Ảnh Hậu
-
Chương 2: Hiểu lầm, một cuộc hiểu lầm
Chương Nhiễm Nhiễm nhớ tới một việc.
Bộ phim điện ảnh này của Lữ Việt gọi là "Hiệp khách hành", là bộ phim của đàn ông, Lữ Việt làm một bộ phim này chính là để cho Lâm Ngưỡng lấy được thưởng "Dạ Tập", cho nên độ mong đợi rất lớn, mặc dù tuổi tác không phù hợp, nên Lâm Ngưỡng không tham gia diễn xuất, nhưng lại là giám chế.
Như vậy, anh ta xuất hiện ở chỗ này, dường như cũng không có gì kỳ quái.
Hai chân Chương Nhiễm Nhiễm mềm nhũn, chỉ thiếu mỗi quỳ xuống dập đầu với Lâm Ngưỡng, Tiểu Tình đi theo sau lưng Chương Nhiễm Nhiễm cũng trợn mắt há mồm mà dừng bước.
Lâm Ngưỡng nhẹ nhàng nhìn Tiểu Tình một cái.
Người biết diễn xuất thường sẽ có đôi mắt đẹp và ánh mắt linh động, Lâm Ngưỡng chính là như vậy.
Thị lực của anh ta thật tốt, con ngươi trong trẻo, trắng đen rõ ràng, mặc dù không nói lời nào, tất cả cảm xúc đều có thể biểu đạt xuyên thấu qua đôi mắt.
Tiểu Tình nhìn đôi mắt lấp lánh nước này mà nuốt nước bọt một cái, nhưng lại rất nhanh cảm nhận được ám chỉ ở trong đó.
Cô ta vỗ vỗ bả vai Chương Nhiễm Nhiễm nói: "Nhiễm Nhiễm, tôi đi lên lầu chờ cô".
Nói xong chạy nhanh như một cơn gió.
Chương Nhiễm Nhiễm không thể tin được mà nhìn trợ lý của mình chạy như vậy, thật sâu cảm nhận được cái gì gọi là thượng bất chính, hạ tắc loạn*, cô là một nghệ sĩ chuyện gì cũng đều làm không tốt, thế cho nên trợ lý cũng giống như vậy.
*thượng bất chính hạ tắc loạn: ở trên không ngay thẳng thì ở dưới tất sẽ loạn.
Chương Nhiễm Nhiễm một lần nữa cứng ngắc mà nhìn về phía Lâm Ngưỡng.
Chương Nhiễm Nhiễm gần đây hiểu được bản thân khi đứng gần với phần lớn minh tinh, có thể so với trên màn ảnh đẹp trai hơn, nhưng cô không ngờ tới bản thân Lâm Ngưỡng so với trong màn ảnh còn đẹp trai hơn nhiều như vậy. Anh so với cô cao gần một cái đầu, dáng người thon dài, bảo dưỡng thỏa đáng, thoạt nhìn cùng những tiểu thịt tươi 20 tuổi không khác nhau lắm, khí chất lại càng thêm trầm ổn.
Lâm Ngưỡng không có thúc giục cô, chỉ là nhìn cô, vẻ mặt lạnh nhạt, dường như không phải muốn tới khởi binh vấn tội.
Chương Nhiễm Nhiễm yên lặng nhìn anh ba giây, chợt cúi đầu 90 độ một cái thật mạnh: "Thực xin lỗi, thực sự rất xin lỗi!"
Lâm Ngưỡng không lên tiếng, Chương Nhiễm Nhiễm không xác định được ý tứ của anh, cũng không dám ngẩng đầu lên, đầu cũng sắp xung huyết mới nghe thấy anh ta chậm rì rì nói: "Cô đang đợi tôi nói bình thân sao?"
Chương Nhiễm Nhiễm đứng dậy, mặt đỏ lên: "Thực xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, tôi...".
"Thật ra cô chưa làm bất cứ cái gì". Lâm Ngưỡng bỗng nhiên nói: "Với tư cách là một fans hâm mộ của tôi, mua cùng một chiếc nhẫn với tôi, đến buổi hòa nhạc của tôi, nghe nhạc rơi lệ lại rất hợp lý nhưng..."
Cho tới bây giờ không muốn ngụy biện cho hành vi của mình, Chương Nhiễm Nhiễm sợ ngây người: "À? Ách... Giống như..."
Thật giống như rất có đạo lý!
Chương Nhiễm Nhiễm chần chừ nhìn Lâm Ngưỡng, cảm thấy dung lượng não của mình có chút không đủ dùng, đây là Lâm Ngưỡng đang giúp mình chối bỏ trách nhiệm sao?
Sau đó cô nghe thấy Lâm Ngưỡng có chút tiếc nuối nói: "Đáng tiếc, cô lại có ý đồ bất chính".
Qủa thực Chương Nhiễm Nhiễm có ý đồ bất chính lại đỏ mặt, cô hít sâu một hơi: "Đúng vậy. Tôi xác thực là có ý đồ bất chính. Chiếc nhẫn là tôi cố ý chọn cùng kiểu, khóc cũng là cố ý đấy, muốn cho mọi người hiểu nhầm. Nếu như hôm nay fans hâm mộ Weibo của tôi không tăng lên trăm vạn, có lẽ phải đi làm việc mà chính mình không muốn làm, cho nên chỉ có thể dính líu lấy anh. Tôi biết rõ kéo anh xuống nước rất vô sỉ, chờ một lát fans hâm mộ Weibo của tôi hơn trăm vạn, tôi liền post lên Weibo làm sáng tỏ mọi việc. Lâm tiên sinh, anh muốn công khai trách cứ tôi thế nào cũng đều được, tôi cũng sẽ tuyệt đối không vì bản thân mà cãi lại, tất cả hậu quả đều do tôi gánh chịu hết."
Chương Nhiễm Nhiễm một hơi nói một đoạn lớn, Lâm Ngưỡng yên tĩnh mà nghe xong: "Thứ sáu tuần này cô có thông báo không?"
Chương Nhiễm Nhiễm hoàn toàn mờ mịt: "Không có".
"Rất tốt." Lâm Ngưỡng gật đầu, lại nhìn đồng hồ: "Cô là tới thử vai Mị Nương à, Lữ Việt đã đến rồi."
Mị Nương chính là tên của vai nữ số 3.
Chương Nhiễm Nhiễm thật thà gật đầu một cái, mặc dù chưa hiểu tình trạng, nhưng vẫn là đi theo sau lưng Lâm Ngưỡng lên cầu thang, sau một lúc lâu, cô chợt dừng bước: "Lâm tiên sinh, anh đi trước đi, chúng ta nếu cùng xuất hiện, người khác sẽ hiểu lầm."
Lâm Ngưỡng quay đầu lại nhìn cô: "Vừa vặn cùng đến cũng không tính là kỳ lạ, vậy sẽ không để cho mọi người hiểu lầm."
Trước mắt cái tình huống này rất không bình thường, tên đầu sỏ gây nên là Chương Nhiễm Nhiễm không phản bác được gì.
Lâm Ngưỡng hơi nghiêng người: "Cô đi trước đi. Thời gian không còn nhiều."
Chương Nhiễm Nhiễm đỏ mặt nói tiếng cám ơn, vội vàng chạy lên, bởi vì thực sự quá bối rối, còn bị vấp cầu thang một cái nhẹ, nếu như không phải cô nắm chặt lan can, chỉ sợ ở trước mặt Lâm Ngưỡng ngã một cái.
Địa điểm phỏng vấn là phòng họp ở tầng này, bên cạnh còn có một gian phòng để cho diễn viên có thể nghỉ ngơi.
Hiện tại buổi phỏng vấn còn chưa chính thức bắt đầu, ngoại trừ đạo diễn và phó đạo diễn, những người quan trọng đều ở trong phòng, buổi sáng vào thời gian này đều là đến thử vai Mị Nương, về sau tuyển chọn sơ bộ một lần nữa, tăng thêm Chương Nhiễm Nhiễm, còn có bốn nữ diễn viên.
Chương Nhiễm Nhiễm một mình tiến vào phòng, lập tức cảm nhận được tầm mắt của ba người khác.
Trong đó ánh mắt của Triệu Vân Băng là nóng nhất.
Cũng may Triệu Vân Băng rất nhanh dịch chuyển ánh mắt, giống như không để ý cúi đầu nhìn chằm chằm vào kịch bản thử vai, trợ lý Tiểu Nhu của cô ta cũng cúi đầu xuống, tiếp tục giúp cô ta chải tóc.
Ngoài ra hai nữ diễn viên kia có một người tên là Bạch Thanh, trước kia cùng Chương Nhiễm Nhiễm đóng một quảng cáo về nước tương, cũng tính là có quen biết, Bạch Thanh nhìn thấy cô, hào hứng bừng bừng đi sát tới: "Nhiễm Nhiễm, cô bây giờ là đại hồng nhân rồi! Sức nóng tìm kiếm đến bây giờ còn chưa có xuống đây này."
Chương Nhiễm Nhiễm có chút xấu hổ cười cười: "Hiểu lầm, một cuộc hiểu lầm."
Cô chỉ muốn qua loa lấy lệ mà thôi, không biết làm sao tiếp nhận phỏng vấn, cô hoàn toàn không hiểu cái gì gọi là chân chính qua loa mà chống đỡ.
Bạch Thanh quả nhiên càng dũng cảm: "Hiểu lầm? Cho nên cô cùng thầy Lâm... Không phải là một đôi?"
Chương Nhiễm Nhiễm đối với loại tra hỏi này hết sức bế tắc, cũng may Tiểu Tình rốt cuộc cũng cầm phấn đến trước giải vậy: "Xin lỗi, Bạch tiểu thư, Nhiễm Nhiễm muốn trang điểm lại một chút."
Bạch Thanh lui ra một chút, nhưng như cũ không đạt được không buông tha: "Nhiễm Nhiễm, cuối cùng cô và thầy Lâm xảy ra chuyện gì à?
Bên trong phòng những nữ minh tinh khác cùng trợ lý hiển nhiên cũng rất quan tâm câu trả lời của cô.
Chương Nhiễm Nhiễm ăn nói vụng về trả lời: "Tóm lại, là một cuộc hiểu lầm".
Bạch Thanh đã hiểu, cười tủm tỉm mà quay trở lại: "Cũng đúng vậy, chưa nghe nói qua cô biết thầy Lâm bao giờ."
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên ba cái, Tiểu Nhu nói: "Chắc là bắt đầu thử vai rồi."
Cô ta đi ra mở cửa, nhưng lại nhìn thấy đối tượng mà mọi người vừa bàn tán đến đang đứng ở ngoài cửa.
Các cô đương nhiên đều hiểu được Lâm Ngưỡng là giám chế, nhưng không ngờ đến Lâm Ngưỡng sẽ đến xem thử vai, lại còn tự mình đến gõ cửa nữa chứ.
Lâm Ngưỡng nhàn nhã mà quét mắt một vòng quanh phòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Chương Nhiễm Nhiễm, bước một sải chân dài, đi đến bên người cô, bàn tay mở ra, bên trong là một cái hoa tai.
Chương Nhiễm Nhiễm nhìn chằm bàn tay cùng ngón tay thon dài trắng nón của anh, trong nhất thời có chút say mê.
"Hoa tai của cô vừa mới rơi mất." Lâm Ngưỡng thấy cô không nhúc nhích, mở miệng nhắc nhở.
Chương Nhiễm Nhiễm rốt cục cũng ý thức được cái này là hoa tai của mình, cô đưa tay sờ một cái, phát hiện tai trái chẳng biết từ lúc nào đã trống trơn, đành phải cầm lấy cái hoa tai, lại đứng lên: "Cảm, cảm ơn..."
"Thử vai cố gắng lên".
Lâm Ngưỡng để lại những lời này liền đi, còn vô cùng quý ông mà nhẹ nhàng cài cửa lại.
Một phòng im lặng.
Cuối cùng vẫn là Bạch Thanh đánh vỡ không khí yên tĩnh quỷ dị này: "Nhiễm Nhiễm, cô làm người không thật thà chút nào, sao lại nói dối với chúng tôi như thế..."
Đến cũng đã đến rồi, hiển nhiên Lâm Ngưỡng cũng phải chịu trách nhiệm tham gia lựa chọn.
Nhân vật Mị Nương này tuy trên danh nghĩa là vai nữ số 3, nhưng bởi vì "Hiệp khách hành" là một bộ phim của đàn ông, cho nên đến phiên của vai nữ số 3, đất diễn cũng không nhiều lắm.
Nội dung chính của "Hiệp khách hành" là năm đó đệ nhất hiệp khách tuổi tác đã cao ở ẩn nhiều năm về sau, bỗng nhiên gặp biến cố, bất đắc dĩ phải tái nhập giang hồ, đao kiếm của người già nhưng câu chuyện không già, đại khái xem như mối nguy trung niên phiên bản cổ đại.
Nam chính Bành Phóng đã định là 50 tuổi do ngôi sao kỳ cự Thiên Vương Hà đảm nhận. Vai nam số 2 là Vũ Văn gần đây nhảy lên đỏ 18 tiểu thịt tươi, Vũ Văn Vi cướp lấy Thiên Thương thần công, truy tìm manh mối đã tìm được nơi đại hiệp Bành Phóng thoái ẩn nhiều năm, cuối cùng thuyết phục được ông ta, trở thành đệ tử thân cận của ông ta.
Mà Mị Nương này nghe tên liền hiểu được "Mị" là nữ nhân, cô ta là nữ đồ đệ phản diện của vai nam thứ 3, nghe theo mệnh lệnh đi quyến rũ Vũ Văn, cuối cùng lại thích hắn, cũng vì hắn mà chết trong tay sư phụ của chính mình.
Thử vai hai lượt, một lần là Mị Nương lần đầu gặp Vũ Văn, ý đồ quyến rũ đối phương, lần thứ hai là cuối cùng Mị Nương đã chết bỏ lại di ngôn.
Hai lần thử vai kia đối với Chương Nhiễm Nhiễm mà nói, độ khó vô cùng vô cùng khó.
Mặc dù cô ghi nhớ lời thoại, cốt truyện và tiền đề cũng nhớ rất rõ ràng, nhưng diễn qua mấy lần với cái gương, chính cô cũng cảm thấy xấu hổ.
Lữ Việt lúc trước đáp ứng để cho thêm Chương Nhiễm Nhiễm vào, cũng là nhìn thấy dáng dấp Chương Nhiễm Nhiễm rất đẹp, cùng với nhân vật dự tính này vô cùng phù hợp.
Triệu Vân Băng diễn xuất không tệ, nhưng tướng mạo hơi có khiếm khuyết, mặc dù thanh tú nhưng nói yêu nữ làm điên đảo chúng sinh lại có chút miễn cưỡng.
Bạch Thanh dáng dấp không tệ, diễn xuất khá, nhưng lại có chút bụ bẫm.
Còn có một Triệu Di Nhiên, dáng dấp gần với Chương Nhiễm Nhiễm, diễn xuất cũng không tệ, đáng tiếc lại là nhân vật mới tinh khiết, hầu như không có fans hâm mộ trụ cột, hơn nữa hơi thiếu kinh nghiệm.
Nói tóm lại, Chương Nhiễm Nhiễm cùng Liễu Trạch đều rất hiểu, cái nhân vật Mị Nương này, cô ngoại trừ mặt cùng dáng người bên ngoài thì hầu như không còn ưu thế nào khác.
Ách, nghiêm túc mà nhìn, đối với cô mà nói, tất cả nhân vật đều là như vậy.
Bộ phim điện ảnh này của Lữ Việt gọi là "Hiệp khách hành", là bộ phim của đàn ông, Lữ Việt làm một bộ phim này chính là để cho Lâm Ngưỡng lấy được thưởng "Dạ Tập", cho nên độ mong đợi rất lớn, mặc dù tuổi tác không phù hợp, nên Lâm Ngưỡng không tham gia diễn xuất, nhưng lại là giám chế.
Như vậy, anh ta xuất hiện ở chỗ này, dường như cũng không có gì kỳ quái.
Hai chân Chương Nhiễm Nhiễm mềm nhũn, chỉ thiếu mỗi quỳ xuống dập đầu với Lâm Ngưỡng, Tiểu Tình đi theo sau lưng Chương Nhiễm Nhiễm cũng trợn mắt há mồm mà dừng bước.
Lâm Ngưỡng nhẹ nhàng nhìn Tiểu Tình một cái.
Người biết diễn xuất thường sẽ có đôi mắt đẹp và ánh mắt linh động, Lâm Ngưỡng chính là như vậy.
Thị lực của anh ta thật tốt, con ngươi trong trẻo, trắng đen rõ ràng, mặc dù không nói lời nào, tất cả cảm xúc đều có thể biểu đạt xuyên thấu qua đôi mắt.
Tiểu Tình nhìn đôi mắt lấp lánh nước này mà nuốt nước bọt một cái, nhưng lại rất nhanh cảm nhận được ám chỉ ở trong đó.
Cô ta vỗ vỗ bả vai Chương Nhiễm Nhiễm nói: "Nhiễm Nhiễm, tôi đi lên lầu chờ cô".
Nói xong chạy nhanh như một cơn gió.
Chương Nhiễm Nhiễm không thể tin được mà nhìn trợ lý của mình chạy như vậy, thật sâu cảm nhận được cái gì gọi là thượng bất chính, hạ tắc loạn*, cô là một nghệ sĩ chuyện gì cũng đều làm không tốt, thế cho nên trợ lý cũng giống như vậy.
*thượng bất chính hạ tắc loạn: ở trên không ngay thẳng thì ở dưới tất sẽ loạn.
Chương Nhiễm Nhiễm một lần nữa cứng ngắc mà nhìn về phía Lâm Ngưỡng.
Chương Nhiễm Nhiễm gần đây hiểu được bản thân khi đứng gần với phần lớn minh tinh, có thể so với trên màn ảnh đẹp trai hơn, nhưng cô không ngờ tới bản thân Lâm Ngưỡng so với trong màn ảnh còn đẹp trai hơn nhiều như vậy. Anh so với cô cao gần một cái đầu, dáng người thon dài, bảo dưỡng thỏa đáng, thoạt nhìn cùng những tiểu thịt tươi 20 tuổi không khác nhau lắm, khí chất lại càng thêm trầm ổn.
Lâm Ngưỡng không có thúc giục cô, chỉ là nhìn cô, vẻ mặt lạnh nhạt, dường như không phải muốn tới khởi binh vấn tội.
Chương Nhiễm Nhiễm yên lặng nhìn anh ba giây, chợt cúi đầu 90 độ một cái thật mạnh: "Thực xin lỗi, thực sự rất xin lỗi!"
Lâm Ngưỡng không lên tiếng, Chương Nhiễm Nhiễm không xác định được ý tứ của anh, cũng không dám ngẩng đầu lên, đầu cũng sắp xung huyết mới nghe thấy anh ta chậm rì rì nói: "Cô đang đợi tôi nói bình thân sao?"
Chương Nhiễm Nhiễm đứng dậy, mặt đỏ lên: "Thực xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, tôi...".
"Thật ra cô chưa làm bất cứ cái gì". Lâm Ngưỡng bỗng nhiên nói: "Với tư cách là một fans hâm mộ của tôi, mua cùng một chiếc nhẫn với tôi, đến buổi hòa nhạc của tôi, nghe nhạc rơi lệ lại rất hợp lý nhưng..."
Cho tới bây giờ không muốn ngụy biện cho hành vi của mình, Chương Nhiễm Nhiễm sợ ngây người: "À? Ách... Giống như..."
Thật giống như rất có đạo lý!
Chương Nhiễm Nhiễm chần chừ nhìn Lâm Ngưỡng, cảm thấy dung lượng não của mình có chút không đủ dùng, đây là Lâm Ngưỡng đang giúp mình chối bỏ trách nhiệm sao?
Sau đó cô nghe thấy Lâm Ngưỡng có chút tiếc nuối nói: "Đáng tiếc, cô lại có ý đồ bất chính".
Qủa thực Chương Nhiễm Nhiễm có ý đồ bất chính lại đỏ mặt, cô hít sâu một hơi: "Đúng vậy. Tôi xác thực là có ý đồ bất chính. Chiếc nhẫn là tôi cố ý chọn cùng kiểu, khóc cũng là cố ý đấy, muốn cho mọi người hiểu nhầm. Nếu như hôm nay fans hâm mộ Weibo của tôi không tăng lên trăm vạn, có lẽ phải đi làm việc mà chính mình không muốn làm, cho nên chỉ có thể dính líu lấy anh. Tôi biết rõ kéo anh xuống nước rất vô sỉ, chờ một lát fans hâm mộ Weibo của tôi hơn trăm vạn, tôi liền post lên Weibo làm sáng tỏ mọi việc. Lâm tiên sinh, anh muốn công khai trách cứ tôi thế nào cũng đều được, tôi cũng sẽ tuyệt đối không vì bản thân mà cãi lại, tất cả hậu quả đều do tôi gánh chịu hết."
Chương Nhiễm Nhiễm một hơi nói một đoạn lớn, Lâm Ngưỡng yên tĩnh mà nghe xong: "Thứ sáu tuần này cô có thông báo không?"
Chương Nhiễm Nhiễm hoàn toàn mờ mịt: "Không có".
"Rất tốt." Lâm Ngưỡng gật đầu, lại nhìn đồng hồ: "Cô là tới thử vai Mị Nương à, Lữ Việt đã đến rồi."
Mị Nương chính là tên của vai nữ số 3.
Chương Nhiễm Nhiễm thật thà gật đầu một cái, mặc dù chưa hiểu tình trạng, nhưng vẫn là đi theo sau lưng Lâm Ngưỡng lên cầu thang, sau một lúc lâu, cô chợt dừng bước: "Lâm tiên sinh, anh đi trước đi, chúng ta nếu cùng xuất hiện, người khác sẽ hiểu lầm."
Lâm Ngưỡng quay đầu lại nhìn cô: "Vừa vặn cùng đến cũng không tính là kỳ lạ, vậy sẽ không để cho mọi người hiểu lầm."
Trước mắt cái tình huống này rất không bình thường, tên đầu sỏ gây nên là Chương Nhiễm Nhiễm không phản bác được gì.
Lâm Ngưỡng hơi nghiêng người: "Cô đi trước đi. Thời gian không còn nhiều."
Chương Nhiễm Nhiễm đỏ mặt nói tiếng cám ơn, vội vàng chạy lên, bởi vì thực sự quá bối rối, còn bị vấp cầu thang một cái nhẹ, nếu như không phải cô nắm chặt lan can, chỉ sợ ở trước mặt Lâm Ngưỡng ngã một cái.
Địa điểm phỏng vấn là phòng họp ở tầng này, bên cạnh còn có một gian phòng để cho diễn viên có thể nghỉ ngơi.
Hiện tại buổi phỏng vấn còn chưa chính thức bắt đầu, ngoại trừ đạo diễn và phó đạo diễn, những người quan trọng đều ở trong phòng, buổi sáng vào thời gian này đều là đến thử vai Mị Nương, về sau tuyển chọn sơ bộ một lần nữa, tăng thêm Chương Nhiễm Nhiễm, còn có bốn nữ diễn viên.
Chương Nhiễm Nhiễm một mình tiến vào phòng, lập tức cảm nhận được tầm mắt của ba người khác.
Trong đó ánh mắt của Triệu Vân Băng là nóng nhất.
Cũng may Triệu Vân Băng rất nhanh dịch chuyển ánh mắt, giống như không để ý cúi đầu nhìn chằm chằm vào kịch bản thử vai, trợ lý Tiểu Nhu của cô ta cũng cúi đầu xuống, tiếp tục giúp cô ta chải tóc.
Ngoài ra hai nữ diễn viên kia có một người tên là Bạch Thanh, trước kia cùng Chương Nhiễm Nhiễm đóng một quảng cáo về nước tương, cũng tính là có quen biết, Bạch Thanh nhìn thấy cô, hào hứng bừng bừng đi sát tới: "Nhiễm Nhiễm, cô bây giờ là đại hồng nhân rồi! Sức nóng tìm kiếm đến bây giờ còn chưa có xuống đây này."
Chương Nhiễm Nhiễm có chút xấu hổ cười cười: "Hiểu lầm, một cuộc hiểu lầm."
Cô chỉ muốn qua loa lấy lệ mà thôi, không biết làm sao tiếp nhận phỏng vấn, cô hoàn toàn không hiểu cái gì gọi là chân chính qua loa mà chống đỡ.
Bạch Thanh quả nhiên càng dũng cảm: "Hiểu lầm? Cho nên cô cùng thầy Lâm... Không phải là một đôi?"
Chương Nhiễm Nhiễm đối với loại tra hỏi này hết sức bế tắc, cũng may Tiểu Tình rốt cuộc cũng cầm phấn đến trước giải vậy: "Xin lỗi, Bạch tiểu thư, Nhiễm Nhiễm muốn trang điểm lại một chút."
Bạch Thanh lui ra một chút, nhưng như cũ không đạt được không buông tha: "Nhiễm Nhiễm, cuối cùng cô và thầy Lâm xảy ra chuyện gì à?
Bên trong phòng những nữ minh tinh khác cùng trợ lý hiển nhiên cũng rất quan tâm câu trả lời của cô.
Chương Nhiễm Nhiễm ăn nói vụng về trả lời: "Tóm lại, là một cuộc hiểu lầm".
Bạch Thanh đã hiểu, cười tủm tỉm mà quay trở lại: "Cũng đúng vậy, chưa nghe nói qua cô biết thầy Lâm bao giờ."
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên ba cái, Tiểu Nhu nói: "Chắc là bắt đầu thử vai rồi."
Cô ta đi ra mở cửa, nhưng lại nhìn thấy đối tượng mà mọi người vừa bàn tán đến đang đứng ở ngoài cửa.
Các cô đương nhiên đều hiểu được Lâm Ngưỡng là giám chế, nhưng không ngờ đến Lâm Ngưỡng sẽ đến xem thử vai, lại còn tự mình đến gõ cửa nữa chứ.
Lâm Ngưỡng nhàn nhã mà quét mắt một vòng quanh phòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Chương Nhiễm Nhiễm, bước một sải chân dài, đi đến bên người cô, bàn tay mở ra, bên trong là một cái hoa tai.
Chương Nhiễm Nhiễm nhìn chằm bàn tay cùng ngón tay thon dài trắng nón của anh, trong nhất thời có chút say mê.
"Hoa tai của cô vừa mới rơi mất." Lâm Ngưỡng thấy cô không nhúc nhích, mở miệng nhắc nhở.
Chương Nhiễm Nhiễm rốt cục cũng ý thức được cái này là hoa tai của mình, cô đưa tay sờ một cái, phát hiện tai trái chẳng biết từ lúc nào đã trống trơn, đành phải cầm lấy cái hoa tai, lại đứng lên: "Cảm, cảm ơn..."
"Thử vai cố gắng lên".
Lâm Ngưỡng để lại những lời này liền đi, còn vô cùng quý ông mà nhẹ nhàng cài cửa lại.
Một phòng im lặng.
Cuối cùng vẫn là Bạch Thanh đánh vỡ không khí yên tĩnh quỷ dị này: "Nhiễm Nhiễm, cô làm người không thật thà chút nào, sao lại nói dối với chúng tôi như thế..."
Đến cũng đã đến rồi, hiển nhiên Lâm Ngưỡng cũng phải chịu trách nhiệm tham gia lựa chọn.
Nhân vật Mị Nương này tuy trên danh nghĩa là vai nữ số 3, nhưng bởi vì "Hiệp khách hành" là một bộ phim của đàn ông, cho nên đến phiên của vai nữ số 3, đất diễn cũng không nhiều lắm.
Nội dung chính của "Hiệp khách hành" là năm đó đệ nhất hiệp khách tuổi tác đã cao ở ẩn nhiều năm về sau, bỗng nhiên gặp biến cố, bất đắc dĩ phải tái nhập giang hồ, đao kiếm của người già nhưng câu chuyện không già, đại khái xem như mối nguy trung niên phiên bản cổ đại.
Nam chính Bành Phóng đã định là 50 tuổi do ngôi sao kỳ cự Thiên Vương Hà đảm nhận. Vai nam số 2 là Vũ Văn gần đây nhảy lên đỏ 18 tiểu thịt tươi, Vũ Văn Vi cướp lấy Thiên Thương thần công, truy tìm manh mối đã tìm được nơi đại hiệp Bành Phóng thoái ẩn nhiều năm, cuối cùng thuyết phục được ông ta, trở thành đệ tử thân cận của ông ta.
Mà Mị Nương này nghe tên liền hiểu được "Mị" là nữ nhân, cô ta là nữ đồ đệ phản diện của vai nam thứ 3, nghe theo mệnh lệnh đi quyến rũ Vũ Văn, cuối cùng lại thích hắn, cũng vì hắn mà chết trong tay sư phụ của chính mình.
Thử vai hai lượt, một lần là Mị Nương lần đầu gặp Vũ Văn, ý đồ quyến rũ đối phương, lần thứ hai là cuối cùng Mị Nương đã chết bỏ lại di ngôn.
Hai lần thử vai kia đối với Chương Nhiễm Nhiễm mà nói, độ khó vô cùng vô cùng khó.
Mặc dù cô ghi nhớ lời thoại, cốt truyện và tiền đề cũng nhớ rất rõ ràng, nhưng diễn qua mấy lần với cái gương, chính cô cũng cảm thấy xấu hổ.
Lữ Việt lúc trước đáp ứng để cho thêm Chương Nhiễm Nhiễm vào, cũng là nhìn thấy dáng dấp Chương Nhiễm Nhiễm rất đẹp, cùng với nhân vật dự tính này vô cùng phù hợp.
Triệu Vân Băng diễn xuất không tệ, nhưng tướng mạo hơi có khiếm khuyết, mặc dù thanh tú nhưng nói yêu nữ làm điên đảo chúng sinh lại có chút miễn cưỡng.
Bạch Thanh dáng dấp không tệ, diễn xuất khá, nhưng lại có chút bụ bẫm.
Còn có một Triệu Di Nhiên, dáng dấp gần với Chương Nhiễm Nhiễm, diễn xuất cũng không tệ, đáng tiếc lại là nhân vật mới tinh khiết, hầu như không có fans hâm mộ trụ cột, hơn nữa hơi thiếu kinh nghiệm.
Nói tóm lại, Chương Nhiễm Nhiễm cùng Liễu Trạch đều rất hiểu, cái nhân vật Mị Nương này, cô ngoại trừ mặt cùng dáng người bên ngoài thì hầu như không còn ưu thế nào khác.
Ách, nghiêm túc mà nhìn, đối với cô mà nói, tất cả nhân vật đều là như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook