Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP
-
Chương 5: Hình tượng bay màu
Editor: Mio
Anh chớp chớp mắt, vứt cái video cp kia ra sau đầu, theo bản năng nhìn xuống phía người đại diện, mỗi lần không biết nên nói thế nào đều sẽ nhìn về phía vị Lưu Nguyên này, bởi vì để có thể làm một người đại diện EQ cao, Lưu Nguyên đã đọc thuộc làu làu bí kíp "Nghệ thuật nói chuyện" rồi.
Lưu Nguyên mắt trợn trắng, đọc khẩu hình cho anh: "Xem ra tôi thật sự chỉ có mặt là dùng được thôi."
Chuyên gia khẩu ngữ cấp 10 Quý Huyền Nguyệt copy y chóc nội dung, mỉm cười nói: "Xem ra tôi thật sự chỉ có mặt là dùng được thôi."
[Tôi cá một bao que cay, bên cạnh Nguyệt Nguyệt nhất định là Lưu ca, vừa rồi ánh mắt cầu xin kia đáng thương quá đi, hahaha.]
[Cầu xem từ góc nhìn của Lưu Nguyên]
[Có mặt rất quan trọng à? Con trai!!! Con có mặt cũng là đỉnh lắm rồi! Khuôn mặt mỹ nhân này ai cũng mong ước hết!]
[Lưu ca thật sự cưng chiều Nguyệt Nguyệt quá~]
[Huhuhuhu giọng của Kỷ Cảnh Hiên có từ tính vl, cược một bọc que cay Nguyệt Nguyệt thẹn thùng!!!]
[Vì sao Hiên Hiên khen Nguyệt Nguyệt tui lại rung động rồi? Tui chỉ là người qua đường thôi huhu]
[Quý Huyền Nguyệt mặt mũi đen thui như thế mà nhìn ra cái gì? Cắn đường đến điên à.]
[Anti chưa đi nữa hả má? Xin lỗi, được chưa?]
Kỷ Cảnh Hiên vội vàng giải thích: "Không, Quý ca ca, em không có ý này đâu."
[Tiểu Kỷ thật thà quá ta.]
[Nghe riết mòn cmnr, fan yên lặng nghe chửi cũng lâu rồi đấy]
[Kỷ Cảnh Hiên này có phải hơi thiếu lễ phép không vậy? Vừa đến đã thả thính Nguyệt Nguyệt thì không nói, còn nói Nguyệt Nguyệt nhà tôi đẹp, trà xanh* cho rằng Nguyệt Nguyệt của bọn tôi là nữ hay gì?]
(bản gốc là 明婊nhưng chắc dùng từ đồng âm cho茗)
Thấy Kỷ Cảnh Hiên hoảng như gà con, Quý Huyền Nguyệt buồn cười mà lắc đầu: "Không sao, tôi..."
Lời còn chưa dứt, điện thoại liền vang lên.
Kim chủ ba ba: Anh thật quá đáng!
Kim chủ ba ba: Cậu ấy khen đẹp thì nhận đi, còn để fan trách cậu ấy xem sao được?
Kim chủ ba ba: Tôi không vui, anh xin lỗi cậu ấy đi, tắt live luôn đi.
Quý Huyền Nguyệt nhìn mấy tin nhắn kia ngây ngẩn cả người, anh phản ứng không kịp có hiểu không, khu bình luận chạy nhanh như thế mà. Hơn nữa anh cũng không muốn đọc, bởi vì lúc trước còn là minh tinh nhỏ, hầu hết bình luận đều là mắng chửi, trước kia sẽ nhìn một chút, nhưng giờ đã không còn thói quen đó nữa rồi.
"Tôi còn có chút việc, ngại quá, phải kết thúc rồi." Quý Huyền Nguyệt chỉ có thể mỉm cười tắt phát sóng trực tiếp, không để ý fans kêu trời khóc đất, anh ôn hòa nói: "Hôm nay nói chuyện phiếm với Cảnh Hiên rất vui, chúng ta lần sau lại live nha."
Kỷ Cảnh Hiên còn chưa kịp mở mồm thì màn hình đã đen, chỉ cảm thấy là mình nói sai rồi, không chừa bậc thang cho Quý Huyền Nguyệt nên anh mới kết thúc sớm vậy, hắn gửi cho anh một tin nhắn.
Thần tài năm ngàn vạn: Quý ca ca, thực sự xin lỗi, em nói sai rồi.
Đệ nhất ân nhân Quý ca ca: Không có việc gì, tôi có chút việc thôi, mai kí xong hợp đồng sẽ mời cậu ăn cơm.
Kỷ Cảnh Hiên lại vui vẻ, hắn nhắn lại: "Vâng ạ, cảm ơn Quý ca ca."
Quý Huyền Nguyệt vui mừng cười ra tiếng: "Khà khà khà, Lưu ca, đứa nhỏ này dễ dỗ ghê, chỉ cần một bữa cơm."
Lưu Nguyên giơ tay bổ một phát lên đầu Quý Huyền Nguyệt: "Làm ơn giữ hình tượng giùm cái, với cả nhớ trả lại tiền, không biết có phải là người nhà gửi cho Kỷ Cảnh Hiên không nữa."
Quý Huyền Nguyệt nhìn thấy bên live stream gửi tiền, khóe miệng dần ngoác đến tận mang tai: "Không phải tiền trong nhà, yên tâm đi, em không trả đâu, đánh chết cũng không trả."
Lưu Nguyên thấy Quý Huyền Nguyệt nằm nghiêng trêи sô pha cười như thằng ngốc, hình tượng của anh bay sạch sành sanh, y hận không thể nhấc chân đá cho một cái.
Qua ngày hôm sau, Kỷ Cảnh Hiên không muốn bại lộ thân phận giàu có, cố tình bắt taxi đến đài truyền hình, bởi vì mình flop xỉu nên cũng không mang khẩu trang với kính râm, bị xe bảo mẫu của Quý Huyền Nguyệt từ xa vừa lúc nhìn thấy.
Quý Huyền Nguyệt lập tức nói: "Đứa nhỏ này thật đáng thương, không có tiền thực sự khổ quá, em nhất định phải mời cậu ấy ăn một bữa lớn!"
Sau đó liền bùm bùm gửi tin cho Tô Lê: Tôi muốn mời Kỷ Cảnh Hiên ăn bữa lớn, xì tiền đây!
Lưu Nguyên nói: "Cậu hạ quyết tâm muốn mời à? Anh đặt phòng ở "Nhân Gian" rồi, nếu đã quyết thì dẫn cậu ấy đi."
Thấy Tô Lê không rep, anh ngẩng đầu nói: "Đương nhiên, đợi lát nữa cậu ấy ra thì anh tóm vào đây luôn đi. Em thấy ngồi xe như này giống paparazzi nằm vùng ghê gớm, hi vọng cậu ấy lẹ lẹ lên."
Chờ đến khi Kỷ Cảnh Hiên ra, Lưu Nguyên lập tức cản lại, cũng dẫn người đến xe bảo mẫu luôn.
Kỷ Cảnh Hiên sau khi nghe y giới thiệu qua, trong lòng liền xao động, hắn biết Quý ca ca của hắn ở bên trong đó, rất nhanh là có thể thấy người thật. Hôm qua hắn đã rất mong chờ rồi, thế nhưng đứng trước cửa xe, loại mong chờ này càng lúc càng mãnh liệt.
Hắn mở cửa xe, Quý Huyền Nguyệt bọc đến mẹ cũng nhận không ra xoay qua chào hỏi, khẩu trang, mũ, kính râm anh đều mang kín mít, cả khuôn mặt đều biến mất trong bóng tối, cơ bản là chẳng thấy rõ mặt mũi, giống như đặt bản thân ở bên ngoài bao bọc, lãnh đạm lại xa cách.
Kỷ Cảnh Hiên với vẻ mặt mong chờ: "..."
Hắn suy nghĩ chút rồi gọi: "Quý ca ca?"
Quý Huyền Nguyệt đứng dậy vỗ vỗ bờ vai của hắn, khẩu trang chặn giọng, làm thanh âm nghe ra có hơi rầu rĩ: "Kí xong rồi?"
"Vâng ạ."
Anh kéo Kỷ Cảnh Hiên đến bên cạnh ngồi xuống: "Vậy đi thôi, dẫn cậu đi ăn ngon."
Điện thoại hơi rung, Quý Huyền Nguyệt mở ra đã thấy là Tô Lê gửi tiền cho, trong lòng thử đếm xem có mấy số không.
Vcl!!!!!!!
Năm số không!!!
(khoảng từ 360tr ~ 3 tỷ 2 bên mình)
Có đỉnh quá không vậy? Quả nhiên không hổ là phú nhị đại đập tiền nuôi idol.
"Nhân Gian" quản lí rất nghiêm ngặt, hầu hết đến đây toàn là người của công chúng. Quý Huyền Nguyệt vừa đến phòng riêng đã cởi hết kính mũ khẩu trang, đi thẳng đến toilet. Kỷ Cảnh Hiên thấy anh vội vậy, sợ có việc gì gấp nên cũng đi theo.
"Có người không?" Quý Huyền Nguyệt trong toilet nhẹ giọng hỏi.
Không có người đáp lại.
Quý Huyền Nguyệt yên tâm, đem kϊƈɦ động lúc còn trêи xe xả hết ra, nhảy nhót tưng bừng, cười ha ha vài tiếng, múa may quay cuồng, hưng phấn thốt lên: "Giàu rồi giầu rồi, tui vui quá má ơiiiiii"
Hưng phấn xong thì bi thương: "Huhuhuhuhu, khó quá đi mà, kiếm tiền thiệt khổ... Hì hì ha ha khặc khặc khặc"
Như bị đa nhân cách, so với ôn nhu thanh lãnh ca ca thường ngày hoàn toàn khác biệt.
Kết quả vừa pay lắc xong, vừa quay đầu lại là vẻ mặt trợn mắt há mồm của Kỷ Cảnh Hiên.
Hình tượng ôn nhu Quý Huyền Nguyệt bay màu: "..."
Kỷ Cảnh Hiên vẫn còn đang mở cửa dở, hiển nhiên là bị Quý Huyền Nguyệt nhập ma kia dọa sợ mất mật.
Đang lúc quyết định sẽ thân thiết với người ấy mà vừa hay người ấy "thay lòng đổi dạ" phải làm sao? Gấp, online chờ.
Quý Huyền Nguyệt trong đầu chỉ có hai chữ: Tèo đời.
Anh chớp chớp mắt, vứt cái video cp kia ra sau đầu, theo bản năng nhìn xuống phía người đại diện, mỗi lần không biết nên nói thế nào đều sẽ nhìn về phía vị Lưu Nguyên này, bởi vì để có thể làm một người đại diện EQ cao, Lưu Nguyên đã đọc thuộc làu làu bí kíp "Nghệ thuật nói chuyện" rồi.
Lưu Nguyên mắt trợn trắng, đọc khẩu hình cho anh: "Xem ra tôi thật sự chỉ có mặt là dùng được thôi."
Chuyên gia khẩu ngữ cấp 10 Quý Huyền Nguyệt copy y chóc nội dung, mỉm cười nói: "Xem ra tôi thật sự chỉ có mặt là dùng được thôi."
[Tôi cá một bao que cay, bên cạnh Nguyệt Nguyệt nhất định là Lưu ca, vừa rồi ánh mắt cầu xin kia đáng thương quá đi, hahaha.]
[Cầu xem từ góc nhìn của Lưu Nguyên]
[Có mặt rất quan trọng à? Con trai!!! Con có mặt cũng là đỉnh lắm rồi! Khuôn mặt mỹ nhân này ai cũng mong ước hết!]
[Lưu ca thật sự cưng chiều Nguyệt Nguyệt quá~]
[Huhuhuhu giọng của Kỷ Cảnh Hiên có từ tính vl, cược một bọc que cay Nguyệt Nguyệt thẹn thùng!!!]
[Vì sao Hiên Hiên khen Nguyệt Nguyệt tui lại rung động rồi? Tui chỉ là người qua đường thôi huhu]
[Quý Huyền Nguyệt mặt mũi đen thui như thế mà nhìn ra cái gì? Cắn đường đến điên à.]
[Anti chưa đi nữa hả má? Xin lỗi, được chưa?]
Kỷ Cảnh Hiên vội vàng giải thích: "Không, Quý ca ca, em không có ý này đâu."
[Tiểu Kỷ thật thà quá ta.]
[Nghe riết mòn cmnr, fan yên lặng nghe chửi cũng lâu rồi đấy]
[Kỷ Cảnh Hiên này có phải hơi thiếu lễ phép không vậy? Vừa đến đã thả thính Nguyệt Nguyệt thì không nói, còn nói Nguyệt Nguyệt nhà tôi đẹp, trà xanh* cho rằng Nguyệt Nguyệt của bọn tôi là nữ hay gì?]
(bản gốc là 明婊nhưng chắc dùng từ đồng âm cho茗)
Thấy Kỷ Cảnh Hiên hoảng như gà con, Quý Huyền Nguyệt buồn cười mà lắc đầu: "Không sao, tôi..."
Lời còn chưa dứt, điện thoại liền vang lên.
Kim chủ ba ba: Anh thật quá đáng!
Kim chủ ba ba: Cậu ấy khen đẹp thì nhận đi, còn để fan trách cậu ấy xem sao được?
Kim chủ ba ba: Tôi không vui, anh xin lỗi cậu ấy đi, tắt live luôn đi.
Quý Huyền Nguyệt nhìn mấy tin nhắn kia ngây ngẩn cả người, anh phản ứng không kịp có hiểu không, khu bình luận chạy nhanh như thế mà. Hơn nữa anh cũng không muốn đọc, bởi vì lúc trước còn là minh tinh nhỏ, hầu hết bình luận đều là mắng chửi, trước kia sẽ nhìn một chút, nhưng giờ đã không còn thói quen đó nữa rồi.
"Tôi còn có chút việc, ngại quá, phải kết thúc rồi." Quý Huyền Nguyệt chỉ có thể mỉm cười tắt phát sóng trực tiếp, không để ý fans kêu trời khóc đất, anh ôn hòa nói: "Hôm nay nói chuyện phiếm với Cảnh Hiên rất vui, chúng ta lần sau lại live nha."
Kỷ Cảnh Hiên còn chưa kịp mở mồm thì màn hình đã đen, chỉ cảm thấy là mình nói sai rồi, không chừa bậc thang cho Quý Huyền Nguyệt nên anh mới kết thúc sớm vậy, hắn gửi cho anh một tin nhắn.
Thần tài năm ngàn vạn: Quý ca ca, thực sự xin lỗi, em nói sai rồi.
Đệ nhất ân nhân Quý ca ca: Không có việc gì, tôi có chút việc thôi, mai kí xong hợp đồng sẽ mời cậu ăn cơm.
Kỷ Cảnh Hiên lại vui vẻ, hắn nhắn lại: "Vâng ạ, cảm ơn Quý ca ca."
Quý Huyền Nguyệt vui mừng cười ra tiếng: "Khà khà khà, Lưu ca, đứa nhỏ này dễ dỗ ghê, chỉ cần một bữa cơm."
Lưu Nguyên giơ tay bổ một phát lên đầu Quý Huyền Nguyệt: "Làm ơn giữ hình tượng giùm cái, với cả nhớ trả lại tiền, không biết có phải là người nhà gửi cho Kỷ Cảnh Hiên không nữa."
Quý Huyền Nguyệt nhìn thấy bên live stream gửi tiền, khóe miệng dần ngoác đến tận mang tai: "Không phải tiền trong nhà, yên tâm đi, em không trả đâu, đánh chết cũng không trả."
Lưu Nguyên thấy Quý Huyền Nguyệt nằm nghiêng trêи sô pha cười như thằng ngốc, hình tượng của anh bay sạch sành sanh, y hận không thể nhấc chân đá cho một cái.
Qua ngày hôm sau, Kỷ Cảnh Hiên không muốn bại lộ thân phận giàu có, cố tình bắt taxi đến đài truyền hình, bởi vì mình flop xỉu nên cũng không mang khẩu trang với kính râm, bị xe bảo mẫu của Quý Huyền Nguyệt từ xa vừa lúc nhìn thấy.
Quý Huyền Nguyệt lập tức nói: "Đứa nhỏ này thật đáng thương, không có tiền thực sự khổ quá, em nhất định phải mời cậu ấy ăn một bữa lớn!"
Sau đó liền bùm bùm gửi tin cho Tô Lê: Tôi muốn mời Kỷ Cảnh Hiên ăn bữa lớn, xì tiền đây!
Lưu Nguyên nói: "Cậu hạ quyết tâm muốn mời à? Anh đặt phòng ở "Nhân Gian" rồi, nếu đã quyết thì dẫn cậu ấy đi."
Thấy Tô Lê không rep, anh ngẩng đầu nói: "Đương nhiên, đợi lát nữa cậu ấy ra thì anh tóm vào đây luôn đi. Em thấy ngồi xe như này giống paparazzi nằm vùng ghê gớm, hi vọng cậu ấy lẹ lẹ lên."
Chờ đến khi Kỷ Cảnh Hiên ra, Lưu Nguyên lập tức cản lại, cũng dẫn người đến xe bảo mẫu luôn.
Kỷ Cảnh Hiên sau khi nghe y giới thiệu qua, trong lòng liền xao động, hắn biết Quý ca ca của hắn ở bên trong đó, rất nhanh là có thể thấy người thật. Hôm qua hắn đã rất mong chờ rồi, thế nhưng đứng trước cửa xe, loại mong chờ này càng lúc càng mãnh liệt.
Hắn mở cửa xe, Quý Huyền Nguyệt bọc đến mẹ cũng nhận không ra xoay qua chào hỏi, khẩu trang, mũ, kính râm anh đều mang kín mít, cả khuôn mặt đều biến mất trong bóng tối, cơ bản là chẳng thấy rõ mặt mũi, giống như đặt bản thân ở bên ngoài bao bọc, lãnh đạm lại xa cách.
Kỷ Cảnh Hiên với vẻ mặt mong chờ: "..."
Hắn suy nghĩ chút rồi gọi: "Quý ca ca?"
Quý Huyền Nguyệt đứng dậy vỗ vỗ bờ vai của hắn, khẩu trang chặn giọng, làm thanh âm nghe ra có hơi rầu rĩ: "Kí xong rồi?"
"Vâng ạ."
Anh kéo Kỷ Cảnh Hiên đến bên cạnh ngồi xuống: "Vậy đi thôi, dẫn cậu đi ăn ngon."
Điện thoại hơi rung, Quý Huyền Nguyệt mở ra đã thấy là Tô Lê gửi tiền cho, trong lòng thử đếm xem có mấy số không.
Vcl!!!!!!!
Năm số không!!!
(khoảng từ 360tr ~ 3 tỷ 2 bên mình)
Có đỉnh quá không vậy? Quả nhiên không hổ là phú nhị đại đập tiền nuôi idol.
"Nhân Gian" quản lí rất nghiêm ngặt, hầu hết đến đây toàn là người của công chúng. Quý Huyền Nguyệt vừa đến phòng riêng đã cởi hết kính mũ khẩu trang, đi thẳng đến toilet. Kỷ Cảnh Hiên thấy anh vội vậy, sợ có việc gì gấp nên cũng đi theo.
"Có người không?" Quý Huyền Nguyệt trong toilet nhẹ giọng hỏi.
Không có người đáp lại.
Quý Huyền Nguyệt yên tâm, đem kϊƈɦ động lúc còn trêи xe xả hết ra, nhảy nhót tưng bừng, cười ha ha vài tiếng, múa may quay cuồng, hưng phấn thốt lên: "Giàu rồi giầu rồi, tui vui quá má ơiiiiii"
Hưng phấn xong thì bi thương: "Huhuhuhuhu, khó quá đi mà, kiếm tiền thiệt khổ... Hì hì ha ha khặc khặc khặc"
Như bị đa nhân cách, so với ôn nhu thanh lãnh ca ca thường ngày hoàn toàn khác biệt.
Kết quả vừa pay lắc xong, vừa quay đầu lại là vẻ mặt trợn mắt há mồm của Kỷ Cảnh Hiên.
Hình tượng ôn nhu Quý Huyền Nguyệt bay màu: "..."
Kỷ Cảnh Hiên vẫn còn đang mở cửa dở, hiển nhiên là bị Quý Huyền Nguyệt nhập ma kia dọa sợ mất mật.
Đang lúc quyết định sẽ thân thiết với người ấy mà vừa hay người ấy "thay lòng đổi dạ" phải làm sao? Gấp, online chờ.
Quý Huyền Nguyệt trong đầu chỉ có hai chữ: Tèo đời.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook