Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính
-
Chương 7: Tôi đặt trước rồi!
Bầu không khí trong xe vô cùng bối rối, Hàn Đông Liệt càng là nổi trận lôi đình, không nghĩ rằng cô lại tin những lời đồn đãi về mình! Người phụ nữ này là đồ đần sao? Vậy mà cũng hoài nghi hắn có vấn đề! Cái gì? gay?
Kìm nén tức giận, chuẩn bị giải thích, "Âu Thiển Thiển, tôi cho cô biết, tôi kỳ thật..."
"Hàn Đông Liệt, anh không cần trả lời tôi cũng không sao!" Âu Thiển Thiển cắt ngang lời hắn nói, "Tôi biết rõ loại chuyện này không phải anh có thể khống chế tôi rất hiểu tâm tình bây giờ của anh. Nhưng anh cũng phải vì Hàn gia nghĩ lại, anh là con cháu duy nhất cùa Hàn gia, nếu như ngay cả anh ... Cái kia lời mà nói... cái kia Hàn gia về sau muốn làm sao bây giờ?" Còn có, nhiệm vụ của cô làm sao bây giờ? ( khóc ~~~~)
"Cô ở đây đùa với tôi sao?" Hắn nổi giận!
"Không có!" Cô chỗ nào dám!
"Cô....."
Hàn Đông Liệt giọng nói lạnh lùng giống như hai con ngươi hung hăng nhìn chằm chằm vào gương mặt tràn đầy dối trá của cô! Thật là đáng chết, vì cái gì hắn muốn giải thích? Tại sao phải bị cô xỏ mũi dẫn đi? Cô cứ như vậy hy vọng hắn là gay sao? Không được, không thể để cho cô làm rối loạn đầu óc của mình. Nếu cô tin tưởng không nghi ngờ hắn là gay, vậy hắn cứ tiếp tục giả bộ? vì còn chưa biết được mục đích cô trở về, hắn sẽ diễn vai nhân vật gay, đợi đến lúc tất cả mọi chuyện rõ ràng, hắn tự nhiên sẽ khiến cô triệt để thanh tỉnh, cũng đem cô ăn ăn ăn ăn... Ăn liền xương cốt đều không chừa! Ha ha, thật muốn nhìn xem biểu lộ của cô khi đó, nhất định sẽ rất thú vị?
Rất tốt! Âu Thiển Thiển, thân thể của cô cùng trái tim, tôi Hàn Đông Liệt đặt trước rồi!
"Ký tên!" Đem hợp đồng rơi dưới chân nhặt lên, lần nữa ném cho cô.
Âu Thiển Thiển nhìn nhìn mặt hắn, sau đó đặt bút vung lên, ký xuống tên của mình!
Hợp đồng... Bắt đầu có hiệu lực! ( hai người... Âm thầm cười trộm )
※※※
Biệt thự nghỉ đông.
"Thiển Thiển? Thật là Thiển Thiển sao? Mau tới đây để cho bác nhìn xem..." Lê Thư Nhã bưng lấy mặt Âu Thiển Thiển, mắt hiện nước mắt, "Thay đổi, thật sự thay đổi! Chớp mắt mười lăm năm đã qua, cháu cưng của bác trở thành đại mỹ nhân, làm bác không nhận ra rồi..."
Nhớ tới 23 năm trước, Hàn gia cùng Âu gia là trùm trong giới kinh doanh, hơn nữa Hàn Nguyên cùng Âu Chấn lại kết giao bạn bè nhiều năm, khi Mạc Vân Đình hạ sinh Âu Thiển Thiển, hai nhà cứ như vậy lập tức định ra hôn ước, nhưng là tám năm về sau, Âu gia đột nhiên tuyên bố phá sản, cả nhà trong một đêm biến mất không còn bóng dáng, Hàn Nguyên phái rất nhiều người đi tìm, nhưng là mỗi lần kết quả đều là, người của Âu gia đã toàn bộ chết hết rồi.....
"Bác Thư Nhã, Thiển Thiển rất nhớ người!" Âu Thiển Thiển kêu ngọt ngào, thân mật ôm cổ của bà.
"Nhớ bác vậy tại sao không liên lạc? Nhiều năm như vậy con đi đâu? Con có biết bác lo lắng lắm không? Đúng rồi, ba mẹ của con đâu? Vì sao không cùng con trở về?"
Nghe một loạt câu hỏi, Âu Thiển Thiển có chút buồn rầu, có một số việc cô không muốn nói cho bọn họ biết!
Đột nhiên, mắt cô chợt lóe lên, vuốt tóc chính mình bị gió làm rối, xấu hổ mà nói, "Bác Thư Nhã, bác xem tóc cùng quần áo của con rất lộn xộn, con muốn vào trong sửa sang lại một chút, bác có quần áo cho cháu mặc không?"
Lê Thư Nhã nhìn cô, một đoán cũng biết là cùng Đông Liệt làm chuyện tốt. Bà yêu thương nhìn xem bảo bối của bà, sờ lên mái tóc dài của cô nói, "Tốt, con đi thay quần áo trước đi, bác chờ con! Dì Lan, mang cô Âu đi thay quần áo!"
"Vâng!" Dì Lan đi tới, cung kính cúi đầu xuống nói, "Cô Âu, mời đi theo tôi!"
Âu Thiển Thiển bị đưa lên lầu hai, đại sảnh vốn náo nhiệt lập tức trở nên yên tĩnh dị thường, không khí quỷ dị tràn ngập.
"Con thật sự muốn kết hôn cùng con bé?" Một mực ngồi ở một bên không nói gì sắc mặt Hàn Nguyên ngưng trọng nhìn Hàn Đông Liệt.
Kìm nén tức giận, chuẩn bị giải thích, "Âu Thiển Thiển, tôi cho cô biết, tôi kỳ thật..."
"Hàn Đông Liệt, anh không cần trả lời tôi cũng không sao!" Âu Thiển Thiển cắt ngang lời hắn nói, "Tôi biết rõ loại chuyện này không phải anh có thể khống chế tôi rất hiểu tâm tình bây giờ của anh. Nhưng anh cũng phải vì Hàn gia nghĩ lại, anh là con cháu duy nhất cùa Hàn gia, nếu như ngay cả anh ... Cái kia lời mà nói... cái kia Hàn gia về sau muốn làm sao bây giờ?" Còn có, nhiệm vụ của cô làm sao bây giờ? ( khóc ~~~~)
"Cô ở đây đùa với tôi sao?" Hắn nổi giận!
"Không có!" Cô chỗ nào dám!
"Cô....."
Hàn Đông Liệt giọng nói lạnh lùng giống như hai con ngươi hung hăng nhìn chằm chằm vào gương mặt tràn đầy dối trá của cô! Thật là đáng chết, vì cái gì hắn muốn giải thích? Tại sao phải bị cô xỏ mũi dẫn đi? Cô cứ như vậy hy vọng hắn là gay sao? Không được, không thể để cho cô làm rối loạn đầu óc của mình. Nếu cô tin tưởng không nghi ngờ hắn là gay, vậy hắn cứ tiếp tục giả bộ? vì còn chưa biết được mục đích cô trở về, hắn sẽ diễn vai nhân vật gay, đợi đến lúc tất cả mọi chuyện rõ ràng, hắn tự nhiên sẽ khiến cô triệt để thanh tỉnh, cũng đem cô ăn ăn ăn ăn... Ăn liền xương cốt đều không chừa! Ha ha, thật muốn nhìn xem biểu lộ của cô khi đó, nhất định sẽ rất thú vị?
Rất tốt! Âu Thiển Thiển, thân thể của cô cùng trái tim, tôi Hàn Đông Liệt đặt trước rồi!
"Ký tên!" Đem hợp đồng rơi dưới chân nhặt lên, lần nữa ném cho cô.
Âu Thiển Thiển nhìn nhìn mặt hắn, sau đó đặt bút vung lên, ký xuống tên của mình!
Hợp đồng... Bắt đầu có hiệu lực! ( hai người... Âm thầm cười trộm )
※※※
Biệt thự nghỉ đông.
"Thiển Thiển? Thật là Thiển Thiển sao? Mau tới đây để cho bác nhìn xem..." Lê Thư Nhã bưng lấy mặt Âu Thiển Thiển, mắt hiện nước mắt, "Thay đổi, thật sự thay đổi! Chớp mắt mười lăm năm đã qua, cháu cưng của bác trở thành đại mỹ nhân, làm bác không nhận ra rồi..."
Nhớ tới 23 năm trước, Hàn gia cùng Âu gia là trùm trong giới kinh doanh, hơn nữa Hàn Nguyên cùng Âu Chấn lại kết giao bạn bè nhiều năm, khi Mạc Vân Đình hạ sinh Âu Thiển Thiển, hai nhà cứ như vậy lập tức định ra hôn ước, nhưng là tám năm về sau, Âu gia đột nhiên tuyên bố phá sản, cả nhà trong một đêm biến mất không còn bóng dáng, Hàn Nguyên phái rất nhiều người đi tìm, nhưng là mỗi lần kết quả đều là, người của Âu gia đã toàn bộ chết hết rồi.....
"Bác Thư Nhã, Thiển Thiển rất nhớ người!" Âu Thiển Thiển kêu ngọt ngào, thân mật ôm cổ của bà.
"Nhớ bác vậy tại sao không liên lạc? Nhiều năm như vậy con đi đâu? Con có biết bác lo lắng lắm không? Đúng rồi, ba mẹ của con đâu? Vì sao không cùng con trở về?"
Nghe một loạt câu hỏi, Âu Thiển Thiển có chút buồn rầu, có một số việc cô không muốn nói cho bọn họ biết!
Đột nhiên, mắt cô chợt lóe lên, vuốt tóc chính mình bị gió làm rối, xấu hổ mà nói, "Bác Thư Nhã, bác xem tóc cùng quần áo của con rất lộn xộn, con muốn vào trong sửa sang lại một chút, bác có quần áo cho cháu mặc không?"
Lê Thư Nhã nhìn cô, một đoán cũng biết là cùng Đông Liệt làm chuyện tốt. Bà yêu thương nhìn xem bảo bối của bà, sờ lên mái tóc dài của cô nói, "Tốt, con đi thay quần áo trước đi, bác chờ con! Dì Lan, mang cô Âu đi thay quần áo!"
"Vâng!" Dì Lan đi tới, cung kính cúi đầu xuống nói, "Cô Âu, mời đi theo tôi!"
Âu Thiển Thiển bị đưa lên lầu hai, đại sảnh vốn náo nhiệt lập tức trở nên yên tĩnh dị thường, không khí quỷ dị tràn ngập.
"Con thật sự muốn kết hôn cùng con bé?" Một mực ngồi ở một bên không nói gì sắc mặt Hàn Nguyên ngưng trọng nhìn Hàn Đông Liệt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook