Anh Hàng Xóm Biến Thái
-
Chương 11
Xe dừng trước một quán ăn lộng lẫy, từ ngoài vào trong lát vàng óng ánh. Tòa nhà này phải cao đến 40 tầng, cô cứ ngước lên mãi mà chẳng thấy đỉnh. Cầu thang lên tầng trên cao vút tưởng như vô tận. Quả thực lần đầu tiên cô đến quán thịt nướng xa hoa thế. View đẹp mãn nhãn chụp ảnh up lên mạng QQ thì còn gì bằng. Cô ngoái đầu ra đằng sau, cặp tình nhân nào đó vẫn bá vai ôm cổ.
" Này anh, chụp cho tôi một tấm đi, nhớ là phải thấy hết khung cảnh của quán nhé "
Cô nói hồn nhiên rồi dúi chiếc điện thoại vào tay anh. Bỗng Tiểu Thùy lên tiếng
" Hay để chị chụp giúp em nhé. "
Cô hơi ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu. Dù sao nhìn cô Tiểu Thùy này cũng xinh xắn chắc chụp ảnh nhiều, tạm tin tưởng
" Tách, Tách... "
" Xong rồi. Đủ mọi khoảnh khắc, từ từ chọn nhé " Tiểu Thùy trả máy lại cho cô õng ẹo khoác tay anh vào trong.
Cô hớn hở, mở album ra xem. Nhiều ảnh quá sắp full bà bộ nhớ rồi nhưng ôi mẹ ơi, chị có năng khiếu chụp ảnh quá. Cô khóc không ra nước mắt. Quả là thấy hết khung cảnh nhưng còn cô thì sao? Ảnh thì có mỗi cái đầu ló ra, ảnh thì thấy mỗi mông. Biết ngay cô ả này chơi cô mà. Ôm hận đi vào trong, thù này không trả chết không nhắm mắt.
Quán rất đông nhưng sắp xếp rất quy củ nên dễ dàng tìm thấy nhau. Cô ngồi xuống ghế đối diện đôi cẩu nam nữ. Thấy cô hậm hực anh liếc rồi cười tủm. Xong cô cũng chẳng để ý tại mùi thơm quá, xông thẳng lên mũi lấn át tâm trí cô, phải ăn trước đã đói lắm rồi. Một lát sau căng cả bụng rồi mà cô Tiểu Thùy kia còn gói thịt cho cô
" Em ăn đi, ăn nhiều vào " Eo, giọng cô ả ngọt như mật ý, chả trách ai kia say mê đắm đuối.
" Thôi, chị cuốn thì ăn đi. Bụng tôi mà nhét thêm nữa chắc bom nguyên tử nổ còn thua xa " Cô xoa bụng, mặt thỏa mãn no nê.
" Em phụ công chị sao -.- "
Thôi, thôi được rồi. Nhìn cái mặt hờn hờn đã thấy ghét. Ăn luôn cho rồi.
" Ọeee...Ị o ái ì ào à ay ế...Ỏng ả ưỡi ôi ồi uu ( Chị cho cái gì vào mà cay thế...Hỏng cả lưỡi tôi rồi huhu) "
Cô họ khụ khụ, nước mắt nước mũi không kiềm được mà chảy siết. Cô nào đâu ăn được mù tạt, giờ chị ta sịt đầy mù tạt vào miếng thịt của cô. Được lắm, chơi thù đôi à?
Cô ngồi canh ả Tiểu Thùy vào nhà vệ sinh. Nhân cơ hội đổ cả lọ nước mắm vào cốc rượu của cô ta. Không quên đe dọa anh
" Biến thái, anh mà hớt lẻo với cô ta một câu nhá, tôi...tôi thề "
" Em thề cái gì? "
" Tôi thề treo cổ anh lên cột điện "
" Làm nổi không? " Anh cười tà, mặt hiện lên vẻ giễu cợt
" Giời ạ, thế anh có giúp tôi không chứ tôi cay cú lắm rồi đây này "
" Em bị chập à. Có thằng nào giả ngơ cho con khác hãm hại người yêu mình không? "
" Xì...không làm thì thôi còn giảng đạo lí với tôi " Cô lè lưỡi
" Tôi giúp em, nhưng có điều kiện "
" Oke oke...chỉ cần anh giúp tôi phi vụ lần này, anh nói gì cũng nghe bảo gì cũng làm "
Một lát sau Tiểu Thùy ra, cười với anh tươi rói như ánh mặt trời mùa hạ. Thôi cười nốt đi, ánh mặt trời cũng sắp tàn rồi hehe. Cô cười thầm trong lòng. Nguyền rủa cô ta uống hết ly rượu. Cuối cùng cô ả cũng nhấp môi
" Phụt.... " Tiểu Thùy phun rượu ra. Nhăn mặt vì mùi vị khác thường. Vừa khắm vừa mặn. Cô ả bị chơi một vố đau mà hai người kia bò lăn bò toài ra đất.
" Hahaha " Cả cô và anh ôm bụng cười vật vã. Anh không ngờ cô nhóc lại thâm độc đến thế.
" Tiểu bảo bối... haha... em ổn không? chúng ta về được rồi chứ?
Mặt cô ả méo xẹo nhưng vẫn giữ hình tượng thanh cao
Anh đưa Tiểu Thùy về. Anh và cô đến khu trung cư cũng tầm 9 rưỡi. Dưới ánh đèn vàng mờ ảo. Hai bóng đen cao thấp đứng đối diện nhau
" Cảm ơn anh vì bữa ăn hôm nay và đã giúp mưu kế bẩn thỉu của tôi. Anh ngủ sớm đi nhé. Tôi về đây " Cô đưa tay vẫy chào, môi hé nở nụ cười tươi. Lần đầu đích thị là lần đầu cô cười với anh như vậy. Máu khát khao trong anh lại trỗi dậy vươn tay ôm sát eo cô từ phía sau, cằm đặt lên vai cô.
" Em quên mình đã nói gì à? " Anh vừa nói, hơi ấm phà vào tai cô tạo cảm giác ấm áp nhưng cũng hơi buồn.
" Há, tôi có nói gì đâu "
Mày anh bất giác nheo lại, ôm cô càng chặt hơn
" Tôi giúp em rồi giờ em phải trả ơn chứ? "
Cô chợt nhớ ra, câu nói cách đây chưa đầy 30 phút mà cô đã chẳng bận tâm rồi
" Anh ra điều kiện đi "
Anh xoay người cô về phía trước, chân mày cũng thả lỏng
" Đêm nay, ở lại đây với tôi " Nói rồi anh bế thẳng cô vào nhà
" Này anh, chụp cho tôi một tấm đi, nhớ là phải thấy hết khung cảnh của quán nhé "
Cô nói hồn nhiên rồi dúi chiếc điện thoại vào tay anh. Bỗng Tiểu Thùy lên tiếng
" Hay để chị chụp giúp em nhé. "
Cô hơi ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu. Dù sao nhìn cô Tiểu Thùy này cũng xinh xắn chắc chụp ảnh nhiều, tạm tin tưởng
" Tách, Tách... "
" Xong rồi. Đủ mọi khoảnh khắc, từ từ chọn nhé " Tiểu Thùy trả máy lại cho cô õng ẹo khoác tay anh vào trong.
Cô hớn hở, mở album ra xem. Nhiều ảnh quá sắp full bà bộ nhớ rồi nhưng ôi mẹ ơi, chị có năng khiếu chụp ảnh quá. Cô khóc không ra nước mắt. Quả là thấy hết khung cảnh nhưng còn cô thì sao? Ảnh thì có mỗi cái đầu ló ra, ảnh thì thấy mỗi mông. Biết ngay cô ả này chơi cô mà. Ôm hận đi vào trong, thù này không trả chết không nhắm mắt.
Quán rất đông nhưng sắp xếp rất quy củ nên dễ dàng tìm thấy nhau. Cô ngồi xuống ghế đối diện đôi cẩu nam nữ. Thấy cô hậm hực anh liếc rồi cười tủm. Xong cô cũng chẳng để ý tại mùi thơm quá, xông thẳng lên mũi lấn át tâm trí cô, phải ăn trước đã đói lắm rồi. Một lát sau căng cả bụng rồi mà cô Tiểu Thùy kia còn gói thịt cho cô
" Em ăn đi, ăn nhiều vào " Eo, giọng cô ả ngọt như mật ý, chả trách ai kia say mê đắm đuối.
" Thôi, chị cuốn thì ăn đi. Bụng tôi mà nhét thêm nữa chắc bom nguyên tử nổ còn thua xa " Cô xoa bụng, mặt thỏa mãn no nê.
" Em phụ công chị sao -.- "
Thôi, thôi được rồi. Nhìn cái mặt hờn hờn đã thấy ghét. Ăn luôn cho rồi.
" Ọeee...Ị o ái ì ào à ay ế...Ỏng ả ưỡi ôi ồi uu ( Chị cho cái gì vào mà cay thế...Hỏng cả lưỡi tôi rồi huhu) "
Cô họ khụ khụ, nước mắt nước mũi không kiềm được mà chảy siết. Cô nào đâu ăn được mù tạt, giờ chị ta sịt đầy mù tạt vào miếng thịt của cô. Được lắm, chơi thù đôi à?
Cô ngồi canh ả Tiểu Thùy vào nhà vệ sinh. Nhân cơ hội đổ cả lọ nước mắm vào cốc rượu của cô ta. Không quên đe dọa anh
" Biến thái, anh mà hớt lẻo với cô ta một câu nhá, tôi...tôi thề "
" Em thề cái gì? "
" Tôi thề treo cổ anh lên cột điện "
" Làm nổi không? " Anh cười tà, mặt hiện lên vẻ giễu cợt
" Giời ạ, thế anh có giúp tôi không chứ tôi cay cú lắm rồi đây này "
" Em bị chập à. Có thằng nào giả ngơ cho con khác hãm hại người yêu mình không? "
" Xì...không làm thì thôi còn giảng đạo lí với tôi " Cô lè lưỡi
" Tôi giúp em, nhưng có điều kiện "
" Oke oke...chỉ cần anh giúp tôi phi vụ lần này, anh nói gì cũng nghe bảo gì cũng làm "
Một lát sau Tiểu Thùy ra, cười với anh tươi rói như ánh mặt trời mùa hạ. Thôi cười nốt đi, ánh mặt trời cũng sắp tàn rồi hehe. Cô cười thầm trong lòng. Nguyền rủa cô ta uống hết ly rượu. Cuối cùng cô ả cũng nhấp môi
" Phụt.... " Tiểu Thùy phun rượu ra. Nhăn mặt vì mùi vị khác thường. Vừa khắm vừa mặn. Cô ả bị chơi một vố đau mà hai người kia bò lăn bò toài ra đất.
" Hahaha " Cả cô và anh ôm bụng cười vật vã. Anh không ngờ cô nhóc lại thâm độc đến thế.
" Tiểu bảo bối... haha... em ổn không? chúng ta về được rồi chứ?
Mặt cô ả méo xẹo nhưng vẫn giữ hình tượng thanh cao
Anh đưa Tiểu Thùy về. Anh và cô đến khu trung cư cũng tầm 9 rưỡi. Dưới ánh đèn vàng mờ ảo. Hai bóng đen cao thấp đứng đối diện nhau
" Cảm ơn anh vì bữa ăn hôm nay và đã giúp mưu kế bẩn thỉu của tôi. Anh ngủ sớm đi nhé. Tôi về đây " Cô đưa tay vẫy chào, môi hé nở nụ cười tươi. Lần đầu đích thị là lần đầu cô cười với anh như vậy. Máu khát khao trong anh lại trỗi dậy vươn tay ôm sát eo cô từ phía sau, cằm đặt lên vai cô.
" Em quên mình đã nói gì à? " Anh vừa nói, hơi ấm phà vào tai cô tạo cảm giác ấm áp nhưng cũng hơi buồn.
" Há, tôi có nói gì đâu "
Mày anh bất giác nheo lại, ôm cô càng chặt hơn
" Tôi giúp em rồi giờ em phải trả ơn chứ? "
Cô chợt nhớ ra, câu nói cách đây chưa đầy 30 phút mà cô đã chẳng bận tâm rồi
" Anh ra điều kiện đi "
Anh xoay người cô về phía trước, chân mày cũng thả lỏng
" Đêm nay, ở lại đây với tôi " Nói rồi anh bế thẳng cô vào nhà
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook