Âm Dương Tạo Hóa Kinh
Chương 39: Lời Hứa Gió Bay

Có lẽ hắn nói làm Nguyễn Tuyết Như an tâm, nhưng gương mặt vẫn còn có gì đó không chắc chắn. Nguyễn Tuyết Như chống hai cùi chỏ xuống sàn ngẫn đầu nhìn hành động của hắn, khuôn mặt hồng hào nhìn chăm chăm vào côn thịt, có lẽ nàng sợ hắn đút vào thật. Nàng đoán không sai, Hồ Nguyên Vũ làm sao có thể chỉ cạ ở bên ngoài, mục đích của hắn chính là để cho nàng cầu xin hắn cho vào.

Côn thịt của hắn căng lên cứng ngắt, gân guốc chằng chịt, cái đầu khất bóng lưỡng do nước nhờn của nàng thấm ướt, Hồ Nguyên Vũ thấy rõ nét ngạc nhiên trên gương mặt của nàng, tay cầm lấy côn thịt kéo rê miết lên miết xuống hai môi hoa huyệt, lâu lâu chọt nhẹ lên âm hạch, nước nhờn của Nguyễn Tuyết Như chảy ra rất nhiều, càng làm đầu khất bóng lưỡng, cộng với tiếng nhem nhép nghe cực kỳ kích dục.

Ngước nhìn phản ứng của Nguyễn Tuyết Như, chỉ thấy sắc mặt nàng đỏ rần, ngực phập phồng kích liệt, trông kích dục kinh khủng, mắt nàng vẫn nhìn chăm chăm vào côn thịt của hắn, Hồ Nguyên Vũ không biết đây là lần đầu tiên Nguyễn Tuyết Như tiếp xúc với thứ kia của nam nhân.

Hồ Nguyên Vũ đặt thân côn thịt gác lên khe hoa huyệt, để cho côn thịt trường lên trường xuống giữa khe hoa huyệt, Cái đầu rùa cứ ủi ủi lên hai môi hoa huyệt làm chúng đỏ tẩy, hơi thở của Nguyễn Tuyết Như càng mạnh hơn, mắt bắt đầu khép hờ, lâu lâu lại ngửa cổ cắn răng hít hà, đầu lắc lư qua lại:

- Đừng màaaaaaaaaaaaaaa! Ahhhhhhhhh!

Hoa huyệt của Nguyễn Tuyết Như chảy ra càng nhiều nước, làm ướt sủng côn thịt và hai hòn dái của hắn, bất ngờ hắn chọt mạnh côn thịt của mình vào âm hạch làm Nguyễn Tuyết Như giật thót cả người, bụng thóp lại.

Hồ Nguyên Vũ tiếm tục hẫy hẫy, miết mạnh và nhanh hơn cho côn thịt mình tiếp tục trường lên hai môi hoa huyệt, làm chúng căng lên đỏ hồng, lâu lâu lại chọt chọt đầu côn thịt vào âm hạch, hơi thở của Nguyễn Tuyết Như càng gấp gáp và đứt đoạn, nàng nằm hẳn xuống sàn, lưng cong lên, đầu lắc lư qua lại, môi mấp máy:

- Không! Không. . . . . ahhhhhhhhhhh! Con. . . giết mợ. . . mất!

Hồ Nguyên Vũ biết Nguyễn Tuyết Như đang sướng cùng cực, nên nhịp nhanh dần nhanh dần, tiếng nhóp nhém nghe càng lúc càng lớn và mỗi lúc một nhanh hơn, dâm thủy của Nguyễn Tuyết Như chảy ra lai láng, tạo thành một đường chảy xuống mông, nàng cong lưng ngửa cổ hít hà, bụng tóp lên tóp xuống, miệng rít lên:

- Ưhhhhhhhhhh! Mợ chết mất. . . . .uhhhhhhhhhhhh!

Thật bất ngờ, mông của Nguyễn Tuyết Như hẫy liên tục, như không kiềm chế được nữa, hắn cười đắc thắng, lập tức gài côn thịt của mình vào đúng vị trí, nhưng không đẩy vào, theo bản năng, Nguyễn Tuyết Như hẫy lên làm đầu khất côn thịt chọt vào trong khe hoa huyệt, khiến nàng càng kích thích dữ dội, không thể kiềm chế được nữa, Nguyễn Tuyết Như hét lên:

- Đút. . . . . . Đút . . . vàoooooooooo đi!



Đồng thời Nguyễn Tuyết Như hẫy lên thật cao, để im vị trí ấy, côn thịt của Hồ Nguyên Vũ đã vào một chút, hắn cảm nhận được hoa huyệt của Nguyễn Tuyết Như đang co thắt dữ dội, mắt Nguyễn Tuyết Như dại đi, thời cơ đã đến, hắn dập xuống một phát, toàn bộn côn thịt đã nằm sâu trong hoa huyệt.

- Bựt…

Hồ Nguyên Vũ cảm nhận được đầu côn thịt phá tan một lớp màn, lấy kinh nghiệm của hắn, làm sao không biết cái kia chính là màn trinh của nàng, hắn không khỏi kinh hãi, vội vàng cúi đầu nhìn nơi giao hợp của hai người.

Chỉ thấy từ trong hoa huyệt của Nguyễn Tuyết Như, rất nhiều âm dịch chảy ra, trong đó còn xen lẫn chút ít máu hồng đỏ thắm. Hồ Nguyên Vũ mở to mắt, mợ cả vẫn còn… điều này sao có thể…

Nguyễn Tuyết Như rướng cổ hít một hơi dài khi côn thịt của hắn phá tan màn trinh của nàng, nàng chỉ hơi nhướng mày, thân là cường giả Thiên Quân cảnh, chút đau đớn ấy chỉ giống như muỗi đốt mà thôi, một cảm giác tê sướng mà mấy chục năm qua nàng chưa bao giờ cảm nhận được, hai chân của Nguyễn Tuyết Như quặp lấy đùi hắn, mông nhấp nhổm hẫy lên, Hồ Nguyên Vũ vẫn còn đang kinh ngạc chưa tỉnh hồn lại, chỉ nằm im cảm nhận sự ấm áp trong hoa huyệt của mợ cả, nó thật bót, thật khít khao, đang co thắt như muốn xiết chết côn thịt to lớn của hắn.

Hắn cuối cùng cũng tỉnh hồn lại, nhìn khuôn mặt diễm lệ giống như tiên thiên của Nguyễn Tuyết Như, trong lòng không kiềm nén được sung sướng nói:

- Mợ, sao người vẫn còn…

Nguyễn Tuyết Như miệng thở hổn hển, liếc nhìn hắn mắng yêu:

- Tiểu gia hỏa, tiện nghi ngươi rồi.

Dù nàng không giải thích, nhưng Hồ Nguyên Vũ đã có thể lấy được đáp án, Trầm Ngư Tiên Tử Nguyễn Tuyết Như lại vẫn là trinh nữ, hắn lại là nam nhân đầu tiên của nàng, trong lòng không nén nổi kích động, hắn cúi xuống nút vào đôi môi đỏ mọng của nàng, tìm lấy lưỡi của Nguyễn Tuyết Như mà xoắn, đồng thời đưa tay cởi đi cái yếm của nàng, Nguyễn Tuyết Như ôm lấy hắn, tay thoa loạn xạ, nàng rít lên hít hà:

- Nhanh đi... nhanh đi Vũ nhi... Ôi... hờoooo!



Hồ Nguyên Vũ bắt đầu nhịp điều đặn, lâu lâu sàng mông, làm cho Nguyễn Tuyết Như uốn éo hít hà liên hồi, tóc tai rũ rợi, nâng hai chân Nguyễn Tuyết Như lên cao, gác lên hai chân mình, Hồ Nguyên Vũ thẳng lưng dập những cú bành bạch, ở tư thế này, côn thịt cọ xát càng mạnh, Nguyễn Tuyết Như ngửa cổ cong lưng, cặp nhũ hoa tưng tưng lên xuống trông cực kỳ hấp dẫn

Hồ Nguyên Vũ biết Nguyễn Tuyết Như rất sướng, vì dâm thủy của nàng ra rất nhiều, chúng đóng thành từng mảng trắng xoá trên thân và trên gốc côn thịt, bợ lưng Nguyễn Tuyết Như ngồi dậy, hắn hôn vào môi vào cổ, rồi kéo dài xuống nhũ hoa, sau đó từ từ nằm xuống, để Nguyễn Tuyết Như cưỡi lên người mình.

Hồ Nguyên Vũ đẩy mạnh lên, làm Nguyễn Tuyết Như nhăn mặt hít hà, ngửa cổ, hay tai bóp chặt lấy ngực hắn, mông nàng trường lên trường xuống, côn thịt ra vào nhịp nhàng giữa hai môi hoa huyệt khít khao, làm hắn kích thích nhất chính là cặp mông trắng như tuyết săn chắc đang trường tới trường lui trên người.

Nguyễn Tuyết Như vẫn đang trường lên trường xuống đều đặn, đột nhiên Nguyễn Tuyết Như nhấp thật nhanh, hai tay bóp chặt ngực Hồ Nguyên Vũ, miệng rít lên hít hà, hai đùi rung lên giật giật, biết Nguyễn Tuyết Như sắp đến cao triều, Hồ Nguyên Vũ lặp tức ôm nàng đặt xuống nệm, sau đó dập liên tục, miệng vừa nút vừa liếm vào cổ và ngực của nàng, Nguyễn Tuyết Như căng cứng người rít lên:

- Ôiiiiiiiiiiiiii . . . trời ơi. . . . . . . .!!!!!!!!!!!!

Thân thể Nguyễn Tuyết Như rung lên từng cơn, hai tay bấu vào lưng Hồ Nguyên Vũ muốn tóe máu, hoa huyệt xiết lấy côn thịt thật chặt.

Nguyễn Tuyết Như rung lên bần bật, sau đó bất động vài giây, cuối cùng mới thả lỏng thân thể, nhưng hoa huyệt vẫn còn co thắt, những cú co thắt kia làm Hồ Nguyên Vũ không thể nào chịu nỗi, thở hộc hộc phì phò vào tai nàng… bành… bạch… dù không có kinh nghiệm, nhưng Nguyễn Tuyết Như vẫn đoán biết sắp xảy ra chuyện gì, sau phút giây cực khoái, Nguyễn Tuyết Như hốt hoảng đẩy mạnh vai hắn ra:

- Đừng ra trong đó, lỡ...

Bất quá đã muộn, Hồ Nguyên Vũ rùng mình rống lên:

- Ôiiiiiiiiii . . . . con . . . . .sướnggggg!

Từng đợt tinh dịch tuôn trào xối xả, bắn mạnh vào trong tử cung nàng, côn thịt của hắn giật giật liên hồi, Nguyễn Tuyết Như cũng hít hà thoa loạn xạ lên lưng lên mông hắn, nàng gồng cứng mông mình, rít lên hít hà theo từng cú phóng tinh của hắn, hoa huyệt co bóp như muốn hút hết những gì chảy ra từ trong côn thịt.

Sau đợt phóng tinh, Hồ Nguyên Vũ nằm đè lên người Nguyễn Tuyết Như thở dốc...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương