"Biết rõ, lập tức tới ngay." Lãnh Tư Thần lạnh lùng nói một câu, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.

Quấy rầy đến bọn họ... Anh nếu thật sự có ngày có thể bị quấy rầy thì đã tốt...

"Anh phải ra ngoài một chút."

"A...." Hạ Úc Huân chôn đầu xem sách, vẫn là chữ trả lời kia.

Lãnh Tư Thần xiết chặt hai đấm, sải bước rời khỏi thư phòng, đem cửa đóng ầm ầm.

Hạ Úc Huân không nói gì nhìn cửa bĩu môi, mặc kệ anh còn không phải quá tốt đó sao? Vợ hoàn mỹ như vậy tìm đâu ra chứ?

Bất quá, Cung Hiền Anh trễ như vậy gọi điện thoại cho anh, là có chuyện gì...

-

Địa chỉ Cung Hiền Anh nói là một quán ăn đêm, Lãnh Tư Thần cũng không chú ý, trực tiếp đi vào.

Thẳng đến bên cạnh đối diện với rất nhiều ánh mắt khiêu khích nóng bỏng của mấy gã đàn ông, Lãnh Tư Thần mới cảm giác không thích hợp.

"Ở đây ở đây!" Cung Hiền Anh xa xa vẫy gọi anh.

Lãnh Tư Thần ngồi qua, nhìn chung quanh một vòng hỏi: "Đây là chỗ nào?"

Cung Hiền Anh uống một hớp rượu, trừng to mắt, nói: "Anh ngay cả nơi này cũng không biết? Đây chính là G-A-Y nổi tiếng nhất thành phố A! Anh lại còn rất được hoan nghênh, ha ha ha..."

Lãnh Tư Thần: "..." Vì cái gì anh phải biết loại địa phương này?

Cung Hiền Anh đột nhiên kích động đập bàn, nói: "Lãnh Tư Thần, anh quả thực quá âm hiểm rồi! Anh làm sao mà biết Bạch Thiên Ngưng sẽ tìm tôi a?"

Lãnh Tư Thần một bộ phong khinh vân đạm, tựa như cao nhân, nói: "Sao? Cô ta tìm cô rồi hả?"

Cung Hiền Anh liên tục gật đầu: "Đúng vậy a! Vừa mới tìm! So với dự đoán của anh còn nhanh hơn!"

"Nói như thế nào?" Lãnh Tư Thần lắc ly rượu.

Cung Hiền Anh rót rượu vào miệng, bắt đầu thao thao bất tuyệt nói ra: "Cô ta nói, người đàn ông của cô ta, vị hôn phu của cô ta, chồng của cô ta, cũng là anh, Lãnh Tư Thần, từng có một đoạn tình cảm không muốn ai biết, Nam Cung Huân là nữ chính, chỉ vì sự xuất hiện của cô ấy, cô ta mới không được làm Lãnh phu nhân, mới làm xấu mặt như vậy! Nói tóm lại, cô ta chính là muốn biểu đạt tôi và cô ta kỳ thật có cùng kẻ thù, muốn cùng tôi thành lập mặt trận thống nhất. Cô gái kia thật sự âm hiểm, anh biết không? Cô ta cư nhiên lại còn giục tôi bò lên giường của anh, làm cho mình to bụng, như vậy tôi có thể mẹ vinh nhờ con, vô tư lự rồi!"

"Sau đó thì sao?" Lãnh Tư Thần hỏi, trong con ngươi hiện lên một tia nguy hiểm.

Cung Hiền Anh ha ha nở nụ cười, nói: "Tôi lúc ấy liền nổi giận! Muốn hợp tác, khẳng định muốn hợp tác! Bởi vì biểu cảm của tôi thật sự là quá phẫn nộ, thái độ thật sự quá thành khẩn, cô ta liền đem kế hoạch nói hết với tôi! Tôi thấy lúc ấy cảm xúc cô ta cũng rất kích động, phỏng chừng thực sự bị sự tàn nhẫn của anh làm cho tức giận, cho nên tôi liền nhân cơ hội đem những gì có thể chụp đều chụp lại cả!"

Cung Hiền Anh vừa nói vừa từ trong túi xách lấy điện thoại ra, đắc ý đưa cho anh.

Lãnh Tư Thần vừa định nhận lấy, Cung Hiền Anh lại như bảo bối thu hồi về, nói: "Đây chính là hành động tôi dùng cả đời mới đem tới tay được..."

"Vậy tự cô giữ đi." Lãnh Tư Thần nói.

"Gì?" Cung Hiền Anh ngẩn ngơ, cô vốn muốn bắt chẹt Lãnh Tư Thần một chút, nào ngờ anh cư nhiên để chính cô lưu trữ.

"Không có cái này, họp báo ngày mai anh dự định giải thích như thế nào?" Cung Hiền Anh hồ nghi hỏi.

"Cái này không cần cô quan tâm." Lãnh Tư Thần đem ly rượu uống một hơi cạn sạch.

"Mẹ kiếp! Anh thực sự không cần a! Tôi cố gắng như vậy mới lấy được về tay! Anh hẳn không phải cố ý không cần, sau đó ép giá chứ?" Cung Hiền Anh hoài nghi nhìn anh.

Lãnh Tư Thần liếc nhìn cô một cái, lập tức túm lấy di động của cô, sau đó thuần thục trực tiếp đem đoạn ghi âm kia xóa bỏ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương