Bá Tước
-
Chương 15
Việc ở trên cánh đồng lúc mạch bỗng nhiên xuất hiện một cái đồ án hình tròn kỳ quái, tựa hồ trong lòng Tô Lị cũng đã rõ ràng, cho nên cô cũng muốn đến xem một chút.
Tô Lị đi đến cánh đồng nơi người đàn ông kia chỉ, khi chứng kiến hết thảy cũng đã chứng thực được suy đoán của cô không hề sai. Cái này chính là một hiện tượng mà Anh quốc là một trong những nước có tỷ lệ xuất hiện cao nhất: “Crop cicle – Những vòng tròn trên cánh đồng.”
Ở chính giữa cánh đồng trồng lúa mì, không biết vì nguyên do nào mà lại hình thành một vòng tròn đồ án gồm những hoa văn vô cùng phức tạp.
Tô Lị bước đến gần để quan sát rõ hơn, phạm vi của vòng tròn rất lớn, hơn nữa những cây lúa mì đều bị đè ép xuống và bẻ cong vô cùng chỉnh tề, nhưng hoa văn bên trong cũng vô cùng tinh xảo.
Nói thật... đồ án này vô cùng xinh đẹp. Một vòng tròn lớn như vậy, cùng với những hoa văn sắp xếp trên đó đều có quy luật rõ ràng, quả thật không thể nào là con người làm ra được.
“Lily, em có biết nguyên nhân gì hình thành cái này ko?”
“Shere, ngài có tin người ngoài hành tinh tồn tại không?”
“Đối với Huyết Tộc, thì em chính là một người ngoài hành tinh điển hình.”
“...”
Vậy thì đối với con người chúng tôi, ma cà rồng mới chính là người ngoài hành tinh có được không? Hiện tại Tô Lị rất muốn nói với Shere những lời này.
“Ta biết những thứ này do đâu mà thành!” Shera ngồi xổm xuống, lấy tay vân vê vài cành lúa mì bị đổ rạp xuống dưới đất.
“Cái gì? Ngài biết nguyên nhân sao? Thật sự là do người ngoài hành tinh làm ra sao?” Tô Lị nghe vậy, vô cùng hào hứng ngồi xổm xuống sát bên người Shere, vẻ mặt mong chờ nhìn hắn.
Đến tận thời đại của cô, nguyên nhân hình thành Crop cicle vẫn luôn là một điều bí ẩn không có lời giải, cũng không có ai biết vì sao nó được hình thành và do ai làm ra. Mặc dù có rất nhiều giả thuyết là do người ngoài hành tinh gây nên, nhưng vẫn chưa thể tìm ra được bằng chứng cụ thể.
Mà cuộc tranh luận này kéo dài cho đến tới thời điểm hiện tại, cũng chỉ càng làm cho Crop cicle bị bịt kín một tầng cảm giác thần bí, nếu như hiện tại cô có thể biết được nguyên nhân hình thành Crop cicle, vậy không phải khi quay trở lại hiện đại, cô sẽ trở thành một vĩ nhân duy nhất phá giải được bí ẩn của Crop cicle sao?
“Không phải do người ngoài hành tinh làm, mà nó là do một gia tộc ta vô cùng chán ghét tạo nên!”
“Gia tộc?”
“Em đã từng nghe đến gia tộc Phạm Hải Tân chưa?”
“Là những thợ săn Ma Cà Rồng?”
Shere gật đầu: “Không sai, người tạo ra những vòng tròn này chính là một trong những thành viên của gia tộc Phạm Hải Tân.”
Tô Lị có chút không hiểu, bọn họ là những thợ săn ma cà rồng, tại sao không lo đi bắt ma cà rồng đi, mà lại phải tốn công sức để tạo ra một cái Crop cicle to như vậy để làm gì?
Hơn nữa, theo như lời nói của Shere, vậy thì không phải giả thuyết Crop cicle người ngoài hành tinh làm nên đã bị phủ nhận sao? Nghĩ đến đây, trên mặt Tô Lị lại có chút thất vọng.
Tô Lị ngẩng đầu nhìn Shere, nhất thời giống như đoán được điều gì đó: “Theo ý tứ của ngài nói, không lẽ bọn họ muốn bắt ma cà rồng nên mới tạo ra những vòng tròn này?”
“Đầu óc của em so với trong tưởng tượng của ta có vẻ đã tốt hơn a!” Shere mỉm cười, xoay người rời đi.
Tô Lị vội đuổi kịp cước bộ của Shere, theo ý tứ của hắn, vậy là cô đã đoán trúng rồi?
Shere hướng về chỗ gò núi đi đến, vừa khéo Alar cũng đang từ nơi đó đi lại, còn có Ryan Lane đang cầm ô che nắng cho Alar đi phía sau.
Alar vừa thấy Shere đến, lập tức chạy tới: “Anh!”
“Thăm bọn họ xong chưa?”
“Dạ rồi!”
“Vậy chúng ta trở về.”
“Phải về Luân Đôn sao? Nhưng em không muốn trở về nhanh như vậy, hay là chúng ta ở đây thêm vài ngày nữa có được không anh?”
Shere quay đầu nhìn về phía Tô Lị: “Em nói đi, Lily?”
“Tôi...” Mặc dù Tô Lị rất muốn nhanh chóng trở về, cho dù Shere có nói qua với phu nhân Mia Bergen, nhưng cô vẫn muốn chính miệng cô nói với phu nhân một tiếng. Khi cô thấy vẻ mặt mong chờ của Alar khi nhìn Shere, thì cô lại không kìm lòng được mà khẽ gật đầu: “Tùy Alar đi!”
Thấy Tô Lị đồng ý, tất nhiên là Shere cũng gật đầu đáp ứng: “Được rồi!”
Alar vô cùng cao hứng ôm lấy Shere, trong lúc vô tình, Tô Lị lại thấy được một chiếc nhẫn trên tay Alar. “Alar, ngươi có thể cho ta xem chiếc nhẫn đeo trên tay ngươi một chút được không?”
Alar lại lập tức cảnh giác nhìn Tô Lị, tay nắm chặt chiếc nhẫn kia lại: “Ngươi muốn xem để làm gì?”
“Thì ta chỉ tò mò chút xíu thôi, nếu ngươi không muốn thì thôi!”
“Có chuyện gì sao?” Shere nhìn về phía Tô Lị hỏi.
Tô Lị lắc đầu “Không có gì, chỉ là cảm thấy chiếc nhẫn này nhìn rất đẹp mắt.”
Chiếc nhẫn được điêu khắc mang theo hơi thở cổ xưa, ở giữa chiếc nhẫn là một viên kim cương hình thoi màu lam lóe sáng rọi, nhưng dường như bên trong viên kim cương đó còn có chút màu đỏ, có vẻ không thích hợp với chiếc nhẫn tinh xảo này
Alar nghe được lời khen ngợi của Tô Li, vô cùng đắc ý giơ ngón tay đeo nhẫn lên trước mặt: “Đó là đương nhiên! Đây là do anh Shere là Thân Vương cho nên mới có được loại nhẫn này, hơn nữa nếu không có nó, thì ta đã sớm tan thành khói bụi.”
Tô Lị nghe xong lời Alar nói, cái gì cũng không hiểu, nghi hoặc nhìn cả hai người.
“Ở trong cái nhẫn đó máu của ta, khi đeo chiếc nhẫn này vào sẽ làm cho người của Huyết tộc có thể đi lại dưới ánh mặt trời một thời gian ngắn.” Shere biết nghi ngờ trong ánh mắt của cô, nhẹ giọng giải thích.
Cuối cùng thì Tô Lị cũng đã hiểu rõ, vì sao Alar có thể đi lại tự do dưới ánh mặt trời như vậy, mới đầu cô còn tưởng rằng hắn có một nửa dòng máu là của con người giống như Shere chứ.
Mà điều này cũng giải thích cho Tô Lị biết được thứ màu đo đỏ ở giữa chiếc nhẫn là cái gì, nhưng khi Tô Lị quan sát kỹ thì phát hiện chút máu đỏ bên trong chiếc nhẫn đang dần dần biến mất.
“Hình như máu trong này đang biến mất?” Tô Lị chỉ vào chiếc nhẫn, nhắc nhở mọi người.
Alar thấy vậy nhìn vào chiếc nhẫn, nhất thời biểu cảm trên mặt trở nên khó chịu: “Anh... cứu em...!”
“Hết thời gian rồi, một khi máu trên nhẫn biến mất, thì nó cũng sẽ mất đi tác dụng. Ta mang Alar trở về trước. Ryan Lane, ngươi đưa Lily về!”
Shere nói xong, hắn liền ôm lấy Alar biến mất.
Tô Lị quay sang nhìn khuôn mặt Ryan Lane vẫn không có chút biểu cảm, nhiệt tình chào hỏi: “Chào Ryan Lane! Tôi gọi là Tô Lị.”
Ryan Lane: “Tôi biết.”
Tô Lị tò mò hỏi: “Anh không sợ ánh nắng mặt trời sao?”
Ryan Lane vẫn bình thản trả lời: “Tôi là con người!”
Tô Lị có vẻ không tin nhìn hắn: “Anh là con người, vì sao lại đi theo một ma cà rồng?”
“Không phải cô cũng là một con người nhưng vẫn đi theo đại nhân sao?”
Tô Lị nhớ đến chuyện này, tức giận nói: “Tôi là bị Shere bắt đến đây!”
Ryan Lane tiếp tục đi về phía trước, trên mặt vẫn không mang theo chút biểu cảm nào, “Tôi có thể thay đại nhân làm bất cứ chuyện gì, kể cả hy sinh mạng sống này!”
Tô Lị nhất thời trầm mặc, nam nhân này không dễ chọc a!
Tô Lị đi đến cánh đồng nơi người đàn ông kia chỉ, khi chứng kiến hết thảy cũng đã chứng thực được suy đoán của cô không hề sai. Cái này chính là một hiện tượng mà Anh quốc là một trong những nước có tỷ lệ xuất hiện cao nhất: “Crop cicle – Những vòng tròn trên cánh đồng.”
Ở chính giữa cánh đồng trồng lúa mì, không biết vì nguyên do nào mà lại hình thành một vòng tròn đồ án gồm những hoa văn vô cùng phức tạp.
Tô Lị bước đến gần để quan sát rõ hơn, phạm vi của vòng tròn rất lớn, hơn nữa những cây lúa mì đều bị đè ép xuống và bẻ cong vô cùng chỉnh tề, nhưng hoa văn bên trong cũng vô cùng tinh xảo.
Nói thật... đồ án này vô cùng xinh đẹp. Một vòng tròn lớn như vậy, cùng với những hoa văn sắp xếp trên đó đều có quy luật rõ ràng, quả thật không thể nào là con người làm ra được.
“Lily, em có biết nguyên nhân gì hình thành cái này ko?”
“Shere, ngài có tin người ngoài hành tinh tồn tại không?”
“Đối với Huyết Tộc, thì em chính là một người ngoài hành tinh điển hình.”
“...”
Vậy thì đối với con người chúng tôi, ma cà rồng mới chính là người ngoài hành tinh có được không? Hiện tại Tô Lị rất muốn nói với Shere những lời này.
“Ta biết những thứ này do đâu mà thành!” Shera ngồi xổm xuống, lấy tay vân vê vài cành lúa mì bị đổ rạp xuống dưới đất.
“Cái gì? Ngài biết nguyên nhân sao? Thật sự là do người ngoài hành tinh làm ra sao?” Tô Lị nghe vậy, vô cùng hào hứng ngồi xổm xuống sát bên người Shere, vẻ mặt mong chờ nhìn hắn.
Đến tận thời đại của cô, nguyên nhân hình thành Crop cicle vẫn luôn là một điều bí ẩn không có lời giải, cũng không có ai biết vì sao nó được hình thành và do ai làm ra. Mặc dù có rất nhiều giả thuyết là do người ngoài hành tinh gây nên, nhưng vẫn chưa thể tìm ra được bằng chứng cụ thể.
Mà cuộc tranh luận này kéo dài cho đến tới thời điểm hiện tại, cũng chỉ càng làm cho Crop cicle bị bịt kín một tầng cảm giác thần bí, nếu như hiện tại cô có thể biết được nguyên nhân hình thành Crop cicle, vậy không phải khi quay trở lại hiện đại, cô sẽ trở thành một vĩ nhân duy nhất phá giải được bí ẩn của Crop cicle sao?
“Không phải do người ngoài hành tinh làm, mà nó là do một gia tộc ta vô cùng chán ghét tạo nên!”
“Gia tộc?”
“Em đã từng nghe đến gia tộc Phạm Hải Tân chưa?”
“Là những thợ săn Ma Cà Rồng?”
Shere gật đầu: “Không sai, người tạo ra những vòng tròn này chính là một trong những thành viên của gia tộc Phạm Hải Tân.”
Tô Lị có chút không hiểu, bọn họ là những thợ săn ma cà rồng, tại sao không lo đi bắt ma cà rồng đi, mà lại phải tốn công sức để tạo ra một cái Crop cicle to như vậy để làm gì?
Hơn nữa, theo như lời nói của Shere, vậy thì không phải giả thuyết Crop cicle người ngoài hành tinh làm nên đã bị phủ nhận sao? Nghĩ đến đây, trên mặt Tô Lị lại có chút thất vọng.
Tô Lị ngẩng đầu nhìn Shere, nhất thời giống như đoán được điều gì đó: “Theo ý tứ của ngài nói, không lẽ bọn họ muốn bắt ma cà rồng nên mới tạo ra những vòng tròn này?”
“Đầu óc của em so với trong tưởng tượng của ta có vẻ đã tốt hơn a!” Shere mỉm cười, xoay người rời đi.
Tô Lị vội đuổi kịp cước bộ của Shere, theo ý tứ của hắn, vậy là cô đã đoán trúng rồi?
Shere hướng về chỗ gò núi đi đến, vừa khéo Alar cũng đang từ nơi đó đi lại, còn có Ryan Lane đang cầm ô che nắng cho Alar đi phía sau.
Alar vừa thấy Shere đến, lập tức chạy tới: “Anh!”
“Thăm bọn họ xong chưa?”
“Dạ rồi!”
“Vậy chúng ta trở về.”
“Phải về Luân Đôn sao? Nhưng em không muốn trở về nhanh như vậy, hay là chúng ta ở đây thêm vài ngày nữa có được không anh?”
Shere quay đầu nhìn về phía Tô Lị: “Em nói đi, Lily?”
“Tôi...” Mặc dù Tô Lị rất muốn nhanh chóng trở về, cho dù Shere có nói qua với phu nhân Mia Bergen, nhưng cô vẫn muốn chính miệng cô nói với phu nhân một tiếng. Khi cô thấy vẻ mặt mong chờ của Alar khi nhìn Shere, thì cô lại không kìm lòng được mà khẽ gật đầu: “Tùy Alar đi!”
Thấy Tô Lị đồng ý, tất nhiên là Shere cũng gật đầu đáp ứng: “Được rồi!”
Alar vô cùng cao hứng ôm lấy Shere, trong lúc vô tình, Tô Lị lại thấy được một chiếc nhẫn trên tay Alar. “Alar, ngươi có thể cho ta xem chiếc nhẫn đeo trên tay ngươi một chút được không?”
Alar lại lập tức cảnh giác nhìn Tô Lị, tay nắm chặt chiếc nhẫn kia lại: “Ngươi muốn xem để làm gì?”
“Thì ta chỉ tò mò chút xíu thôi, nếu ngươi không muốn thì thôi!”
“Có chuyện gì sao?” Shere nhìn về phía Tô Lị hỏi.
Tô Lị lắc đầu “Không có gì, chỉ là cảm thấy chiếc nhẫn này nhìn rất đẹp mắt.”
Chiếc nhẫn được điêu khắc mang theo hơi thở cổ xưa, ở giữa chiếc nhẫn là một viên kim cương hình thoi màu lam lóe sáng rọi, nhưng dường như bên trong viên kim cương đó còn có chút màu đỏ, có vẻ không thích hợp với chiếc nhẫn tinh xảo này
Alar nghe được lời khen ngợi của Tô Li, vô cùng đắc ý giơ ngón tay đeo nhẫn lên trước mặt: “Đó là đương nhiên! Đây là do anh Shere là Thân Vương cho nên mới có được loại nhẫn này, hơn nữa nếu không có nó, thì ta đã sớm tan thành khói bụi.”
Tô Lị nghe xong lời Alar nói, cái gì cũng không hiểu, nghi hoặc nhìn cả hai người.
“Ở trong cái nhẫn đó máu của ta, khi đeo chiếc nhẫn này vào sẽ làm cho người của Huyết tộc có thể đi lại dưới ánh mặt trời một thời gian ngắn.” Shere biết nghi ngờ trong ánh mắt của cô, nhẹ giọng giải thích.
Cuối cùng thì Tô Lị cũng đã hiểu rõ, vì sao Alar có thể đi lại tự do dưới ánh mặt trời như vậy, mới đầu cô còn tưởng rằng hắn có một nửa dòng máu là của con người giống như Shere chứ.
Mà điều này cũng giải thích cho Tô Lị biết được thứ màu đo đỏ ở giữa chiếc nhẫn là cái gì, nhưng khi Tô Lị quan sát kỹ thì phát hiện chút máu đỏ bên trong chiếc nhẫn đang dần dần biến mất.
“Hình như máu trong này đang biến mất?” Tô Lị chỉ vào chiếc nhẫn, nhắc nhở mọi người.
Alar thấy vậy nhìn vào chiếc nhẫn, nhất thời biểu cảm trên mặt trở nên khó chịu: “Anh... cứu em...!”
“Hết thời gian rồi, một khi máu trên nhẫn biến mất, thì nó cũng sẽ mất đi tác dụng. Ta mang Alar trở về trước. Ryan Lane, ngươi đưa Lily về!”
Shere nói xong, hắn liền ôm lấy Alar biến mất.
Tô Lị quay sang nhìn khuôn mặt Ryan Lane vẫn không có chút biểu cảm, nhiệt tình chào hỏi: “Chào Ryan Lane! Tôi gọi là Tô Lị.”
Ryan Lane: “Tôi biết.”
Tô Lị tò mò hỏi: “Anh không sợ ánh nắng mặt trời sao?”
Ryan Lane vẫn bình thản trả lời: “Tôi là con người!”
Tô Lị có vẻ không tin nhìn hắn: “Anh là con người, vì sao lại đi theo một ma cà rồng?”
“Không phải cô cũng là một con người nhưng vẫn đi theo đại nhân sao?”
Tô Lị nhớ đến chuyện này, tức giận nói: “Tôi là bị Shere bắt đến đây!”
Ryan Lane tiếp tục đi về phía trước, trên mặt vẫn không mang theo chút biểu cảm nào, “Tôi có thể thay đại nhân làm bất cứ chuyện gì, kể cả hy sinh mạng sống này!”
Tô Lị nhất thời trầm mặc, nam nhân này không dễ chọc a!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook