Bần Cùng Quý Công Chúa
-
Chương 5: Thay đổi
Bệnh đau nửa đầu của Bennet phu nhân thực nghiêm trọng, một ngày muốn phát tác ba bốn lần, cảnh này khiến tinh thần bà uể oải, tính tình cũng càng ngày càng táo bạo. Bất quá hiện tại tốt lắm, có Mary tri kỷ, loại trạng thái không xong này chiếm được cải thiện lớn, chẳng sợ nghe Mary nói sẽ dùng ngân châm đâm vào đầu của bà, bà cũng chỉ là do dự vài phút liền đáp ứng.
Cũng may Mary còn không có châm cụ thích hợp, điều này nói rằng trình tự làm việc sẽ kéo dài thời hạn, làm cho tâm tình cực độ khẩn trương của bà chiếm được một đoạn thời gian giảm xóc.
Giúp đỡ Bennet phu nhân nằm xuống, giúp bà dịch góc chăn, Mary đứng lên chuẩn bị rời đi.
“Mary, cám ơn con đã chiếu cố, mẹ quá yêu con.” Bennet phu nhân bỗng nhiên giữ chặt tay nàng, ôn nhu nói.
Mẹ yêu con, những lời này trước kia chỉ có thể nghe thấy ở trong mộng! Mary giật mình lặng một hồi lâu mới phản ứng lại, cố nén trụ nội tâm bắt đầu kích động, cầm lại tay Bennet phu nhân nhẹ nhàng nói, “Con cũng yêu mẹ.” Đúng vậy, từ nay về sau, bà liền là mẫu thân của ta.
Ra khỏi phòng, nàng đứng ở cửa phòng hồi lâu mới rời đi.
Catherine cùng Ledia lại đi Meriton chơi, tuy rằng không quen nhìn tính cách hai người phóng túng lỗ mãng, nhưng Mary chưa bao giờ nghĩ tới đi khuyên bảo họ. Mới tới dị thế, ngay cả cuộc sống của mình đều không có biện pháp hoàn toàn nắm trong tay, làm sao có nhàn tâm đi quản người khác?
Jane cùng Elizabeth ở phòng khách thêu thùa may vá, thường thường nói chuyện với nhau vài câu, phát ra tiếng cười khoái trá.
“Em có thể gia nhập với hai người sao?” Mary đi qua đi cúi người hỏi.
“Đương nhiên có thể.” Jane lập tức giữ chặt nàng.
“Cám ơn trời đất, em rốt cục từ trong sách đi ra! Phải biết rằng, em trước kia chưa từng theo chúng ta cùng nhau làm châm tuyến.” Elizabeth mân miệng trêu ghẹo.
Mary mỉm cười, không nói gì.
“Mẹ đỡ sao?” Vẻ mặt Jane lộ ra lo lắng.
“Tốt hơn nhiều, lúc này đang ngủ.” Mary đáp lời rồi cầm lấy đôi tất Jane còn chưa hoàn công, lật xem đường viền hoa.
“Mẹ đương nhiên đang ngủ, nếu không trong phòng sẽ không im lặng như vậy.” Elizabeth chu miệng, “Mary, em hiện tại là tâm can bảo bối của mẹ, chỉ cần em rời mẹ 5 phút, mẹ sẽ gọi em khắp nơi!”
Jane nhẹ cười rộ lên, Mary lại nhíu nhíu mày. Tuy rằng biết người Anh quốc đối với quy củ chẳng coi trọng, nhưng nàng vẫn không thể nhận lấy hành vi trêu ghẹo cha mẹ như cũ.
Trong lòng mặc niệm nhập gia tùy tục, nàng buông mày, nhẹ nhàng vén làn váy, ở bên cạnh Jane ngồi xuống, hai đầu gối khép lại, hai chân thả lỏng, tay tự nhiên khoát lên tay vịn ghế dựa, tư thái thong dong tao nhã.
Elizabeth nhìn nàng một cái thật sâu, mắt lộ ra tìm tòi nghiên cứu. Nàng cảm thấy Mary thay đổi, nói ít rất nhiều, không hề há mồm ngậm miệng chính là triết học, nhất cử nhất động có loại ý nhị mê người nói không nên lời. Nàng bắt đầu chú trọng mọi thứ, có thể thoải mái tạo ra ra đủ loại đồ vật tinh xảo, quần áo đơn giản lại khéo léo, càng thần kỳ là, vô luận nàng động thế nào, váy đều phẳng lì một đường, một tia nếp uốn cũng không có, nhìn qua vĩnh viễn ngăn nắp như vậy.
“Làm sao vậy Elizabeth? Trên mặt em có cái gì sao?” Chú ý tới ánh mắt Elizabeth, Mary mỉm cười hỏi.
“Không có gì, chính là cảm thấy Mary cùng trước kia không giống nhau.” Elizabeth thẳng thắn nói.
“Con gái mười tám biến lớn, người sẽ phải lớn lên không phải sao?” Mary cũng không cảm thấy khẩn trương. Nàng có được thân thể cùng trí nhớ nguyên chủ, điểm này ai cũng không có biện pháp nghi ngờ. Nhưng là, đã trải qua giáo dục quý nữ khắc nghiệt nhất, tĩnh như u lan thâm cốc, đi như xuân phong phất liễu, nói giống như nhuận vật không tiếng động, lễ nghi cung đình hoàn mỹ sớm khắc vào linh hồn, chẳng sợ thay đổi thân thể cũng khó phai nhạt.
Cho nên, nàng là Mary lại không có khả năng hoàn toàn biến thành Mary; cho nên, nàng từng giọt từng giọt biểu hiện ra chính mình không giống, làm cho người nhà Bennet không nhận thức được một Mary hoàn toàn mới.
“Con gái mười tám biến lớn? Nha, những lời này nói thật hay quá Mary! Chị đồng ý! Chỉ mong trên người Catherine cùng Ledia cũng xuất hiện biến hóa giống em!” Elizabeth cười nói.
“Đây cũng là nguyện vọng của em!” Mary thật sự gật đầu.
“Đồng ý.” Jane buông kim móc phụ họa.
Ba người nhìn nhau vài giây, vui cười rộ lên.
“Đây là ren gần nhất lưu hành sao?” Thu ý cười, Mary chỉ vào bán thành phẩm trên đầu gối Jane hỏi.
“Đúng vậy, tạo hình hoa hồng, thực tinh xảo đúng không? Khâu ở cổ áo cùng làn váy nhất định dễ xem lắm!” Jane hưng trí bừng bừng giới thiệu.
“Đúng thế.” Elizabeth gật đầu, sau đó thở dài, “Bất quá ren này rất phức tạp, em cuối cùng câu sai mấy châm, đem chỉnh tấn ren đều hỏng.”
“Chị cũng vậy, chị đã hủy bốn tấm, ” Jane giơ giơ kim móc lên, thất bại kêu lên, “Aha, thật tốt quá! Hiện tại chị phải chuẩn bị lần thứ năm!”
“Để cho em xem xem.” Mary tiếp nhận kim móc từ Jane, sau khi hủy đi một vòng đường viền hoa liền nắm giữ bí quyết, hai tay nhanh vũ động. Châm tuyến sống đều tương thông, nàng tinh thông gấm Tô Châu cùng thêu Thục, liền ngay cả phượng bào thái hậu cũng từ tay nàng tự may, loại đường viền hoa này cùng so sánh với bức tranh thêu Đại Hạ chủng loại phồn đa rất đơn giản.
Bất quá 5 phút, một cái đường viền hoa tinh xảo hoàn mỹ đã thành hình ở trong tay nàng, thu hồi một châm cuối cùng, nàng đưa cho Jane cùng Elizabeth đang trợn mắt há mồm, dò hỏi, “Như vậy có thể chứ?”
“Mary, em thật sự là quá tuyệt vời!” Jane cùng Elizabeth trăm miệng một lời tán thưởng.
Mary mỉm cười, “Đây không có gì, em ở phương diện châm tuyến có vẻ am hiểu.”
Phụ nữ Anh quốc cũng yêu tụ cùng một chỗ thiêu thùa may vá, đặc biệt ở nông thôn, thỉnh thợ may tới cửa định chế quần áo phi thường đắt đỏ, cho dù Bennet phu nhân lại cưng chiều các con gái, cũng chỉ có thể ở thời điểm trọng đại mới vì các nàng làm một hai bộ, thời gian còn lại đều tự mình may. Cho nên nàng cũng không tính giấu diếm tay nghề chính mình, dựa vào tay nghề này, nàng có thể sống rất tốt. Vì sợ làm hoài nghi mà ẩn dấu, sẽ làm tiêu chuẩn cuộc sống của mình chậm lại thật dài, Nhân Hiếu công chúa cũng sẽ không làm loại chuyện mất nhiều hơn được này.
Huống hồ, ở trong cung, dung nhan không chỉnh là tử tội, thói quen tùy thời bảo trì hình tượng hoàn mỹ đã xâm nhập cốt tủy, khó có thể sửa đổi.
Elizabeth giật mình kêu lên, “Phải không? Nhưng là chị cho tới bây giờ chưa thấy qua em thiêu thùa may vá!”
“Đó là bởi vì đọc sách, đánh đàn, hội họa chiếm cứ tuyệt đại bộ phận tinh lực của em, em chỉ có thể trước khi ngủ khâu lên mấy châm. Trên thực tế, quần áo hôm nay chính là em tự mình làm.” Mary nhấc làn váy giải thích. Nàng nói được là lời nói thật, quần áo này thật là Mary tự tay may, bởi vì thợ khéo làm rất thô ráp, khó có thể lọt vào trong tầm mắt, lòng tự trọng của Mary rất mạnh chỉ có thể đem nó đem gác xó. Sau khi An Chi Dao đến đem quần áo Mary tiến hành đại cải tạo, làm cho chúng nó hoàn mỹ.
Váy thuần sắc trắng mới nhìn không có gì đặc biệt, chính là thợ khéo càng thêm tinh xảo, cắt quần áo càng thêm hợp người, làm người mặc nó có vẻ dị thường tinh thần. Nhưng Mary vén váy lên, Jane cùng Elizabeth mới phát hiện, trên làn váy màu trắng dùng sợi tơ màu bạc thêu đầy những đóa phù dung lớn, mỗi một cánh hoa đều trông rất sống động, hình tượng khác nhau, giống như có thể nhìn thấy, mặt trên phát hương. Bởi vì màu sắc quá mức giống nhau, ở phòng trong nhìn không ra, nếu đi đến bên ngoài dưới dương quang, các nàng có thể tưởng tượng váy này đem toả sáng ra sáng rọi mê người như thế nào.
“Trời ạ, đây là váy chỉ đồng thoại mới có thể xuất hiện!” Jane ghé sát vào, một bên lấy tay vuốt ve đóa hoa màu bạc, một bên liên tục sợ hãi than.
“Chị không thể không thừa nhận, Mary em là thiên tài chân chính!” Elizabeth nhìn chằm chằm làn váy, ánh mắt lượng dọa người.
Mary có chút kinh ngạc. Nàng chính là đơn giản đem váy cải tạo một phen, trước sau bất quá mất nửa ngày thời gian, thêu cũng dùng là loại thường, châm pháp trụ cột nhất, lại không nghĩ rằng trong mắt ở chị em nhà Bennet sẽ kinh hãi. Chẳng lẽ trình độ thêu nơi này cùng trình độ nấu nướng thô lậu giống nhau? Mary cảm thấy chân tướng đến gần.
Nhìn bộ dáng hai cô chị yêu thích không buông tay, trong lòng nàng khẽ động. Hai tuần lễ sau, nàng lục tục theo Bennet phu nhân đi mua mấy thất vải dệt, rảnh nhàn liền ngồi ở trong phòng bận rộn. Cảnh này khiến Bennet phu nhân không thể lúc nào cũng khắc khắc thấy nàng vô cùng bất mãn, nhiều lần báo cho nàng không cần giống như ngày xưa sa vào sách vở.
Bennet tiên sinh lần đầu phát hiện phu nhân thế nhưng cũng có thời điểm nhất trí cùng ý kiến của mình, điều này làm cho ông cảm giác vui mừng sâu sắc.
Bất quá, khi Mary từ thần thần bí bí lại khôi phục bình thường cũng đưa ra lễ vật của mình, bất mãn của bọn họ đều biến thành ngạc nhiên cùng tán thưởng.
“Đây là con tự tay cho ta sao?” Bennet tiên sinh mở ra áo choàng màu đen nâu, không xác định hỏi. Cái áo choàng này thợ khéo làm rất tinh xảo, cơ hồ nhìn không thấy một đường nối, ngay cả cúc áo cũng giấu dưới ám điệp, chỉ lộ ra trên cổ áo một quả huy chương đồng chất. Hoa văn phong cách cổ xưa, kim chúc nội liễm sáng bóng, trang sức đơn giản nhất lại làm cho áo choàng có vẻ dị thường xa hoa tôn quý.
Bennet tiên sinh khống chế được biểu tình chính mình, cực lực làm cho chính mình thoạt nhìn thực bình tĩnh, “Ta muốn thu hồi lại, để cho thời điểm bái phỏng Lucas tước sĩ lại mặc. Cám ơn con yêu!” Ông ôm Mary, rất nhanh chạy lên lầu tỉ mỉ đem áo choàng mặc lên, soi gương ngắm vuốt. Trời biết, ông hiện tại đã nghĩ mặc nó vào đi bái phỏng Lucas tước sĩ.
Bennet phu nhân cùng mấy cô con gái sẽ không tự chủ tốt như ông. Trong tay Bennet phu nhân đang cầm một cái váy, hạnh phúc sắp ngất xỉu đi. Váy cắt rất đơn giản, nhưng mặt trên thêu lại một chút cũng không đơn giản, vừa run lên, đóa hoa ngũ quang thập sắc, ngũ thải ban lan tựa như sống dậy, trên phiến lá xanh nhạt còn dính giọt sương trong suốt sáng ngời, giống như muốn theo mạch lá chảy xuống. Bennet phu nhân lấy tay sờ mới phát hiện, giọt sương kia dĩ nhiên là dùng sợi tơ màu bạc thêu lên, con có con bướm đang từ bụi hoa bay lên, theo vải dệt run run muốn bay.
Nhìn qua những chiếc váy bình thường cùng đắt tiền còn thua kém nhiều, so với tơ lụa Trung Quốc còn sang quý hơn, Bennet phu nhân vỗ vỗ bộ ngực chính mình, sắc mặt đỏ lên.
“Trời ạ, mẹ dám cá, liền ngay cả thợ may Điện Buckingham cũng làm không ra váy tốt như vậy! Nếu mẹ mặc nó vào ở Lang Vaughn đi một vòng, mọi người phụ nữ đều sẽ ghen tị mất!” Ngữ khí của bà thập phần kích động.
Mary mỉm cười. Bennet phu nhân nói đúng, váy này thật là trình độ may ngự dụng.
Jane cùng Elizabeth thu được hai cái bao tay song ren hoa văn, tinh mỹ phiền phức các nàng chưa từng thấy qua, cho dù đeo đi Luân Đôn cũng không cần lo lắng đụng hàng.
Lễ vật của Catherine cùng Ledia là hai đóa hoa cài đầu, hoa cúc màu lam cùng hoa hồng lửa đỏ hoang dã, tầng tầng lớp lớp đóa hoa dùng sợi nhỏ chồng chất mà thành, vô luận là nhìn xa hay là nhìn gần đều cùng thật sự giống nhau như đúc, tươi mới bức người, vĩnh không héo rũ.
Mấy chị em cho nhau xem xét lễ vật, phát ra nhiệt liệt thảo luận, Bennet phu nhân cũng đã thay váy, chống ô bạc đi tới cửa, la lớn, “Bọn nhỏ, ai theo mẹ đi bên ngoài đi một chút? Hôm nay thời tiết tốt!”
“Mẹ tự mình đi thôi!” Elizabeth xua tay, cũng kéo lại Mary muốn đi cùng. Nàng còn muốn học hỏi châm pháp của Mary, cũng không thể làm cho Mary rời đi.
Cho dù không có người hưởng ứng, Bennet phu nhân vẫn cao hứng phấn chấn tiêu sái như trước. Bà có thể tưởng tượng mình sắp tạo thành hiệu quả oanh động. Làm cho các phu nhân Lang Vaughn ghen tị thôi! Ai kêu bọn họ không có con gái ngoan như Mary đâu?
Catherine cùng Ledia lập tức đội hoa lên đầu, ở trong phòng ngủ soi gương xong vui rạo rực chạy vào phòng khách, một phải một trái ngồi ở bên người Mary, ôm lấy cánh tay của nàng. Các nàng chưa từng nhiệt tình với Mary như vậy.
“Mary, em cũng muốn một cái váy!” Catherine lớn tiếng tuyên bố.
“So với của mẹ phải tốt hơn! Làn váy thêu đầy hoa hồng lửa đỏ!” Ledia cũng đề ra yêu cầu bản thân.
“Còn muốn một đôi bao tay ren!” Hai người trăm miệng một lời bổ sung.
Mỉm cười trên mặt Mary đạm đi, “Thật có lỗi, chị là chị của mấy đứa, không phải thợ may. Muốn váy, bao tay, hoa trên đầu, tự mình đi làm.” Biểu tình nàng lạnh lùng, ngữ khí xa cách, đối với việc hai người được một tấc lại muốn tiến một thước phi thường phản cảm. Ước nguyện ban đầu khi đưa đi lễ vật là vì tăng tiến cảm tình người nhà cùng mình, mà không phải vì lâm vào đòi lấy không dứt. Tham lam là nhân tính thâm căn cố đế, tuyệt không thể dung túng!
Đối mặt Mary uy nghiêm, Catherine cùng Ledia cũng không dám càn quấy, làm nũng. Ở trên người Mary, các nàng cảm nhận được áp lực thật lớn hơn hẳn đối mặt với cha.
Chuyện đòi thêm lễ vật đành phải từ bỏ, ngay cả Bennet phu nhân cũng nghiêm trọng phản đối với hành vi các nàng mệt nhọc Mary.
Váy của Bennet phu nhân ở Lang Vaughn tạo thành một hồi cơn lốc. Mary trở thành cô gái được chào đón nhất Lang Vaughn. Nàng khẳng khái hào phóng, phàm là có người thỉnh giáo, nhất định dốc túi truyền thụ, cho dù không có người học được tay nghề thần kỳ của nàng, cũng để cho nàng đạt được cảm kích cùng tôn trọng của mọi người.
Cùng tưởng tượng của Bennet phu nhân hoàn toàn giống nhau, mỗi người đều ghen tị bà nuôi con gái tốt quá, bà không thể nghi ngờ là bà mẹ thành công nhất Lang Vaughn, không có ai hơn.
Cũng may Mary còn không có châm cụ thích hợp, điều này nói rằng trình tự làm việc sẽ kéo dài thời hạn, làm cho tâm tình cực độ khẩn trương của bà chiếm được một đoạn thời gian giảm xóc.
Giúp đỡ Bennet phu nhân nằm xuống, giúp bà dịch góc chăn, Mary đứng lên chuẩn bị rời đi.
“Mary, cám ơn con đã chiếu cố, mẹ quá yêu con.” Bennet phu nhân bỗng nhiên giữ chặt tay nàng, ôn nhu nói.
Mẹ yêu con, những lời này trước kia chỉ có thể nghe thấy ở trong mộng! Mary giật mình lặng một hồi lâu mới phản ứng lại, cố nén trụ nội tâm bắt đầu kích động, cầm lại tay Bennet phu nhân nhẹ nhàng nói, “Con cũng yêu mẹ.” Đúng vậy, từ nay về sau, bà liền là mẫu thân của ta.
Ra khỏi phòng, nàng đứng ở cửa phòng hồi lâu mới rời đi.
Catherine cùng Ledia lại đi Meriton chơi, tuy rằng không quen nhìn tính cách hai người phóng túng lỗ mãng, nhưng Mary chưa bao giờ nghĩ tới đi khuyên bảo họ. Mới tới dị thế, ngay cả cuộc sống của mình đều không có biện pháp hoàn toàn nắm trong tay, làm sao có nhàn tâm đi quản người khác?
Jane cùng Elizabeth ở phòng khách thêu thùa may vá, thường thường nói chuyện với nhau vài câu, phát ra tiếng cười khoái trá.
“Em có thể gia nhập với hai người sao?” Mary đi qua đi cúi người hỏi.
“Đương nhiên có thể.” Jane lập tức giữ chặt nàng.
“Cám ơn trời đất, em rốt cục từ trong sách đi ra! Phải biết rằng, em trước kia chưa từng theo chúng ta cùng nhau làm châm tuyến.” Elizabeth mân miệng trêu ghẹo.
Mary mỉm cười, không nói gì.
“Mẹ đỡ sao?” Vẻ mặt Jane lộ ra lo lắng.
“Tốt hơn nhiều, lúc này đang ngủ.” Mary đáp lời rồi cầm lấy đôi tất Jane còn chưa hoàn công, lật xem đường viền hoa.
“Mẹ đương nhiên đang ngủ, nếu không trong phòng sẽ không im lặng như vậy.” Elizabeth chu miệng, “Mary, em hiện tại là tâm can bảo bối của mẹ, chỉ cần em rời mẹ 5 phút, mẹ sẽ gọi em khắp nơi!”
Jane nhẹ cười rộ lên, Mary lại nhíu nhíu mày. Tuy rằng biết người Anh quốc đối với quy củ chẳng coi trọng, nhưng nàng vẫn không thể nhận lấy hành vi trêu ghẹo cha mẹ như cũ.
Trong lòng mặc niệm nhập gia tùy tục, nàng buông mày, nhẹ nhàng vén làn váy, ở bên cạnh Jane ngồi xuống, hai đầu gối khép lại, hai chân thả lỏng, tay tự nhiên khoát lên tay vịn ghế dựa, tư thái thong dong tao nhã.
Elizabeth nhìn nàng một cái thật sâu, mắt lộ ra tìm tòi nghiên cứu. Nàng cảm thấy Mary thay đổi, nói ít rất nhiều, không hề há mồm ngậm miệng chính là triết học, nhất cử nhất động có loại ý nhị mê người nói không nên lời. Nàng bắt đầu chú trọng mọi thứ, có thể thoải mái tạo ra ra đủ loại đồ vật tinh xảo, quần áo đơn giản lại khéo léo, càng thần kỳ là, vô luận nàng động thế nào, váy đều phẳng lì một đường, một tia nếp uốn cũng không có, nhìn qua vĩnh viễn ngăn nắp như vậy.
“Làm sao vậy Elizabeth? Trên mặt em có cái gì sao?” Chú ý tới ánh mắt Elizabeth, Mary mỉm cười hỏi.
“Không có gì, chính là cảm thấy Mary cùng trước kia không giống nhau.” Elizabeth thẳng thắn nói.
“Con gái mười tám biến lớn, người sẽ phải lớn lên không phải sao?” Mary cũng không cảm thấy khẩn trương. Nàng có được thân thể cùng trí nhớ nguyên chủ, điểm này ai cũng không có biện pháp nghi ngờ. Nhưng là, đã trải qua giáo dục quý nữ khắc nghiệt nhất, tĩnh như u lan thâm cốc, đi như xuân phong phất liễu, nói giống như nhuận vật không tiếng động, lễ nghi cung đình hoàn mỹ sớm khắc vào linh hồn, chẳng sợ thay đổi thân thể cũng khó phai nhạt.
Cho nên, nàng là Mary lại không có khả năng hoàn toàn biến thành Mary; cho nên, nàng từng giọt từng giọt biểu hiện ra chính mình không giống, làm cho người nhà Bennet không nhận thức được một Mary hoàn toàn mới.
“Con gái mười tám biến lớn? Nha, những lời này nói thật hay quá Mary! Chị đồng ý! Chỉ mong trên người Catherine cùng Ledia cũng xuất hiện biến hóa giống em!” Elizabeth cười nói.
“Đây cũng là nguyện vọng của em!” Mary thật sự gật đầu.
“Đồng ý.” Jane buông kim móc phụ họa.
Ba người nhìn nhau vài giây, vui cười rộ lên.
“Đây là ren gần nhất lưu hành sao?” Thu ý cười, Mary chỉ vào bán thành phẩm trên đầu gối Jane hỏi.
“Đúng vậy, tạo hình hoa hồng, thực tinh xảo đúng không? Khâu ở cổ áo cùng làn váy nhất định dễ xem lắm!” Jane hưng trí bừng bừng giới thiệu.
“Đúng thế.” Elizabeth gật đầu, sau đó thở dài, “Bất quá ren này rất phức tạp, em cuối cùng câu sai mấy châm, đem chỉnh tấn ren đều hỏng.”
“Chị cũng vậy, chị đã hủy bốn tấm, ” Jane giơ giơ kim móc lên, thất bại kêu lên, “Aha, thật tốt quá! Hiện tại chị phải chuẩn bị lần thứ năm!”
“Để cho em xem xem.” Mary tiếp nhận kim móc từ Jane, sau khi hủy đi một vòng đường viền hoa liền nắm giữ bí quyết, hai tay nhanh vũ động. Châm tuyến sống đều tương thông, nàng tinh thông gấm Tô Châu cùng thêu Thục, liền ngay cả phượng bào thái hậu cũng từ tay nàng tự may, loại đường viền hoa này cùng so sánh với bức tranh thêu Đại Hạ chủng loại phồn đa rất đơn giản.
Bất quá 5 phút, một cái đường viền hoa tinh xảo hoàn mỹ đã thành hình ở trong tay nàng, thu hồi một châm cuối cùng, nàng đưa cho Jane cùng Elizabeth đang trợn mắt há mồm, dò hỏi, “Như vậy có thể chứ?”
“Mary, em thật sự là quá tuyệt vời!” Jane cùng Elizabeth trăm miệng một lời tán thưởng.
Mary mỉm cười, “Đây không có gì, em ở phương diện châm tuyến có vẻ am hiểu.”
Phụ nữ Anh quốc cũng yêu tụ cùng một chỗ thiêu thùa may vá, đặc biệt ở nông thôn, thỉnh thợ may tới cửa định chế quần áo phi thường đắt đỏ, cho dù Bennet phu nhân lại cưng chiều các con gái, cũng chỉ có thể ở thời điểm trọng đại mới vì các nàng làm một hai bộ, thời gian còn lại đều tự mình may. Cho nên nàng cũng không tính giấu diếm tay nghề chính mình, dựa vào tay nghề này, nàng có thể sống rất tốt. Vì sợ làm hoài nghi mà ẩn dấu, sẽ làm tiêu chuẩn cuộc sống của mình chậm lại thật dài, Nhân Hiếu công chúa cũng sẽ không làm loại chuyện mất nhiều hơn được này.
Huống hồ, ở trong cung, dung nhan không chỉnh là tử tội, thói quen tùy thời bảo trì hình tượng hoàn mỹ đã xâm nhập cốt tủy, khó có thể sửa đổi.
Elizabeth giật mình kêu lên, “Phải không? Nhưng là chị cho tới bây giờ chưa thấy qua em thiêu thùa may vá!”
“Đó là bởi vì đọc sách, đánh đàn, hội họa chiếm cứ tuyệt đại bộ phận tinh lực của em, em chỉ có thể trước khi ngủ khâu lên mấy châm. Trên thực tế, quần áo hôm nay chính là em tự mình làm.” Mary nhấc làn váy giải thích. Nàng nói được là lời nói thật, quần áo này thật là Mary tự tay may, bởi vì thợ khéo làm rất thô ráp, khó có thể lọt vào trong tầm mắt, lòng tự trọng của Mary rất mạnh chỉ có thể đem nó đem gác xó. Sau khi An Chi Dao đến đem quần áo Mary tiến hành đại cải tạo, làm cho chúng nó hoàn mỹ.
Váy thuần sắc trắng mới nhìn không có gì đặc biệt, chính là thợ khéo càng thêm tinh xảo, cắt quần áo càng thêm hợp người, làm người mặc nó có vẻ dị thường tinh thần. Nhưng Mary vén váy lên, Jane cùng Elizabeth mới phát hiện, trên làn váy màu trắng dùng sợi tơ màu bạc thêu đầy những đóa phù dung lớn, mỗi một cánh hoa đều trông rất sống động, hình tượng khác nhau, giống như có thể nhìn thấy, mặt trên phát hương. Bởi vì màu sắc quá mức giống nhau, ở phòng trong nhìn không ra, nếu đi đến bên ngoài dưới dương quang, các nàng có thể tưởng tượng váy này đem toả sáng ra sáng rọi mê người như thế nào.
“Trời ạ, đây là váy chỉ đồng thoại mới có thể xuất hiện!” Jane ghé sát vào, một bên lấy tay vuốt ve đóa hoa màu bạc, một bên liên tục sợ hãi than.
“Chị không thể không thừa nhận, Mary em là thiên tài chân chính!” Elizabeth nhìn chằm chằm làn váy, ánh mắt lượng dọa người.
Mary có chút kinh ngạc. Nàng chính là đơn giản đem váy cải tạo một phen, trước sau bất quá mất nửa ngày thời gian, thêu cũng dùng là loại thường, châm pháp trụ cột nhất, lại không nghĩ rằng trong mắt ở chị em nhà Bennet sẽ kinh hãi. Chẳng lẽ trình độ thêu nơi này cùng trình độ nấu nướng thô lậu giống nhau? Mary cảm thấy chân tướng đến gần.
Nhìn bộ dáng hai cô chị yêu thích không buông tay, trong lòng nàng khẽ động. Hai tuần lễ sau, nàng lục tục theo Bennet phu nhân đi mua mấy thất vải dệt, rảnh nhàn liền ngồi ở trong phòng bận rộn. Cảnh này khiến Bennet phu nhân không thể lúc nào cũng khắc khắc thấy nàng vô cùng bất mãn, nhiều lần báo cho nàng không cần giống như ngày xưa sa vào sách vở.
Bennet tiên sinh lần đầu phát hiện phu nhân thế nhưng cũng có thời điểm nhất trí cùng ý kiến của mình, điều này làm cho ông cảm giác vui mừng sâu sắc.
Bất quá, khi Mary từ thần thần bí bí lại khôi phục bình thường cũng đưa ra lễ vật của mình, bất mãn của bọn họ đều biến thành ngạc nhiên cùng tán thưởng.
“Đây là con tự tay cho ta sao?” Bennet tiên sinh mở ra áo choàng màu đen nâu, không xác định hỏi. Cái áo choàng này thợ khéo làm rất tinh xảo, cơ hồ nhìn không thấy một đường nối, ngay cả cúc áo cũng giấu dưới ám điệp, chỉ lộ ra trên cổ áo một quả huy chương đồng chất. Hoa văn phong cách cổ xưa, kim chúc nội liễm sáng bóng, trang sức đơn giản nhất lại làm cho áo choàng có vẻ dị thường xa hoa tôn quý.
Bennet tiên sinh khống chế được biểu tình chính mình, cực lực làm cho chính mình thoạt nhìn thực bình tĩnh, “Ta muốn thu hồi lại, để cho thời điểm bái phỏng Lucas tước sĩ lại mặc. Cám ơn con yêu!” Ông ôm Mary, rất nhanh chạy lên lầu tỉ mỉ đem áo choàng mặc lên, soi gương ngắm vuốt. Trời biết, ông hiện tại đã nghĩ mặc nó vào đi bái phỏng Lucas tước sĩ.
Bennet phu nhân cùng mấy cô con gái sẽ không tự chủ tốt như ông. Trong tay Bennet phu nhân đang cầm một cái váy, hạnh phúc sắp ngất xỉu đi. Váy cắt rất đơn giản, nhưng mặt trên thêu lại một chút cũng không đơn giản, vừa run lên, đóa hoa ngũ quang thập sắc, ngũ thải ban lan tựa như sống dậy, trên phiến lá xanh nhạt còn dính giọt sương trong suốt sáng ngời, giống như muốn theo mạch lá chảy xuống. Bennet phu nhân lấy tay sờ mới phát hiện, giọt sương kia dĩ nhiên là dùng sợi tơ màu bạc thêu lên, con có con bướm đang từ bụi hoa bay lên, theo vải dệt run run muốn bay.
Nhìn qua những chiếc váy bình thường cùng đắt tiền còn thua kém nhiều, so với tơ lụa Trung Quốc còn sang quý hơn, Bennet phu nhân vỗ vỗ bộ ngực chính mình, sắc mặt đỏ lên.
“Trời ạ, mẹ dám cá, liền ngay cả thợ may Điện Buckingham cũng làm không ra váy tốt như vậy! Nếu mẹ mặc nó vào ở Lang Vaughn đi một vòng, mọi người phụ nữ đều sẽ ghen tị mất!” Ngữ khí của bà thập phần kích động.
Mary mỉm cười. Bennet phu nhân nói đúng, váy này thật là trình độ may ngự dụng.
Jane cùng Elizabeth thu được hai cái bao tay song ren hoa văn, tinh mỹ phiền phức các nàng chưa từng thấy qua, cho dù đeo đi Luân Đôn cũng không cần lo lắng đụng hàng.
Lễ vật của Catherine cùng Ledia là hai đóa hoa cài đầu, hoa cúc màu lam cùng hoa hồng lửa đỏ hoang dã, tầng tầng lớp lớp đóa hoa dùng sợi nhỏ chồng chất mà thành, vô luận là nhìn xa hay là nhìn gần đều cùng thật sự giống nhau như đúc, tươi mới bức người, vĩnh không héo rũ.
Mấy chị em cho nhau xem xét lễ vật, phát ra nhiệt liệt thảo luận, Bennet phu nhân cũng đã thay váy, chống ô bạc đi tới cửa, la lớn, “Bọn nhỏ, ai theo mẹ đi bên ngoài đi một chút? Hôm nay thời tiết tốt!”
“Mẹ tự mình đi thôi!” Elizabeth xua tay, cũng kéo lại Mary muốn đi cùng. Nàng còn muốn học hỏi châm pháp của Mary, cũng không thể làm cho Mary rời đi.
Cho dù không có người hưởng ứng, Bennet phu nhân vẫn cao hứng phấn chấn tiêu sái như trước. Bà có thể tưởng tượng mình sắp tạo thành hiệu quả oanh động. Làm cho các phu nhân Lang Vaughn ghen tị thôi! Ai kêu bọn họ không có con gái ngoan như Mary đâu?
Catherine cùng Ledia lập tức đội hoa lên đầu, ở trong phòng ngủ soi gương xong vui rạo rực chạy vào phòng khách, một phải một trái ngồi ở bên người Mary, ôm lấy cánh tay của nàng. Các nàng chưa từng nhiệt tình với Mary như vậy.
“Mary, em cũng muốn một cái váy!” Catherine lớn tiếng tuyên bố.
“So với của mẹ phải tốt hơn! Làn váy thêu đầy hoa hồng lửa đỏ!” Ledia cũng đề ra yêu cầu bản thân.
“Còn muốn một đôi bao tay ren!” Hai người trăm miệng một lời bổ sung.
Mỉm cười trên mặt Mary đạm đi, “Thật có lỗi, chị là chị của mấy đứa, không phải thợ may. Muốn váy, bao tay, hoa trên đầu, tự mình đi làm.” Biểu tình nàng lạnh lùng, ngữ khí xa cách, đối với việc hai người được một tấc lại muốn tiến một thước phi thường phản cảm. Ước nguyện ban đầu khi đưa đi lễ vật là vì tăng tiến cảm tình người nhà cùng mình, mà không phải vì lâm vào đòi lấy không dứt. Tham lam là nhân tính thâm căn cố đế, tuyệt không thể dung túng!
Đối mặt Mary uy nghiêm, Catherine cùng Ledia cũng không dám càn quấy, làm nũng. Ở trên người Mary, các nàng cảm nhận được áp lực thật lớn hơn hẳn đối mặt với cha.
Chuyện đòi thêm lễ vật đành phải từ bỏ, ngay cả Bennet phu nhân cũng nghiêm trọng phản đối với hành vi các nàng mệt nhọc Mary.
Váy của Bennet phu nhân ở Lang Vaughn tạo thành một hồi cơn lốc. Mary trở thành cô gái được chào đón nhất Lang Vaughn. Nàng khẳng khái hào phóng, phàm là có người thỉnh giáo, nhất định dốc túi truyền thụ, cho dù không có người học được tay nghề thần kỳ của nàng, cũng để cho nàng đạt được cảm kích cùng tôn trọng của mọi người.
Cùng tưởng tượng của Bennet phu nhân hoàn toàn giống nhau, mỗi người đều ghen tị bà nuôi con gái tốt quá, bà không thể nghi ngờ là bà mẹ thành công nhất Lang Vaughn, không có ai hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook