Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm
-
Chương 18-2: Phiên ngoại (bốn)
Cúc Tịnh Y đi công tác.
Lần này là đi trao đổi tình hữu nghị giữa các trường học và các lão sư với nhau, thế nhưng nàng lúc đi cũng phải mang tôi đi cùng, nàng lấy danh nghĩa tôi là vì "exchange student" mà đi, cũng không có gì quá đáng.
Tuy rằng nàng đã tìm kĩ lý do để tôi được đi, nhưng mọi người đều không có dễ dàng tin tưởng như vậy, cho nên nàng chỉ nói, nàng đi công tác, tôi sẽ không chết đói, nhưng mà tôi sẽ chết đói.
Trường hữu nghị ở một nơi khá là xa thành thị, mặt hướng về biển rộng xuân về hoa nở, điều này có lẽ là mô tả chính xác nhất về thành phố này .
Thế nhưng cái thành phố này người tốt hình như đều có chút nhiệt tình thái quá.
Tôi lên lớp vẫn là Cúc Tịnh Y dạy, tôi bị xếp ngồi ngay trước mặt bục giảng, tôi nói là tôi quá cao không cần, nhưng bọn họ cũng là thật sự rất nhiệt tình mà...
Bọn họ để tôi ngồi cách Cúc Tịnh Y gần như vậy, tôi đi học còn làm sao dám "quân nhân đào ngũ" đây?
Người của trường học của chúng tôi đến toàn bộ bị sắp xếp ở trong một căn hộ tương đối trống trải chỉ có duy nhất ở trường học này, ký túc xá của bọn họ là kiểu các căn hộ .
Chúng tôi cộng thêm Cúc Tịnh Y nữa tổng cộng là đến 6 người rồi, ba lão sư với ba học sinh.
Nga~, Tằng Diễm Phân cũng tới, dù sao người ta cũng là đặc cấp giáo sư.
Nếu Tằng Diễm Phân đã đến, như vậy Trương Vũ Hâm tự nhiên cũng đến rồi, người ta cũng là "cao đồ" của Tằng lão sư mà.
Ngồi trước bục giảng là một chỗ ngồi không tốt, đúng vậy tôi rất ghét những người xung quanh nhìn tôi, phi thường phi thường phi thường phi thường!
"Ôi, chủ nhiệm lớp các bạn có ban trai hay chưa vậy? " tiết thể dục bị đổi thành tự học, ngay sau đó người xung quanh đều tiến tới gần.
"A, mình còn muốn... " tên ngồi cùng bàn tôi một mặt tiếc nuối.
Tôi dừng bút lại: "Cậu muốn làm gì? " hơi nheo mắt nhìn hắn.
"Ai u, còn có thể muốn làm gì. " hắn một mặt biểu cảm thật không nỡ.
"Vậy cậu đừng có mà nghĩ. " Tôi lại lườm hắn một cái tiếp tục làm bài tập.
Hắn bĩu môi, không tiếp tục nói nữa.
Đại diện cho lớp Ngữ Văn của chúng tôi là một nữ sinh có chút đẹp trai.
Vóc dáng rất cao, có chút MAN.
Ánh mắt mỗi lần nàng nhìn Cúc Tịnh Y đều vô cùng ám muội, làm tôi thật sự là rất tức giận mà!
Cúc Tịnh Y người này, đi đến đâu cũng có người yêu thích, đây chẳng phải là muốn để tôi chua chết hay sao.
"Triệu Gia Mẫn, bạn gọi là Triệu Gia Mẫn phải không? " nữ sinh kia đến đến gần.
"Cúc Tịnh Y đã có bạn trai, chuẩn bị kết hôn, đặc biệt hạnh phúc! Đúng là như vậy đó đừng hỏi lại tôi. " Tôi nhìn nàng một cái, nói xong cũng bắt đầu lấy ra sách Ngữ Văn chuẩn bị cho tiết Cúc Tịnh Y dạy .
"... Mình... Mình chỉ là... Chỉ là muốn hỏi bạn, tại sao Ngữ Văn bạn lại thi tốt như vậy, so với mình còn tốt hơn. " nàng trong lúc nhất thời có chút quẫn bách, mặt đều đỏ lên.
? ? ?
Tôi nhíu nhíu mày.
Đột nhiên nhớ tới Cúc Tịnh Y và cái phương thức học bổ túc khủng bố kia.
Cười cười: "Như vậy sao... Cúc Tịnh Y... Lão sư cô ấy dạy bổ túc cho mình " suýt chút nữa thuận miệng đã nói thẳng tên nàng.
Nàng mặt bỗng nhiên tỏ vẻ đã tỉnh ngộ "Nha, vậy mình cũng đi học bổ túc được rồi. "
? ? ?
Tôi vội vàng xua tay: "Cúc lão sư cô ấy không giúp người khác học bổ túc. "
Lời vừa nói ra tôi lại muốn vả miệng chính mình.
Nàng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc : "Bạn không phải là được cô ấy dạy bổ túc sao? "
"Mình... Mình là, Mình là tạm thời như vậy thôi, mình vừa vặn ở chung một chỗ với cô ấy, cho nên cô ấy thuận tiện giúp mình bổ túc một chút thôi. " Tôi gật đầu, hết sức hài lòng với cái cớ của mình.
Không nghĩ tới.
"Mình cũng ở sát vách khu nhà của các bạn đó, Cúc lão sư cũng thuận tiện bổ túc cho mình một chút được rồi. "
Tôi thật sự rất bực nha.
Kết quả.
Buổi tối.
Tôi tắm xong lúc đang cùng Cúc Tịnh Y trên giường chơi điện thoại.
Cửa phòng mở.
Cúc Tịnh Y đẩy tôi một cái, tôi không cam lòng đạp dép đi ra mở cửa.
Nữ sinh kia đang cầm sách Ngữ Văn đứng ở cửa.
"Bạn... Muốn làm gì? "
Nàng có chút ngại ngùng sờ sờ sau gáy : "Cái kia... Cúc lão sư đã ngủ chưa? Mình còn... "
Không chờ nàng nói xong tôi ngay lập tức mở miệng : "Ngủ. "
"Ai vậy? Triệu Gia Mẫn. " Cúc Tịnh Y vừa vặn mở miệng hỏi tôi.
Tôi lườm một cái lập tức đổi giọng : "Chuẩn bị ngủ. "
Nàng không để ý đến tôi, chỉ hướng về phía bên trong gọi: "Cúc lão sư! Em đến tìm cô hỏi bài học, cô xem có được hay không? Không tiện em sẽ đi tìm bạn học khác. "
Tôi lại không để ý đến nàng, chỉ tiến vào gian phòng, bò lên giường.
Cúc Tịnh Y xuống giường, khoác lên áo khoác rồi đi ra ngoài tìm nữ sinh kia, giải quyết vấn đề của bạn học kia.
Nhìn Cúc Tịnh Y sau khi rời khỏi đây tôi lại cầm điện thoại tiếp tục chơi.
Hiện tại thời gian đã là tám giờ, trường học này không có tự học buổi tối, tôi thật sự là đặc biệt yêu thích.
Cho nàng nửa giờ đi, tám giờ rưỡi nếu như còn không vào tôi sẽ đi ra ngoài : "Chia rẽ " hai người bọn họ.
Tám giờ mười, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng cười sang sảng ma tính của Cúc Tịnh Y, không liên quan, tám giờ rưỡi rồi đi : "Chia rẽ " bọn họ.
Tám giờ hai mươi, bên ngoài lại truyền đến một tiếng Cúc Tịnh Y vô cùng thẹn thùng : "Ai ya. "
Tôi lườm một cái, không có chuyện gì, tám giờ rưỡi, tám giờ rưỡi, tám giờ rưỡi.
Rốt cục cũng đến tám giờ rưỡi, bọn họ làm sao lại vẫn còn tiếp tục vậy?
Liếc nhìn, điện thoại của Cúc Tịnh Y ở bên cạnh.
Tôi cầm điện thoại của tôi gọi cho điện thoại của Cúc Tịnh Y.
Tiếng chuông reo lên, nhạc chuông của Cúc Tịnh Y là tiếng ghi âm của tôi.
Nội dung là: "Một hai ba bốn năm sáu bảy, Cúc Tịnh Y tới nghe điện thoại. "
Cầm điện thoại, gọi ra phía bên ngoài "Có diện thoại! "
Kết quả, nữ sinh kia đi vào.
"..."
Nàng đưa tay : "Điện thoại di động đưa cho mình đi. "
Tôi đáy lòng lườm một cái, cầm điện thoại di động xuống giường: "Mình đưa cho cô ấy là được rồi. "
Đi ra ngoài thì nhìn thấy Cúc Tịnh Y cầm bút, đang quay quay bút.
Đem điện thoại đưa cho nàng: "Cô vừa có điện thoại, thế nhưng hiện tại cô đã mất đi cú điện thoại này, cũng mất đi chủ nhân của cú điện thoại ấy. "
Nàng ngẩn người, đang nhìn tới trên màn hình điện thoại hiển thị tên cuộc gọi bị lỡ nhất thời mới phản ứng kịp.
"Như vậy sao, xem ra tâm tư chủ nhân cuộc gọi tới này rất sốt sắng đây? " nàng nhíu nhíu mày.
"Hừ. " Tôi nhìn nàng rồi ập tức đi vào trong phòng mở tủ lạnh nhỏ cầm đồ uống ngồi ở phòng khách, mở ti vi xem ti vi.
"Triệu Gia Mẫn, chiêu đãi khách mộ lát nha." nàng nói.
Tôi liếc nhìn trà chanh trong tay mình.
Tôi thật không muốn, tôi hẹp hòi như vậy đó, không cho nàng uống đó.
Lại liếc mắt nhìn nữ sinh kia, nàng ta đang nhìn tôi.
Suy nghĩ một chút.
Tôi nhất thời lại tỏ ra rộng lượng.
Đi lấy trà chanh, lại mang sữa bò nàng đã hâm lúc trước vẫn còn nóng tới cho Cúc Tịnh Y trước.
"Này. " đem hai cái cái cốc đặt lên bàn.
Kết quả, nữ sinh kia vô cùng tự nhiên cầm cái cốc sữa bò kia chuẩn bị uống.
Tôi: ? ? ?
"Trà chanh là của bạn. " tôi nghĩ nghĩ, mặc kệ.
Trước cầm trà chanh đặt trước mặt nữ sinh.
Lại nắm lấy sữa bò trong tay nàng ta đưa tới trước mặt Cúc Tịnh Y.
Cúc Tịnh Y kéo kéo góc áo tôi.
Tôi tới gần sát trên mặt nàng hôn một cái : "Đi ngủ sớm một chút. " sau đó thì thỏa mãn trở về phòng.
Thời gian sau đó tôi cũng không còn nghe được tiếng cười sang sảng ma tính của Cúc Tịnh Y và thanh âm vô cùng thẹn thùng : "Ai ya" .
Chị cho rằng em là "dấm vương" dễ bắt nạt phải không?
Đương nhiên là không phải.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook