Thẩm Nhược Du cảm thấy chính mình giống như một kẻ ngốc, khi nàng nhận được tin tức của em trai mình đã lập tức chạy tới biệt phủ của Lục Chi Hành.Nhưng người em trai mà nàng nuôi dưỡng mười mấy năm vẫn giống như mấy đời trước, ngã xuống trong lòng ngực tên cặn bã kia.Lần này Thẩm Nhược Du giống như chết lặng, không có bất luận biểu tình gì, nhìn phía thi thể đã sớm lạnh băng của Thẩm Tinh Hoài.“Lục Chi Hành, rốt cuộc ngươi vẫn không chịu buông tha em trai của ta?!”Thiếu nữ rút ra trường kiếm, không lưu tình chém về phía Lục Chi Hành.Qua bao nhiêu lần trọng sinh, Thẩm Nhược Du đã sớm không còn là đại tiểu thư tay trói gà không chặt.
Lần này, kiếm của nàng vừa nhanh lại tàn nhẫn, một kiếm liền đâm xuyên qua trái tim của người đàn ông.Lục Chi Hành cảm giác trái tim một trận đau đớn, nhưng hắn vốn là kẻ điên.
Cho dù biết chính mình không sống được bao lâu hắn vẫn là chấp nhất hôn lên bờ môi tái nhợt của Thẩm Tinh Hoài: “Thật tốt......!Như vậy chúng ta cuối cùng cũng có thể được ở bên nhau......”Hắn nhìn phía em trai của nàng bằng ánh mắt si mê lại lưu luyến, chứng kiến cảnh tượng này khiến trong lòng Thẩm Nhược Du bài xích, nàng cảm thấy ghê tởm.
Lục Chi Hành vì muốn có được em trai nàng thật đã phí không ít tâm tư, lại thêm một kiếp nàng vẫn không thể bảo vệ em trai của chính mình.Mắt thấy cả quá trình từ lúc hắn ngã xuống đến khi tắt thở, Thẩm Nhược Du cảm giác ý thức của chính mình cũng dần mơ hồ.Chờ nàng mở mắt lần nữa, khung cảnh trước mắt đã thay đổi hoàn toàn, mùi máu tươi nồng đậm vừa rồi cũng bị một hương thơm quen thuộc thay thế.
Tất cả đều chuyển biến nhanh như vậy, phảng phất cảnh tượng khủng bố vừa rồi chỉ là một giấc mộng của Thẩm Nhược Du.Nhưng nàng biết, đó đều là thật sự.
Thẩm Nhược Du là nữ phụ ác độc trong một cuốn sách, chỉ là nàng không giống với mọi người, ý thức đã thức tỉnh.Thẩm Nhược Du nửa đời trước làm nhiều việc ác, mỗi ngày việc yêu thích nhất chính là kiếm chuyện với cậu em trai cha không thương mẹ không yêu, Thẩm Tinh Hoài.Không có việc làm, nàng lại tìm cách xử phạt cậu em trai đáng thương cùng cha khác mẹ, hoặc nói ngược đãi hà khắc đứa em trai tội nghiệp là thú vui hằng ngày của Thẩm Nhược Du.Nàng chưa bao giờ cảm thấy áy náy về chính hành vi của chính mình, thẳng đến một ngày nàng nằm mộng, trong mơ người em mà nàng đã tìm mọi cách để ngược đãi, sau khi lớn lên Thẩm Tinh Hoài từ một kẻ bị khinh thường trở thành vị anh hùng phòng thủ biên quan, chống lại ngoại địch, người người ngợi ca..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook