Tưởng Diên nói thầm một câu "Đồ dâm đãng", trên mặt lại không có phản ứng gì, bê đồ của anh vào trong phòng.



Nhưng ban nãy Chu Kỳ có thể cảm nhận rõ bàn tay lớn có lực của anh chạm vào nụ hoa của cô, hơn nữa còn dừng lại giây lát rồi mới lấy tay ra.

Chu Kỳ nghĩ đến đây bèn nhìn anh, sắc mặt anh vẫn bình thản, không có phản ứng gì.



Tưởng Diên bê đồ vào trong rồi đi ra ngoài định bê tiếp, kết quả đi ra nhìn thấy Chu Kỳ đang chổng mông kéo đồ ở ngưỡng cửa.

Có lẽ vì món đồ đó quá nặng, cô không có cách nào nhấc lên được nên đành chổng mông kéo món đồ đó từ bên ngoài vào trong.



Cô vẫn đang ở tư thế chổng mông lên trên nên đứng ở góc độ của Tưởng Diên, vừa vặn có thể nhìn thấy dáng mông của cô.

Chất lụa của chiếc váy bao trọn lấy cặp mông cô một cách hoàn hảo, khiến cặp mông đào của cô trở nên tròn đầy nở nang, nhìn thấy là muốn đưa tay sờ một cái.



Cũng không biết cô nàng dâm đãng này có mặc quần lót không, vì nhìn tư thế này của cô, cũng không thấy vết lằn quần lót trên mặt váy.

Ít ra quần lót cũng phải có đường viền gồ lên, anh nhìn chằm chằm vào mông cô một hồi.

Tiếc là cô không chổng mông cao hơn, nhìn từ góc độ này không thể nhìn thấy vùng tam giác của cô, không nhìn ra được cô có mặc quần lót hay không.



Có điều, nếu cô đã không mặc áo lót ra ngoài, đúng là rất có khả năng ngay cả quần lót cũng không mặc, cứ để tồng ngồng mà đi ra ngoài.

Anh nghĩ bụng, con gái ở thành phố đều lẳng lơ không còn chừng mực nữa rồi...



Lúc anh đang nhìn thì Chu Kỳ xoay người lại, xách đồ vào trong hỏi anh: "Có thể thêm Wechat của anh không, nếu có chuyện gì có thể liên lạc qua Wechat, có việc gì có thể hỏi tôi, cũng có thể hỏi qua Wechat."



Dĩ nhiên Tưởng Diên không có ý kiến, anh rút điện thoại ra trao đổi Wechat với cô.



...




Đến tối dọn dẹp đồ đạc xong, Tưởng Diên đói bụng nhưng không muốn nấu cơm vì đang mệt bã người, chỉ tùy tiện hãm một hộp mì ăn liền, để trên bàn chuẩn bị ăn.

Anh ngồi trên sofa, vì quá nóng lại còn không bật điều hòa nên anh dứt khoát cởi trần.

Anh rút một điếu thuốc ra, châm lửa xong ngậm trong miệng hút, nhớ ra mình vẫn chưa đưa tiền thuê nhà cho Chu Kỳ.



Anh mở Wechat của Chu Kỳ, một lần chuyển cho cô cả ba tháng tiền nhà.



Sau khi Chu Kỳ nhận được, cô đã gửi cho anh một bức ảnh.

Tưởng Diên còn tưởng mình đã nhìn nhầm nên nhấn vào ảnh xem lại.



Kết quả vừa mới nhấn vào xem, lại khiến anh giật mình.



Thế mà cô gái Chu Kỳ kia lại gửi cho anh một bức ảnh mát mẻ.



Ảnh chụp vùng kín của phụ nữ, từ phần bụng dưới xuống dưới lọt vào trong ảnh, hoa huyệt ẩn nấp dưới đám lông đen nhánh, vì chụp ngược từ phía sau nên khe huyệt lộ ra và cả hai mảnh thịt trai khép chặt miệng.



Vừa nhìn là biết cái huyệt dâm đãng này rất chặt.



Tưởng Diên nhìn thấy bức ảnh này, một ngọn lửa xộc lên từ bụng dưới.



Anh thật sự không ngờ, người phụ nữ lẳng lơ Chu Kỳ lại dâm đãng đến mức này, trực tiếp gửi ảnh cô bé của cô cho anh vậy sao?



Anh hỏi cô: [Đây là bơm bớm của cô à?]




Chu Kỳ nhìn thấy từ ngữ thô tục của anh thì vô cùng xấu hổ.

Thực tế lúc này Chu Kỳ đang ngồi trên sofa, nhìn thấy tin nhắn của anh cô đã vén ngay váy của mình lên, cởi chiếc quần lót chữ T bên trong xuống, vứt qua một bên, huyệt nhỏ lộ ra ngoài.

Cô ngồi trên sofa, bày sẵn một góc, chĩa điện thoại vào huyệt nhỏ của mình rồi chụp một tấm ảnh.

Nước da của cô trắng, vì thế khu rừng rậm nép mình dưới bụng dưới trắng muốt trông rất dụ hoặc, cô nhìn cũng thấy ưng ý bèn gửi cho anh.



Muốn dụ dỗ xem anh có phản ứng gì.



Chu Kỳ đọc tin nhắn hồi âm của anh, bật cười nhắn lại: [Ngại quá gửi nhầm mất rồi, người ta vốn định gửi cái icon thôi mà, kết quả lại gửi nhầm thành cái này.]



Tưởng Diên trực tiếp quăng điện thoại sang một bên không nhắn lại nữa.

Cô nàng lẳng lơ này đang bịt tai trộm chuông chắc, trực tiếp gửi tấm hình này còn gửi nhầm được sao, đây rõ ràng là hình tự chụp hoa huyệt của mình mà.



Chưa nói “con hàu” này trông khá múp, hai cánh môi dày sấn lại.



Anh không để ý đến Chu Kỳ nữa, quay sang ăn mỳ của anh.



...



Hôm nay lúc Tưởng Diên ra ngoài, tình cờ bắt gặp Chu Kỳ ra khỏi cửa.

Phòng hai người nằm cạnh nhau, là hàng xóm của nhau, ban đầu bố mẹ cô mua cũng là vì thuận tiện.




Hôm nay Chu Kỳ phải đi làm, vừa hay bắt gặp Tưởng Diên ra ngoài.

Hai người nhìn thấy nhau, Chu Kỳ lên tiếng chào anh: "Chào buổi sáng."



Tưởng Diên khẽ gật đầu, đóng cửa rồi chào lại.



Hai người cùng vào thang máy, Tưởng Diên đứng đằng sau Chu Kỳ, ngắm nghía vóc dáng của cô.

Trước đây thấy cô toàn mặc váy nên không phát hiện ra vóc dáng của cô thực ra rất quyến rũ.



Hôm nay cô mặc áo sơ mi trắng phối cùng quần jean.

Dù sao cũng phải đi dạy mấy đứa nhỏ nên cô ăn mặc rất kín đáo.

Vòng eo cô rất bé, kiểu trang phục bó sát này làm nổi bật vóc dáng trước nở sau cong của cô.



Tưởng Diên ngắm cặp mông mẩy của cô, thực sự muốn đưa tay sờ một cái.



Trông rất mê hoặc.



Nghĩ đến bức ảnh chụp chỗ ấy cô gửi cho anh, ngoài dáng người hơi gầy ra, nhưng nơi khác cần thịt đều có thịt, ngực, mông và cả huyệt nhỏ nữa.



...



Lúc Chu Kỳ đến văn phòng, giáo viên khá thân ngồi cạnh cô nói: "Tiểu Kỳ, sao hôm nay mặt mũi rạng rỡ thế kia, đã yêu ai rồi hả?"



Chu Kỳ nhìn khuôn mặt mình, không cảm thấy vẻ mặt mình rạng rỡ, nhưng cảm thấy không giống như trước.



Cô cười đáp: "Đúng vậy, cũng gần gần thế."




Cô nghĩ như vậy, lúc ngồi xuống ăn sáng, cô lấy điện thoại ra, tìm tài khoản Tưởng Diên, gửi cho anh một tấm ảnh nữa.



Lần trước cô chụp cô bé của mình không phải chỉ chụp mỗi một tấm.

Lần trước cô còn dùng hai ngón tay vạch rừng rậm của cô ra, tìm đến hai mảnh thịt trai rồi tách ra, khoe vách thịt non mềm hồng hào bên trong ra ngoài.

Cô tách cánh hoa để hạt đậu lộ ra bên ngoài, sau đó hai ngón tay cố định môi trai không cho nó khép lại, hạt châu bên trong săn lại, đỏ tươi, cô chụp một tấm rồi lưu lại.



Bây giờ lại gửi cho Tưởng Diên.



Đúng lúc đó Tưởng Diên đang ở trong công trường, đang nói chuyện với cấp dưới của mình thì thông báo Wechat của anh vang lên, anh tưởng có chuyện gì, bèn nhấn vào xem ảnh.



Cái anh nhìn thấy lại là bướm nhỏ của Chu Kỳ, chỉ có điều lần này kích thích hơn lần trước rất nhiều.



Lần trước là tấm ảnh có cả lông mu, lần này cô trực tiếp tách hoa huyệt ra, ngón tay nõn nà sờ soạng miệng huyệt, để lộ hạt trân châu săn cứng lại, gồ lên mang theo chút nước.

Rõ ràng không có mùi vị gì, vậy mà Tưởng Diên lại ngửi thấy mùi hương dâm loạn của con bướm nhỏ này, vô cùng dâm đãng.



Có điều hoa huyệt của cô nàng này thật sự rất hồng, vách thịt trong ảnh hồng hào non nớt, là màu hồng chỉ có ở thiếu nữ, không có một chút thâm đen nào, nhìn có vẻ rất giống huyệt xử nữ chưa từng được ai khám phá.



Anh nhếch miệng cười, nhắn lại cho cô: [Lại gửi nhầm à? Cô chủ nhà bình thường rảnh rỗi thích sờ bướm mình? Chụp ảnh huyệt nhỏ của mình ư?]



Chu Kỳ nhanh chóng trả lời lại: [Phải đó, lúc bên dưới ngứa quá không biết làm sao nữa, chỉ có thể thủ dâm thôi.]



Cô ả dâm đãng này đúng là thành thật, cái gì cũng dám nói.



Dáng vẻ tươi cười của anh khiến nhân viên anh cảm thấy rất tò mò, ghé lại gần hỏi: "Anh Diên, xem cái gì mà cười vui vẻ thế?"



Lúc Tưởng Diên thấy cậu ta sán lại gần thì lập tức tắt điện thoại đi, không để cậu ta nhìn thấy ảnh chụp vùng kín của Chu Kỳ.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương