Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
-
Chương 36: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Hạ Úc Huân tùy ý mà vẫy vẫy tay, nói: “Bình thân bình thân! Nên làm gì thì làm đi! Từ từ, Tiểu Bảo, Tiểu Ngư, Tiểu Phong Tử, ba người các ngươi ở lại cho ta!”
Hạ Úc Huân chỉ một người đầu trọc, một người đầu húi cua, một người đầu xù trong số đó giữ lại.
Ba thiếu niên đồng loạt dùng ánh mắt vô cùng bát quái nhìn chằm chằm người đàn ông anh tuấn tiêu sái kim quang lấp lánh bên cạnh Hạ Úc Huân.
Tiểu Bảo đầu bóng lưỡng nói: “Sư tỷ, vị này chính là?”
Tiểu Ngư đầu húi cua, nói:: “Tướng công của ngài sao?”
Tiểu Phong Tử đầu bù xù, nói: “A nga! Hẳn sẽ không phải là chồng sư tỷ thật chứ?! Chồng sư tỷ có phải hay không ánh mắt không tốt lắm?”
Hạ Úc Huân gõ ba cái vào sau gáy ba cậu thiếu niên, sau đó đôi tay nhéo eo nói: “Câm miệng cho ta! Ta nói các ngươi có thể đổi trò bịp khác hay không, mỗi lần đều là chiêu đó, các người không chán nhưng ta thì chán ngấy rồi!”
Tiểu Bảo nói: “Sư tỷ, chúng tôi thay đổi a!”
Tiểu Ngư: “Thật sự thay đổi!”
Tiểu Phong Tử, nói:: “Tiểu Bảo cùng Tiểu Ngư nói đều là thật, lần trước chúng tôi dùng chính là quả tápo, sau khi trải qua sự dạy dỗ của sư tỷ cảm thấy lãng phí đồ ăn không tốt, cho nên chúng tôi lần này đổi thành giày.”
Hạ Úc Huân một tiếng gầm lên như sư tử: “Các ngươi giúp thằng nhóc chết tiệt này, cư nhiên dùng giày bẩn đánh lén bà chị! Toàn bộ đều đi vào góc tường cho ta——”
“Vâng ——” Ba người xếp hàng chạy chậm, thịch thịch thịch đi vào góc tường.
Âu Minh Hiên mặt đầy hắc tuyến, vốn tưởng rằng anh hiểu biết Hạ Úc Huân đã đủ bạo lực, không nghĩ tới anh thấy trước kia kỳ thật chỉ là băng sơn một góc mà thôi.
Nha đầu này thật đúng là…… Tinh lực dư thừa a!
“Úc huân!”
Lúc này, trong phòng đi ra một người đàn ông trung niên ăn mặc đạo phục rộng thùng thình, bộ mặt uy nghiêm.
Hạ Úc Huân sắc mặt đột biến, lập tức nghiêm hướng quẹo phải, chạy chậm về phía trước, khom lưng khom lưng, chào: “Phụ thân đại nhân!”
“Uhm, đi công tác đã trở lại?”
“Vâng, ông chủ cho con nghỉ một tuần.” Hạ Úc Huân nỗ lực duy trì trấn định nói dối.
“Uhm, cũng tốt, vừa lúc hỗ trợ huấn luyện một chút ba người Trương Bảo, Ngư Nhạc và Hàn Phong, cuối tuần liền phải thi đấu.”
“Được. Đúng rồi, ba, con mang theo một người bạn về, anh ấy muốn cùng cha thỉnh giáo một ít tri thức về phương diện võ học Trung Quốc.”
Hạ Úc Huân nói cha cô –Hạ Mạt Lâm hướng Âu Minh Hiên gật đầu chào hỏi, sau đó nói, “Uhm, đưa bạn vào trong ngồi đi!”
Hạ Mạt Lâm đi vào trong phòng, Hạ Úc Huân lập tức thở phào nhẹ nhõm, bả vai hạ xuống như cà nhiễm sương, sau lưng quần áo đều đã bị mướt mồ hôi.
Âu Minh Hiên bên cạnh nhìn mọi chuyện phát sinh tới lúc này của Hạ Úc Huân, chỉ có thể dùng bốn chữ mà hình dung: Xem thế là đủ rồi!
“Thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a!” Âu Minh Hiên thở dài.
Hạ Úc Huân trừng anh một cái, nói: “Đừng có châm chọc.”
-
Lúc sau Hạ Úc Huân đem Âu Minh Hiên giới thiệu cho Hạ Mạt Lâm xong liền đi đến nhà bếp làm cơm chiều.
Lúc Âu Minh Hiên cùng Hạ Mạt Lâm giao lưu xong đi vào bếp tìm Hạ Úc Huân, đang nhìn cô tạp dề quấn quanh làm canh, một bộ dáng hiền thê lương mẫu cực kỳ không phù hợp với khí chất của cô.
Âu Minh Hiên tiến vào, khoa trương mà nói, “Hôm nay tôi thật đúng là mở rộng tầm mắt, chấn kinh không nhỏ a! Cô cư nhiên còn biết nấu cơm?”
“Bằng không anh nghĩ sao?” Hạ Úc Huân trừng anh một cái.
“Tôi cho rằng cô chỉ biết ăn!”
“Bỏ qua một bên đi! Các người trò chuyện xong rồi? Ba tôi nói sao? Nhận anh chứ?” Hạ Úc Huân nếm một ngụm canh cà chua trứng gà.
“Ba cô nói về sau tôi liền đi theo cô học!”
“Phốc ——” Hạ Úc Huân một ngụm canh phun hết ra.
“Ông ấy không chỉ nhận anh, còn đem anh giao cho tôi? Sao có thể? Anh cái người này làm sao bây giờ? Anh cùng ba tôi nói cái gì?” Hạ Úc Huân thét to.
Âu Minh Hiên nhún vai, nói vô cùng vô tội, “Tôi chưa nói cái gì a! Ông ấy nói tôi và cô là quan hệ gì, tôi nói quan hệ nam nữ!”
Hạ Úc Huân chỉ một người đầu trọc, một người đầu húi cua, một người đầu xù trong số đó giữ lại.
Ba thiếu niên đồng loạt dùng ánh mắt vô cùng bát quái nhìn chằm chằm người đàn ông anh tuấn tiêu sái kim quang lấp lánh bên cạnh Hạ Úc Huân.
Tiểu Bảo đầu bóng lưỡng nói: “Sư tỷ, vị này chính là?”
Tiểu Ngư đầu húi cua, nói:: “Tướng công của ngài sao?”
Tiểu Phong Tử đầu bù xù, nói: “A nga! Hẳn sẽ không phải là chồng sư tỷ thật chứ?! Chồng sư tỷ có phải hay không ánh mắt không tốt lắm?”
Hạ Úc Huân gõ ba cái vào sau gáy ba cậu thiếu niên, sau đó đôi tay nhéo eo nói: “Câm miệng cho ta! Ta nói các ngươi có thể đổi trò bịp khác hay không, mỗi lần đều là chiêu đó, các người không chán nhưng ta thì chán ngấy rồi!”
Tiểu Bảo nói: “Sư tỷ, chúng tôi thay đổi a!”
Tiểu Ngư: “Thật sự thay đổi!”
Tiểu Phong Tử, nói:: “Tiểu Bảo cùng Tiểu Ngư nói đều là thật, lần trước chúng tôi dùng chính là quả tápo, sau khi trải qua sự dạy dỗ của sư tỷ cảm thấy lãng phí đồ ăn không tốt, cho nên chúng tôi lần này đổi thành giày.”
Hạ Úc Huân một tiếng gầm lên như sư tử: “Các ngươi giúp thằng nhóc chết tiệt này, cư nhiên dùng giày bẩn đánh lén bà chị! Toàn bộ đều đi vào góc tường cho ta——”
“Vâng ——” Ba người xếp hàng chạy chậm, thịch thịch thịch đi vào góc tường.
Âu Minh Hiên mặt đầy hắc tuyến, vốn tưởng rằng anh hiểu biết Hạ Úc Huân đã đủ bạo lực, không nghĩ tới anh thấy trước kia kỳ thật chỉ là băng sơn một góc mà thôi.
Nha đầu này thật đúng là…… Tinh lực dư thừa a!
“Úc huân!”
Lúc này, trong phòng đi ra một người đàn ông trung niên ăn mặc đạo phục rộng thùng thình, bộ mặt uy nghiêm.
Hạ Úc Huân sắc mặt đột biến, lập tức nghiêm hướng quẹo phải, chạy chậm về phía trước, khom lưng khom lưng, chào: “Phụ thân đại nhân!”
“Uhm, đi công tác đã trở lại?”
“Vâng, ông chủ cho con nghỉ một tuần.” Hạ Úc Huân nỗ lực duy trì trấn định nói dối.
“Uhm, cũng tốt, vừa lúc hỗ trợ huấn luyện một chút ba người Trương Bảo, Ngư Nhạc và Hàn Phong, cuối tuần liền phải thi đấu.”
“Được. Đúng rồi, ba, con mang theo một người bạn về, anh ấy muốn cùng cha thỉnh giáo một ít tri thức về phương diện võ học Trung Quốc.”
Hạ Úc Huân nói cha cô –Hạ Mạt Lâm hướng Âu Minh Hiên gật đầu chào hỏi, sau đó nói, “Uhm, đưa bạn vào trong ngồi đi!”
Hạ Mạt Lâm đi vào trong phòng, Hạ Úc Huân lập tức thở phào nhẹ nhõm, bả vai hạ xuống như cà nhiễm sương, sau lưng quần áo đều đã bị mướt mồ hôi.
Âu Minh Hiên bên cạnh nhìn mọi chuyện phát sinh tới lúc này của Hạ Úc Huân, chỉ có thể dùng bốn chữ mà hình dung: Xem thế là đủ rồi!
“Thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a!” Âu Minh Hiên thở dài.
Hạ Úc Huân trừng anh một cái, nói: “Đừng có châm chọc.”
-
Lúc sau Hạ Úc Huân đem Âu Minh Hiên giới thiệu cho Hạ Mạt Lâm xong liền đi đến nhà bếp làm cơm chiều.
Lúc Âu Minh Hiên cùng Hạ Mạt Lâm giao lưu xong đi vào bếp tìm Hạ Úc Huân, đang nhìn cô tạp dề quấn quanh làm canh, một bộ dáng hiền thê lương mẫu cực kỳ không phù hợp với khí chất của cô.
Âu Minh Hiên tiến vào, khoa trương mà nói, “Hôm nay tôi thật đúng là mở rộng tầm mắt, chấn kinh không nhỏ a! Cô cư nhiên còn biết nấu cơm?”
“Bằng không anh nghĩ sao?” Hạ Úc Huân trừng anh một cái.
“Tôi cho rằng cô chỉ biết ăn!”
“Bỏ qua một bên đi! Các người trò chuyện xong rồi? Ba tôi nói sao? Nhận anh chứ?” Hạ Úc Huân nếm một ngụm canh cà chua trứng gà.
“Ba cô nói về sau tôi liền đi theo cô học!”
“Phốc ——” Hạ Úc Huân một ngụm canh phun hết ra.
“Ông ấy không chỉ nhận anh, còn đem anh giao cho tôi? Sao có thể? Anh cái người này làm sao bây giờ? Anh cùng ba tôi nói cái gì?” Hạ Úc Huân thét to.
Âu Minh Hiên nhún vai, nói vô cùng vô tội, “Tôi chưa nói cái gì a! Ông ấy nói tôi và cô là quan hệ gì, tôi nói quan hệ nam nữ!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook