“Bệ Hạ nhất định phải tin tưởng chúng thần, bạch liên biểu là kẻ có tâm cơ, chúng thần sẽ không tin lời của cô ta!”

“Nhan sắc chính là chính nghĩa, thần tin vào khuôn mặt của Bệ Hạ, càng tin tưởng vào con người của Bệ Hạ!”

Các fan kêu gào trước phát sóng trực tiếp, tuy không phải Hoàng Phủ Tử Y phát, các fan đón xem không nhiều, nhưng phản ứng của các fan này, cũng đã đại diện suy nghĩ của đa số các fan hâm mộ.

Hình tượng công chúng của Hoàng Phủ Tử Y, từ trước đến nay đều không phải thuộc dạng nhu nhược lương thiện, thuần khiết ngay thẳng, cho nên niềm yêu thích của fan đối với cô, cũng không phải là lòng thương tiếc và thương xót, mà là sùng bái và chạy theo, cô lạnh lùng, ngạo khí, vừa chính vừa tà, đa tài đa nghệ, nhan sắc nghịch thiên, hào hoa phong nhã, ở trong lòng của fan, cô cũng giống như cách xưng hô của fan đối với cô vậy, tồn tại như một vị hoàng đế, họ cam tâm tình nguyện thần phục dưới trướng của Hoàng Phủ Tử Y, tuy cảm giác này chỉ mới bắt đầu nảy nở, nhưng vô số ngày của tương lai sau này, sẽ có càng nhiều người, nhận thức tình cảm này một cách sâu sắc hơn!

Cho nên, tình yêu của các fan hâm mộ này đối với Hoàng Phủ Tử Y, từ trước đến nay cũng không phải vì cô là một người chính trực thiện lương, sự sùng bái và đuổi theo của họ, là thần tử thần phục đế vương, dùng cách nói cổ xưa để nói chính là trung thành, thậm chí là ngu trung, dùng cách nói hiện đại chính là não tàn, nếu như vì Vân Phiêu Phiêu không có căn cứ gì bôi nhọ mà bỏ yêu cô, vậy thì quá có lỗi với hàm ý của ngu trung và não tàn rồi.

“Chị, mấy người, mấy người lấy nhiều khi ít, không phân biệt đúng sai, mấy người đợi đó, tôi nhất định sẽ khiến cho chị ta lộ ra bộ mặt thật!” Vân Phiêu Phiêu không thể lấy ra chứng cứ có thể hủy đi Hoàng Phủ Tử Y, cũng không chịu nổi sự chỉ trích của mọi người xung quanh, sau khi chửi rủa, chỉ có thể rời khỏi bằng cách trốn chui trốn lủi, trong lúc cô ta rời đi, suýt chút nữa bị trẹo chân, mọi người xung quanh không kiêng dè mà cười lên, khiến Vân Phiêu Phiêu càng lộ vẻ thảm hại.

Khi nhìn thấy cảnh đó, Hoàng Phủ Tử Y chợt có ảo tưởng hình như mình chính là kẻ xấu xa ăn hiếp một người tốt, vả lại bên cạnh còn có một đám tiểu lâu la gây rối, khí thế vô cùng ác bá.

Khi Hoàng Phủ Tử Y rời khỏi quán cà phê, cũng có rất nhiều tiểu lâu la, ồ, không đúng, nên nói là rất nhiều fan hâm mộ cung tiễn rời khỏi, cảnh đó khá là thú vị, đúng lúc được một phóng viên chạy tới quay lại, sau đó không trễ nải phút nào mà tải lên mạng.

Lúc này những tin tức liên quan đến Hoàng Phủ Tử Y phẫn nộ cải nhau với bạch liên biểu ở quán cà phê đã được lan truyền nhanh chóng, các hình ảnh, đoạn ghi âm hay video có liên quan đều được tải lên, thân phận cô nhi của Hoàng Phủ Tử Y, cũng được xem là giương ra trước mặt công chúng một cách triệt để, dưới weibo của Hoàng Phủ Tử Y, cũng nhận được lòng bày tỏ trung thành của mấy triệu fan hâm mộ, khung cảnh hùng vĩ đó, có thể được xưng là một đại kỳ tích trên mạng xã hội.

“Bệ Hạ ở trên cao, thần nguyện đuổi theo Bệ Hạ một vạn năm, lòng trung thành không đổi, Nhật Nguyệt chứng giám!” 

“Cho dù Bệ Hạ là cô nhi, cũng là anh hùng của giới cô nhi, tinh thần nỗ lực phấn đấu của Bệ Hạ rất đáng cho chúng thần kính phục, để tất cả bạch liên biểu đều cút đi!”

“Mọi nghi ngờ đều là sự sỉ nhục đối với chúng thần, xin Bệ Hạ minh giám, trong lòng chúng thần chỉ có một mình Bệ Hạ!”

“Chỉ cần Tiểu Cửu Cửu còn, Bệ Hạ mãi mãi vẫn là Bệ Hạ, xin mấy đứa tâm cơ kia đừng có vu oan Bệ Hạ của chúng thần!”

“Bảo Hoàng Đảng đã tập hợp xong, chờ đợi triệu hoán của Bệ Hạ bất cứ lúc nào!” Fan hâm mộ của Hoàng Phủ Tử Y, đúng là một đám diễn viên, không ai thua kém ai.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương