Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À
-
Chương 32
“Dự tính thời gian hoàn thành công trình thang máy là khoảng bốn ngày.”
Giếng thang máy, 4399 thông qua đo lường độ dày và độ cứng rắn của vật gây tắc nghẽn, đưa ra kết luận.
Nó lấy mấy gói bổ sung trong túi công cụ của mình, cùng bình ắc-quy tự chế.
“Ban ngày tôi sẽ ở chỗ này làm việc, không về bên chợ tự do, các anh buổi tối lại đây giúp đỡ là được.”
Hệ thống 2333 tích cực chủ động giơ đuôi.
“Tôi tôi tôi! Để tôi hỗ trợ!”
Kết quả cậu tích cực chủ động xong, phát hiện quả cầu duy nhất xung phong chỉ có mình cậu!
1001 rất là áy náy, rõ ràng là việc của nó, lại vì kẹt nhiệm vụ mà đẩy hết lượng lớn công việc lên đầu bạn bè.
Vừa áy náy vừa phải tăng tốc tăng ca phân tích thế giới, cuộc sống éo le khiến mèo rơi lệ.
“Tôi không tới được, mai phải đi làm nhiệm vụ với 1001, tôi sẽ cố về sớm.”
Cho nên cuối cùng, chỉ còn lại hệ thống 2333.
4399 bật cười, thoải mái nói đùa.
“Không sao, Tam Tam làm gấp ba là được.”
Hệ thống 2333 bật khóc “Meo hu hu”.
“Sao lại có thể như vậy…”
Bất quá cậu chợt nghĩ, ai chủ trương, ai giao việc, ai viết tờ giấy nhỏ, ai sửa thông thang máy.
Nếu cậu có thể tìm được quả cầu thay mình xử gấp ba lượng công việc, có phải mình không cần làm nữa?
4399 có chút kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu.
“Không sai, nếu cậu có thể tìm được hệ thống làm thay thì khỏi cần tới.”
Thật ra giếng thang máy cần xấp xỉ 8 hệ thống làm việc liên tục bốn ngày đêm không nghỉ, nhưng 4399 có thể gánh vác lượng công việc của 5 hệ thống bình thường, cũng không sợ mệt, vốn định bảo Tam Tam có thể làm chậm hơn, không ngờ còn có một phương pháp nhẹ nhàng hơn nữa.
Đây là phương pháp quỷ nước bắt thế thân đáng sợ gì thế này!
Quỷ nước – Hệ thống 2333 ngày hôm sau dậy sớm, rình ở cửa phòng nạp điện chặn đường 1314, cái đuôi quấn toàn thân khống chế 1314.
“Ta đã biết ngươi là ai! Đêm nay tới làm việc!”
1314 có vẻ sa sút tinh thần cực độ, không hề phản kháng.
“Được.”
Quân sư mèo “Ba phần cát cứ hu trù sách, muôn đời tận trời một miêu miêu” đã chết! Chết vào cái đêm bão tố ấy!
Hôm qua 1314 cả đêm không ngủ, lặp đi lặp lại tự hỏi bản thân đã lộ bao nhiêu dấu vết.
Có, nhưng cực ít, chỉ có quả cầu mèo can đảm cẩn trọng trí tuệ tuyệt đỉnh mới nhìn thấu.
Hệ thống 2333 nom thế mà có thể từ những dấu vết ít ỏi đoán ra thân phận thật của nó, thiệt sự…
Trời đã sinh nó sao còn sinh Tam! (Trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng?)
“A đúng rồi, cho tôi hỏi.” Hệ thống 2333 lại thuần thục tạo BUG trong im lặng, còn tạo hộ 1314 một cái.
Cơ mà hệ thống 2333 cảm thấy khá kỳ lạ, 1314 phản ứng khác hẳn với 1001, không chút bất ngờ hoặc kinh ngạc.
À.
Đợi 1314 thoát khỏi dòng suy nghĩ, nó mới phát hiện sự thần kỳ của kỹ năng tạo BUG.
“Tôi muốn hỏi một chút, nếu giếng thang máy dẫn đến khu hòm đồ được thông suốt, cửa thang máy sẽ ở chỗ nào?”
“Tôi dẫn cậu đi xem.” 1314 tâm như tro tàn.
Thấy cảm xúc của nó quá tệ, hệ thống 2333 dùng đuôi bá vai nó kề vai sát cánh, trấn an.
“Chuyện nhỏ mà, vụ lộ thận đúng không, tôi không cười nhạo đâu.”
“Meo ô… Đã sinh tôi… sao còn sinh Tam…”
Bọn nó phiêu du rời phòng nạp điện.
1414 chứa một bụng đầy rác rưởi vừa lúc bay ngang, thấy 2333 bá vai bá cổ 1314 bay về phía khu hòm đồ, màn hình động đất.
“Omg——”
1314! Tại sao 1314 lại đi chung với kẻ địch?!
Không thể tưởng được hệ thống thành thật chất phác như cậu ta lại phản bội đại ca! Nó phải mật báo cho đại ca!
* * *
Bị đàn em nhớ thương đại ca số 1234, cuối cùng cũng gặp lại ô vuông trông ra ngoài khu hòm đồ.
Màn hình của nó hơi chút trì trệ, trúc trắc, nguyên nhân vì nó suýt chút nữa đã không rời nổi hộp vuông này.
Ký chủ Ôn Tự bỗng nóng lòng không rõ nguyên nhân tiến vào thế giới nhiệm vụ, dường như đang trốn tránh gì đó.
Nó chưa phân tích xong thế giới đã bị kéo vào nhiệm vụ, cũng vì trên tay không có thế giới thích hợp.
Cấp độ thế giới bọn họ vào cũng không thấp, làm bọn họ gặp tình huống cửu tử nhất sinh.
Cuối cùng, Ôn Tự trả giá một thân chồng chất thương tích, mang 1234 kết thúc nhiệm vụ.
Chân bị thương không sao, chỉ cần tiêu tích điểm để chữa thương tại khoang trị liệu mà chủ hệ thống cung cấp là khỏi.
Vấn đề là Ôn Tự lo lắng chuyện khác.
Hắn bồi hồi ở cổng khu hòm đồ cả buổi không dám đi ra ngoài, sợ Quý Ỷ Nguy vẫn còn nổi điên, hoặc là đã hết nổi điên, chuyển qua thống trị không gian chủ hệ thống không chừng.
Ôn Tự xác nhận tình huống bên ngoài liên tục, biểu tình của các ký chủ qua lại có uể oải, có cười đùa, hết thảy có vẻ gió êm sóng lặng, lúc này hắn mới dám đi ra.
Hắn không quá để ý hệ thống, một lòng chú ý việc Thịnh Tụng Thời còn sống, liệu Quý Ỷ Nguy có tìm tới cửa nhà hắn tính sổ hay không.
Trước khi rời đi, hệ thống 1234 cảm thấy nên nói với ký chủ hai câu, lần này thật sự quá mức hung hiểm.
Nó tận lực sử dụng ngôn ngữ tương đối máy móc.
“Ký chủ, nhiệm vụ lần này tuy rằng thuận lợi hoàn thành, lại nhờ vào phần nhiều may mắn.
Lần sau hành động xin đừng quá mức mạo hiểm.”
Nó giấu ý tốt sau lời nói rập khuôn, Ôn Tự vô cùng mất kiên nhẫn.
Mấy ngày liền nằm dưới bóng ma tử vong, dưới Quý Ỷ Nguy uy hiếp, cảm xúc của hắn đã cô đọng đến mức nghẹn ứ, tuy cảm thấy nói chuyện cùng một chương trình là vô nghĩa, nhưng vẫn cười lạnh.
“Chúng mày trốn ở không gian chủ hệ thống an toàn thì biết cái gì?”
Màn hình 1234 hướng về phía hắn, thân thể tròn vo hơi run, lỗ tai nở rộng, nhưng Ôn Tự không để ý, hắn phát tiết suy nghĩ trong lòng như vô số ký chủ khác.
“Nguy hiểm đều do ký chủ gánh vác, trích phần trăm chúng mày vẫn lấy, ký chủ mà chết thì đổi sang ký chủ mới là xong chứ gì? Nhìn màn hình nức nở của mày đi, chương trình của chúng mày tiên tiến thật, biết khi nào cần khóc liền khóc.”
“Bớt giả mù sa mưa, ha, chúng ta thẳng thắn với nhau đi, mày chê tích điểm lần này thấp chứ gì? Đúng là phải xin lỗi mày…”
Hệ thống 2333 và 1314 kề vai sát cánh bay đến gần, thấy bóng dáng 1234, vốn định dừng lại gọi một tiếng, không ngờ lại nghe tới thấy ký chủ của 1234 nói những lời này.
1314 biết ký chủ của đại ca không phải kiểu người dễ ở chung, toàn là đại ca nỗ lực thỏa mãn yêu cầu đối phương, đối đãi chân thành không giả dối.
Hiện tại bị nói như vậy, đại ca chắc hẳn đau lòng lắm.
1314 muốn tiến lên, giờ khắc này, thậm chí nó muốn vứt hết đống mưu lược, chĩa đuôi vào mặt ký chủ của đại ca mắng hắn một trận.
Tại sao hắn nỡ tổn thương một hệ thống thật lòng đối đãi với mình!
Nhưng…
Tầm mắt chủ hệ thống đè nặng trên đỉnh đầu.
Không thể biểu lộ cảm xúc cá nhân trước mặt ký chủ, trước mặt ký chủ, bọn nó chỉ là…
Sản phẩm công nghệ cao.
1314 sa sút tinh thần, nó biết, 2333 bên cạnh khẳng định cũng nghĩ như thế… Ai dè 2333 phi vèo lên phía trước giống viên đạn!
Hệ thống 2333 dùng thiết sọ não đâm mạnh vào đầu ký chủ, dự tính đập cho hắn chấn động não luôn, chả sợ, dù sao lát nữa hắn sẽ đi trị thương cái chân, đều tốn tích điểm.
Ôn Tự đang thao thao bất tuyệt thì bị ngắt lời.
Hắn nhịn cơn đau choáng váng quay đầu lại, liền thấy màn hình hệ thống hiện hai chữ to.
【ĐM】
Quá phiền, cút m* m** ngay cái thứ ký chủ này.
Ôn Tự sửng sốt một chút, chịu đựng cơn đau tự hỏi, sao hắn lại có cảm giác mình bị hệ thống chửi?
Giây tiếp theo, màn hình hệ thống 2333 đổi dòng chữ mới.
【ĐCM】
Đây tuyệt đối là đang mắng hắn!
Ôn Tự vừa nổi giận, thì phát hiện số thứ tự trên vỏ ngoài hệ thống màu đen này.
Số 2333!
Hệ thống của Quý Ỷ Nguy!
Ôn Tự thiếu chút nữa đứng tim chết lâm sàng tại chỗ.
Hệ thống của Quý Ỷ Nguy dùng màn hình mắng hắn, chẳng lẽ là ý của Quý Ỷ Nguy bày mưu đặt kế? Trạng thái cơ thể hiện tại của hắn không thể trốn tiếp vào thế giới nhiệm vụ!
Thật đáng sợ, nhìn quả cầu tai mèo màu đen ngoan ngoãn, Ôn Tự như thấy Quý Ỷ Nguy mặt cười như không cười.
Hắn lảo đảo lui về phía sau vài bước, khập khiễng chạy trốn.
Mấy ngày sắp tới hắn không đủ tinh lực làm nhiệm vụ.
Hắn tính chạy nhanh đi trị thương trước, sau đó trốn vào khu hòm đồ một thời gian.
Không nói Ôn Tự nghi ngờ Quý Ỷ Nguy động tay khoang trị liệu, nghi thần nghi quỷ nửa ngày không dám vào, khu hòm đồ bên này, hệ thống 2333 dùng đuôi vỗ vỗ cái đầu 1234, nói lời an ủi.
“Đừng để ý cái loại ký chủ này, anh đã làm tốt nhất có thể.”
1234 suýt nữa rơi nước mắt, nó nhìn 1314 bên cạnh, 1314 dùng sức gật đầu.
“Đại ca, anh đã làm rất tốt.”
Hệ thống 2333 cong đôi mắt điện tử, xán lạn cười nói với 1234.
“Chúng ta vừa đi vừa nói.”
1234 hiện màn hình nước mắt ủy khuất, nó nhìn hệ thống 2333 khả ái, bỗng nhớ tới, thật ra ban đầu nó muốn kết bạn với 2333, nhưng vì cái tính không thẳng thắn mà dẫn đến tình trạng bây giờ.
“2333,” nó hồi tưởng, có chút xấu hổ, “Cậu còn nhớ không? Lúc chúng ta còn chưa gặp mặt nhau, cậu đã nhớ số thứ tự của tôi, từ khi đó tôi đã muốn… muốn…”
Muốn làm bạn bè với cậu!
Trong hồi ức của 1234, hệ thống 2333 thật sự là một quả cầu đặc biệt, luôn lửng lơ, du đãng, không ghép cặp với ký chủ, suốt ngày ăn bám chủ hệ thống, bị chủ hệ thống giận mắng dọa cắt tai mèo.
Nhưng cho dù thành mèo cụt tai, hệ thống 2333 vẫn duy trì trạng thái ăn hại.
Vừa sợ, vừa ăn.
Nhưng hệ thống 2333 rất tốt tính, kết bạn với rất nhiều hệ thống.
1234 bởi vì kính nể chủ hệ thống mà không có mấy bạn bè, vậy mà 2333 vẫn nói chuyện với nó, cười với nó, hơn nữa ở lần thứ hai gặp mặt còn gọi số thứ tự 1234.
Nếu không phải quan tâm mình, sao có thể lập tức đọc đúng số thứ tự in trên vỏ ngoài của nó!
1234 tự tin tràn đầy kể lại đoạn hồi ức này, làm bản thân cảm động phát khóc.
Chiêu ôn lại kỷ niệm quả nhiên hữu dụng, nó thấy hệ thống 2333 nghiêng đầu, nở một cười giống lúc xưa.
“Ồ, cái này sao…”
“Bởi vì tôi đọc số thứ tự in trên vỏ ngoài của anh á.”
Hệ thống 1234: “…”
Im lặng chết chóc lan tràn.
Hệ thống 1234 màn hình trống rỗng, cái đuôi chậm rãi vươn ra, bắt đầu moi móc mặt đất.
1314 ở bên cạnh nhìn 1234 đào hố, lẩm bẩm thành tiếng
“A, đây là WC, đây là phòng bếp, đây là phòng khách…”
“Đây là phòng ngủ, đây là phòng ngủ thứ hai… Không hổ là đại ca!”
1234 quá xấu hổ quá giận dữ, điên cuồng đào đào mặt đất kim loại ra ba phòng hai sảnh, sau đó với cái màn hình ngập nước mắt, “Meo ô meo ô” bỏ chạy.
“2333!”
Nó vừa bỏ chạy, vừa bi thương quay đầu, vẫn nhớ nhắn tin văn bản để tránh bị hệ thống và ký chủ xung quanh nghe được.
“Hãy đợi đấy! Tao sẽ không để yên cho mày!”
Hệ thống 2333: “???”
Sao tự dưng lại chạy!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook