Ăn Con Gà Lớn
Chương 38


Edit: Tê Tê Team
“Quá đáng sợ, Sương Diệp này quá kinh khủng!”
Đội Hao Châu Cuồng Hoan và YOUTH đều đang xem chiến từ góc nhìn của Sương Diệp, đã luôn làm thán phục từ khi cô lặn xuống biển thể hiện tốc độ bơi không phải của người.

“Dưới nước mà chơi vậy cũng được hả?”
Khung cảnh đáy biển tráng lệ, con tàu chìm lơ lửng dưới biển và người bơi qua bơi lại, Sương Diệp chế ngự hai kẻ địch không không tốn nhiều sức, mấy cái này không làm người hai đội ngạc nhiên lắm.

Sau khi đối mặt hai kẻ địch, hành động túm tóc xoay bất ngờ của Sương Diệp làm tám người hết sức hoảng sợ.

Đây là dạng người điên gì mới có thể nghĩ ra chiêu thức khó thở như vậy!
Dưới trạng thái xoay vòng vòng trong tốc độ cao, nước chảy bên người Sương Diệp và Tiểu Quỷ dường như cũng có xu hướng ngưng tụ thành một vòng xoáy, điều này đủ thấy tốc độ của Sương Diệp đáng sợ như thế nào.

Diêm Nhất Chu rõ ràng đang xem chiến lại đột nhiên sờ đầu mình, anh ta nhìn chằm chằm hình ảnh trước mắt lẩm bẩm: “Tự dưng thấy đau da đầu thế nhỉ.


Không chỉ anh ta, những người khác cũng có cảm nhận tương tự.

Hôm nay huấn luyện viên Tiểu Quỷ chiến đội Hổ Khiếu có bộ dáng rất thê thảm, bị Sương Diệp túm tóc đuôi ngựa đã đành, lại còn bị đâm hết lần này đến lần khác.

Nhìn Tiểu Quỷ ôm hận chết đi, Diêm Nhất Chu lại lên tiếng: “Xem ra chắc là Sương Diệp không dùng được chiêu này với tóc ngắn như chúng ta, không thể kéo da đầu chúng ta được đâu nhỉ.


“Tôi cảm thấy Sương Diệp dùng chiêu này với chúng ta cũng được, sức lớn như thế cơ mà…” Đội viên tên Phòng Sóc nhỏ giọng nói: “Nên có thể là kéo hộp sọ của chúng ta đó.


Diêm Nhất Chu: “…”
Trong game làm gì có hộp sọ!
Sau khi Tiểu Quỷ chết không out game mà kêu thành viên đội cùng xem Sương Diệp chiến đấu.

Lúc này đã có 12 người xem Sương Diệp.


Nguyên Tiểu Diệp chỉ loot một khẩu tiểu kiên, không cần loot xác, cô giải quyết bốn cái xác rồi bơi lên mặt biển.

Bọt sóng trắng văng lên, Nguyên Tiểu Diệp trong biển lộ ra nửa đầu, không khí trong lành tràn vào khoang ngực, cô thở gấp bằng mũi.

Mái tóc đen của Nguyên Tiểu Diệp ướt sũng sát da đầu, cánh tay trắng nõn duỗi ra trong nước, búng tay lên trời.

Âm thanh này giống như ra lệnh gì đó, ba người nối đuôi nhau ra khỏi một xó, ba tiếng tùm liền mạch, nhảy xuống biển như thả bánh trôi.


Bàn Tử vui mừng ra mặt: “Em mạnh thật đấy, tốc độ giải quyết người trong nước cũng nhanh!”
Nguyên Tiểu Diệp trồi lên mặt nước một ít, lộ ra miệng; “Ít hơn trong tưởng tượng của em, ít người quá.


Bàn Tử cười híp mắt nói: “Không sao cả, vẫn còn… Ủa? Sao còn mỗi 13 mống?”
Còn lại 13 người trong game, cũng chính là ngoài họ thì còn 9 người.

Bàn Tử nhìn bản đồ, mặc dù bo vẫn ở trong biển nhưng vẫn có thể được gọi là bo lớn, còn phải vài bo nữa mới đến bo cuối, thế mà còn mỗi 9 người?
Thông báo kill qua rồi không thể xem lại, Bàn Tử cũng không biết tại sao ít đi nhiều người như vậy.

Sấu Hầu: “Ít người tốt mà, xếp hạng đội có thể lên cao.


Sau khi Sư Thi xuống nước liền thấy váy dính nước cực kỳ vướng, nhưng đây là quà gặp mặt anh Diệp tặng mình, cô ấy không thể bỏ đi.

Bốn người Nguyên Tiểu Diệp bơi vào bo, khi họ bơi được 200-300m, Yêu Yêu đi ra khỏi một thùng hàng đỏ ở cảng Novorepnoye, tóc dài màu vàng đập vào vòng eo thon thả của cô ta.

Thỉnh thoảng vài sợi tóc dài quẹt vào mã tấu bị lưỡi dao sắc bén cắt rơi xuống đất.

Tay Yêu Yêu đè vành mũ quân đội màu xám tro xuống, mắt hiện ý cười: “Đội trưởng, tôi đang ở chỗ họ xuống biển, bắt đầu ngắm bắn đi.


Từ đầu Yêu yêu đã núp ở gần đó, nhưng không ai phát hiện ra cô ta.

Sau khi nhặt được scope 15x, dưới sự gợi ý của Yêu Yêu, chiến thuật lần này của Vương Triều rất vi diệu.

Bốn người chia hết ra, ba người Yêu Yêu, Cố Triều Sinh, Phổ Thanh Bình đi ba hướng khác nhau, phụ trách tìm kẻ địch, báo vị trí cho Diệp Đường Đường, để Diệp Đường Đường ở chỗ cao phụ trách bắn tỉa kẻ địch.

Đạn bắn tỉa ở khoảng cách xa giảm sát thương, nếu không chết người hoặc gặp mũ 3 thì bọn họ ở gần chỉ cần bắn thêm là được.

Không ai tìm được người bắn tỉa ở tầm xa, nếu sau khi nạn nhân gục mà đồng đội của nạn nhân xuất hiện thì lại quá đúng ý họ.

Vương Triều dùng biện pháp lại thu hoạch tổng cộng 34 mạng, tiêu diệt 1/3 tổng số người trong game.

Diệp Đường Đường nghe tiếng trong bộ đàm, điều chỉnh hướng súng bắn tỉa, nhắm ngay vị trí Yêu Yêu, trong ống ngắm 15x xuất hiện 4 bóng người đang bơi.

Diệp Đường Đường tính toán khoảng cách dựa trên thông số hiện thị trong ống ngắm, nheo mắt trái, đang định bóp cò thì một cơn gió nhẹ thổi bay tóc của anh.


Động tác Diệp Đường Đường khựng lại, anh điều chỉnh vị trí họng súng, nghiêng về phía bên trái, bóp cò, một viên đạn bay ra với tốc độ cực nhanh.

Viên đạn bay thẳng không bị cản trở, mục tiêu nhắm thẳng vào cô gái mặc váy đỏ bơi chậm nhất trong 4 người!
“Đồng đội Hoa bất lạc của bạn bị Phỉ Lạc Nhuyễn Đường giết bằng Hehot.


Thông báo kill đột nhiên hiện ra làm bốn người sững sờ, ngay cả Sư Thi cũng không biết mình bị trúng đạn ở đâu mà chết.

Tiếng sóng biển cực lớn, gần như che mất tiếng đạn bay.

Vì ở trong biển, Sư Thi bị gạt không thể cứu được, thành xác chết luôn.

Sư Thi: “Phỉ Lạc Nhuyễn Đường là ai vậy, lợi hại quá.


Bàn Tử sợ hãi kều: “Á đù, Đường thần trốn đâu vậy!”
Sấu Hầu gãi tai, “Mẹ nó đâu ra vậy?”
Nguyên Tiểu Diệp không lên tiếng, Bàn Tử nhìn cô: “Em giải quyết được không Sương Diệp?”
Nguyên Tiểu Diệp: “Quá xa, em có thể đoán được phạm vi gần đúng, ngoài bo, 8x cũng không nhìn được vị trí… Anh nhớ cái tháp canh trên núi không, anh ta ở đó.


“Cái lùm mía!” Bàn Tử hô to: “Đường thần lần này làm gì vậy, dùng đòn hiểm để giết người ư!”
Sấu Hầu nói: “Cô cả yên tâm, tôi sẽ báo thù cho cô.


Anh ta dứt lời lặn xuống nước, Bàn Tử và Nguyên Tiểu Diệp cũng vậy, nếu người đánh lén biến thái đó là Đường thần, chỉ có thể dùng sức cản dưới nước để cản đường bắn tỉa của đối phương.

Diệp Đường Đường bắn tỉa xong một người, nốc một túi máu, thu súng chuẩn bị chạy: “Bây giờ không chịu được bo cắn nữa rồi, tôi chạy vào gần bo, tạm thời không không bắn tỉa hỗ trợ được, mọi người tự chú ý.


Cố Triều Sinh và Phổ Thanh Bình đang lái thuyền đáp lại rất nhanh, mãi sau Yêu Yêu mới kêu: “Được, Triều Sinh với Thanh Bình đến hỗ trợ tôi.


Cuối cùng Yêu Yêu tìm được thuyền máy màu đỏ mình giấu dưới lớp rong biển, cô ta ngồi lên thuyền, váy da trượt lên để lộ hơn nửa cặp đùi trắng nõn đến phát sáng.

Cô ta vít ga, chiếc thuyền lao ra, đuổi theo vùng biển đám người Sương Diệp chạy trốn.


Thuyền máy màu đỏ để lại một loạt bọt trắng xóa trên mặt biển, ba người Nguyên Tiểu Diệp nghe tiếng phương tiện đằng sau, quay lại nhìn chỉ thấy một cô gái tóc vàng vọt nhanh tới chỗ mình.

“Yêu Yêu!” Bàn Tử quên mất đang trong nước, muốn nhắc nhở, kết quả há miệng chỉ có chuỗi bọt khí dài, còn uống không ít nước biển mặn đến mức đắng.

Tốc độ thuyền máy nhanh có tiếng, Yêu Yêu nhanh chóng đến phía sau họ, một tay cô ta điều khiển thuyền máy, tay khác cầm khẩu súng trường AKM.

“Tằng tằng tằng tằng ——“ sóng lớn trên biển cuộn trào, đúng lúc đó, Cố Triều Sinh và Phổ Thanh Bình đến tiếp viện.

Khuôn mặt baby trời sinh của Cố Triều Sinh nở nụ cười, nhìn thấy bóng người bị bóp méo dưới mặt biển, cũng cầm súng lên bắt đầu càn quét.

Sức mạnh của 100 phát đạn súng máy cực kỳ đáng sợ, Bàn Tử và Sấu Hầu nổi lên ngừng một chút, lại phải lặn xuống.

Nhưng lượng oxy dự trữ trong cơ thể đã đạt đến giới hạn, thanh máu của họ bắt đầu từ từ giảm xuống.

Nguyên Tiểu Diệp đạp hai chân, không để ý đạn xẹt qua người, khi sắp nổi lên mặt nước, cô nhảy lên khỏi nước như cá chuồn, lao thẳng về phía Yêu Yêu trên thuyền máy.

Yêu Yêu chỉ có một mình, lại ở gần cô, đương nhiên Nguyên Tiểu Diệp phải thanh toán người này trước.

Yêu Yêu phản ứng rất nhanh, giơ súng lên bắn liên tiếp, cô ta biết cô gái tóc ngắn này chính là Sương Diệp, cô ta đã tận mắt thấy đối phương tháo mặt nạ xuống, tuyệt đối không thể xem thường người này!
Nhưng không một phát nào trúng, Yêu Yêu mở to mắt, sao có thể!
Nguyên Tiểu Diệp mượn quán tính lao về phía Yêu Yêu, cô phải kéo đối phương xuống nước chiến đấu để đồng đội cô ta phải kiêng dè khi bắn.

Yêu Yêu lập tức đưa tay chặn một tay Nguyên Tiểu Diệp, Nguyên Tiểu Diệp không ngờ đối phương lại chặn mình với phản ứng nhanh như vậy, hơn nữa còn thuận thế đẩy mình ra.

Người này biết đánh cận chiến…
Thân thể Nguyên Tiểu Diệp sắp nhảy qua thuyền máy, cô không chạm được đến người Yêu Yêu.

Mái tóc vàng mềm mại xinh đẹp trong tầm mắt của cô toát ra sức hấp dẫn không gì sánh được, Nguyên Tiểu Diệp sắp rơi xuống biển liền nắm ngay mái tóc vàng trước mặt.

Yêu Yêu cảm thấy da đầu mình thắt lại, không khỏi ngã về phía sau, hét lên: “Con quỷ Sương Diệp mất dạy, cô dám động vào tóc tôi, cô có biết tóc là sinh mệnh của phụ nữ không!”
Nguyên Tiểu Diệp không nói, dùng sức kéo một cái như ma nước lấy mạng, kéo Yêu Yêu xuống biển.

Quả vậy, Cố Triều Sinh và Phổ Thanh Bình bắn hơi do dự.

Sau khi xuống biển, Nguyên Tiểu Diệp quấn tóc Yêu Yêu quanh cánh tay phải, cả người quấn lên người Yêu Yêu như rắn nước, tay trái kẹp chặt cổ đối phương, cố gắng làm đối phương ngạt thở mà chết.

Không có chỗ đặt chân, Nguyên Tiểu Diệp chỉ có thể dùng cách này thắt cổ Yêu Yêu.

Yêu Yêu không thở được, mặc dù game không tạo cảm giác hít thở không thông, không đáng sợ như trong thực tế, nhưng gặp phải cảm giác ngộp thở, phản ứng đầu tiên là vùng vẫy, cảm giác này còn gần cái chết hơn cả khi bị trúng đạn.

Hai tay Yêu Yêu liều mạng móc cánh tay Nguyên Tiểu Diệp, cánh tay đối phương khóa cổ cô ta như hóa thành sắt thép, Yêu Yêu phản ứng lại, đây là trò chơi, dù cô ta chết cũng không phải chết thật.

Yêu Yêu lập tức ngừng thở, một cùi chỏ tay đánh trúng bụng Nguyên Tiểu Diệp.

Nguyên Tiểu Diệp vẫn không nhúc nhích, chẳng những không đau mà còn muốn đối phương tiếp tục.


Yêu Yêu từ bỏ việc đánh Sương Diệp, động tác giãy giụa của cô ta ngày càng nhẹ, Nguyên Tiểu Diệp không nhìn thấy được thanh máu đối phương, theo phản ứng trong thực tế, cô cảm thấy động tác giãy giụa của người trong tay giảm bớt, nên cũng thả lỏng.

Chính trong chớp mắt này!
Yêu Yêu đột nhiên vùng lên, cầm mã tấu ngang hông lên, cắt đứt mái tóc vàng —— đầu sỏ làm Nguyên Tiểu Diệp khống chế được mình.

Mái tóc vàng bồng bềnh trong biển, Nguyên Tiểu Diệp buông cánh tay ra, có chút thích thú cái cô nàng này…
Yêu Yêu không hiểu tại sao Nguyên Tiểu Diệp tự dưng buông mình ra, lượng máu cô ta không ngừng hạ xuống, đã sắp gục.

Cô ta nhanh chóng lao lên mặt nước, không khí tràn vào phổi và lượng máu không giảm nữa.

“Hai người bị nước vào đầu à, bắn đi chứ! Tập luyện ở câu lạc bộ bằng không à! Một đổi ba như thế còn do dự cái gì! Giết cả tôi cũng được mà!”
Yêu Yêu bực tức mắng to Cố Triều Sinh và Phổ Thanh Bình, hai cái người mới này không biết nắm lấy cơ hội, vừa rồi Sương Diệp khống chế cô ta khác gì cô ta khống chế Sương Diệp đâu.

Hai người họ cứ thế mất đi một cơ hội giết Sương Diệp!
Nếu đội trưởng ở trong tình huống như vậy, cô ta chỉ cần do dự nửa giây là sẽ nổ súng, thắng game với yêu thầm đội trưởng, đương nhiên là thắng game quan trọng gấp trăm lần!
Yêu Yêu không nhìn thấy dưới mặt biển, Nguyên Tiểu Diệp đang lơ lửng ngay dưới mình, cô giơ súng tiểu liên lên, nhắm ngay cặp mông đầy đặn của Yêu Yêu, bóp cò.

Càng thích ai thì càng phải tiễn họ lên đường cho sớm.

“Bạn giết người chơi Yêu Ngôn Hoặc Chúng bằng Súng tiểu liên Vector.


Nửa phút sau.

“Bạn hehot người chơi Triều Hoa Tích Thập bằng Nắm đấm.


“Bạn giết người chơi Thanh Bình Thịnh Thế bằng Mã tấu.



Diệp Đường Đường mù mờ, anh chỉ chạy bo tiện tay giết một người chơi thôi mà, sao ba đồng đội của anh lại biến mất rồi?
Cũng không thấy gọi anh trong bộ đàm… Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao bọn họ bị clear?
Diệp Đường Đường nhẹ nhàng hỏi trong bộ đàm: “Có chuyện gì thế?”
Ba người yên lặng, cuối cùng Yêu Yêu chậm rãi mở miệng: “Đội trưởng, anh là hy vọng cuối cùng của làng ta, giết chết con khốn Sương Diệp đó!”
Còn 4 người trong game.

Vương Triều còn 1, đội mồ côi còn 3.

Bên kia, Sư Thi xem chiến gào rú phất cờ (cổ vũ): “Anh Diệp trâu luôn!”
——
Tác giả có lời muốn nói:
Nguyên Tiểu Diệp; Tôi thấy tóc dài lại ngứa tay.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương