Ảnh Đế Khó Theo Đuổi
Chương 4: Mộng Xuân


Phương Niên nắm chặt đệm ghế sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn bởi vì chìm đắm trong dục vọng mà càng trở nên quyến rũ hơn.

Cho dù trong giới giải trí mỹ nữ ở khắp mọi nơi, nhưng khuôn mặt của cô vẫn là cực phẩm đứng đầu.

Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn chỉ to bằng một bàn tay, đôi mắt hạnh duyên dáng biết nói, sống mũi cao thẳng tinh xảo, đôi môi anh đào hơi cong lên, lúc cười bên gò má có một lúm đồng tiền nho nhỏ.

Lúc trang điểm nhẹ thì trong sáng lanh lợi, khi trang điểm đậm lại xinh đẹp hút hồn, đẹp đến mức không ngôn từ nào có thể diễn tả.

Kết hợp với làn da trắng nõn, mịn màng tự nhiên, phong thái ưu việt nhờ học múa từ nhỏ. Chẳng trách, chưa tốt nghiệp đại học cô đã được công ty quản lý nhìn trúng, sẵn sàng được xem là đối tượng được nâng đỡ trong tương lai.

Mắt thấy dâm thủy giữa chân cô chảy ra ngày càng nhiều, ánh mắt dần dần rời rạc, Giang Ngộ lập tức tăng tốc, vừa tiếp tục vân vê chơi đùa hoa hạch, vừa liếm mút núm vú của cô.

"A... a..."

Phương Niên rên rỉ ngày càng to hơn, những nơi nhạy cảm của cô đều được anh an ủi, cực kỳ thoải mái.

"Giang Ngộ, vào đi..."

"Không phải nói muốn học lời thoại à?" Anh ngẩng đầu lên khỏi ngực cô, khàn giọng hỏi.

Giờ phút này, ánh mắt của anh vô cùng gợi cảm.

Phương Niên cũng không biết tại sao mình lại nghĩ đến từ này.

Thế nhưng nó thật sự phù hợp với Giang Ngộ.

Ánh mắt của anh mang theo sức hấp dẫn trí mạng, u buồn, dịu dàng, sâu thẳm như biển cả, đến nỗi lần đầu tiên cô nhìn thấy, đã chìm sâu trong đôi mắt đó.

"Nâng chân lên."

Anh ra lệnh, sau đó bắt đầu cởi quần của mình.

Giang Ngộ dưới giường là một người an tĩnh, dịu dàng, thỉnh thoảng còn có chút lạnh lùng.

Nhưng khi anh ở trên giường, anh dường như thay đổi thành một người khác, giống như một con báo khát máu, lại như một đấng quân vương cao cao tại thượng.

Phương Niên ôm lấy đôi chân thon dài của mình, nhấc lên cao, gập chân, duỗi bắp chân về phía đầu thành một tư thế có độ khó cao, để nơi tư mật mở rộng trước mắt anh.

Giang Ngộ quỳ xuống, đỡ lấy dương vật của mình, chậm rãi cắm vào dâm huyệt đang chảy nước kia.

"A..."

Phương Niên bị cắm vào, sung sướng hét lên, dựa trên tay vịn ghế sofa, cúi đầu nhìn xuống dưới.

Chỉ thấy dương vật của Giang Ngộ đang nhanh chóng ra vào hoa huyệt của cô, gậy thịt hồng hào, thế nhưng lại cực kỳ to dài. Lần đầu tiên của hai người, cô đau đến nỗi khóc không ngừng, suốt mấy tháng sau vẫn còn sợ hãi.

Thời gian lâu dài, sau khi bọn họ khám phá ra rất nhiều kỹ năng giường chiếu, cô mới có thể cảm nhận được lợi ích mà gậy thịt khổng lồ của anh mang lại, giống như giờ phút này.


"A... Giang Ngộ... A..."

Cô bị anh cắm vào văng nước khắp nơi, tiểu huyệt không ngừng co rút.



Mỗi lần gậy thịt rút ra, nhục huyệt đỏ hồng cũng bị cuốn theo, lúc cắm vào lại quấn quít kéo vào, hình ảnh vô cùng dâm mị.

Giang Ngộ cấp tốc thúc vào một trận, mở rộng chân cô ra, xoa nắn bộ ngực cao ngất của cô.

Đối với người gầy như cô, thường thì ngực sẽ không quá to.

Nhưng cô thì khác, mặt thon, eo nhỏ chân dài, cặp vú đầy đặn động lòng người, bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên, quả là bữa ăn trời ban.

Giang Ngộ nắm lấy đầu vú của cô, lôi kéo một hồi, tiến công ngày càng mãnh liệt.

Sau khi đâm vào một lúc, sợ chân cô đau, anh đổi cô sang tư thế nằm sấp, tiến vào từ phía sau.

Cánh mông cô bị anh mạnh mẽ tách ra, tác động tới các dây thần kinh xung quanh cúc huyệt, cũng khiến hoa huyệt càng trở nên nhạy cảm.

"A... a..."

Cô bị anh cắm đến lung lay, cả người co giật.


"Niên Niên, gọi tên anh."

"A... Giang Ngộ... A... Nhanh quá..."

"Vậy anh chậm một chút nhé?" Anh cười nhẹ, giọng nói trầm thấp gợi cảm, tràn ngập từ tính, động tác ở eo cũng chậm lại, từng chút một đi vào bên trong, chạm vào nơi nhạy cảm nhất của cô.

Phương Niên bị anh làm đến nỗi da đầu tê dại, bộ ngực lớn như hai quả bóng nước nặng trĩu rũ xuống, đầu ti thỉnh thoảng cọ xát đệm ghế sofa, càng thêm kích thích lớn hơn.

Chẳng mấy chốc, cô lại cảm thấy chưa đủ, quyến rũ cầu xin anh: "Giang Ngộ... Nhanh lên... Cho em..."

"Gọi chồng đi!" Anh vân vê một bên ngực cô, làm dịu cảm giác ngứa ngáy của cô.

"A... Chồng ơi... Em muốn anh..." Cô lắc mông, khe mông cọ xát khu rừng rậm của anh, động tác vô thức như một nữ yêu tinh muốn hút lấy linh khí.

Giang Ngộ lập tức hít sâu một hơi.

Anh nắm lấy eo cô, nhanh chóng thẳng lưng cắm vào.

"Dâm phụ, làm chết em."

Bình thường anh không bao giờ nói lời thô tục, mỗi lần nói, đều là lúc ở trên giường bị cô kích thích đến không chịu nổi.

Anh dứt lời, tiểu huyệt của Phương Niên lại thít chặt hơn một chút.

"Em chính là dâm phụ, muốn gậy thịt lớn của chồng chơi em!" Cô sung sướng rên rỉ.

"Được." Giang Ngộ một lần nữa thúc vào thật sâu.

Qua một hồi lâu, cuối cùng Phương Niên cũng chịu không nổi, cô nũng nịu gọi anh: "Chồng ơi... A... Em ra..."

"Niên Niên, chúng ta cùng ra."

"A..."

Trước mắt một mảnh trắng xóa, Phương Niên hét lên một tiếng, bỗng dưng mở mắt ra.

Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có đồ dùng lạnh lẽo trong nhà và cái bóng của cô trên mặt đất.

Kịch bản vừa xem vẫn còn trên tay, vẫn dừng ở trang cô đọc trước khi chìm vào giấc ngủ.

Mà Giang Ngộ, sự dịu dàng và nụ cười của anh, đều chỉ là giấc mơ thoáng qua thôi.

Trong thoáng chốc, Phương Niên cảm thấy lạc lõng, cô đưa tay sờ vào giữa chân, quả nhiên nơi đó đã ướt đẫm.

Cho dù chỉ là trong mơ, cô vẫn có thể vì anh mà động tình.

Cô đứng dậy đi về phía phòng vệ sinh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương