Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À
-
Chương 24
Hệ thống 1001 gian nan chui ống nước tối tăm theo lộ trình.
Ống nước nhiều năm không dẫn nước đã hỏng, bề mặt rỉ sắt khắp nơi, thoạt nhìn đã tồn tại nhiều năm, liên thông với khu ký chủ.
Kỳ thật ống nước và đường hầm nhỏ như vậy có rất nhiều trong không gian chủ hệ thống, chẳng biết từ khi nào đã bị chủ hệ thống hạ lệnh bịt kín toàn bộ.
1001 tiếp tục đi về phía trước, cuối ống dẫn là hội trường lớn tại khu sinh hoạt ký chủ.
Hôm nay, chủ hệ thống triệu tập các ký chủ thâm niên hội họp tại đây.
1001 và ký chủ Thịnh Tụng xem như có quan hệ phổ thông, hợp tác lẫn nhau, cũng đề phòng lẫn nhau.
Trước khi sinh ra ý niệm phản kháng chủ hệ thống, 1001 không có quá nhiều liên hệ với quần thể ký chủ.
Nó bị bài xích cách ly.
Thịnh Tụng Thời khen nó là một hệ thống hiệu suất cao, nhưng nó càng xuất chúng, Thịnh Tụng Thời càng thêm phòng bị.
Cũng không cái gọi là…
1001 biết Thịnh Tụng Thời là trung tâm của kế hoạch bí mật kia, cho nên nó phá lệ đột nhập khu vực ký chủ, chủ yếu là quan sát mạng lưới nhân thủ của Thịnh Tụng Thời, thuận tiện xem xem gần đây kế hoạch có hành động gì mới.
Nếu là hành động gây bất lợi cho chủ hệ thống, nó không ngại thúc đẩy một phen.
Ký chủ thành công lật đổ chủ hệ thống, sẽ gián tiếp giúp các hệ thống tỉnh táo lại.
1001 tính chui ống nước nghe lén.
Nó đã để lại xác ngoài mà Tam Tam cho ở phòng nạp điện để tránh bị chủ hệ thống chú ý, trước khi xuất phát thì mở giao diện tạo BUG.
Các hệ thống có tính năng bản đồ mini, nhưng 1001 phát hiện bản đồ mini không chỉ hiển thị bản đồ, mà còn là thứ chủ hệ thống dùng để định vị hệ thống.
Sau khi tạo BUG bản đồ mini sẽ bị đơ, định vị hệ thống bị nhiễu, vị trí của nó cũng biến mất trong tầm mắt chủ hệ thống.
Đây là bí kíp Tam Tam dạy nó, Tam Tam quả thực là BUG thần, bây giờ mỗi ngày ra cửa 1001 đều phải bái cậu một cái.
BUG chi thần! Khắc tinh lãnh đạo!
Nó cẩn thận di chuyển, tai mèo gấp vào, nhìn qua lưới bịt miệng cống thoát nước thăm dò bên ngoài.
Xung quanh tráng lệ huy hoàng, lấp lánh tỏa sáng.
Hội trường đang dần hoàn thiện, 1001 ngửi thấy mùi rượu và điểm tâm ngọt.
Ký chủ và hệ thống, thuộc hai thế giới khác nhau.
Thái độ chủ hệ thống đối đãi với bọn họ, cũng như hai thế giới.
Một bóng dáng kim loại bỗng lướt qua, 1001 cúi đầu ẩn nấp.
Nó hồi hộp ghé sát đáy ống nước, nơi này nằm ngay lối vào hội trường, nó có thể nghe lén được thanh âm bên kia cánh cửa.
1001 kiên nhẫn chờ đợi.
Trong căn nhà biển cảng, hệ thống 2333 đang cố lôi kéo Quý Ỷ Nguy rời giường.
Meo meo ấm trà tái xuất giang hồ, được cái lần này có tới hai cái quai.
Hệ thống 2333 cái đuôi chống nạnh, uy hiếp đại ma vương mà không gian vô hạn công nhận đang vùi đầu dưới chăn.
“Tôi đếm đến ba, nếu anh chịu dậy, tôi sẽ cho anh xem một thứ.”
Chăn mấp máy một chút.
Thấy anh không thấy quan tài không đổ lệ, hệ thống 2333 không chút khách khí bắt đầu đếm.
“… Ba!”
Quý Ỷ Nguy: “…”
Bị bắt rời giường bằng vận tốc ánh sáng.
Hệ thống 2333 dẫn Quý Ỷ Nguy tới phòng khách, không gian vẩy đầy ánh mặt trời, bóng con hải âu đậu ngoài sân phơi chải vuốt lông chim, và món đồ mỹ nghệ nằm trên bàn… Một quả cầu pha lê chứa Quý Ỷ Nguy nho nhỏ mỉm cười ngồi trên bãi cỏ.
Là 2333 học được từ 4399.
Quý Ỷ Nguy rất bất ngờ.
“Tam Tam, là em tự làm sao?”
Hệ thống 2333 đắc ý cực kỳ, đương nhiên, hai cái đuôi của cậu bận rộn hơn nửa ngày đấy!
Cậu nhìn Quý Ỷ Nguy yêu thích hàng mỹ nghệ không buông tay, vì thế hào phóng nói.
“Tặng cho anh đó!”
“Thật ư?” Quý Ỷ Nguy quả nhiên cực kỳ cao hứng, cơ mà anh liền phát hiện một vấn đề.
Bên trong quả cầu pha lê chỉ có anh, không có Tam Tam.
Thế này là không được.
Thấy Tam Tam bận nấu bữa sáng, anh ôm món quà nhỏ quý báu, dò hỏi.
“Tam Tam, em còn thừa vật liệu làm thứ này không?” Dừng một chút, anh bổ sung, “Tôi mua giá cao 18% chiết khấu.”
Hệ thống 2333: “…”
Cậu và Quý Ỷ Nguy vật lộn trả giá một hồi, cuối cùng gian nan chốt giá 17%.
Quý Ỷ Nguy trốn vô phòng làm thủ công, cậu ở ngoài bực bội gõ cửa.
“Quý Ỷ Nguy! Mở cửa! Anh có ngon thì mở cửa ra!”
“Hôm qua tôi mới khen anh biết cần kiệm quản gia xong, hôm nay liền tỏ vẻ đại gia hả!”
“Anh mà còn như vậy tiếp, tích điểm của anh sớm muộn gì cũng…”
“Về không! Về không về không về không!”
Hệ thống 2333 bắt chước thật sự quá giống, Quý Ỷ Nguy trốn trong phòng làm một hệ thống nho nhỏ giống vậy, buồn cười đến mức thiếu chút nữa niết hỏng mẩu kim loại mỏng dính.
Anh vừa nhịn cười, vừa dùng kìm nhẹ nhàng bẻ cong kim loại thành tai mèo nhòn nhọn, giơ ra xa đánh giá một phen, lại tiếp tục chế tác.
Tiếng động ngoài cửa nhỏ dần, một lát sau, máy tính nhỏ thành tinh tới gõ cửa lần nữa, mang theo nồng đậm quan tâm cùng mùi hương thịt xông khói trứng chiên.
“Mau ra đây ăn cơm, về rồi làm tiếp, kẻo trễ giờ họp ký chủ thâm niên.”
“Thư mời vứt thùng rác, tôi vẽ cho anh cái mới rồi, anh thử coi có cầm vô cửa được không.
Không được thì anh nói với chủ hệ thống thư của anh bị chó gặm mất.”
“Mau ra đây! Trễ rồi!”
Quý Ỷ Nguy đang làm bước tu bổ cuối cùng, chậm rì rì đáp.
“Không vội, để chủ hệ thống chờ.”
Ngoài cửa bỗng tắt tiếng, theo mùi cơm sáng thấm vào, thế mà nhiều thêm một xíu hơi thở vui sướng.
Quý Ỷ Nguy trong lòng rục rịch, anh muốn thử xem đến tột cùng Tam Tam không thích chủ hệ thống bao nhiêu, vì thế bổ sung một câu.
“Cho chủ hệ thống chờ nhiều lát.”
Máy tính nhỏ thành tinh: “…”
Máy tính nhỏ thành tinh: “Hơ hơ!”
Quá xá vui!
Quý Ỷ Nguy xén đoạn dây thép cuối cùng, kết thúc công việc, ôm quả cầu pha lê thành phẩm ra mở cửa, khóe miệng hơi giương lên.
Được, anh xác định.
Tam Tam ghét chủ hệ thống.
* * *
Cửa hội trường, nhóm ký chủ thâm niên đã tới.
Lần này là đại hội của ký chủ lâu năm, không cần mang theo hệ thống, các ký chủ không chạy nhiệm vụ đều đúng giờ có mặt.
Số lượng ký chủ không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối toàn là tinh anh của không gian vô hạn.
Chủ hệ thống tháo dỡ hai vòng tròn lớn, chỉ để lại cái đầu máy móc, hai cánh tay máy lơ lửng trên không trung, đeo bao tay trắng.
Khác với bộ dáng lạnh nhạt tàn khốc lúc đối mặt với các hệ thống, trước mặt ký chủ, chủ hệ thống kim loại mỉm cười, ánh sáng hốc mắt vừa phải, mặt tươi roi rói nghênh đón, đặc biệt đứng ở cửa nghênh đón ký chủ thâm niên.
Đối với những ký chủ lợi hại, thái độ của nó càng ân cần hoà nhã, gần như là…
Nịnh bợ.
1001 trong ống nước yên lặng chứng kiến, màn hình trống hoác.
Chủ hệ thống, nịnh kinh đấy! Chưa từng gặp qua chủ hệ thống nào như này!
Chủ hệ thống hốc mắt sâu bỗng nhiên sáng ngời, nó thấy ký chủ của hệ thống hàng đầu dưới trướng mình, Thịnh Tụng Thời.
“Có lẽ ta hẹn thời gian quá sớm.” Rất khó tưởng tượng, quả cầu máy móc lại tỏ thái độ thân cận nói giỡn, “Người trẻ tuổi buổi sáng đều thích bám giường một lát.”
Nhìn ra được, nó tự coi mình là gia trưởng của nhóm ký chủ, dùng ngôn ngữ của một trưởng bối hài hước gợi chuyện.
Thịnh Tụng Thời: “…”
Hắn thiếu chút nữa đã nhào tới móc roi quất đầu nó.
Thịnh Tụng Thời cố nén nội tâm chán ghét, cái đầu máy móc càng ân cần, hắn càng nhớ tới kết cục của nhóm ký chủ.
Đã biết sự thật, hắn nhìn chủ hệ thống như thấy một con rắn đang cười, tởm lợm kinh khủng, nhưng mặt ngoài vẫn phải lá mặt lá trái.
“Không sớm, lúc tôi đi làm nhiệm vụ sẽ dậy sớm hơn.” Hắn cười nhạt, hơi nghiêng đầu, “Hỉ Bi, chúng ta đừng quấy rầy chủ hệ thống, đi vào trước đi.”
Trịnh Hỉ Bi gật gật đầu, hắn đẩy nhẹ cánh tay Chu Nguyệt Xuất, động tác thân sĩ, cũng là nhắc nhở.
Chu Nguyệt Xuất đỏ mắt, chỉ có thể cúi gằm mặt, miễn cưỡng hàn huyên vài câu, bị bạn bè như có như không kín đáo đẩy đi vào.
Cô không thể đối mặt lâu với chủ hệ thống, cô sợ bản thân kìm nén không được hận ý.
Chủ hệ thống tích hợp đồng hồ, tự động biết thời gian.
Nó xem thời gian đã điểm, cái đầu máy móc trôi nổi một chút, nhìn về hướng cuối con đường.
“Các vị có gặp Quý tiên sinh trên đường đến không? Chỉ còn anh ấy chưa tới.”
Thịnh Tụng Thời lắc đầu.
“Không có.”
Trong lòng hắn không khỏi có chút vui sướng khi người gặp họa, tuy rằng hắn mới vừa bị Quý Ỷ Nguy dọa giết, nhưng nhìn chủ hệ thống ngóng chờ, hắn thoải mái cực.
Tốt nhất là đợi lâu vào, đợi đến chết.
Chủ hệ thống cười hai tiếng, cánh tay máy đan vào nhau, là động tác che giấu xấu hổ.
“Vậy chúng ta bắt đầu trễ một chút, chờ thêm một chút.”
“Chờ Quý tiên sinh một chút đi.”
* * *
Trong căn nhà kiểu tây, Quý Ỷ Nguy tách mở quả cầu pha lê, để hệ thống 2333 nhìn rõ chế phẩm thủ công mới bổ sung.
Trong quả cầu ban đầu chỉ có Quý Ỷ Nguy nho nhỏ ngồi giữa thảm hoa cỏ, chung quanh rải rác chim trắng.
Quý Ỷ Nguy làm thêm một viên cầu to bằng Quý Ỷ Nguy nho nhỏ, ngoại hình giống như đúc, siêu cấp đáng yêu.
Hệ thống 2333 ngồi bên cạnh ngắm bản thân, ngắm quả cầu mèo máy.
“Wow! Giống quá!” Cậu tán thưởng.
Quý Ỷ Nguy thật sự rất tài năng, gần như chỉ xem một lần liền biết nên làm như thế nào.
Quả cầu màu đen bám sau lưng người nho nhỏ, tựa như cậu và Quý Ỷ Nguy vẫn luôn dựa sát vào nhau.
Hệ thống 2333 nhìn nhìn, màn hình như bị vào nước, hai mắt rơi lệ khóc lã chã.
Cậu bị cảm động đến rối tinh rối mù, thẹn thùng mà nói.
“Tôi, tôi không có to đến thế.”
Quý Ỷ Nguy quỷ dị khựng lại một chút, thình lình nói.
“Không sao, tôi to là được.”
Hệ thống 2333 đang chỉnh viên cầu bị chấn động đến ngây mèo, tư duy bay về phía vũ trụ vô biên, cảm động mất sạch không còn sót lại chút gì.
Vàng! Vàng khè! Quá nhiều màu vàng! Vàng đến nghẹn thở!
Giây tiếp theo, cậu phóng vào bếp khiêng một thùng chất tẩy rửa ra.
Sao Quý Ỷ Nguy vàng thế hả, phải tẩy sạch!
Quý Ỷ Nguy cực kỳ tin tưởng Tam Tam thật sự sẽ dùng chất tẩy rửa gội đầu cho mình.
Anh lập tức tháo chạy, đi ngang bàn ăn thuận tay chộp một lát bánh mì nướng và ly nước trái cây, hai ba bước bỏ chạy tới cửa.
Thấy anh muốn rời nhà luôn, hệ thống 2333 buông chai thuốc tẩy, vội vàng cầm lấy thư mời mà cậu vẽ phỏng theo thư mời chủ hệ thống.
“Quý Ỷ Nguy! Quên cầm thư mời nè!”
Không ngờ, Quý Ỷ Nguy tới cửa rồi lại ngừng chạy, trầm ngâm một chút, xoay người banh túi áo khoác của mình.
“Tam Tam.”
Hệ thống 2333 nghe anh hỏi.
“Em muốn đi chung không?”
Hệ thống 2333: “…”
…Éc?
*Vàng ý chỉ mấy thứ đồi trụy/ cảnh 18+.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook