Ân Sủng Của Hoàng Đế
-
Chương 22
*******
Sau khi hôn giai nhân đang ngủ, Quan Sơn Nguyệt mới ngồi dậy tập thể dục buổi sáng như thường lệ.
Anh có thói quen vận động buổi sáng, bản thân là tổng giám đốc tập đoàn Long Ưng, nên việc có một sức khỏe, cơ thể tráng kiện là điều hết sức quan trọng, cho nên dù bận bịu như thế nào, mỗi ngày anh đều dành thời gian để tập luyện.
Nửa tiếng sau. Quan Sơn Nguyệt đi tắm, ăn sáng xong mới quay trở lại giường.
“Hôn một chút…” Môi của Quan Sơn Nguyệt lưu luyến di chuyển trên lưng Tôn Phật Nhi, đôi tay tham lam không ngừng vuốt ve trên những đường cong tuyệt mỹ của cô.
Cho dù tối hôm trước đã cùng cô bao nhiêu lần, thì mỗi buổi sáng trước khi đi làm anh đều cùng cô một lần nữa, đó là phương pháp mới để anh duy trì tâm trạng tốt trong ngày. (BB: tốt với anh cơ mà không tốt với ai đó)
Tôn Phật Nhi mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy mình như đang ở trong biển lửa, cơ thể thơm ngát không ngừng cử động tiếp nhận sự kích thích của anh. Đôi môi hồng khẽ hé mở phát ra tiếng thở dài, ngái ngủ nói: “Quan…”
Mặc dù cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh dậy, nhưng Quan Sơn Nguyệt đã không chờ được nữa, ngay khi đôi mắt ngái ngủ của cô khẽ mở, anh liền tấn công vào nơi sâu thẳm mềm mại như hoa của cô.
“A, Quan…” Tôn Phật Nhi chu môi, mười đầu ngón tay bấu chặt vào tấm lưng săn chắc của anh, tự nhiên rất tự nhiên cong người lên đón nhận sự tấn công mãnh liệt của anh.
Từng tiếng từng tiếng thở dốc, rên rỉ hòa vào nhau lãng đãng quanh phòng, cho đến khi một sức nóng thâm nhập sâu vào cơ thể cô, cô mới khẽ run rẩy cùng Quan Sơn Nguyệt từ trên thiên đường tuyệt diệu quay trở lại nhân gian, cô vốn chưa tỉnh táo nay ý thức lại càng thêm mơ hồ.
“Phật Nhi, hôm nay anh không khóa cửa, em cứ ngủ tiếp đi không sao đâu. Anh đi làm đây, bữa sáng anh đặt trên bàn, phải nhớ ăn sáng đấy!”
Tôn Phật Nhi lẩm bẩm một tiếng, xoay người tiếp tục ngủ.
Quan Sơn Nguyệt cười một cái đầy trìu mến, anh biết là cô thật sự mệt lắm rồi!
Vuốt sợi tóc trên má cô, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn, sau đó anh đóng cửa rời đi.
[1] Cánh tay Lộc Sơn là một điển tích của Trung Quốc. Chuyện kể về Dương Ngọc Hoàn tức Dương Quý Phi nhận An Lộc Sơn làm con nuôi, nhưng kì thực mối quan hệ của hai người này là tình nhân. Hai người thường lén lút quan hệ khi Huyền Tông không có ở đó. Trong một lần quan hệ do mạnh tay quá mà An Lộc Sơn làm cho ngực của Dương Ngọc Hoàn bị thương, nên từ đó mới có điển tích này. (Còn về ý nghĩa ta không giải thích nữa mọi người tự hiểu nha ^^)
Sau khi hôn giai nhân đang ngủ, Quan Sơn Nguyệt mới ngồi dậy tập thể dục buổi sáng như thường lệ.
Anh có thói quen vận động buổi sáng, bản thân là tổng giám đốc tập đoàn Long Ưng, nên việc có một sức khỏe, cơ thể tráng kiện là điều hết sức quan trọng, cho nên dù bận bịu như thế nào, mỗi ngày anh đều dành thời gian để tập luyện.
Nửa tiếng sau. Quan Sơn Nguyệt đi tắm, ăn sáng xong mới quay trở lại giường.
“Hôn một chút…” Môi của Quan Sơn Nguyệt lưu luyến di chuyển trên lưng Tôn Phật Nhi, đôi tay tham lam không ngừng vuốt ve trên những đường cong tuyệt mỹ của cô.
Cho dù tối hôm trước đã cùng cô bao nhiêu lần, thì mỗi buổi sáng trước khi đi làm anh đều cùng cô một lần nữa, đó là phương pháp mới để anh duy trì tâm trạng tốt trong ngày. (BB: tốt với anh cơ mà không tốt với ai đó)
Tôn Phật Nhi mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy mình như đang ở trong biển lửa, cơ thể thơm ngát không ngừng cử động tiếp nhận sự kích thích của anh. Đôi môi hồng khẽ hé mở phát ra tiếng thở dài, ngái ngủ nói: “Quan…”
Mặc dù cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh dậy, nhưng Quan Sơn Nguyệt đã không chờ được nữa, ngay khi đôi mắt ngái ngủ của cô khẽ mở, anh liền tấn công vào nơi sâu thẳm mềm mại như hoa của cô.
“A, Quan…” Tôn Phật Nhi chu môi, mười đầu ngón tay bấu chặt vào tấm lưng săn chắc của anh, tự nhiên rất tự nhiên cong người lên đón nhận sự tấn công mãnh liệt của anh.
Từng tiếng từng tiếng thở dốc, rên rỉ hòa vào nhau lãng đãng quanh phòng, cho đến khi một sức nóng thâm nhập sâu vào cơ thể cô, cô mới khẽ run rẩy cùng Quan Sơn Nguyệt từ trên thiên đường tuyệt diệu quay trở lại nhân gian, cô vốn chưa tỉnh táo nay ý thức lại càng thêm mơ hồ.
“Phật Nhi, hôm nay anh không khóa cửa, em cứ ngủ tiếp đi không sao đâu. Anh đi làm đây, bữa sáng anh đặt trên bàn, phải nhớ ăn sáng đấy!”
Tôn Phật Nhi lẩm bẩm một tiếng, xoay người tiếp tục ngủ.
Quan Sơn Nguyệt cười một cái đầy trìu mến, anh biết là cô thật sự mệt lắm rồi!
Vuốt sợi tóc trên má cô, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn, sau đó anh đóng cửa rời đi.
[1] Cánh tay Lộc Sơn là một điển tích của Trung Quốc. Chuyện kể về Dương Ngọc Hoàn tức Dương Quý Phi nhận An Lộc Sơn làm con nuôi, nhưng kì thực mối quan hệ của hai người này là tình nhân. Hai người thường lén lút quan hệ khi Huyền Tông không có ở đó. Trong một lần quan hệ do mạnh tay quá mà An Lộc Sơn làm cho ngực của Dương Ngọc Hoàn bị thương, nên từ đó mới có điển tích này. (Còn về ý nghĩa ta không giải thích nữa mọi người tự hiểu nha ^^)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook