Anh Chàng Ngu Ngơ Và Cô Nàng Rắc Rối
-
Chương 1: Heaven
Tôi tên là Heaven Albright. Gã chồng cùng chung sống hai năm đã phản bội tôi. Tôi chỉ mới hai mươi năm tuổi. Bạn có thể nói rằng kết hôn khi hai mươi ba tuổi là quá sớm nhưng tôi sẽ phản biện rằng nhiều người còn kết hôn từ khi còn học đại học, thậm chí khi còn học phổ thông kia. Vậy nên, so với những trường hợp đó, như tôi không phải là quá sớm. Mà thôi, dù sớm hay không… thì gã khốn nạn đó đã cho tôi mọc sừng. Sau khi tôi dâng hiến cho gã những năm tháng đẹp nhất của đời mình.
Gã phản bội tôi để ngoại tình với một đồng nghiệp. Đó là con bé làm cùng văn phòng mà ban đầu, gã thậm chí chẳng hề nghĩ đó là cô nàng đáng yêu, nhưng sau vài tháng liên tục làm việc cùng nhau, đắm chìm trong những câu chuyện vui cười thân mật và cùng ái ngại với những món ăn tự phục vụ tồi tệ, thì kết quả là những cuộc làm tình điên loạn. Chỉ nghĩ tới đã muốn phát bệnh.
Gã lúc nào cũng rất vui vẻ khi đi làm về muộn, và bạn hẳn nghĩ rằng tôi lẽ ra phải nhận ra manh mối đó, bởi chẳng có ai lại vui vẻ khi phải ở lại làm việc muộn cả. Ấy thế nhưng tôi lại nghĩ rằng gã đơn giản là rất yêu thích công việc. Hoặc có thể thực sự gã cũng bực bội, nhưng khi bước vào nhà và trông thấy tôi, người vợ mà gã đã yêu thương, trân quý suốt hai năm, thì mọi phiền muộn đều tan biến. Xì!
Nhưng không. Gã về nhà với khuôn mặt hớn hở là vì vừa mới được chơi bời thỏa thuê với một con bé đàng điếm. Con bé hẳn là mặc chiếc áo len dài tay có khoác ngoài và cười sặc sụa khi nghe những mẩu chuyện cười thân mật đầy ngu ngốc. Tôi ghét áo tay dài tay có áo khoác ngoài, ghét thứ chất liệu tổng hợp, cách phối màu lẫn sự thùy mị giả tạo của thứ trang phục đó. Ai cũng biết kiểu áo này là một trong những món đồ dễ cởi nhất.
Tên con bé hình như là Megan hay Jessie gì đó, chắc là trẻ hơn tôi vài tuổi. Con bé giống tôi hai năm trước, chỉ khác ở chỗ mặc áo len dài tay có khoác ngoài. Gã chồng của tôi đã đi tìm hình bóng cũ ngay cả khi tôi chưa kịp biến thành bà cô uể oải, lãnh cảm. Thật đáng kinh tởm! Tôi còn chưa già mà!
Hôn nhân là thứ tệ hại. Điều người ta nói với bạn – rằng bạn sẽ chẳng còn quan hệ tình dục sau khi cưới nữa - là đúng đấy. Bạn sẽ không có được điều đó nữa. Nhưng không phải bạn nói “tôi – đồng – ý” là tình dục lập tức biến mất. Cũng mất một ít thời gian. Dĩ nhiên sẽ có tuần trăng mật và vài tháng đầu khi cả hai sẽ vào vai cô-nội-trợ-khát-tình cùng chàng-trai-tháo-vát, hay nàng-nô-lệ cùng chàng-vũ-phu-dịu-dàng-đến-ngạc-nhiên, hay gấu Winne Pooh và Hũ mật thần kỳ. Nhưng sau một thời gian, bạn sẽ không còn bận tâm đến việc phải tẩy lông chân, chồng bạn cũng không còn để ý đến việc đó, và vào ban đêm, ngủ đẫy giấc trở thành lựa chọn thực tế hơn.
Gã phản bội tôi để ngoại tình với một đồng nghiệp. Đó là con bé làm cùng văn phòng mà ban đầu, gã thậm chí chẳng hề nghĩ đó là cô nàng đáng yêu, nhưng sau vài tháng liên tục làm việc cùng nhau, đắm chìm trong những câu chuyện vui cười thân mật và cùng ái ngại với những món ăn tự phục vụ tồi tệ, thì kết quả là những cuộc làm tình điên loạn. Chỉ nghĩ tới đã muốn phát bệnh.
Gã lúc nào cũng rất vui vẻ khi đi làm về muộn, và bạn hẳn nghĩ rằng tôi lẽ ra phải nhận ra manh mối đó, bởi chẳng có ai lại vui vẻ khi phải ở lại làm việc muộn cả. Ấy thế nhưng tôi lại nghĩ rằng gã đơn giản là rất yêu thích công việc. Hoặc có thể thực sự gã cũng bực bội, nhưng khi bước vào nhà và trông thấy tôi, người vợ mà gã đã yêu thương, trân quý suốt hai năm, thì mọi phiền muộn đều tan biến. Xì!
Nhưng không. Gã về nhà với khuôn mặt hớn hở là vì vừa mới được chơi bời thỏa thuê với một con bé đàng điếm. Con bé hẳn là mặc chiếc áo len dài tay có khoác ngoài và cười sặc sụa khi nghe những mẩu chuyện cười thân mật đầy ngu ngốc. Tôi ghét áo tay dài tay có áo khoác ngoài, ghét thứ chất liệu tổng hợp, cách phối màu lẫn sự thùy mị giả tạo của thứ trang phục đó. Ai cũng biết kiểu áo này là một trong những món đồ dễ cởi nhất.
Tên con bé hình như là Megan hay Jessie gì đó, chắc là trẻ hơn tôi vài tuổi. Con bé giống tôi hai năm trước, chỉ khác ở chỗ mặc áo len dài tay có khoác ngoài. Gã chồng của tôi đã đi tìm hình bóng cũ ngay cả khi tôi chưa kịp biến thành bà cô uể oải, lãnh cảm. Thật đáng kinh tởm! Tôi còn chưa già mà!
Hôn nhân là thứ tệ hại. Điều người ta nói với bạn – rằng bạn sẽ chẳng còn quan hệ tình dục sau khi cưới nữa - là đúng đấy. Bạn sẽ không có được điều đó nữa. Nhưng không phải bạn nói “tôi – đồng – ý” là tình dục lập tức biến mất. Cũng mất một ít thời gian. Dĩ nhiên sẽ có tuần trăng mật và vài tháng đầu khi cả hai sẽ vào vai cô-nội-trợ-khát-tình cùng chàng-trai-tháo-vát, hay nàng-nô-lệ cùng chàng-vũ-phu-dịu-dàng-đến-ngạc-nhiên, hay gấu Winne Pooh và Hũ mật thần kỳ. Nhưng sau một thời gian, bạn sẽ không còn bận tâm đến việc phải tẩy lông chân, chồng bạn cũng không còn để ý đến việc đó, và vào ban đêm, ngủ đẫy giấc trở thành lựa chọn thực tế hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook