Cầu hôn trước mặt phóng viên, kết quả chính là --


Toàn bộ thế giới đều biết rồi!


Tuy rằng lần phỏng vấn trước, Nam Viên đã nói cho bọn họ dự định sang năm kết hôn, nhưng phần lớn người vẫn ôm tâm trạng xem chừng.


Hiện giờ, thân phận Omega của Tần Thu được chứng thực, thậm chí có thông tin rằng đã hoàn thành đánh dấu với Nam Viên.


Như vậy kết hôn là việc không ngoài ý muốn. Không kết hôn mới là ngoài ý muốn.


Bà ngoại Tần Thu đi xe lửa từ quê nhà lên đây, mẹ của Nam Viên đại diện cho Nam gia, mọi người hẹn gặp nhau, bắt đầu thương lượng cụ thể về ngày kết hôn và sắp xếp hôn lễ.


Tới gần cuối năm, vì vội chuẩn bị hôn lễ, Tần Thu và Nam Viên đều tạm thời từ chối các công tác bên ngoài.


Bất quá đề tài bàn luận của bên ngoài đối với bọn họ một chút cũng không giảm xuống.


Đạo diễn Từ, nương theo nhiệt độ của Tần Thu và Nam Viên, thuận thế để tung ra bom tấn hàng năm 《 Hạ Chí ngọ hậu 》, diễn viên chính đúng là hai vị này.


Ngay cả phí tuyên truyền cũng giảm bớt.


Quần chúng ăn dưa chưa no, đều mở ví ra, mua vé xem phim, trong đợt tuyết đầu mùa, bước vào rạp chiếu phim.


Sau buổi họp báo Trình Hạo và Tạ Tấn Trạch cũng là một cặp nhân vật khác.


Bất quá hai người bọn họ không phải ngôi sao, chỉ là người đại diện, cho nên nhiệt độ kém hơn Tần Thu và Nam Viên nhiều, hai người bọn họ thấy gần đây Tần Thu và Nam Viên vội vàng chuyện chuẩn bị hôn lễ, trong công việc cũng không cần bọn họ, hai người bọn họ bàn tính, quyết định đi du lịch.


Hỏi hôn lễ của hai người bọn họ?


Dù sao cũng giản lược tất cả, cha mẹ Tạ gia nói để bọn họ xử lý, để hai đứa nhỏ yên tâm ra ngoài chơi, chỉ mang theo một bảo mẫu, chăm sóc bữa ăn cho Trình Hạo, dù sao người mang thai không thể qua loa được.


Một tháng sau, Tần Thu gặp lại Trình Hạo, Trình Hạo đen thêm một vòng.


Trình Hạo vẻ mặt không để tâm nói: "Tạ Tấn Trạch phơi nắng còn đen hơn tôi!"


Tần Thu cạn lời, kiêu ngạo vì chuyện này á hả?


Hỏi chuyện hôn lễ, Trình Hạo lấy trong ví một cuốn sổ một hồng.


Tần Thu: "Các anh tốc độ như vậy à, ngay cả giấy kết hôn cũng lấy rồi?"


Trình Hạo: "Đứa nhỏ đều có, giấy kết hôn có là gì, nếu không phải Tạ Tấn Trạch ồn ào muốn tổ chức hôn lễ, tôi cũng lười làm. Hôn lễ của chúng tôi sẽ tổ chức vào thứ sáu tuần sau, cậu với Viên ca nhớ đến đó, còn chuẩn bị để hai người làm phù rể."


Bảo bối trong bụng y đã hơn ba tháng, từ bên ngoài đã nhìn ra được chút thay đổi, lại trì hoãn sẽ tạo thành rất nhiều không tiện.


Tần Thu cảm thán một tiếng: Lảm nhảm!


Dù sao Trình Hạo và Tạ Tấn Trạch vẫn luôn "mạnh mẽ vang dội" như vậy, tình cảm còn chưa có đã lăn giường rồi, chưa xác định quan hệ thì em bé liền có, hiện tại giấy kết hôn đã là gì, đều đã lên xe trước vé mua sau.


Trình Hạo uống một ngụm canh thuốc bổ bảo mẫu nấu cho y, hỏi ngược lại: "Nhưng thật ra cậu với Viên ca, không phải đã sớm ở chung sao? Còn không đăng ký kết hôn? Lái xe không có bằng lái là tật xấu, có bao nhiêu người chết do lái xe không có bằng lái đấy!"


Tần Thu: ". . . . . .Không phải, bọn họ nói phải chọn ngày hoàng đạo."


"Phốc!" Trình Hạo suýt chút nữa phun canh ra, miễn cưỡng nuốt xuống, vẻ mặt khó tin nhìn Tần Thu, "Đăng ký kết hôn còn muốn chọn ngày?"


Tần Thu cười khổ.


So với Trình Hạo và Tạ Tấn Trạch tùy ý, cậu và Viên ca có thể nói là vô cùng chấp nhận(?), đều là bởi vì lúc cậu nhỏ giọng oán giận bên tai Nam Viên, khiến cho hiện tại Nam Viên bây giờ phải chuẩn bị cho cậu hôn lễ hoành tráng nhất, khuyên thế nào cũng không được. Đương nhiên trong lòng Tần Thu vẫn đắc ý một chút.


Trước khi Trình Hạo rời đi, đưa cho Tần Thu thiệp mời.


Tuần sau là hôn lễ của bọn họ.


Bất quá nghe nói chỉ tổ chức riêng tư trong nhà, giản lược tất cả.


Xem ra lúc trước Tạ Tấn Trạch nói với các phóng viên hoan nghênh đến tham gia hôn lễ là không thể thực hiện.


Tần Thu cất thiệp mời vô, đi về nhà.


Hiện tại cậu và Nam Viên đã ở chính thức ở chung, Nam gia mua cho bọn họ một căn nhà mới ở trung tâm thành phố, mới trang hoàng xong, hai người liền dọn vào, về sau cuối cùng không cần lo lắng phải về nhà riêng thay quần áo nữa.


Mới vừa mở cửa, liền va vào lồng ngực dày rộng của Alpha nhà mình.


"Mẹ anh muốn chọn kiểu hôn lễ Trung Quốc, nhưng bà ngoại em nói thích kiểu dáng Tây Âu, cuối cùng xem ý kiến của chúng ta." Nam Viên ôm lấy thân thể có chút đông cứng của Tần Thu, ghé vào tai cậu chậm rãi kể lại kết quả thảo luận của bọn họ hôm nay.


Tần Thu cũng không khách khí với hắn, đem bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo để vào lòng bàn tay hắn.


Nghe vậy, Tần Thu hỏi: "Vậy anh thích kiểu Trung Quốc hay kiểu Tây Âu?"


"Nghe em hết."


Tần Thu đắc ý trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn tùy ý gật đầu, cuối cùng nghe theo bà ngoại nhà mình: "Vậy chọn kiểu dáng Tây Âu đi."


Buổi tối, thời điểm hai người ở trên giường lăn qua lăn lại.


Tần Thu còn nhịn không được thầm nghĩ, ban ngày Trình Hạo nói cũng có đạo lý, hai người bọn họ cần phải nhanh chóng lựa thời gian, trước tiên đi đăng ký kết hôn, hôn lễ và vân vân từ từ sẽ đến. Cậu cũng không muốn như Trình Hạo và Tạ Tấn Trạch, lên xe rồi mới mua vé, cậu là Omega, tỉ lệ thụ thai không thể so với Beta được, đương nhiên đừng bàn đến loại ngoài ý muốn này của Trình Hạo.


Nhưng từ lúc hai người bọn họ khai bao, hiện tại mỗi ngày đều dính lấy nhau, không quan tâm có phải kì động dục hay không, có phải kì mẫn cảm hay không, dù sao mỗi ngày đều dính nhau.


Xác suất mang thai vẫn là tương đối lớn.


Nam Viên dùng sức đỉnh vào, kích thích mạnh mẽ làm cho Tần Thu hồi phục lại tinh thần.


Nam Viên bất mãn cắn cắn cổ Tần Thu: "Suy nghĩ gì đó?"


"Suy nghĩ. . . . . ." Tần Thu hôn trả Nam Viên, "Chúng ta hẳn là có thể cùng Trình Hạo bọn họ làm thông gia và vân vân. . . . . ."


Nam Viên: "? ? ?"


——


——


Nam gia là gia nghiệp lớn, nói muốn làm một hôn lễ thật hoành tráng liền không nói đùa, việc chuẩn bị trù tính là gần một năm, cuối cùng bệnh viện khám ra Tần Thu mang thai, mới không thể không buông tha cho nhiều kế hoạch, kéo gần hôn lễ hơn.


Đêm trước hôn lễ, đứa nhỏ của Trình Hạo rốt cuộc ra đời.


Là một công chúa nhỏ đáng yêu, lúc Tần Thu nhìn thấy, trong lồng ấp là một tiểu oa nhi đầy nếp nhăn.


Trình Hạo là Beta, sinh đứa nhỏ không dễ dàng, nghe nói lúc ấy còn xuất huyết, suýt chút nữa dọa chết Tạ Tấn Trạch và những người khác, chỉ có Tạ Tấn Trạch một mình ở cửa phòng bệnh kêu to, bác sĩ hộ sĩ đi ngang qua đều bị hoảng sợ!


Sau đó bị Trình Hạo biết, suýt chút nữa một cái tát đánh chết hắn.


Trình Hạo nằm trên giường bệnh, nói với Tần Thu đến thăm: "Hôn lễ của cậu tôi sẽ không đi, để Tạ Tấn Trạch làm chân sai vặt cho hai người, việc nặng mệt sống đều để cho hắn, không cần chừa mặt mũi cho tôi!"


Đương nhiên cuối cùng cũng không thật sự sai sử gì Tạ Tấn Trạch, ngày đó Tạ Tấn Trạch ăn mặc vui sướng. Lúc bữa rượu tối, Tạ Tấn Trạch trước mặt bạn bè hung hăng thổi phồng một chút chuyện tình cảm của Tần Thu và Nam Viên, còn nói hai người bọn họ có thể có hôm nay, đều là công lao của hắn!


Sau khi tuyên thệ hôn nhân xong, người dẫn chương trình nói, hai người có muốn nói gì với nhau nữa không?


Tần Thu nhìn Nam Viên, Nam Viên cũng nhìn cậu, chờ Tần Thu mở miệng.


Kỳ thật quan hệ hiện tại của hai người bọn họ đã sớm là đôi vợ chồng già, ngày thường muốn nói gì nói rồi, nhưng lúc này không nói gì thì có vẻ không ổn lắm?


Tần Thu nghĩ nghĩ, cuối cùng hỏi.


"Bây giờ anh còn chán ghét Omega không?"


"Chán ghét." Nam Viên nghiêm túc trả lời, "Nhưng anh yêu em, không liên quan đến giới tính."


Pháo hoa vang lên, khách mời chúc phúc, vỗ tay, ồn ào hòa lẫn vào nhau.


Tần Thu kiễng mũi chân, cũng như rất nhiều năm trước, hôn lên khóe môi của hắn.


"Được, em cũng vậy!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương