Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
-
Chương 957: Tôi cần yên tĩnh (5)
"Hẳn là đều đã thấy được." Lãnh Tư Thần trả lời.
Hạ Úc Huân quả thực như bị sét đánh: "Mẹ kiếp! Sáng mai hẳn không phải lại đăng báo chứ? Không muốn tôi sống nữa sao..."
"Tin tức như vậy đăng báo cũng không phải chuyện xấu." Lãnh Tư Thần nói.
"..." Tuy ngày sau ân ái là nhiệm vụ thiết yếu, nhưng cô thật sự không muốn dùng phương thức này...
Hạ Úc Huân mới vừa cởi quần áo mở vòi hoa sen, liền nghe bên ngoài di động mình hình như đang kêu.
Còn có thể yên yên ổn ổn tắm rửa một cái hay không hả?
"Lãnh Tư Thần, anh còn ngoài đó không? Bên ngoài có phải di động tôi đang kêu không?"
"Ở đây, Âu Minh Hiên gọi."
"Anh ta a, vậy anh nghe giúp tôi đi! Chắc chắn là lại nhiều chuyện tò mò chuyện tối nay, dù sao anh xem rồi giải thích một phen!" Với cá tính Âu Minh Hiên, nếu lúc này cô không nghe, anh khẳng định sẽ tiếp tục không ngừng gọi tới.
"Được."
Lãnh Tư Thần vừa nhận cuộc gọi, đầu kia di động lập tức truyền đến vấn đề liên tiếp của Âu Minh Hiên: "Alo, Hạ Úc Huân, em đang ở đâu a? Người không có việc gì chứ? Lãnh phúc hắc không có làm gì em chứ?"
Lãnh Tư Thần: "Là tôi."
"Ách, Lãnh Tư Thần... Sau lại là anh, Úc Huân đâu?"
"Cô ấy đang tắm."
"Xem ra tôi gọi tới không phải lúc rồi?" Âu Minh Hiên hiển nhiên hiểu lầm rồi.
"Tiểu Huân nhờ tôi giúp cô ấy giải thích với cậu một phen, cậu có gì muốn hỏi hỏi nhanh đi." Ngữ khí Lãnh Tư Thần hơi có chút không kiên nhẫn.
"A! Vậy thì tôi không khách khí a! Vừa rồi có một người bạn thân gọi nói với tôi tiệc từ thiện XNE tối nay, trước mặt mọi người anh nói nha đầu kia là người phụ nữ của anh, có phải thật không?" Âu Minh Hiên một bộ ngữ khí phóng viên chất vấn.
“Đúng.” Lãnh Tư Thần lời ít mà ý nhiều.
"Mẹ kiếp! Lãnh Tư Thần anh ngạo mạn a! Nha đầu kia không có giết anh sao?" Âu Minh Hiên chấn kinh.
"Không có."
"Anh người này, cũng quá biến thái, chính mình khi dễ nha đầu kia hăng say như vậy, người khác khi dễ lại không được, lập tức liền xù lông! Vậy anh nháo thành như vậy dự định kết thúc thế nào đây?" Âu Minh Hiên không nói gì hỏi.
"Mời phóng viên dự họp báo công bố quan hệ chúng tôi."
"Nha đầu kia tuyệt đối sẽ giết chết anh?"
"Cô ấy đồng ý rồi."
"Gì? Lãnh Tư Thần rốt cuộc là anh đang nằm mơ hay tôi đang nằm mơ?"
"Vấn đề này không trong phạm vi trả lời của tôi."
"Được rồi, anh rốt cuộc thuyết phục cô ấy thế nào vậy?"
"Trên thực tế, là bác sĩ Tần giúp tôi thuyết phục."
"Ách? Tức phụ nhi của tôi? Mẹ kiếp! Tức phụ nhi của tôi sao lại tốt như vậy! Lãnh Tư Thần, tức phụ nhi của tôi giúp anh lớn như vậy. anh có phải cũng nên có quà đáp lại?"
"Quà đáp lại, giúp bác sĩ Tần thoát khỏi sự quấy nhiễu của cậu?"
"Mẹ nó!"
...
Cùng Âu Minh Hiên nói chuyện điện thoại xong, để tránh Hạ Úc Huân cần gì nữa, Lãnh Tư Thần ở trong phòng không ra.
Trong phòng tắm rầm rầm tiếng nước vào ban đêm, khiến anh cảm thấy nội tâm đặc biệt an bình cùng thỏa mãn.
Hạ Úc Huân tắm rửa xong bước ra liền nhìn thấy Lãnh Tư Thần ngồi trên ghế, mu bàn tay nghiêng nghiêng chống đầu, sắc mặt sợ sệt, không biết suy nghĩ cái gì.
"Điện thoại gọi xong sao?" Hạ Úc Huân thuận miệng hỏi một câu.
"Uh`m." Lãnh Tư Thần phục hồi tinh thần lại.
"Anh nói gì với anh ta vậy?" Hạ Úc Huân vừa lau tóc vừa hỏi.
"Nói với cậu ta chuyện chúng ta sẽ mở họp báo mời phóng viên tham dự." Lãnh Tư Thần trả lời.
"A..., có thể báo trước cũng được..." Hạ Úc Huân gật gật đầu.
"Uống cái này, sẽ thoải mái hơn chút."
Hạ Úc Huân lúc này mới nhìn thấy đầu giường đặt một chén nước đường đỏ gừng nóng nghi ngút, cảm kích nói: "Cảm ơn."
Hạ Úc Huân quả thực như bị sét đánh: "Mẹ kiếp! Sáng mai hẳn không phải lại đăng báo chứ? Không muốn tôi sống nữa sao..."
"Tin tức như vậy đăng báo cũng không phải chuyện xấu." Lãnh Tư Thần nói.
"..." Tuy ngày sau ân ái là nhiệm vụ thiết yếu, nhưng cô thật sự không muốn dùng phương thức này...
Hạ Úc Huân mới vừa cởi quần áo mở vòi hoa sen, liền nghe bên ngoài di động mình hình như đang kêu.
Còn có thể yên yên ổn ổn tắm rửa một cái hay không hả?
"Lãnh Tư Thần, anh còn ngoài đó không? Bên ngoài có phải di động tôi đang kêu không?"
"Ở đây, Âu Minh Hiên gọi."
"Anh ta a, vậy anh nghe giúp tôi đi! Chắc chắn là lại nhiều chuyện tò mò chuyện tối nay, dù sao anh xem rồi giải thích một phen!" Với cá tính Âu Minh Hiên, nếu lúc này cô không nghe, anh khẳng định sẽ tiếp tục không ngừng gọi tới.
"Được."
Lãnh Tư Thần vừa nhận cuộc gọi, đầu kia di động lập tức truyền đến vấn đề liên tiếp của Âu Minh Hiên: "Alo, Hạ Úc Huân, em đang ở đâu a? Người không có việc gì chứ? Lãnh phúc hắc không có làm gì em chứ?"
Lãnh Tư Thần: "Là tôi."
"Ách, Lãnh Tư Thần... Sau lại là anh, Úc Huân đâu?"
"Cô ấy đang tắm."
"Xem ra tôi gọi tới không phải lúc rồi?" Âu Minh Hiên hiển nhiên hiểu lầm rồi.
"Tiểu Huân nhờ tôi giúp cô ấy giải thích với cậu một phen, cậu có gì muốn hỏi hỏi nhanh đi." Ngữ khí Lãnh Tư Thần hơi có chút không kiên nhẫn.
"A! Vậy thì tôi không khách khí a! Vừa rồi có một người bạn thân gọi nói với tôi tiệc từ thiện XNE tối nay, trước mặt mọi người anh nói nha đầu kia là người phụ nữ của anh, có phải thật không?" Âu Minh Hiên một bộ ngữ khí phóng viên chất vấn.
“Đúng.” Lãnh Tư Thần lời ít mà ý nhiều.
"Mẹ kiếp! Lãnh Tư Thần anh ngạo mạn a! Nha đầu kia không có giết anh sao?" Âu Minh Hiên chấn kinh.
"Không có."
"Anh người này, cũng quá biến thái, chính mình khi dễ nha đầu kia hăng say như vậy, người khác khi dễ lại không được, lập tức liền xù lông! Vậy anh nháo thành như vậy dự định kết thúc thế nào đây?" Âu Minh Hiên không nói gì hỏi.
"Mời phóng viên dự họp báo công bố quan hệ chúng tôi."
"Nha đầu kia tuyệt đối sẽ giết chết anh?"
"Cô ấy đồng ý rồi."
"Gì? Lãnh Tư Thần rốt cuộc là anh đang nằm mơ hay tôi đang nằm mơ?"
"Vấn đề này không trong phạm vi trả lời của tôi."
"Được rồi, anh rốt cuộc thuyết phục cô ấy thế nào vậy?"
"Trên thực tế, là bác sĩ Tần giúp tôi thuyết phục."
"Ách? Tức phụ nhi của tôi? Mẹ kiếp! Tức phụ nhi của tôi sao lại tốt như vậy! Lãnh Tư Thần, tức phụ nhi của tôi giúp anh lớn như vậy. anh có phải cũng nên có quà đáp lại?"
"Quà đáp lại, giúp bác sĩ Tần thoát khỏi sự quấy nhiễu của cậu?"
"Mẹ nó!"
...
Cùng Âu Minh Hiên nói chuyện điện thoại xong, để tránh Hạ Úc Huân cần gì nữa, Lãnh Tư Thần ở trong phòng không ra.
Trong phòng tắm rầm rầm tiếng nước vào ban đêm, khiến anh cảm thấy nội tâm đặc biệt an bình cùng thỏa mãn.
Hạ Úc Huân tắm rửa xong bước ra liền nhìn thấy Lãnh Tư Thần ngồi trên ghế, mu bàn tay nghiêng nghiêng chống đầu, sắc mặt sợ sệt, không biết suy nghĩ cái gì.
"Điện thoại gọi xong sao?" Hạ Úc Huân thuận miệng hỏi một câu.
"Uh`m." Lãnh Tư Thần phục hồi tinh thần lại.
"Anh nói gì với anh ta vậy?" Hạ Úc Huân vừa lau tóc vừa hỏi.
"Nói với cậu ta chuyện chúng ta sẽ mở họp báo mời phóng viên tham dự." Lãnh Tư Thần trả lời.
"A..., có thể báo trước cũng được..." Hạ Úc Huân gật gật đầu.
"Uống cái này, sẽ thoải mái hơn chút."
Hạ Úc Huân lúc này mới nhìn thấy đầu giường đặt một chén nước đường đỏ gừng nóng nghi ngút, cảm kích nói: "Cảm ơn."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook