Giờ phút này Hạ Úc Huân đã hoàn toàn ngây ngốc, nhưng đồng thời rất nhiều chuyện cũng bắt đầu sáng tỏ.

Bên người cô thật đúng là tàng long ngọa hổ.

Sớm suy đoán thân phận học trưởng hẳn là không đơn giản, lại không nghĩ rằng so với trong tưởng tượng của cô còn cao không thể chạm.

“Khổng Minh chuyển thế? Tôi thấy là bạch hồ chuyển thế thì đúng hơn!” Nhớ tới bộ dáng cáo già xảo quyệt của Âu Minh Hiên, Hạ Úc Huân nhịn không được phỉ nhổ một câu.

“Mặc kệ là gì chuyển thế, anh ấy chính là chân mệnh thiên tử của tôi! Tiểu hạ cô nhất định phải giúp tôi! Hạnh phúc nửa đời sau của tôi liền đặt hết trong tay cô!” Annie cấp bách rống lên.

“Vậy cô muốn tôi làm như thế nào?” Hạ Úc Huân bất đắc dĩ hỏi.

“Cô quen biết anh ấy đúng hay không? Cô trước đây thường xuyên nhắc tới Âu học trưởng hẳn không phải chính là anh ấy đó chứ?” Annie thật cẩn thận hỏi, bộ dáng như sợ hy vọng tan biến.

Kỳ thật cô chính là vừa hỏi như vậy, hoàn toàn không trông cậy vào cái này có thể là thật sự, nhưng một đường khả năng cũng là có thể a!

Hạ Úc Huân hừ hừ không nói lời nào.

Vừa nghe phản ứng này của cô, Annie liền la lên: “A —— thật sự! Cư nhiên là thật sự! Hạ Úc Huân tôi muốn giết cô! Cô cư nhiên dám giấu riêng!”

Hạ Úc Huân bị cô la thiếu chút nữa màng tai thủng, rơi vào đường cùng đành phải ra đòn sát thủ, “Cô la lên nữa tôi cúp máy.”

Chỉ một câu, Annie lập tức câm miệng, “Làm ơn, cho tôi số anh ấy đi!”

“Annie, lá gan cô thật đúng là lớn a, cư nhiên dám trong giờ làm việc gọi điện thoại cho tôi.” Nơi cô làm gần Lãnh Tư Thần như vậy, nếu là trước kia cô tuyệt đối không dám, lúc này là vì nam sắc bất cứ giá nào cũng phải trả?

“Cô cho rằng tôi muốn tìm cái chết a! Đương nhiên là bởi vì hôm nay tòa băng sơn kia không ở công ty.” Annie tức giận nói.

“Không ở?” Hạ Úc Huân hồ nghi hỏi.

Trước kia mặc kệ là kỳ nghỉ hay hai ngày nghỉ lễ, Lãnh Tư Thần vẫn không rời khỏi công ty a……

“Đúng vậy! Cô quan tâm anh ấy như vậy, cũng không biết sao? Tổng giám đốc đã hai ngày không có tới công ty. Hình như là thân thể không thoải mái, hiện tại toàn bộ mọi việc đều tạm thời giao cho phó tổng. Bất quá, cũng may mắn là phó tổng dịu dàng, nếu không với tính tình của tổng giám đốc chúng ta, cùng Âu thị lần này hùn vốn còn không biết có thể thành hay không a! Cô thật hẳn là may mắn đúng lúc nhảy ra khỏi hố lửa, tổng giám đốc hai ngày này hệt như ăn thuốc nổ, băng sơn biến thành núi lửa, vẫn là tòa núi lửa hoạt động, dọa chết người……”

“Sinh bệnh……”

Lãnh Tư Thần cư nhiên sinh bệnh, nếu không phải thực nghiêm trọng, anh căn bản sẽ không xin nghỉ.

……

……

Tán gẫu tán gẫu! Tán gẫu rồi lại tán gẫu!

Nam Cung Mặc ánh mắt ai oán đến có thể so sánh với oán phụ.

Phụ nữ một cú điện thoại tới thật đúng là đủ khủng bố.

Nửa giờ sau, Hạ Úc Huân rốt cuộc cúp máy, lập tức tiến vào phòng bếp đem vài món cuối cùng xào xong.

Lúc ăn cơm ân cần mà gắp đồ ăn cho Nam Cung Mặc, nói: “Tôi sai rồi tôi sai rồi được chưa? Tới, ngoan ngoãn ăn cơm! Tuy rằng cậu gầy một chút cũng vẫn xinh đẹp, nhưng đói sức khỏe sẽ không tốt!”

Nam Cung Mặc hừ một tiếng.

Ai! Tiểu thụ cũng không dễ nuôi a!

“Một lát nữa tôi có việc phải ra ngoài, cậu ở lại trông nhà, đừng chạy loạn, có người lạ gõ cửa không cần……”

Hạ Úc Huân lời còn chưa dứt Nam Cung Mặc liền đem bát cơm nặng nề buông xuống, nói: “Hạ Úc Huân, chị lại để em ở nhà một mình!”

“Ngoan, cậu muốn ăn cái gì? Cùng lắm thì lúc về tôi sẽ mang gì đó về cho cậu!”

……

Bên kia hẳn là đã tìm cậu đến điên rồi! Nếu không phải cậu hiện tại không thể đi ra ngoài, nào cần mỗi ngày ru rú ở trong nhà nhìn cô vừa xem truyện tranh BL vừa chảy nước miếng dâm ý đối với chính mình. Cái cô gái đáng khinh này! Hừ!

Tuy rằng, không thể phủ nhận, là như vậy có một chút đáng yêu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương