Anh Chưa Mười Tám
-
Chương 15
Ngày hôm sau lúc tan ca, tôi nhìn thấy Quang đứng đợi sẵn tôi ngay dưới tấm biển Quảng cáo, tôi không do dự đi tới hỏi Quang.
- tại sao hôm qua tôi gọi cậu không nghe máy.
Quang không trả lời mà kéo tay tôi.
- chị lên xe đi
Tôi làm theo, Quang chở tôi tới khách sạn đặt 1 phòng, tôi im lặng theo cậu ta vào phòng.
Vào tới phòng tôi bèn hỏi.
- rốt cục cậu bị sao thế,....ưm ưm..
Quang đột ngột cúi xuống hôn tôi cuồng nhiệt, bàn tay cậu gấp gáp cởi váy tôi.
Tôi cự lại yếu ớt.
- ưm...khoan đã...ưm..
Quang giống như không quan tâm mà chỉ chú tâm hôn tôi, đầu óc tôi xoay mòng, loáng cái đã lòa lỗ bị Quang đặt trên giường,sau đó Quang không do dự cởi quần áo của chính mình rồi đâm vào trong cơ thể tôi, bất ngờ tôi ưỡn người lên.
- ahhhh....Quang....ưm...
Quang ở trên người tôi dập liên tục, sau đó cậu nâng cả người tôi dậy..
- Thái Thanh, xoay người lại..
Tôi vô thức làm theo, 2 tay 2 chân chống trên nệm để Quang thâm nhập từ đằng sau, tiếng rên rỉ của chúng tôi lúc trầm lúc bổng, lúc thì mãnh liệt lúc thì yếu ớt giống như đang kìm nén điều gì đó vậy?
Sau cùng Quang phóng tất cả dục vọng vào trong tôi rồi ôm tôi nằm rạp xuống giường,tôi nghe Quang thở mạnh.
Tôi rúc vào ngực Quang.
- cậu đang giận tôi sao?
Quang vuốt tóc tôi
- trả lời tôi đi!
- tôi không giận chị? Tôi yêu chị.
Tim tôi nhũn ra, Quang thật biết cách khiến tôi mềm lòng.
Tôi chủ động giải thích.
- trước đây tôi từng có bạn trai, nhưng đã chia tay rồi, hôm qua tôi không ngờ anh ta lại tới tìm tôi.
- chị còn chút tình cảm nào với anh ta không?
- không có,
Tôi chắc nịch nói, nói xong ngay cả chính tôi cũng giật mình, tôi lại có thể quên đi tình cảm với Vinh nhanh như vậy?
Quang kích động ôm chặt tôi rồi lại hôn tôi nồng nàn.
- chúng ta làm thêm 1 lần nữa nhé.
Tôi đẩy Quang.
- không được, sẽ hại đến em bé đấy.
Quang nghe thế thì vội buông tôi ra tọt vào nhà tắm xả nước ầm ầm, tôi ở bên ngoài cười hì hì.
Khi tôi từ bên ngoài về thì thấy mẹ tôi ngồi lù lù trên ghế nơi phòng khách, mặt bà hằm hằm, tôi có dự cảm chẳng lành.
- con qua đây ngồi đi.
Tôi liền làm theo.
- có...có chuyện gì vậy mẹ.
Mẹ lôi ra phiếu siêu âm mà tôi đã giấu kĩ vào tủ của mình đập mạnh lên bàn.
- con có thai rồi à?
Tôi tái mặt lắp bắp.
- con...con...
- với thằng nào? Sao lại giấu mẹ hả?
Tôi cúi gắm mặt không biết phải trả lời mẹ như thế nào?biết trả lời thế nào đây? Tôi và Quang đã thống nhất sẽ về gặp gia đình 2 bên khi công việc của nhà anh xong xuôi, giờ lại bị mẹ phát hiện sớm như vậy?
- sao không nói gì hả?
- mẹ...
- con có bầu với ai.
- người đó sẽ nhanh chóng đến gặp mẹ thôi mẹ à?.
- đến gặp? Khi nào tới?
- đợi ít ngày nữa
- bảo nó đến bây giờ luôn đi, làm con gái nhà người ta có thai rồi khất lần à?
- mẹ, gia đình người đó đang có công việc,...
- công việc gì thì cũng phải tới, nhà thằng đó có công việc còn con có thai không phải là việc lớn à?.
Tôi làm sao giám gọi bảo Quang tới cơ chứ? Mẹ tôi là sát thủ đấy?
Giữa lúc đó, điện thoại tôi lại có tin nhắn đến đúng lúc, lúc đưa ra chưa kịp xem thì đã bị mẹ giật lấy.
- mẹ....mẹ làm gì thế? Trả điện thoại cho con.
Mẹ tôi mặc tôi đang giậm chân?mở tin nhắn ra xem, mắt trợn lên.
- á à...chúc tình yêu ngủ ngon à? Tình cảm quá nhở?cái gì đây...lúc nãy trong khách sạn tôi vui lắm.
Mẹ tôi buông điện thoại
- được lắm, được lắm...
- mẹ ơi...
Mẹ tôi ngay lập tức bấm số gọi đi, còn không quên mở loa ngoài.
Tiếng của Quang rõ mồn một.
- chưa ngủ sao?
Mẹ tôi nói to.
- còn chưa ngủ đâu, cậu là đứa làm cho con gái tôi có thai phải không?
- ...
- nếu cậu yêu con gái tôi và muốn chịu trách nhiệm với nó thì đến nhà gặp tôi đi.
Mẹ không để Quang kịp nói gì đã hùng hổ tắt máy.
Tôi cuống lên.
- mẹ hùng hùng hổ hổ thế người ta nào giám đến.
- con im miệng lại để mẹ giải quyết, bọn này giờ phải cứng rắn chứ không thể mềm mỏng được.
Tôi lo lắng nhìn điện thoại trong tay mẹ, vừa sợ Quang tới lại có chút mong mỏi Quang sẽ tới.
Nếu Quang tới chứng tỏ tôi thực sự quan trọng với cậu ta.
Trong lúc chờ đợi mẹ vẫn hằm hằm nhìn tôi, mẹ nói.
- mẹ có cấm con yêu đương không hả Thanh?nhưng yêu đương phải có chừng mực chứ? Sao để có bầu như thế? Đàn bà mình sẽ là người chịu thiệt thôi con ạ?
- ....
- gia đình cậu ta thế nào?
- con không biết?
Mẹ tôi giận quá cốc vào đầu tôi đau điếng.
- không biết, yêu nhau mà không biết gì về gia đình cậu ta? Thế mà để cho có bầu? Sao mày ngu thế hả con?
Tôi khóc không ra nước mắt, nếu mẹ biết người làm tôi có bầu là Quang không biết mẹ có ngất xỉu luôn không nữa...
Trong lúc đang căng thẳng, chuông cửa vang lên, tôi thầm kêu.
Quang tới rồi!
Mẹ tôi ra mở cửa.
- ơ Quang đấy à? thằng Minh nó ra ngoài còn chưa về.
Giọng mẹ tôi có phần dịu lại, Quang chào mẹ tôi 1 tiếng rồi đi vào.Cả 2 chúng tôi đều nhìn nhau, thấy sự lóng ngóng trong mắt nhau.
Biết mở lời với mẹ tôi thế nào? Đương khi tôi định lên tiếng thì bất chợt Quang nhìn mẹ tôi nói dõng dạc.
- bác à? Cháu....cháu là bố của đứa bé trong bụng Thái Thanh.
1 câu làm mẹ tôi và cả tôi điếng người...
- cậu...cậu nói gì?
- cháu...cháu là người làm Thái Thanh có bầu.
Mẹ quay ngoắt sang tôi.
- đúng là cậu ta ư?.
- vâng...
Mẹ tôi cười gằn.
- thì ra câu chuyện có bầu với trai trẻ là của chính chị chứ chả phải của bạn chị...con với cái, bạn của em trai mà cũng đi ngủ với nhau được.
Quang đi tới nắm tay tôi.
- bác đừng trách cô ấy, là lỗi của cháu ạ..
Mẹ tôi quát..- bỏ cái tay ra, nắm tay cái gì?
Tôi vội giật tay ra.!
Quang:
- cháu sẽ chịu trách nhiệm với Thái Thanh ạ.
- cậu chịu trách nhiệm kiểu gì?
- cháu sẽ cưới cô ấy ạ?
- vậy việc học cậu định thế nào?.
- cháu sẽ hoãn lại ạ,
- thế gia đình cậu đã biết chưa?.
- dạ hiện tại thì chưa ạ? 2 ngày nữa gia đình cháu có công việc nên cháu chưa nói
- công việc gì?
Tôi xen ngang.
- mẹ à...
Mẹ lập tức cảnh cáo tôi.
- im, để mẹ hỏi cậu ta.
- dạ...3 ngày nữa anh trai cháu lấy vợ nên...
- được, tôi tạm tin cậu, hi vọng cậu sẽ không phụ con gái tôi...
Lúc tôi tiễn Quang ra về, Quang nắm chặt tay tôi nói.
- chị đừng lo, tôi sẽ sắp xếp được mà, yên tâm nhé.
Tôi chỉ biết gật đầu chứ chẳng biết làm gì nữa, xem như qua được cửa ải mẹ tôi rồi...
Thằng Minh biết chuyện nó không an ủi tôi thì thôi còn trêu tôi.
- chị cũng nguy hiểm thiệt đó,
- nói gì thế nhóc.
- chị sao cua được bạn em thế? Ở trường có biết bao nhiều đứa con gái bám theo bạn em còn không được, chị xem thế mà cũng ghê thiệt nha.
- ai thèm theo cậu ta, nói cho mày biết cậu ta mới là người cong đít bám chị mày đấy.
- xì...nói thế ai mà tin, thế là giờ Quang nó thành anh rể em rồi à? Haizzz
- nói gì đấy, còn chưa cưới xin gì mà gọi lung tung...
- thì trước sau gì chả thế?.
- tại sao hôm qua tôi gọi cậu không nghe máy.
Quang không trả lời mà kéo tay tôi.
- chị lên xe đi
Tôi làm theo, Quang chở tôi tới khách sạn đặt 1 phòng, tôi im lặng theo cậu ta vào phòng.
Vào tới phòng tôi bèn hỏi.
- rốt cục cậu bị sao thế,....ưm ưm..
Quang đột ngột cúi xuống hôn tôi cuồng nhiệt, bàn tay cậu gấp gáp cởi váy tôi.
Tôi cự lại yếu ớt.
- ưm...khoan đã...ưm..
Quang giống như không quan tâm mà chỉ chú tâm hôn tôi, đầu óc tôi xoay mòng, loáng cái đã lòa lỗ bị Quang đặt trên giường,sau đó Quang không do dự cởi quần áo của chính mình rồi đâm vào trong cơ thể tôi, bất ngờ tôi ưỡn người lên.
- ahhhh....Quang....ưm...
Quang ở trên người tôi dập liên tục, sau đó cậu nâng cả người tôi dậy..
- Thái Thanh, xoay người lại..
Tôi vô thức làm theo, 2 tay 2 chân chống trên nệm để Quang thâm nhập từ đằng sau, tiếng rên rỉ của chúng tôi lúc trầm lúc bổng, lúc thì mãnh liệt lúc thì yếu ớt giống như đang kìm nén điều gì đó vậy?
Sau cùng Quang phóng tất cả dục vọng vào trong tôi rồi ôm tôi nằm rạp xuống giường,tôi nghe Quang thở mạnh.
Tôi rúc vào ngực Quang.
- cậu đang giận tôi sao?
Quang vuốt tóc tôi
- trả lời tôi đi!
- tôi không giận chị? Tôi yêu chị.
Tim tôi nhũn ra, Quang thật biết cách khiến tôi mềm lòng.
Tôi chủ động giải thích.
- trước đây tôi từng có bạn trai, nhưng đã chia tay rồi, hôm qua tôi không ngờ anh ta lại tới tìm tôi.
- chị còn chút tình cảm nào với anh ta không?
- không có,
Tôi chắc nịch nói, nói xong ngay cả chính tôi cũng giật mình, tôi lại có thể quên đi tình cảm với Vinh nhanh như vậy?
Quang kích động ôm chặt tôi rồi lại hôn tôi nồng nàn.
- chúng ta làm thêm 1 lần nữa nhé.
Tôi đẩy Quang.
- không được, sẽ hại đến em bé đấy.
Quang nghe thế thì vội buông tôi ra tọt vào nhà tắm xả nước ầm ầm, tôi ở bên ngoài cười hì hì.
Khi tôi từ bên ngoài về thì thấy mẹ tôi ngồi lù lù trên ghế nơi phòng khách, mặt bà hằm hằm, tôi có dự cảm chẳng lành.
- con qua đây ngồi đi.
Tôi liền làm theo.
- có...có chuyện gì vậy mẹ.
Mẹ lôi ra phiếu siêu âm mà tôi đã giấu kĩ vào tủ của mình đập mạnh lên bàn.
- con có thai rồi à?
Tôi tái mặt lắp bắp.
- con...con...
- với thằng nào? Sao lại giấu mẹ hả?
Tôi cúi gắm mặt không biết phải trả lời mẹ như thế nào?biết trả lời thế nào đây? Tôi và Quang đã thống nhất sẽ về gặp gia đình 2 bên khi công việc của nhà anh xong xuôi, giờ lại bị mẹ phát hiện sớm như vậy?
- sao không nói gì hả?
- mẹ...
- con có bầu với ai.
- người đó sẽ nhanh chóng đến gặp mẹ thôi mẹ à?.
- đến gặp? Khi nào tới?
- đợi ít ngày nữa
- bảo nó đến bây giờ luôn đi, làm con gái nhà người ta có thai rồi khất lần à?
- mẹ, gia đình người đó đang có công việc,...
- công việc gì thì cũng phải tới, nhà thằng đó có công việc còn con có thai không phải là việc lớn à?.
Tôi làm sao giám gọi bảo Quang tới cơ chứ? Mẹ tôi là sát thủ đấy?
Giữa lúc đó, điện thoại tôi lại có tin nhắn đến đúng lúc, lúc đưa ra chưa kịp xem thì đã bị mẹ giật lấy.
- mẹ....mẹ làm gì thế? Trả điện thoại cho con.
Mẹ tôi mặc tôi đang giậm chân?mở tin nhắn ra xem, mắt trợn lên.
- á à...chúc tình yêu ngủ ngon à? Tình cảm quá nhở?cái gì đây...lúc nãy trong khách sạn tôi vui lắm.
Mẹ tôi buông điện thoại
- được lắm, được lắm...
- mẹ ơi...
Mẹ tôi ngay lập tức bấm số gọi đi, còn không quên mở loa ngoài.
Tiếng của Quang rõ mồn một.
- chưa ngủ sao?
Mẹ tôi nói to.
- còn chưa ngủ đâu, cậu là đứa làm cho con gái tôi có thai phải không?
- ...
- nếu cậu yêu con gái tôi và muốn chịu trách nhiệm với nó thì đến nhà gặp tôi đi.
Mẹ không để Quang kịp nói gì đã hùng hổ tắt máy.
Tôi cuống lên.
- mẹ hùng hùng hổ hổ thế người ta nào giám đến.
- con im miệng lại để mẹ giải quyết, bọn này giờ phải cứng rắn chứ không thể mềm mỏng được.
Tôi lo lắng nhìn điện thoại trong tay mẹ, vừa sợ Quang tới lại có chút mong mỏi Quang sẽ tới.
Nếu Quang tới chứng tỏ tôi thực sự quan trọng với cậu ta.
Trong lúc chờ đợi mẹ vẫn hằm hằm nhìn tôi, mẹ nói.
- mẹ có cấm con yêu đương không hả Thanh?nhưng yêu đương phải có chừng mực chứ? Sao để có bầu như thế? Đàn bà mình sẽ là người chịu thiệt thôi con ạ?
- ....
- gia đình cậu ta thế nào?
- con không biết?
Mẹ tôi giận quá cốc vào đầu tôi đau điếng.
- không biết, yêu nhau mà không biết gì về gia đình cậu ta? Thế mà để cho có bầu? Sao mày ngu thế hả con?
Tôi khóc không ra nước mắt, nếu mẹ biết người làm tôi có bầu là Quang không biết mẹ có ngất xỉu luôn không nữa...
Trong lúc đang căng thẳng, chuông cửa vang lên, tôi thầm kêu.
Quang tới rồi!
Mẹ tôi ra mở cửa.
- ơ Quang đấy à? thằng Minh nó ra ngoài còn chưa về.
Giọng mẹ tôi có phần dịu lại, Quang chào mẹ tôi 1 tiếng rồi đi vào.Cả 2 chúng tôi đều nhìn nhau, thấy sự lóng ngóng trong mắt nhau.
Biết mở lời với mẹ tôi thế nào? Đương khi tôi định lên tiếng thì bất chợt Quang nhìn mẹ tôi nói dõng dạc.
- bác à? Cháu....cháu là bố của đứa bé trong bụng Thái Thanh.
1 câu làm mẹ tôi và cả tôi điếng người...
- cậu...cậu nói gì?
- cháu...cháu là người làm Thái Thanh có bầu.
Mẹ quay ngoắt sang tôi.
- đúng là cậu ta ư?.
- vâng...
Mẹ tôi cười gằn.
- thì ra câu chuyện có bầu với trai trẻ là của chính chị chứ chả phải của bạn chị...con với cái, bạn của em trai mà cũng đi ngủ với nhau được.
Quang đi tới nắm tay tôi.
- bác đừng trách cô ấy, là lỗi của cháu ạ..
Mẹ tôi quát..- bỏ cái tay ra, nắm tay cái gì?
Tôi vội giật tay ra.!
Quang:
- cháu sẽ chịu trách nhiệm với Thái Thanh ạ.
- cậu chịu trách nhiệm kiểu gì?
- cháu sẽ cưới cô ấy ạ?
- vậy việc học cậu định thế nào?.
- cháu sẽ hoãn lại ạ,
- thế gia đình cậu đã biết chưa?.
- dạ hiện tại thì chưa ạ? 2 ngày nữa gia đình cháu có công việc nên cháu chưa nói
- công việc gì?
Tôi xen ngang.
- mẹ à...
Mẹ lập tức cảnh cáo tôi.
- im, để mẹ hỏi cậu ta.
- dạ...3 ngày nữa anh trai cháu lấy vợ nên...
- được, tôi tạm tin cậu, hi vọng cậu sẽ không phụ con gái tôi...
Lúc tôi tiễn Quang ra về, Quang nắm chặt tay tôi nói.
- chị đừng lo, tôi sẽ sắp xếp được mà, yên tâm nhé.
Tôi chỉ biết gật đầu chứ chẳng biết làm gì nữa, xem như qua được cửa ải mẹ tôi rồi...
Thằng Minh biết chuyện nó không an ủi tôi thì thôi còn trêu tôi.
- chị cũng nguy hiểm thiệt đó,
- nói gì thế nhóc.
- chị sao cua được bạn em thế? Ở trường có biết bao nhiều đứa con gái bám theo bạn em còn không được, chị xem thế mà cũng ghê thiệt nha.
- ai thèm theo cậu ta, nói cho mày biết cậu ta mới là người cong đít bám chị mày đấy.
- xì...nói thế ai mà tin, thế là giờ Quang nó thành anh rể em rồi à? Haizzz
- nói gì đấy, còn chưa cưới xin gì mà gọi lung tung...
- thì trước sau gì chả thế?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook