Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính
-
Chương 148: Thì ra là mình
Cô dâu đi về phía toilet nhưng nhân lúc không người quay đầu chạy về phía phòng ngủ ở lầu hai của biệt thự.
Lén lén đi vào bên trong phòng ngủ, sau đó đi tới bên cạnh tủ sắt, mở tủ sắt ra, từ bên trong lấy ra một Laptop.
"Ah? thật may mắn, cư nhiên để cho tôi tìm được cô dâu xinh đẹp rồi!"
âm thanh đùa giỡn phát ra từ cửa phòng đen nhánh, cô dâu kinh ngạc úp máy lại, sau đó nói, "Là ai?"
"không biết tôi sao?" âm thanh vừa phát ra, đèn trong phòng cũng được bật sáng, cô dâu định thần nhìn lại, người đàn ông này.... Là Tư Cầm Thừa Vũ!
"Tại sao là anh?" cô cau mày hỏi.
"Ha ha, thật là vinh hạnh, thật là vinh hạnh, cô u biết tôi, tôi thật là vui!" Thừa Vũ nở nụ cười nhìn cô.
"Anh vào bằng cách nào? Tới nơi này làm gì?" Nhìn dáng vẻ của hắn, không có chút nào giống với tham gia hôn lễ.
Thừa Vũ chậm rãi bước đi tới trước mặt cô, đùa giỡn nói: "Tôi được một người bạn nhờ vả, đến tìm người mà thôi!"
"Tìm người?" cô nhẹ giọng hỏi.
Lỗ tai nhạy bén của Thừa Vũ nghe được tiếng của cô, vội vàng gật đầu nói, "không sai không sai, người bạn kia của tôi vội vàng hấp tấp nói muốn tìm một người tên gì? Hình như cũng là họ u, tên là Thiển Thiển? không không không, tôi nhớ ra rồi, là một cô gái tên u Thiển Thiển!"
u Thiển Thiển?
cô dâu đột nhiên cả kinh, đôi tay đầy lo lắng nắm chặt!
"Hmmm?" Thừa Vũ phát ra âm thanh, cúi đầu nhìn cô chăm chú, "cô dâu, tại sao cô lại hốt hoảng như vậy? Chẳng lẽ....cô chính là u Thiển Thiển?"
cô chợt ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, lạnh lùng nói, "không sai, tôi chính là gọi u Thiển Thiển, vậy thì thế nào? Tôi không muốn gặp lại hắn, cũng sẽ không đi theo anh, nếu như anh không có chuyện gì khác thì mau rời khỏi đây, nếu không sẽ quấy rầy công việc của tôi!"
không sai, bây giờ cô không cần vì lời hứa với chị mà giả dạng u Thiển Thiển rồi, bây giờ cô là u Tiểu Thiển, con gái nhà họ u, em gái đáng yêu của u Thiển Thiển. cô đã trở về là mình!
"Ha? Ở đây cô có công việc? Muốn tôi giúp một tay không?" Đôi mắt Thừa Vũ liếc về phía máy vi tính trên tay cô.
"không làm phiền anh!" u Tiểu Thiển không để ý đến hắn, mở máy vi tính ra tiếp tục công việc.
Thừa Vũ đi tới phía sau của nàng, nhìn màn hình nói, "thì ra là cô gả cho hắn chính là vào chỗ này tìm đồ nha? cô có biết không, cô làm như vậy có một người đàn ông sẽ nổi điên đấy!"
Ở trong điện thoại nghe được âm thanh tức giận của Hàn Đông Liệt, thật sự là hắn sợ hết hồn, hắn như vậy thật là thú vị.
Nhưng u Tiểu Thiển vẫn nghe hắn nói, còn công việc và vẻ mặt thì không có chút khác thường nào, chỉ nghiêm túc làm việc, không tìm được một chút sơ hở nào của cô.
Chẳng lẽ thật sự cô đối với hắn không có bất kỳ cảm giác gì nữa rồi? Thừa Vũ tò mò nhìn xuống.
"Gill? Có khỏe không?" Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Adam đứng ở cửa phòng nhìn hai người bọn họ.
Lén lén đi vào bên trong phòng ngủ, sau đó đi tới bên cạnh tủ sắt, mở tủ sắt ra, từ bên trong lấy ra một Laptop.
"Ah? thật may mắn, cư nhiên để cho tôi tìm được cô dâu xinh đẹp rồi!"
âm thanh đùa giỡn phát ra từ cửa phòng đen nhánh, cô dâu kinh ngạc úp máy lại, sau đó nói, "Là ai?"
"không biết tôi sao?" âm thanh vừa phát ra, đèn trong phòng cũng được bật sáng, cô dâu định thần nhìn lại, người đàn ông này.... Là Tư Cầm Thừa Vũ!
"Tại sao là anh?" cô cau mày hỏi.
"Ha ha, thật là vinh hạnh, thật là vinh hạnh, cô u biết tôi, tôi thật là vui!" Thừa Vũ nở nụ cười nhìn cô.
"Anh vào bằng cách nào? Tới nơi này làm gì?" Nhìn dáng vẻ của hắn, không có chút nào giống với tham gia hôn lễ.
Thừa Vũ chậm rãi bước đi tới trước mặt cô, đùa giỡn nói: "Tôi được một người bạn nhờ vả, đến tìm người mà thôi!"
"Tìm người?" cô nhẹ giọng hỏi.
Lỗ tai nhạy bén của Thừa Vũ nghe được tiếng của cô, vội vàng gật đầu nói, "không sai không sai, người bạn kia của tôi vội vàng hấp tấp nói muốn tìm một người tên gì? Hình như cũng là họ u, tên là Thiển Thiển? không không không, tôi nhớ ra rồi, là một cô gái tên u Thiển Thiển!"
u Thiển Thiển?
cô dâu đột nhiên cả kinh, đôi tay đầy lo lắng nắm chặt!
"Hmmm?" Thừa Vũ phát ra âm thanh, cúi đầu nhìn cô chăm chú, "cô dâu, tại sao cô lại hốt hoảng như vậy? Chẳng lẽ....cô chính là u Thiển Thiển?"
cô chợt ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, lạnh lùng nói, "không sai, tôi chính là gọi u Thiển Thiển, vậy thì thế nào? Tôi không muốn gặp lại hắn, cũng sẽ không đi theo anh, nếu như anh không có chuyện gì khác thì mau rời khỏi đây, nếu không sẽ quấy rầy công việc của tôi!"
không sai, bây giờ cô không cần vì lời hứa với chị mà giả dạng u Thiển Thiển rồi, bây giờ cô là u Tiểu Thiển, con gái nhà họ u, em gái đáng yêu của u Thiển Thiển. cô đã trở về là mình!
"Ha? Ở đây cô có công việc? Muốn tôi giúp một tay không?" Đôi mắt Thừa Vũ liếc về phía máy vi tính trên tay cô.
"không làm phiền anh!" u Tiểu Thiển không để ý đến hắn, mở máy vi tính ra tiếp tục công việc.
Thừa Vũ đi tới phía sau của nàng, nhìn màn hình nói, "thì ra là cô gả cho hắn chính là vào chỗ này tìm đồ nha? cô có biết không, cô làm như vậy có một người đàn ông sẽ nổi điên đấy!"
Ở trong điện thoại nghe được âm thanh tức giận của Hàn Đông Liệt, thật sự là hắn sợ hết hồn, hắn như vậy thật là thú vị.
Nhưng u Tiểu Thiển vẫn nghe hắn nói, còn công việc và vẻ mặt thì không có chút khác thường nào, chỉ nghiêm túc làm việc, không tìm được một chút sơ hở nào của cô.
Chẳng lẽ thật sự cô đối với hắn không có bất kỳ cảm giác gì nữa rồi? Thừa Vũ tò mò nhìn xuống.
"Gill? Có khỏe không?" Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Adam đứng ở cửa phòng nhìn hai người bọn họ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook