3

Thứ hai đi làm, Tưởng Văn gọi Mạch Khiết và Lâm Đại đến phòng làm việc riêng của cô ta.

Office của cô ta sơn màu trắng ngà, vừa nhìn sẽ tưởng đây là nhà chung cư. Màu trắng ngà tuy rằng rất nhẹ nhàng nhưng Mạch Khiết lại cảm thấy màu sắc này không phù hợp với văn phòng làm việc, bởi vì mỗi lần bước vào là lại gây cho người ta có cảm giác buồn ngủ. trong giờ làm việc mà buồn ngủ, đương nhiên dù ông sếp có hòa nhã đến mấy cũng trở nên nóng nảy.

Tưởng Văn qua loa chiếu lệ hỏi Mạch Khiết một chút về tình hình điều tra, và cô gái Mạch Khiết thông minh lanh lợi đương nhiên chỉ chọn những từ ngữ xu nịnh để tâng bốc. Cô hiểu rất rõ về tính bảo thủ cố chấp của Tưởng Văn.

Sau khi nghe xong báo cáo, Tưởng Văn nói vẻ hài lòng:

- Xem ra, tình hình cũng khá tốt, vẫn rất ổn định.

Mạch Khiết và Lâm Đại nhìn nhau, trong mắt hai người đều viết hai chữ thật to "lừa mình dối người".

Ánh nắng ngoài cửa sổ vô cùng rực rỡ, hàng ngàn tia nắng đem theo tâm trạng mãn nguyện xuyên thấu vào cơ thể người, rải đều lên tà áo của các cô. Họ là những nhân viên công sở xinh đẹp, nhưng thực ra lại còn có nhiều âm mưu toan tính hơn bao người đi lại trên đường phố.

Không biết tại sao, lúc Tưởng Văn tuyên bố sẽ mời một người làm trợ lý, giữa văn phòng nhiệt độ 25 độ mà Mạch Khiết đột nhiên lại rùng mình một cái như thể có dự cảm về điều gì đó.

Trong văn phòng làm việc của Tưởng Văn, một nam giới dáng vẻ nho nhã mặc chiếc áo sơ mi trắng tinh bước vào, như thể là cây liễu giữa ngày hè oi ả xuất hiện trước mặt ba cô gái độc thân.

- Sao có thể là anh chàng oan gia này được chứ?

Mạch Khiết lảo đảo, như thể đôi chân bị thiếu canxi vậy, đành bất lực oải người dựa vào ghế.

Tưởng Văn hỏi vẻ quan tâm:

- Mạch Khiết, em sao thế? Có phải là bị tụt huyết áp không?

Còn về phần Lâm Đại, đã quên hẳn sự tồn tại của Mạch Khiết, ngẩn người mê đắm anh chàng đẹp trai.

Đối diện với người đàn ông này, chỉ cần là người phụ nữ không bình thường, thì đều trở nên càng không bình thường. Mạch Khiết là trường hợp đặc biệt. Mạch Khiết chính là người phụ nữ bình thường, ngay trong khoảnh khắc này, cô thực sự khao khát trong tay mình có chiếc vợt đập ruồi, cô sẽ coi như anh chàng trước mặt này là một con ruồi để cô đập bẹp luôn, sau đó có thể treo nó ở tầng hầm âm u ẩm thấp.

Còn anh ta, lại còn giơ tay ra bắt tay từng người, phong độ ngời ngời và rất có chừng mực, tự giới thiệu:

- Tôi tên Lý Mộng Long, sau này xin nhờ hai vị tiền bối xinh đẹp chỉ bảo thêm.

Lâm Đại nắm tay anh ta, không nỡ buông ra như thể là dính kẹo cao su.

Trong tòa soạn tạp chí dành cho nữ giới, người đẹp nhiều vô kể, duy nhất chỉ thiếu nam giới, mà cho dù có thì cũng là những anh chàng giới văn nghệ đầy nữ tính còn rườm rà hơn nữ giới, cũng chính là "chị em tốt" khoác bên ngoài bộ đồ nam giới mà thôi, hoặc là nhũng anh chàng nho nhỏ chưa cao đến 1m70, thực ra cũng có vài người được được thì "hoa thơm đã có chủ" từ lâu rồi.

Cho nên, Lâm Đại hỏi với vẻ rất mất lịch sự hay có thể nói là hoàn toàn mất đi lý trí:

- Anh Lý, anh còn đơn thân hay đã lập gia đình?

Lý Mộng Long mỉm cười bẽn lẽn, lộ ra hàm răng trắng ngần. Hành động này càng khiến Mạch Khiết cảnh giác, bởi vì đã được chứng kiến mặt sau của vẻ mặt điềm đạm trấn tĩnh đó của anh ta. Với vẻ mặt đầy vẻ thật thà chất phác của anh ta, bình luận duy nhất là "giả tạo"!

©STENT

Còn Lâm Đại, thì đã chìm đắm trong nụ cười ngọt ngào của anh ta rồi.

- Tôi vẫn còn độc thân, chưa có bạn gái, sau này còn phải nhờ hai vị tiền bối chịu khó giới thiệu cho những cô gái xinh đẹp đấy nhé.

Anh ta còn tiếp tục đưa đẩy:

- Tôi không có yêu cầu cao sang gì cả, chỉ cần là cô gái đơn thuần một chút, đáng yêu một chút là được rồi.

Đơn thuần và đáng yêu, khắp nơi đầy rẫy cả ra đấy. Đem lại cho tất cả các cô gái niềm hy vọng, rồi cuối cùng lại đem đến cho họ nỗi thất vọng vô hạn. Mạch Khiết cảm thấy câu nói này rất quen, số trước của M Beautiful chính là chọn đề tài này. Người đàn ông không chịu trách nhiệm về tình cảm mới hạ thấp tiêu chuẩn về đối tượng tìm bạn gái của mình, không muốn cưới về làm vợ, chỉ là muốn có thêm bạn tình mà thôi.

Chỉ đáng tiếc là, Lâm Đại người vốn lựa chọn đề tài kế hoạch làm rất xuất sắc, khi thực sự gặp đối tượng như vậy, lại lập tức đầu hàng vô điều kiện.

Sau khi Tưởng Văn giới thiệu Lý Mộng Long xong xuôi, bèn quay sang giao nhiệm vụ cho Lý Mộng Long:

- Ngày mai triệu tập hội nghị thành viên tổ biên tập, sếp cũng đến tham gia.

Hai cô gái bước ra khỏi văn phòng làm việc của Tưởng Văn, Mạch Khiết cứ tưởng Lâm Đại sẽ dặn dò cô nội dung cần nói trong cuộc họp ngày mai, nào ngờ cô ta lại vỗ vỗ lòng ngực, nói:

- Mình cảm thấy tim mình vẫn đang đập.

- Rất bình thường mà, không đập thì cậu đã phải đi đến nằm ở phòng ướp rồi.

Mạch Khiết lạnh lùng nói xong câu đó, vội vàng chạy trốn vào trong Office nhỏ của mình, rất sợ tên ác ma đội lốt hoàng tử kia lại bám theo để chào hỏi:

- Hi, chào Mạch Khiết, cô còn nhớ tôi không?

Trong phòng làm việc của Tưởng Văn, Tưởng Văn đóng cửa lại, nói với Lý Mộng Long:

- Anh cảm thấy hai người bọn họ thế nào?

Lý Mộng Long ngồi xuống sofa, những ngón tay thon dài gõ gõ lên tay vịn:

- Tưởng, đừng coi tôi là vị thần, không phải tất cả mọi người phụ nữ, tôi gặp một lần là có thể nhìn thấu họ.

Tưởng Văn ngồi xuống bên cạnh anh, lấy tay vuốt vầng trán láng mượt của anh, nói:

- Tôi mời anh đến không phải là muốn anh nhìn thấu ngực của họ, mà là muốn anh nhìn xem, rốt cuộc là ai thực lòng với tôi, ai sẽ là mối nguy hại cho tôi?

Lý Mộng Long so so vai:

- Cô ngồi ở vị trí này, ai chẳng hết lòng cung kính cô, ai cũng đều là mối nguy hại cho cô.

Ánh nắng dừng lại trên vạt áo sơ mi trắng tinh của anh, tạo nên một vầng ánh sáng chói lòa xung quanh anh. Ngồi nhàn trản trên sofa, Lý Mộng Long cảm thấy, cuộc sống đúng là tràn ngập những điều bất ngờ thú vị, thật không ngờ lại có thể gặp được cô gái kem đánh răng Oravive ở đây.

Sự phong phú đa dạng đầy sắc màu của cuộc sống đúng là tồn tại ở khắp mọi nơi. Xem ra công việc lần này cũng thêm vài phần thú vị đây.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương