Anh Hàng Xóm Biến Thái
-
Chương 6
Cô thực sự muốn hét lên cho cả trường nghe thấy. Cứu với! huhu. Cái đầu anh ta sinh ra chỉ để ăn suốt ngày thôi à.
" Tên biến thái nhà anh, đây là trường học, không phải Lầu Ngưng Bích "
Anh không nói gì, một lực đặt cô nằm sấp xuống bàn. Cô hốt hoảng, má ửng đỏ. Chiếc váy đồng phục ngắn tũn bị anh kéo hết lên lộ ra cặp mông trắng nõn.
" Anh...anh muốn gì? "
" Muốn em được không? "
Cô đến chết với tên này mà. Lời dơ bẩn thế nào anh ta cũng có thể phun ra được. Cô tự hỏi cái máu dê già của anh là bẩm sinh sao?
" Ưmm...ann... "
Cô cắn chặt môi, cả người run lên bần bật. Hai tay quyện thành đấm. Anh cắn mạnh vào một bên mông của cô làm nó in rõ vết răng. Tay láo toét lượn lờ trên thân thể cô rồi dừng lại ở núm hoa bé nhỏ. Vận động nhào nặn liên hồi. Cô bất giác quát lên vì đau đớn
" Anh...là cẩu hả? "
" Tôi đang cố kìm nén cơn thèm khát em. Ngoan ngoãn im miêng đi không đừng trách tôi tại sao ăn em ngay tại đây "
Cái gì? Cô không nghe nhầm đấy chứ? Loại người khao khát dục vọng như anh cũng biết suy nghĩ sao? Cũng biết kìm nén rồi à? Không tin. Cô trợn mắt, cao giọng.
" Đừng tỏ vẻ thanh cao trước mặt...ưmmm "
Lần nào cũng thế, không kịp nói đã gặp rào cản rồi. Anh đặt cô ngồi lên bàn, tách hai chân sang hai bên. Miệng lưỡi liếm láp tỉ mỉ, nhưng lần này cô có cảm nhận khác, anh không hung bạo như những lần trước mà hoàn toàn cưng nựng đôi môi cô. Hành động nhẹ nhàng của anh đang làm cô tăng thêm phần khoái cảm. Không đẩy anh ra nữa mà hai tay tóm cổ áo anh về phía cô. Hôn môi kéo dài đến gần 2 phút, đến lúc cô như nghẹt thở mới cắn nhẹ vào môi anh ra hiệu dừng lại.
Nhưng với tính cách anh dễ bỏ cuộc thế sao? Tay to lớn anh bao cả thân dưới cô. Lọ mọ mãi như tìm kiếm vật gì đó mà không thấy. Môi màu bạc không ngừng cắn mút cổ cô. Khoái cảm trào dâng, cô chẳng còn nói được gì, không kêu ca chửi rủa mà thay vào đó là chống tay hưởng thụ. Bất giác bàn tay hư hỏng của anh trúng âm đ*o ẩm ướt, nói với cô
" Tiểu yêu tinh, con bưỡm xinh của em thật dễ dụ. Nhìn xem, ướt hết cả rồi "
Hắn trêu cô à? Tốt lắm, cô miệng không kiêng kị cất tiếng hát
" Chim trong quầm chim bay ra, chim tung cánh xé tan quần què "
Mặt anh cứng đờ như bức tượng sáp, cô thực sự, thực sự rất biến thái, tài lẻ thì không có gì ngoài câu dẫn đàn ông.
/ Reng! Reng! Reng /
Anh đang chuẩn bị tư thế để phóng tên lửa thì chuông lớp học vang lên phá hỏng hết tất cả. Mặt anh co rúm, chở nên đen xì
" Mẹ kiếp "
Anh quát một câu rõ to làm cô giật bắn mình. Vừa rồi cũng đang hưởng thụ, cô cũng cảm thấy khá mất hứng. Lưu luyến chia tay hạ thệ anh...
__ Còn __
" Tên biến thái nhà anh, đây là trường học, không phải Lầu Ngưng Bích "
Anh không nói gì, một lực đặt cô nằm sấp xuống bàn. Cô hốt hoảng, má ửng đỏ. Chiếc váy đồng phục ngắn tũn bị anh kéo hết lên lộ ra cặp mông trắng nõn.
" Anh...anh muốn gì? "
" Muốn em được không? "
Cô đến chết với tên này mà. Lời dơ bẩn thế nào anh ta cũng có thể phun ra được. Cô tự hỏi cái máu dê già của anh là bẩm sinh sao?
" Ưmm...ann... "
Cô cắn chặt môi, cả người run lên bần bật. Hai tay quyện thành đấm. Anh cắn mạnh vào một bên mông của cô làm nó in rõ vết răng. Tay láo toét lượn lờ trên thân thể cô rồi dừng lại ở núm hoa bé nhỏ. Vận động nhào nặn liên hồi. Cô bất giác quát lên vì đau đớn
" Anh...là cẩu hả? "
" Tôi đang cố kìm nén cơn thèm khát em. Ngoan ngoãn im miêng đi không đừng trách tôi tại sao ăn em ngay tại đây "
Cái gì? Cô không nghe nhầm đấy chứ? Loại người khao khát dục vọng như anh cũng biết suy nghĩ sao? Cũng biết kìm nén rồi à? Không tin. Cô trợn mắt, cao giọng.
" Đừng tỏ vẻ thanh cao trước mặt...ưmmm "
Lần nào cũng thế, không kịp nói đã gặp rào cản rồi. Anh đặt cô ngồi lên bàn, tách hai chân sang hai bên. Miệng lưỡi liếm láp tỉ mỉ, nhưng lần này cô có cảm nhận khác, anh không hung bạo như những lần trước mà hoàn toàn cưng nựng đôi môi cô. Hành động nhẹ nhàng của anh đang làm cô tăng thêm phần khoái cảm. Không đẩy anh ra nữa mà hai tay tóm cổ áo anh về phía cô. Hôn môi kéo dài đến gần 2 phút, đến lúc cô như nghẹt thở mới cắn nhẹ vào môi anh ra hiệu dừng lại.
Nhưng với tính cách anh dễ bỏ cuộc thế sao? Tay to lớn anh bao cả thân dưới cô. Lọ mọ mãi như tìm kiếm vật gì đó mà không thấy. Môi màu bạc không ngừng cắn mút cổ cô. Khoái cảm trào dâng, cô chẳng còn nói được gì, không kêu ca chửi rủa mà thay vào đó là chống tay hưởng thụ. Bất giác bàn tay hư hỏng của anh trúng âm đ*o ẩm ướt, nói với cô
" Tiểu yêu tinh, con bưỡm xinh của em thật dễ dụ. Nhìn xem, ướt hết cả rồi "
Hắn trêu cô à? Tốt lắm, cô miệng không kiêng kị cất tiếng hát
" Chim trong quầm chim bay ra, chim tung cánh xé tan quần què "
Mặt anh cứng đờ như bức tượng sáp, cô thực sự, thực sự rất biến thái, tài lẻ thì không có gì ngoài câu dẫn đàn ông.
/ Reng! Reng! Reng /
Anh đang chuẩn bị tư thế để phóng tên lửa thì chuông lớp học vang lên phá hỏng hết tất cả. Mặt anh co rúm, chở nên đen xì
" Mẹ kiếp "
Anh quát một câu rõ to làm cô giật bắn mình. Vừa rồi cũng đang hưởng thụ, cô cũng cảm thấy khá mất hứng. Lưu luyến chia tay hạ thệ anh...
__ Còn __
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook