thiên Tự chợt xuất hiện một tia chỉ bạc, chậm rãi chảy xuống cổ, xương quai xanh, rồi hòa vào dòng nước dưới bồn tắm lớn.
Kỷ Vô Thanh lúc này can đảm ngẩng đầu, ngẩng đầu nhìn người mình yêu uyển chuyển dưới thân, trước đây cùng Lâm Thiên Tự làm yêu, nàng luôn bị động, mọi chuyện đều mặc cho Thiên Tự, ngay cả mắt cũng không dám mở to, giờ đây nằm phía trên, nhìn Lâm Thiên Tự nàng thật sự nghĩ phun máu mũi, lông mày, mắt ngọc, mũi cao, môi anh đào, đường cong xinh đẹp lung linh, da thịt tinh tế như gấm, hai tay dài nhỏ trắng trẻo, đầu vai mượt mà, đi xuống một chút là hai tòa sơn phong cao vút, hai viên anh đào đỏ rực dựng thẳng, bụng nhỏ doanh doanh nhỏ nhắn, trên thân người ngay cả chút sẹo lồi cũng không có, dưới vách núi mê người kia là bí cảnh huyền bí, do được vuốt ve lúc nảy mà nhẹ nhàng chảy ra một chút sương sớm.
Kỷ Vô Thanh chưa bao giờ nghĩ người mình sẽ khô nóng như vậy, dưới bụng nhỏ như có một dòng nước ấm xẹt qua, cảm giác khác thường không ngừng xẹt lên đại não cuối đầu tiếp tục hôn xuống đôi môi đỏ mọng kia, cơ thể không ngừng ma sát Lâm Thiên Tự, nụ hôn ôn nhu dần dần dời xuống hai tòa sơn phong, đầu lưỡi trước hạt đậu không ngừng đánh vòng "quyển quyển".
"A..." Lâm Thiên Tự vừa mới bình ổn ham muốn cuồn cuộn trong lòng mình, lại bị động tác này của Kỷ Vô Thanh không khỏi hô to.
- ----------------------------
Chậc t có clip bồn tắm phim Thái coi tình củm lắm. Mà wt không cho đăng lên ha. Thôi mấy mà tự tưởng tượng đi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook