Bà Xã Vô Giá, Hôn Một Cái
-
Chương 136: Cũng phải hỏi tôi đồng ý hay không
Nghe thấy lời nói của Thiệu Nguyên Đông, sắc mặt Hạng Hy Hy kinh hãi, liếc nhìn qua vẻ mặt của bà nội Đường và Đường Vỹ Hạo, quả nhiên là không tốt, lúc này cô ta tự động bỏ qua Mông Chỉ Nghi đứng bên cạnh, tưởng chỉ là bạn gái của Đường Vỹ Hạo.
"Tiểu tử thối, cậu muốn nói cái gì, nói lại lần nữa tôi nghe xem, dám đòi bà nội xin lỗi, cậu là cái gì chứ, Hạng Hy Hy cô ta là cái gì chứ, xứng để bà nội tôi xin lỗi sao!"
Đường Vỹ Hạo lập tức nổi giận.
"Cậu muốn chết!"
Trong lòng Thiệu Nguyên Đông vẫn luôn thầm mến Hạng Hy Hy, lúc này nghe thấy Đường Vỹ Hạo hạ thấp Hạng Hy Hy công khai như thế vẻ mặt phẫn nộ, lập tức quát lên một tiếng, hai người nhìn như muốn xông vào đánh nhau.
Dọa Hạng Hy Hy đứng một bên sắc mặt càng ngày càng kém, lại vội vàng muốn kéo Thiệu Nguyên Đông ra.
Thiệu Nguyên Đông này nổi điên cái gì chứ, đây là bà nội của Đường Nại đó, bà nội Đường vốn đã có chút thành kiến với cô, bây giờ lại náo loạn như vậy, không phải sẽ càng không thích cô sao, vừa nghĩ đến mục tiêu của mình là gả cho Đường Nại, nếu như bà nội Đường không thích mình, khẳng định sẽ có uy hiếp với việc mình gả vào nhà họ Đường.
Nghĩ đến những điều này, vẻ mặt càng trở nên không tốt
"Nguyên Đông, anh không được làm vậy, nhanh dừng tay, nhanh dừng tay lại!" Nhìn thấy Thiệu Nguyên Đông muốn đấm vào mặt Đường Vỹ Hạo, Hạng Hy Hy càng hốt hoảng.
Sớm biết hôm nay hẹn Thiệu Nguyên Đông đi dạo phố sẽ gặp phải bà nội Đường như vậy đánh chết cô cũng không đi, tên nhóc này thì được lắm, không chỉ đắc tội với bà nội Đường mà ngay cả chú em tương lai Đường Vỹ Hạo cũng đắc tội.
Nhớ đến sắc mặt không vui vừa rồi Đường Vỹ Hạo đối với mình, không phải là Đường Vỹ Hạo hiểu lầm cô ta và Nguyên Đông chứ, nghĩ đến lý do này, Hạng Hy Hy lại càng bực bội, mà ngay cả vẻ mặt vẫn luôn duy trì hình tượng dịu dàng trước này cũng có chút thay đổi.
Ánh mắt Mông Chỉ Nghi rét lạnh, trong đôi mắt trong trẻo mà lạnh lùng có một tia hàn ý, nhìn thấy Thiệu Nguyên Đông muốn đánh về phía Đường Vỹ Hạo, chuyển người một cái, nhanh chóng đến bên cạnh Đường Vỹ Hạo, bàn tay mảnh khảnh duỗi ra, chặn đứng nắm tay Thiệu Nguyên Đông đánh về phía Đường Vỹ Hạo.
Bàn tay nhỏ bé yếu ớt lại mang theo một loại khí thế mạnh mẽ và lực lượng hung hãn, con ngươi lạnh lùng của Mông Chỉ Nghi cau lại, lạnh lùng nhìn Thiệu Nguyên Đông, cả người lộ ra một hơi thở cao quý lãnh ngạo, làm người ta không dám khinh thường.
"Muốn động đến cậu ấy, cũng phải hỏi xem tôi có đồng ý không!"
Giọng nói lạnh thấu xương thoát ra khỏi đôi môi hồng, Mông Chỉ Nghi lạnh lùng nhìn Thiệu Nguyên Đông trước mặt, đáy mắt thanh lãnh tràn ngập ý lạnh.
Hơi thở bá đạo cuồng vọng tỏa ra khắp người làm Thiệu Nguyên Đông cũng không khỏi ngẩn ra, nhìn người phụ nữ cả người thanh lãnh trước mặt lập tức kinh hãi.
Vừa rồi chỉ lướt qua, anh ta không dám khẳng định người phụ nữ đứng trước mặt này là ai, những lúc này mặt đối mặt, chỉ một ánh mắt anh ta đã biết mình không nhìn nhầm, đây đúng là Mông Chỉ Nghi.
"Ơ, đây không phải Mông Chỉ Nghi sao, khi nào Mông Chỉ Nghi cũng học người ta làm vệ sĩ rồi, không phải không có ai nuôi cô rồi chứ!"
Vừa nhìn thấy Mông Chỉ Nghi, Thiệu Nguyên Đông lập tức không nhịn được châm chọc.
Nhớ đến năm đó mẹ anh ta không ít lần khổ sở nhắc đến người phụ nữ này trước mặt mình, nhớ đến người phụ nữ này vì tiền mà quyến rũ anh trai của mình, Thiệu Nguyên Đông vừa nhớ đến đã không nhịn được phẫn nộ.
"Mày nói gì vậy, mày mới là vệ sĩ của người ta, thế mà lại vũ nhục chị dâu tao!" Đường Vỹ Hạo tức giận, vừa rồi nếu không phải chị dâu bảo vệ anh, mặt anh khẳng định đã bị thương rồi, bây giờ nghe chị dâu bị mắng như vậy trong lòng càng khó chịu.
Bỏ luôn cả chuyện tại sao Thiệu Nguyên Đông lại quen biết chị dâu của anh.
Ngược lại bà nội Đường sau lưng híp mắt, tên nhóc này rõ ràng quen biết cháu dâu cả.
Nhưng mà dưới đáy lòng bà nội Đường lại nghĩ là, không phải trước kia cháu dâu cả không có tiền sao, vậy có phải sống không được tốt hay không, vừa nghĩ đến dáng vẻ gầy gò nhỏ bé của nha đầu kia, bà nội Đường lại càng thêm đau lòng cho Mông Chỉ Nghi.
"Vỹ Hạo, đánh cậu ta cho bà, muốn làm nhục cháu dâu cả của bà cũng phải xem bà cụ Lâm ta đây có đồng ý không!"
Bà nội Đường xem như là yêu ai yêu cả đường đi, vừa rồi nhìn thấy Mông Chỉ Nghi không chút do dự bước lên cứu Đường Vỹ Hạo, bà là người từng trải, trong lòng cũng hiểu được, cháu trai cả lúc này đã tìm được một cô gái tốt.
Nếu cô đã là người nhà họ Đường thì không thể để người ngoài bắt nạt được, người nhà họ Đường vô cùng bao che khuyết điểm.
Hạng Hy Hy đứng bên cạnh bị tin tức này dọa sợ.
Vừa rồi cô ta còn tưởng người phụ nữ đứng bên cạnh bà nội Đường này là bạn gái của Đường Vỹ Hạo chứ, không ngờ rằng người phụ nữ này lại là Mông Chỉ Nghi, vợ của Đường Nại.
Đường Nại chính là vì người phụ nữ này mới từ chối hôn ước với nhà họ Hạng, từ chối cô ta, Hạng Hy Hy.
Huống chi, bà nội Đường trước nay chưa từng có sắc mặt tốt với mình cũng có vẻ vô cùng ủng hộ Mông Chỉ Nghi này, Đường Vỹ Hạo lại càng không phải nói.
Lần này, xem như cô ta đã nhìn ra được, Mông Chỉ Nghi này quả nhiên có chút thủ đoạn, ở nhà họ Đường cũng rất được người thích, đáy mắt dịu dàng lập tức xẹt qua một tia tàn nhẫn.
Mông Chỉ Nghi, là cô đoạt vị trí của tôi, tôi nhất định sẽ không để cô như ý, vị trí mợ cả của nhà họ Đường chỉ có thể là của tôi.
Nhìn vẻ mặt của bà nội Đường và Đường Vỹ Hạo bảo vệ Mông Chỉ Nghi, Hạng Hy Hy càng khó chịu không nói nên lời nhưng lại không thể đè nèn lửa giận và sự ghen tị trong đáy lòng không lộ ra bên ngoài.
Người phụ nữ này dựa vào cái gì, có chỗ nào tốt hơn Hạng Hy Hy cô ta chứ, Đường Nại từ chối cô ta lại chọn một người phụ nữ nghèo không là cái gì cả này, hừ, một nha đầu nông thông cũng dám mơ tưởng đến vị trí chủ nhân tương lai của nhà họ Đường..
Hạng Hy Hy cô ta tuyệt đối sẽ không để cho người phụ nữ này được như ý!
Đáy lòng Hạng Hy Hy không ngừng cháy lên ngọn lửa ghen tị!
Thiệu Vĩnh Khiêm cũng hơi sững sờ, nghe thấy lời nói của bà nội Đường cùng Đường Vỹ Hạo cũng có mấy phần kinh ngạc, mặc dù anh ta không biết bà cụ và người trẻ tuổi trước mặt này là ai, nhưng nghe thấy Hy Hy xưng hô với bà cụ, lúc này tỉnh táo lại cũng đoán được mấy phần.
Bọn họ là người nhà họ Đường, hơn nữa còn là bà nội và em trai của cậu cả Đường!
Càng khiến cho đáy lòng Thiệu Nguyên Đông khiếp sợ là, Mông Chỉ Nghi này bặt vô âm tín biến mất nhiều năm như vậy lại gả cho Đường Nại, Đệ nhất đế thiếu Kinh Đô.
Vừa nhớ đến lúc trước Hy Hy bị Đường Nại từ chối, dáng vẻ mặt ủ mày chau khóc suốt ngày lập tức làm Thiệu Nguyên Đông đau lòng, sau đó nhìn Mông Chỉ Nghi cũng vô cùng trào phúng và không vui.
"Hừ, Mông Chỉ Nghi không ngờ cô lại quyến rũ được cậu cả nhà họ Đường, thật sự là thủ đoạn không ít đâu, không biết cậu cả nhà họ Đường có biết gương mặt thật của cô hay không!"
Giọng Thiệu Nguyên Đông trào phúng và khinh bỉ Mông Chỉ Nghi không nhỏ, Đường Vỹ Hạo và bà nội Đường nghe thấy trong lòng càng khó chịu.
"Tiểu tử thối, cậu lại mắng chị dâu của tôi thêm một câu nữa xem, tôi cho cậu chịu không nổi mà bỏ chạy!"
"Tiểu tử thối, cậu muốn nói cái gì, nói lại lần nữa tôi nghe xem, dám đòi bà nội xin lỗi, cậu là cái gì chứ, Hạng Hy Hy cô ta là cái gì chứ, xứng để bà nội tôi xin lỗi sao!"
Đường Vỹ Hạo lập tức nổi giận.
"Cậu muốn chết!"
Trong lòng Thiệu Nguyên Đông vẫn luôn thầm mến Hạng Hy Hy, lúc này nghe thấy Đường Vỹ Hạo hạ thấp Hạng Hy Hy công khai như thế vẻ mặt phẫn nộ, lập tức quát lên một tiếng, hai người nhìn như muốn xông vào đánh nhau.
Dọa Hạng Hy Hy đứng một bên sắc mặt càng ngày càng kém, lại vội vàng muốn kéo Thiệu Nguyên Đông ra.
Thiệu Nguyên Đông này nổi điên cái gì chứ, đây là bà nội của Đường Nại đó, bà nội Đường vốn đã có chút thành kiến với cô, bây giờ lại náo loạn như vậy, không phải sẽ càng không thích cô sao, vừa nghĩ đến mục tiêu của mình là gả cho Đường Nại, nếu như bà nội Đường không thích mình, khẳng định sẽ có uy hiếp với việc mình gả vào nhà họ Đường.
Nghĩ đến những điều này, vẻ mặt càng trở nên không tốt
"Nguyên Đông, anh không được làm vậy, nhanh dừng tay, nhanh dừng tay lại!" Nhìn thấy Thiệu Nguyên Đông muốn đấm vào mặt Đường Vỹ Hạo, Hạng Hy Hy càng hốt hoảng.
Sớm biết hôm nay hẹn Thiệu Nguyên Đông đi dạo phố sẽ gặp phải bà nội Đường như vậy đánh chết cô cũng không đi, tên nhóc này thì được lắm, không chỉ đắc tội với bà nội Đường mà ngay cả chú em tương lai Đường Vỹ Hạo cũng đắc tội.
Nhớ đến sắc mặt không vui vừa rồi Đường Vỹ Hạo đối với mình, không phải là Đường Vỹ Hạo hiểu lầm cô ta và Nguyên Đông chứ, nghĩ đến lý do này, Hạng Hy Hy lại càng bực bội, mà ngay cả vẻ mặt vẫn luôn duy trì hình tượng dịu dàng trước này cũng có chút thay đổi.
Ánh mắt Mông Chỉ Nghi rét lạnh, trong đôi mắt trong trẻo mà lạnh lùng có một tia hàn ý, nhìn thấy Thiệu Nguyên Đông muốn đánh về phía Đường Vỹ Hạo, chuyển người một cái, nhanh chóng đến bên cạnh Đường Vỹ Hạo, bàn tay mảnh khảnh duỗi ra, chặn đứng nắm tay Thiệu Nguyên Đông đánh về phía Đường Vỹ Hạo.
Bàn tay nhỏ bé yếu ớt lại mang theo một loại khí thế mạnh mẽ và lực lượng hung hãn, con ngươi lạnh lùng của Mông Chỉ Nghi cau lại, lạnh lùng nhìn Thiệu Nguyên Đông, cả người lộ ra một hơi thở cao quý lãnh ngạo, làm người ta không dám khinh thường.
"Muốn động đến cậu ấy, cũng phải hỏi xem tôi có đồng ý không!"
Giọng nói lạnh thấu xương thoát ra khỏi đôi môi hồng, Mông Chỉ Nghi lạnh lùng nhìn Thiệu Nguyên Đông trước mặt, đáy mắt thanh lãnh tràn ngập ý lạnh.
Hơi thở bá đạo cuồng vọng tỏa ra khắp người làm Thiệu Nguyên Đông cũng không khỏi ngẩn ra, nhìn người phụ nữ cả người thanh lãnh trước mặt lập tức kinh hãi.
Vừa rồi chỉ lướt qua, anh ta không dám khẳng định người phụ nữ đứng trước mặt này là ai, những lúc này mặt đối mặt, chỉ một ánh mắt anh ta đã biết mình không nhìn nhầm, đây đúng là Mông Chỉ Nghi.
"Ơ, đây không phải Mông Chỉ Nghi sao, khi nào Mông Chỉ Nghi cũng học người ta làm vệ sĩ rồi, không phải không có ai nuôi cô rồi chứ!"
Vừa nhìn thấy Mông Chỉ Nghi, Thiệu Nguyên Đông lập tức không nhịn được châm chọc.
Nhớ đến năm đó mẹ anh ta không ít lần khổ sở nhắc đến người phụ nữ này trước mặt mình, nhớ đến người phụ nữ này vì tiền mà quyến rũ anh trai của mình, Thiệu Nguyên Đông vừa nhớ đến đã không nhịn được phẫn nộ.
"Mày nói gì vậy, mày mới là vệ sĩ của người ta, thế mà lại vũ nhục chị dâu tao!" Đường Vỹ Hạo tức giận, vừa rồi nếu không phải chị dâu bảo vệ anh, mặt anh khẳng định đã bị thương rồi, bây giờ nghe chị dâu bị mắng như vậy trong lòng càng khó chịu.
Bỏ luôn cả chuyện tại sao Thiệu Nguyên Đông lại quen biết chị dâu của anh.
Ngược lại bà nội Đường sau lưng híp mắt, tên nhóc này rõ ràng quen biết cháu dâu cả.
Nhưng mà dưới đáy lòng bà nội Đường lại nghĩ là, không phải trước kia cháu dâu cả không có tiền sao, vậy có phải sống không được tốt hay không, vừa nghĩ đến dáng vẻ gầy gò nhỏ bé của nha đầu kia, bà nội Đường lại càng thêm đau lòng cho Mông Chỉ Nghi.
"Vỹ Hạo, đánh cậu ta cho bà, muốn làm nhục cháu dâu cả của bà cũng phải xem bà cụ Lâm ta đây có đồng ý không!"
Bà nội Đường xem như là yêu ai yêu cả đường đi, vừa rồi nhìn thấy Mông Chỉ Nghi không chút do dự bước lên cứu Đường Vỹ Hạo, bà là người từng trải, trong lòng cũng hiểu được, cháu trai cả lúc này đã tìm được một cô gái tốt.
Nếu cô đã là người nhà họ Đường thì không thể để người ngoài bắt nạt được, người nhà họ Đường vô cùng bao che khuyết điểm.
Hạng Hy Hy đứng bên cạnh bị tin tức này dọa sợ.
Vừa rồi cô ta còn tưởng người phụ nữ đứng bên cạnh bà nội Đường này là bạn gái của Đường Vỹ Hạo chứ, không ngờ rằng người phụ nữ này lại là Mông Chỉ Nghi, vợ của Đường Nại.
Đường Nại chính là vì người phụ nữ này mới từ chối hôn ước với nhà họ Hạng, từ chối cô ta, Hạng Hy Hy.
Huống chi, bà nội Đường trước nay chưa từng có sắc mặt tốt với mình cũng có vẻ vô cùng ủng hộ Mông Chỉ Nghi này, Đường Vỹ Hạo lại càng không phải nói.
Lần này, xem như cô ta đã nhìn ra được, Mông Chỉ Nghi này quả nhiên có chút thủ đoạn, ở nhà họ Đường cũng rất được người thích, đáy mắt dịu dàng lập tức xẹt qua một tia tàn nhẫn.
Mông Chỉ Nghi, là cô đoạt vị trí của tôi, tôi nhất định sẽ không để cô như ý, vị trí mợ cả của nhà họ Đường chỉ có thể là của tôi.
Nhìn vẻ mặt của bà nội Đường và Đường Vỹ Hạo bảo vệ Mông Chỉ Nghi, Hạng Hy Hy càng khó chịu không nói nên lời nhưng lại không thể đè nèn lửa giận và sự ghen tị trong đáy lòng không lộ ra bên ngoài.
Người phụ nữ này dựa vào cái gì, có chỗ nào tốt hơn Hạng Hy Hy cô ta chứ, Đường Nại từ chối cô ta lại chọn một người phụ nữ nghèo không là cái gì cả này, hừ, một nha đầu nông thông cũng dám mơ tưởng đến vị trí chủ nhân tương lai của nhà họ Đường..
Hạng Hy Hy cô ta tuyệt đối sẽ không để cho người phụ nữ này được như ý!
Đáy lòng Hạng Hy Hy không ngừng cháy lên ngọn lửa ghen tị!
Thiệu Vĩnh Khiêm cũng hơi sững sờ, nghe thấy lời nói của bà nội Đường cùng Đường Vỹ Hạo cũng có mấy phần kinh ngạc, mặc dù anh ta không biết bà cụ và người trẻ tuổi trước mặt này là ai, nhưng nghe thấy Hy Hy xưng hô với bà cụ, lúc này tỉnh táo lại cũng đoán được mấy phần.
Bọn họ là người nhà họ Đường, hơn nữa còn là bà nội và em trai của cậu cả Đường!
Càng khiến cho đáy lòng Thiệu Nguyên Đông khiếp sợ là, Mông Chỉ Nghi này bặt vô âm tín biến mất nhiều năm như vậy lại gả cho Đường Nại, Đệ nhất đế thiếu Kinh Đô.
Vừa nhớ đến lúc trước Hy Hy bị Đường Nại từ chối, dáng vẻ mặt ủ mày chau khóc suốt ngày lập tức làm Thiệu Nguyên Đông đau lòng, sau đó nhìn Mông Chỉ Nghi cũng vô cùng trào phúng và không vui.
"Hừ, Mông Chỉ Nghi không ngờ cô lại quyến rũ được cậu cả nhà họ Đường, thật sự là thủ đoạn không ít đâu, không biết cậu cả nhà họ Đường có biết gương mặt thật của cô hay không!"
Giọng Thiệu Nguyên Đông trào phúng và khinh bỉ Mông Chỉ Nghi không nhỏ, Đường Vỹ Hạo và bà nội Đường nghe thấy trong lòng càng khó chịu.
"Tiểu tử thối, cậu lại mắng chị dâu của tôi thêm một câu nữa xem, tôi cho cậu chịu không nổi mà bỏ chạy!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook