Âm Hôn
-
Chương 14
Editor: Vũ
Beta: Vũ Yên
Thuốc tê mất dần hiệu lực, tôi cảm thấy cánh tay trái và lưng truyền đến từng trận đau nhức, duy trì tư thế nằm thẳng một thời gian dài khiến cơ thể tôi trở nên cứng ngắc, tôi động đậy thân thể muốn khẽ trở mình một cái lại chạm tới vết thương khiến đau tới mức hút khí.
Đau đớn làm tôi không thể ngủ được, trong đầu tôi nghĩ loạn những chuyện không đâu. Một cơn gió từ ngoài cửa sổ thổi tới mang theo chút hơi lạnh, tôi vươn tay kéo chăn muốn trùm kín toàn thân nhưng khí lạnh kia như hình với bóng đang len lỏi vào tận trong chăn.
Tôi cảm thấy xung quanh như bị vây trong đám sương mù lạnh lẽo, đầu óc tôi bắt đầu mơ hồ, toàn thân vô lực như đang chìm vào vùng mênh mông nào đó.
Tôi nằm trên giường bệnh, rõ ràng đắp kín chăn nhưng lại lạnh như bị đông đá trong ngăn tủ lạnh, điều tôi nhận thức duy nhất là có một ánh mắt đang nhìn tôi chăm chú, tôi mở choàng mắt muốn nhìn xem có ai ở xung quanh không nhưng toàn thân nặng nề như bị bóng đè vậy.
Tôi hình như đang chìm trong mộng.
Tôi mơ thấy có bàn tay đang xốc chăn của tôi lên, rồi đôi tay kia chậm rãi luồn vào trong đồng phục bệnh nhân của tôi, làn da chạm phải lớp không khí lạnh băng khiến tôi nổi một tầng gai ốc, đôi tay lạnh lẽo đó di động trên từng tấc da thịt tôi cuối cùng dừng lại ở vị trí vết thương, dù cách một tầng băng gạc tôi vẫn cảm nhận rõ ràng được hàn khí từ đầu ngón tay lạnh lẽo kia.
Ngón tay lạnh băng đang chu du khắp thân thể tôi, các đốt ngón tay cứng cáp khỏe mạnh của một người quen rèn luyện, lòng bàn tay và vết chai nơi ngón tay giống như của một người quen dùng đao hàng ngày.
Một thứ mềm mại như đầu lưỡi nhẹ nhàng dán trên miệng vết thương, nhẹ nhàng như vỗ về trấn an. Hơi thở lành lạnh lướt tới lướt lui trên người tôi giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt trên làn da, lúc mạnh lúc nhẹ, một tấc cũng không buông tha. Lúc lại mãnh liệt gặm cắn như muốn khẳng định chủ quyền.
Bên tai tiếng hít của tôi thở trở lên nặng nề, cổ bỗng nhiên bị gặm một cái, đầu lưỡi ẩm ướt liếm trên vành tai mẫn cảm tôi liều mạng há miệng tham lam hút không khí, nhân cơ hội này đầu lưỡi kia liền xông vào khoang miệng, mạnh mẽ thăm dò từng ngóch nghách, dây dưa quấn quýt lấy lưỡi tôi không rời.
Tôi mơ màng suy nghĩ chẳng lẽ tôi đang mộng xuân.
Bàn tay đặt trên lưng tôi đang trượt dần xuống dưới thắt lưng, tay kia vẫn vuốt ve.
Theo bản năng tôi lui người về sau tránh né tiếp xúc này nhưng thân thể như bị dính chặt vào giường, miệng tôi mơ hồ phát ra vài tiếng than vừa thống khổ vừa vui thích, nhưng dần dần giống như thỏa mãn vui sướng.
Đang lúc tôi chìm nổi trong vui thích, bàn tay lạnh lẽo kia đã đẩy dây lưng của tôi ra và chui vào bên trong quần trực tiếp xoa nắn lên hạ bộ, khiến tôi run rẩy kịch liệt.
Tôi uốn cong người, thắt lưng mềm nhũn, không muốn suy nghĩ hay né tránh nữa, thuận theo khoái cảm tôi buông thả bản thân mình theo giấc mộng này, thẳng tới khi khoái cảm lên đỉnh điểm liền cứ thế giải phóng.
Trên môi một nụ hôn nhẹ nhàng hạ xuống, giống như lời chúc ngủ ngon. Bàn tay bên hông cũng không có rời đi mà ôm chặt hơn, vừa rồi mới xuất ra một lần đầu óc tôi đặc quánh như tương hồ, cũng không có khí lực để mà tự hỏi, buồn ngủ như sóng biển ập tới kéo tôi chìm nghỉm vào trong, tôi thả lỏng thân mình để mặc nó muốn đi tới đâu thì đi tới đó.
Beta: Vũ Yên
Thuốc tê mất dần hiệu lực, tôi cảm thấy cánh tay trái và lưng truyền đến từng trận đau nhức, duy trì tư thế nằm thẳng một thời gian dài khiến cơ thể tôi trở nên cứng ngắc, tôi động đậy thân thể muốn khẽ trở mình một cái lại chạm tới vết thương khiến đau tới mức hút khí.
Đau đớn làm tôi không thể ngủ được, trong đầu tôi nghĩ loạn những chuyện không đâu. Một cơn gió từ ngoài cửa sổ thổi tới mang theo chút hơi lạnh, tôi vươn tay kéo chăn muốn trùm kín toàn thân nhưng khí lạnh kia như hình với bóng đang len lỏi vào tận trong chăn.
Tôi cảm thấy xung quanh như bị vây trong đám sương mù lạnh lẽo, đầu óc tôi bắt đầu mơ hồ, toàn thân vô lực như đang chìm vào vùng mênh mông nào đó.
Tôi nằm trên giường bệnh, rõ ràng đắp kín chăn nhưng lại lạnh như bị đông đá trong ngăn tủ lạnh, điều tôi nhận thức duy nhất là có một ánh mắt đang nhìn tôi chăm chú, tôi mở choàng mắt muốn nhìn xem có ai ở xung quanh không nhưng toàn thân nặng nề như bị bóng đè vậy.
Tôi hình như đang chìm trong mộng.
Tôi mơ thấy có bàn tay đang xốc chăn của tôi lên, rồi đôi tay kia chậm rãi luồn vào trong đồng phục bệnh nhân của tôi, làn da chạm phải lớp không khí lạnh băng khiến tôi nổi một tầng gai ốc, đôi tay lạnh lẽo đó di động trên từng tấc da thịt tôi cuối cùng dừng lại ở vị trí vết thương, dù cách một tầng băng gạc tôi vẫn cảm nhận rõ ràng được hàn khí từ đầu ngón tay lạnh lẽo kia.
Ngón tay lạnh băng đang chu du khắp thân thể tôi, các đốt ngón tay cứng cáp khỏe mạnh của một người quen rèn luyện, lòng bàn tay và vết chai nơi ngón tay giống như của một người quen dùng đao hàng ngày.
Một thứ mềm mại như đầu lưỡi nhẹ nhàng dán trên miệng vết thương, nhẹ nhàng như vỗ về trấn an. Hơi thở lành lạnh lướt tới lướt lui trên người tôi giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt trên làn da, lúc mạnh lúc nhẹ, một tấc cũng không buông tha. Lúc lại mãnh liệt gặm cắn như muốn khẳng định chủ quyền.
Bên tai tiếng hít của tôi thở trở lên nặng nề, cổ bỗng nhiên bị gặm một cái, đầu lưỡi ẩm ướt liếm trên vành tai mẫn cảm tôi liều mạng há miệng tham lam hút không khí, nhân cơ hội này đầu lưỡi kia liền xông vào khoang miệng, mạnh mẽ thăm dò từng ngóch nghách, dây dưa quấn quýt lấy lưỡi tôi không rời.
Tôi mơ màng suy nghĩ chẳng lẽ tôi đang mộng xuân.
Bàn tay đặt trên lưng tôi đang trượt dần xuống dưới thắt lưng, tay kia vẫn vuốt ve.
Theo bản năng tôi lui người về sau tránh né tiếp xúc này nhưng thân thể như bị dính chặt vào giường, miệng tôi mơ hồ phát ra vài tiếng than vừa thống khổ vừa vui thích, nhưng dần dần giống như thỏa mãn vui sướng.
Đang lúc tôi chìm nổi trong vui thích, bàn tay lạnh lẽo kia đã đẩy dây lưng của tôi ra và chui vào bên trong quần trực tiếp xoa nắn lên hạ bộ, khiến tôi run rẩy kịch liệt.
Tôi uốn cong người, thắt lưng mềm nhũn, không muốn suy nghĩ hay né tránh nữa, thuận theo khoái cảm tôi buông thả bản thân mình theo giấc mộng này, thẳng tới khi khoái cảm lên đỉnh điểm liền cứ thế giải phóng.
Trên môi một nụ hôn nhẹ nhàng hạ xuống, giống như lời chúc ngủ ngon. Bàn tay bên hông cũng không có rời đi mà ôm chặt hơn, vừa rồi mới xuất ra một lần đầu óc tôi đặc quánh như tương hồ, cũng không có khí lực để mà tự hỏi, buồn ngủ như sóng biển ập tới kéo tôi chìm nghỉm vào trong, tôi thả lỏng thân mình để mặc nó muốn đi tới đâu thì đi tới đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook