Anh Hùng Hồi Quy
-
Chapter 60
Nhảy—
Su-hyeun đã xẻ người Jung Dong-yong, sau đó nhảy vào lại toà nhà của hội Ares. Những thức tỉnh giả của hội Ares đã tập trung vì sự náo động đã xảy ra, biểu hiện ngơ ngác. Bọn họ không biết phải làm gì với cái chết của Jung Dong-yong. Hak-joon cũng vậy. Như thể vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hak-joon cũng có một ánh nhìn trống rỗng.
Su-hyeun tiến về phía Hak-joon và nói, “Cậu có thể đi được rồi”.
“Đ-đi đâu?” Hak-joon hỏi.
“Cậu biết mà. Hỏi tôi chi?” Su-hyeun đáp
Hak-joon lấy lại tinh thần trước câu hỏi của Su-hyeun. Sau đó, anh bật dậy, quay đi và bắt đầu chạy.
“Cậu không được đi đâu cả!”
“Đợi đã. Đi hay không cũng phải cho chúng tôi hay một tiếng chứ! Chuyện gì đã xảy ra?”
Người của hội Ares chặn Hak-joon lại. Hak-joon đang ở trong phòng với Su-hyeun và cậu ấy đã làm ngơ cái chết của Jung Dong-yeong. Họ không còn coi cậu là thành viên của bang hội nữa.
“Di chuyển đi,” Su-hyeun nói.
Ầm ầm—
Với lời nói của Su-hyeun, một lần nữa toà nhà lại rung chuyển.
“Mấy người không di chuyển hả?” Su-hyeun hỏi lại.
“Nhưng…đó…”
Thành viên bang hội nhìn thấy gương mặt Su-hyeun. Từng người một tự động tránh đường. Rất nhanh chóng, một lối đi đã được được dọn sẵn. Hak-joon vội vã chạy vượt qua họ.
Chuồi, chuồi—
Âm thanh trực thăng ngày càng to dần.
“Vừa lúc,” Su-hyeun nghĩ.
Cậu đã báo thật nhiều để Hiệp hội Thức tỉnh giả tới hưởng. Cậu ấy gãi đầu. Cậu phá tanh bành lên theo ý cậu muốn, nhưng giải quyết đống lộn xộn đó là cả một vấn đề.
“Đoán là phải bị ăn chửi thôi.”
Chắc chắn cậu đã sai khi phớt lờ lời khuyên của Kim Do-ui mà di chuyển ngay lập tức. Mặc dù Ares là hội con của hội Dump, nhưng có một thủ tục mà cậu ấy nên tuân theo.
“Vô tri,” cậu ngẫm nghĩ thở dài. Nhưng cậu vẫn cho là để Hak-joon đi trước là đúng.
***
Hak-joon ấn bàn đạp ga xe. Lái xe một cách thô bạo, không giống như thường lệ, vì cậu ta muốn về nhà càng sớm càng tốt. Cậu ta đỗ xe vội vàng khi đến nơi. Dùng cầu thang bộ, cảm thấy mình không thể đợi thang máy. Cậu ta đi khoảng 10 tầng không ngừng nghỉ. Cậu đã có thể nhìn thấy cánh cửa quen thuộc.
Không phải là do cậu vận động nhiều hơn bình thường hay gì hết. Nhưng, thật kì lạ, cậu ta thở không ra hơi. Tim cậu ta đập nhanh vì căng thẳng.
Vù vù—
“Chờ đã!”
Ai đó gọi tên Hak-joon. Hak-joon đang vội, đưa tay về phía người đàn ông. Người đó cúi đầu đứng cạnh thang máy lập tức giơ hai tay lên. Hak-joon nheo mắt và đưa tay lên cổ người đàn ông đó.
“Anh là ai?” Hak-joon hỏi.
Người đó không một mình. Có ba người nữa đứng xung quanh người đàn ông đó. Tất cả đều là hạng B.
Hak-joon suy ngẫm. Hak-joon bật chế độ bạo lực lên phòng hờ.
“ Chúng tôi đến theo lời của cậu Su-hyeun. Tên tôi làLee Ju-ho…”
“Lee Ju-ho?” Hak-joon thắc mắc.
“ Vâng. Chắc hẳn là cậu đã nghe danh tôi rồi. Tôi không có ý đồ xấu đâu. Cậu làChoi Hak-joon phải không?”
Hak-joon gật đầu, Lee Ju-ho thở dài tiếp tục nói, “Su-hyeun nhờ chúng tôi ở đây tới khi cậu về. Mày này thiệt hả. Tôi biết tình hình rồi nhưng có cần phải căng vậy không? Mau thả tay ra đi!”
Lee Ju-ho với vẻ mặt như sắp khóc chậm chạp kéo tay Hak-joon ra khỏi cổ mình. Hak-joon lúng túng trở lại. Lee Ju-ho rời đi ngay sau đó. Có vẻ như Lee Ju-ho nghĩ mình đã xong chuyện ở đây rồi. Hak-joon nhìn vào tấm lưng Lee Ju-ho đang đi xuống cầu thang. Hak-joon đã phản ứng khá nhạy cảm vì nghĩ rằng anh ta là người đàn ông khả nghi đi lại trước nhà Yun-seon, nhưng hóa ra người đàn ông đó chỉ đang bảo vệ cô. Ba người còn lại trông tương tự.
“Gì đây?” Hak-joon tự hỏi.
Lúc đầu, cậu ta nghĩ rằng Su-hyeun đã làm ầm lên một cách bốc đồng vì cậu ấy đang cáu. Nhưng cậu ấy đã giải độc cho Yun-seon và chú ý đến sự an toàn của cô. Su-hyeun cẩn trọng hơn nhiều so với những gì Hak-joon đoán trước. Hak-joon lấy lại hơi để thả lỏng và đi đến nhà của Yun-seon.
Cậu ta nhấn chuông cử, một hồi sau có tiếng đáp lại.
“Hak-joon?”
Giọng nói phát ra từ chiếc chuông là thứ mà anh thường nghe thấy, nhưng nó hơi khác so với bình thường. Nó tươi sáng và thanh cao không giống như giọng thông thường yếu ớt và ủ rủ. Chẳng mấy chốc, cánh cửa mở ra. Cậu ta có thể nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
“Hak-joon!”
Cậu ta đã không nghe nhầm. Đó là một giọng nói tươi sáng. Đó là giọng nói tươi sáng nhất mà cậu ấy đã nghe trong những năm gần đây.
“Em…em đã lành hẳn chưa?”
“Rồi ạ!”
Thật khó để hỏi, nhưng câu trả lời được đáp lại lập tức. Hak-joon rất mừng.
“Thở dài—”
Trái tim đang đập mạnh dần trở nên bình tĩnh lại từng chút một. Cảm giác như tất cả năng lượng của cậu ta đang bị trút khỏi cơ thể. cậu gần như không kiềm được cảm xúc mà bước về phía trước. Cậu ta ôm lấy cô.
“Anh vui quá.” Hak-joon cắn chặt môi khi đang ôm Yun-seon. "Anh hạnh phúc quá…"
Cậu nghĩ sẽ có rất nhiều điều để nói khi khoảnh khắc này đến. Nhưng kỳ lạ thay, không có từ nào đến với tâm trí của cậu ta. Cậu ta cứ lặp đi lặp lại mình vui mừng hết lần này đến lần khác, rồi cuối cùng bật khóc.
***
“…Vậy, cuối cùng cậu đã làm điều đó?”
“Vâng, tôi đã làm.”
Su-hyeun và các thành viên của Hội Ares bị kẹp giữa Kim Do-ui và Kang Seung-cheol. Kim Do-ui liếc nhìn những thức tỉnh giả của Hội Ares và nhìn Su-hyeun. Su-hyeun trông rất tự tin. Không giống như những thức tỉnh giả khác đang khom vai, Su-hyeun, thủ phạm chính của vụ này, ngồi thẳng dậy.
“Đây là trường hợp khiến cậu có thể bị xử phạt nghiệm trọng. Hội Ares được xem là một bán đại bang hội, và cậu đã giết hội trưởng của bang hội đó” Kim Do-ui nói.
“Tôi biết,” Su-hyeun bình tĩnh đáp.
“Nếu đã biết, tại sao còn làm?”
“Tôi không thể làm ngơ bọn họ tiếp tục hãm hại mọi người thêm nữa.”
Kim Do-ui nhận ra tại sao cậu lại có thái độ trang nghiêm như vậy qua câu trả lời của cậu. cậu ấy đã nghĩ rằng không có gì sai với những gì cậu đã làm. Đối với Su-hyeun, Jung Dong-yeong rõ ràng là một tên tội phạm. Cậu nghĩ rằng ông ta sẽ gây ra nhiều tội ác hơn nếu cậu chỉ chờ đợi và không làm gì. Các trường hợp tiêu biểu nhất là Hak-joon và Yun-seon. Su-hyeun không hề hối hận vì đã xử lí Jung Dong-yeong một chút nào.
“Chà, đừng ép cậu ấy quá. Tôi cá là anh biết hội Ares đó giờ đã làm những chuyện bất hợp pháp,” Kang Seung-cheol nói với Kim Do-ui.
“Ờm…”
“Chỉ là chưa bị lộ vì họ xả tiền khắp nơi và vận động hành lang rất nhiều. Nhưng đúng là Hội Ares gần giống với bang tội phạm hơn. Và nếu Dump Guild có liên quan ở đây, thì đó không phải là điều chúng ta có thể bỏ qua, kể cả khi họ đã sử dụng hàng tỷ đô la.”
Kim Do-ui rên rỉ. Đúng như những gì Kang Seung-cheol đã nói. Hội Ares là một hội xấu xa từ lâu đã phạm nhiều tội ác lớn nhỏ. Ngay từ đầu, chủ bang hội Jung Dong-yeong đã xuất thân từ một băng đảng khét tiếng. Vì vậy, hội có xu hướng đi theo ông ta chỉ là lẽ tự nhiên.
Lý do tại sao Hội Ares vẫn chưa bị trừng phạt cho đến nay là do hội trưởng, Jung Dong-yeong, đã hối lộ. Tiền đã được gửi đến các cuộc kiểm toán hàng đầu, vì vậy việc giám sát đã không được thực hiện đúng cách. Ngoài ra, ông ta không phạm tội nghiêm trọng gì vượt quá giới hạn. Vì vậy, Chính quyền đã để yênJung Dong-yeong và Hội Ares.
“Nếu chúng ta nghĩ về việc đúng sai… Jung Dong-yeong đã có vấn đề ngay từ đầu. Sẽ không có chuyện gì nếu chúng tôi coi đây là một tai nạn do tranh chấp giữa các thức tỉnh giả,” Kang Seung-cheol tiếp tục.
“Thì, điều đó không sai, nhưng…”
“Và bên cạnh đó, như vị thanh niên này đã nói, nếu Jung Dong-yeong có liên quan đến Hội Dump, chúng ta nên trao cho cậu ấy một giải thưởng hoặc thứ gì đó tương tự. Và…” Kang Seung-cheol thì thầm vào tai Kim Do-ui, “giám đốc nói chỉ cần làm cho xong chuyện này thôi.”
“Ông ấy thực sự nói thế hả? Chuyện gì vậy?”
“Tôi không biết.” Kang Seung-cheol nhún vai.
Kim Do-ui gật đầu. Ông ấy thực sự hơi lo rằng Su-hyeun có thể bất hòa với Chính quyền. Vì vậy, ông cho rằng đây là vận may. Bằng cách này hay cách khác, Kim Do-ui vẫn đồng ý rằng Hội Ares là một “tệ nạn xã-hội”.
"Được rồi. Vậy, trước tiên chúng ta hãy điều tra thêm,” Kim Do-ui nói.
“Ý hay,” Kang Seung-cheol đồng lòng.
Lần đầu tiên Kang Seung-cheol bắt đầu thích Kim Do-ui. Họ đã mâu thuẫn trong mọi vụ việc. Đây là lần đầu tiên họ tâm đồng ý hợp.
“Thế, tôi đi đây,” Su-hyeun nói.
“Sao cậu có thể bình tĩnh đến như thế? Hở?”
Kim Do-ui làm vẻ mặt bối rối với Su-hyeun. Su-hyeun có thể bị buộc tội theo diễn biến vụ án nhưng anh ấy đã hành động như thể điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Trước câu hỏi của Kim Do-ui, Su-hyeun nhún vai và bỏ đi. Kim Do-ui thở dài khi nhìn Su-hyeun ở đằng xa.
Ông ấy đã gặp nhiều người thức tỉnh trong một thời gian dài. Nhưng ngay từ lần gặp đầu tiên, Su-hyeun đã cho ông một cảm giác lạ lùng. Cậu ấy đã cứu người dân, thậm chí khám phá ra danh tính của ông đã che giấu cho đến nay. Cậu ấy cũng bộc lộ tố chất của mình với tư cách là một tân binh Hạng S. Không chỉ vậy, lần này cậu ấy đã giết Jung Dong-yeong và trừng phạt Hội Ares vì đã phạm quá nhiều tội ác.
Nó giống như những gì Kang Seung-cheol đã nói. Cuộc chiến giữa những thức tỉnh giả là một cái gì đó nằm ngoài phạm vi pháp luật. Nếu đó không phải là một tội ác như giết người không mục đích, với một lý do chính đáng, thì vụ giết người đó phần nào được chấp nhận. Hơn nữa, nếu là về một thức tỉnh giả nguy hiểm như Jung Dong-yeong, cũng khá dễ hiểu, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là con tốt của Dump Guild.
“Kể cả khi không phải như vậy… chính quyền cũng không thể làm gì các thức tỉnh giả hạng S ngày nay.”
Thức tỉnh giả hạng S liên quan trực tiếp đến quân số của quốc gia. Cậu ta có lí do chính đáng, và đang thu hút sự quan tâm của các thức tỉnh giả hạng S. Cậu ta như là tên trùm cuối khó đụng độ.
“Nếu, chỉ trong trường hợp, cậu ta thực sự là hạng S…”
Chẳng bao lâu nữa, sẽ có một cuộc kiểm tra lại. Việc xem xét Su-hyuen sẽ được quyết định dựa trên mối quan hệ giữa Hội Dump và Jung Dong-yoeng cũng như cấp bậc mà cậu ta sẽ nhận được.
***
Trên con đường trở về nhà, Su-hyun cảm thấy nhẹ nhỏm hơn. Đúng là cậu đã hành động trong cơn nóng giận. Tất nhiên, cậu vẫn tự tin đó không phải tình huống tồi tệ nhất trong nhiều hoàn cảnh khác nhau. Trong cái tương lai mà cậu nhớ, khi Hak-joon giết Jung Dong-yeong, cậu ta được tuyên bố là vô tội. Nên cậu nghĩ cậu đã xoay sở được phần nào.
Cậu mong rằng việc cậu đã cứu người dân Anyang sẽ giúp cậu tránh được tình huống xấu nhất. Tất nhiên, đó sẽ là câu chuyện khi mọi người không tìm thấy mối liên hệ giữa Jung Dong-yeong và Hội Dump. Nếu họ tìm ra, thì đó sẽ là một thành tựu khác của Su-hyeun.
“Vấn đề là nó sẽ không được dễ dàng để tìm ra.”
Rõ ràng là Hội Ares có mối liên hệ với Hội Dump. Nhưng vấn đề là chỉ với ngần ấy thông tin, sẽ rất khó để tìm ra gốc rễ của Dump Guild. Ngay cả khi Cơ quan bắt đầu điều tra, chúng sẽ núp kĩ hơn. Đặc biệt hơn là, Dump Guild vẫn chưa hoạt động tại Hàn Quốc.
“Để tìm chúng…” Su-hyeun, đang đi bộ trên phố, nhìn qua đỉnh tòa nhà phía xa. “Tôi đoán ném mồi là tốt nhất.”
Và mồi nhử là vụ tai nạn vừa xảy ra trong tòa nhà của Hội Ares. Cậu rời mắt và bước tiếp.
Cậu đi đến một con hẻm hẹp. Cậu cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn mình từ phía xa. Không lâu sau, ánh nhìn mất phương hướng và mục tiêu vì khi Su-hyeun bước vào con hẻm, cậu ấy đã biến mất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook