Âm Dương Tạo Hóa Kinh
-
Chương 32: Trầm Ngư Tiên Tử Nguyễn Tuyết Như
Một người tuổi tầm hai bảy hai tám, người mặc váy dài màu vàng nhạt, dung nhan khuynh quốc khuynh thành, đẹp đến làm cho người ta hít thở không thông. Khuôn mặt thanh lệ, ánh mắt trong suốt long lanh, da thịt thuần khiết không tỳ vết trong trắng lộ hồng, tựa như minh châu mỹ ngọc sáng rọi nội hàm, lông mày như viễn sơn xa xăm, đôi môi nhỏ nhắn đỏ tươi như mời gọi nam nhân chinh phục.
Nàng chính là Trầm Ngư Tiên Tử Nguyễn Tuyết Như, vợ của Hộ bộ thượng thư Lâm Khang, cũng là mợ cả của Hồ Nguyên Vũ.
Thiếu nữ ngồi bên cạnh trẻ hơn rất nhiều, tầm mười lăm mười sáu, khuôn mặt có bảy phần giống nàng, xinh đẹp đáng yêu, da trắng như tuyết, nhất là đôi mắt, giống như làn thu thủy biết nói, mọng nước long lanh, nhìn nàng hoạt bát ngây thơ, trên người tản ra khí tức thiếu nữ thanh xuân phơi phới, làm cho người không nhịn được muốn yêu thương che chở, nàng là Lâm Mộng Điệp, con gái của Nguyễn Tuyết Như và Lâm Khang, năm nay gần 16 tuổi, tu vi Luyện Thể tầng bảy.
Lâm Khang cười ha ha nói:
- Ha ha, không hổ là con trai của muội muội, thật không có làm cho ta thất vọng!
Nguyễn Tuyết Như lại có chút lo lắng nói:
- Hiện tại Vũ nhi bày ra thiên phú tu luyện, chỉ sợ rất nhiều người sẽ nhịn không được mà bí quá hóa liều.
Lâm Khang thu hồi nụ cười, sắc mặt trở nên nghiêm túc:
- Cái này cũng là điều ta lo lắng, nhưng Vũ nhi ở trong hoàng thành, dù bọn hắn muốn hạ thủ cũng không có cơ hội, ta lo là…
Nguyễn Tuyết Như hiểu ý hắn muốn nói gì:
- Huynh lo bọn hắn sẽ hạ thủ khi Vũ nhi tới Chư Thần Học Viện sao?
Lâm Khang gật đầu:
- Từ các sắp xếp của bệ hạ, không khó đoán hắn sẽ đưa Vũ nhi tới Chư Thần Học Viện, mà không phải Hoàng Gia Học Viện, nơi này không chỉ là nơi hắn từng theo học, còn có một số người hắn có thể tin tưởng phó thác nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho Vũ nhi.
Nguyễn Tuyết Như gật đầu:
- Uhm, trong Chư Thần Học Viện có Phượng Nghi và Nhược Vân, cả hai đều là giảng viên của học viện, hơn nữa từ nhỏ lại cực kỳ yêu thương Vũ nhi, có các nàng, không ai dám ở trong học viên giở trò với hắn.
Lâm Khang lắc đầu:
- Không đơn giản như nàng nghĩ, mấy năm nay thế lực của Lê Trịnh càng lúc càng lớn, lại đặt hết hi vọng lên người Nhị hoàng tử, bọn hắn có thể cam tâm sao?
Lâm Mộng Điệp nghe cha mẹ nói chuyện, trong lòng không khỏi lo lắng, sợ biểu ca của mình gặp nguy hiểm, vội vàng nắm lấy bàn tay như ngọc của Nguyễn Tuyết Như nói:
- Mẫu thân, như vậy không phải biểu ca sẽ rất nguy hiểm sao?
Nguyễn Tuyết Như vỗ vỗ bàn tay nàng an ủi:
- Con không cần lo lắng, biểu ca con cát nhân thiên tướng, sẽ không có việc gì.
…
Thành khu thứ hai, trong Lê phủ, quốc sư Lê Khải ngồi trên ghế thái sư, phía dưới là các thành viên nòng cót của Lê gia và Trịnh gia, Hình Bộ thượng thư Trịnh Sâm là một trung niên tầm 50 tuổi, khuôn mặt lạnh lùng như sắt, ánh mắt nham hiểm vỗ bàn nói:
- Khốn kiếp, chuyện này rốt cuộc là thế nào, nghiệt chủng kia là từ lúc nào mở ra kỳ kinh bát mạch, hơn nữa tu vi đột phá Luyện Khí tầng chín, mà chúng ta lại không biết một chút tin tức, những mật thám trong cung kia làm ăn như thế nào vậy hả?
Sắc mặt của Trịnh Bồng có chút khó coi, bởi vì nhiệm vụ liên hệ với nội gián trong cung là do hắn phụ trách:
- Đại ca, chuyện này ta cũng hoàn toàn không biết một chút nào cả, giống như tu vi của hắn trong vòng một đêm trở nên chuyển biến vậy.
- Phế vật…
Lê Khải ngồi ở trên cao, sắc mặt âm trầm như muốn nhỏ ra nước, hắn gằn từng chữ nói:
- Tra, phải lập tức tra rõ ràng cho ta…
…
Định Châu, nơi này chính là đất tổ của Hồ gia, nằm ở trung bộ Đại Nam Thần Triều, phía đông giáp đại hải, tây giáp Trường Sơn Linh Mạch, địa thế cực kỳ hiểm yếu và quan trọng, nhờ vào nó mà Hồ gia có thể tích súc lực lượng ở trong loạn thế, sau đó thừa cơ tranh đoạt thần khí trấn quốc, cuối cùng đăng cơ xưng đế.
Trong Định Châu, tất cả quan lại đều là người Hồ gia, dân phong ở Định Châu vũ dũng, thiện chiến, lại được hoàng tộc chiếu cố, các loại chính sách ưu đãi rất tốt, nên lòng dân Định Châu cực kỳ trung với triều đình, có thể nói, cho dù Hồ gia mất đi đại vị hoàng tộc, chỉ dựa vào Định Châu cũng có thể kéo dài cơ nghiệp hưng thịnh không suy.
Ở Định Châu, Hồ gia cho thiết lập Hoàng Gia Học Viện, quy tụ vô số con cháu hoàng tộc và các đại thế lực tới học tập, có thể nói là một triều đình thu nhỏ.
Lúc này trong một động phủ linh khí nồng đậm, một thanh niên đang ngồi bên bờ linh tuyền, khuôn mặt hắn cương nghị, góc cạnh rõ ràng, chỉ là am hơi có chút gian tà và âm hiểm, hắn chính là Nhị hoàng tử Hồ Trung, tay hắn bóp nát một tấm Ngọc Phù Truyền Tin, trên người tản ra sát khí không chút che giấu, miệng lẩm bẩm:
- Nghiệt chủng…
…
Trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Hồ Nguyên Vũ vẫn miệt mài tu luyện kiếm pháp và luyện hóa Hỗn Độn Luyện Thể Đan.
Đối với võ giả, tu luyện chân khí thôi chưa đủ, còn phải tu luyện võ kỹ nữa, ngoài kiếm pháp, thỉnh thoảng Hồ Nguyên Vũ còn tu luyện Đế Vương Quyền để rèn luyện thể lực.
Hai chân hắn tách ra, eo siết lại, chân khí trong cơ thể lan tỏa xuống hai chân, cố định thân thể, chậm rãi nâng tay lên, bắt đầu tu luyện theo một quy luật huyền diệu.
Mỗi chưởng đánh ra, bắp thịt toàn thân đều rung động, chân khí trong cơ thể cũng hòa vào cùng với bắp thịt, khiến cho cơ bắp thay đổi, trở nên cứng cáp, mạnh mẽ hơn.
Đế Vương Quyền gồm có mười tám chiêu, chỉ là võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm.
Nhưng nó lại ẩn chứa rất nhiều huyền diệu, nếu tu luyện cả 18 tới tạo hóa cảnh, thì uy lực không hề thua kém võ kỹ Địa cấp.
Công pháp và võ kỹ đều chia làm năm cấp: Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Thần.
Mấy chiêu đầu tiên của Đế Vương Quyền đều là võ kỹ hạ đẳng, uy lực không lớn, hơn nữa Đế Vương Quyền là công pháp chí dương, rất khó tu luyện, rất ít người có thể tu luyện đến đại thành.
Bởi vì những nguyên nhân này, nên Đế Vương Quyền mới thường bị người ta coi là võ kỹ Hoàng cấp.
Tuy nhiên, Đế Vương Quyền không dễ tu luyện này lại rất thích hợp Hồ Nguyên Vũ, có thể giúp thân thể hắn cường tráng hơn.
- Đế Vương Quyền chiêu thứ nhất.
Hồ Nguyên Vũ đứng thẳng người, sau đó tăng tốc, đánh ra một chưởng.
Trầm tĩnh như núi, oai hùng như rồng.
- Đế Vương Quyền chiêu thứ hai…
Tập lại từng lần, đến tận khi chân khí trong cơ thể tiêu hao hết, Hồ Nguyên Vũ mới lau mồ hôi, ngồi xếp bằng dưới đất, lợi dụng kỳ kinh bát mạch hấp thu linh khí trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, chuyển hóa thành chân khí ở trong đan điền.
Trong không gian của Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Hồ Nguyên Vũ tu luyện liên tục 50 ngày, cuối cùng cũng tu luyện Đế Vương Quyền tới tạo hóa cảnh.
Năm mươi ngày trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, bên ngoài cũng chỉ 5 ngày mà thôi.
- Cũng không biết tu vi hiện giờ của ta, thi triển võ kỹ sẽ có uy lực như thế nào?
Hồ Nguyên Vũ rời Âm Dương Tạo Hóa Tháp, bước vào hậu viện, vận chuyển chân khí trong cơ thể.
- Đế Vương Quyền.
Tốc độ của hắn tăng nhanh, một chưởng lưu loát đánh ra ngoài.
Một lực lượng mạnh mẽ từ hai chân hắn xông lên, vượt qua eo, sống lưng, tản ra hai vai, truyền xuống hai tay đánh ra ngoài.
Tuy chỉ là một chiêu, nhưng lại điều động lực lượng toàn thân, lực của chiêu thức đánh ra cũng khá kinh người.
Rầm!
Nàng chính là Trầm Ngư Tiên Tử Nguyễn Tuyết Như, vợ của Hộ bộ thượng thư Lâm Khang, cũng là mợ cả của Hồ Nguyên Vũ.
Thiếu nữ ngồi bên cạnh trẻ hơn rất nhiều, tầm mười lăm mười sáu, khuôn mặt có bảy phần giống nàng, xinh đẹp đáng yêu, da trắng như tuyết, nhất là đôi mắt, giống như làn thu thủy biết nói, mọng nước long lanh, nhìn nàng hoạt bát ngây thơ, trên người tản ra khí tức thiếu nữ thanh xuân phơi phới, làm cho người không nhịn được muốn yêu thương che chở, nàng là Lâm Mộng Điệp, con gái của Nguyễn Tuyết Như và Lâm Khang, năm nay gần 16 tuổi, tu vi Luyện Thể tầng bảy.
Lâm Khang cười ha ha nói:
- Ha ha, không hổ là con trai của muội muội, thật không có làm cho ta thất vọng!
Nguyễn Tuyết Như lại có chút lo lắng nói:
- Hiện tại Vũ nhi bày ra thiên phú tu luyện, chỉ sợ rất nhiều người sẽ nhịn không được mà bí quá hóa liều.
Lâm Khang thu hồi nụ cười, sắc mặt trở nên nghiêm túc:
- Cái này cũng là điều ta lo lắng, nhưng Vũ nhi ở trong hoàng thành, dù bọn hắn muốn hạ thủ cũng không có cơ hội, ta lo là…
Nguyễn Tuyết Như hiểu ý hắn muốn nói gì:
- Huynh lo bọn hắn sẽ hạ thủ khi Vũ nhi tới Chư Thần Học Viện sao?
Lâm Khang gật đầu:
- Từ các sắp xếp của bệ hạ, không khó đoán hắn sẽ đưa Vũ nhi tới Chư Thần Học Viện, mà không phải Hoàng Gia Học Viện, nơi này không chỉ là nơi hắn từng theo học, còn có một số người hắn có thể tin tưởng phó thác nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho Vũ nhi.
Nguyễn Tuyết Như gật đầu:
- Uhm, trong Chư Thần Học Viện có Phượng Nghi và Nhược Vân, cả hai đều là giảng viên của học viện, hơn nữa từ nhỏ lại cực kỳ yêu thương Vũ nhi, có các nàng, không ai dám ở trong học viên giở trò với hắn.
Lâm Khang lắc đầu:
- Không đơn giản như nàng nghĩ, mấy năm nay thế lực của Lê Trịnh càng lúc càng lớn, lại đặt hết hi vọng lên người Nhị hoàng tử, bọn hắn có thể cam tâm sao?
Lâm Mộng Điệp nghe cha mẹ nói chuyện, trong lòng không khỏi lo lắng, sợ biểu ca của mình gặp nguy hiểm, vội vàng nắm lấy bàn tay như ngọc của Nguyễn Tuyết Như nói:
- Mẫu thân, như vậy không phải biểu ca sẽ rất nguy hiểm sao?
Nguyễn Tuyết Như vỗ vỗ bàn tay nàng an ủi:
- Con không cần lo lắng, biểu ca con cát nhân thiên tướng, sẽ không có việc gì.
…
Thành khu thứ hai, trong Lê phủ, quốc sư Lê Khải ngồi trên ghế thái sư, phía dưới là các thành viên nòng cót của Lê gia và Trịnh gia, Hình Bộ thượng thư Trịnh Sâm là một trung niên tầm 50 tuổi, khuôn mặt lạnh lùng như sắt, ánh mắt nham hiểm vỗ bàn nói:
- Khốn kiếp, chuyện này rốt cuộc là thế nào, nghiệt chủng kia là từ lúc nào mở ra kỳ kinh bát mạch, hơn nữa tu vi đột phá Luyện Khí tầng chín, mà chúng ta lại không biết một chút tin tức, những mật thám trong cung kia làm ăn như thế nào vậy hả?
Sắc mặt của Trịnh Bồng có chút khó coi, bởi vì nhiệm vụ liên hệ với nội gián trong cung là do hắn phụ trách:
- Đại ca, chuyện này ta cũng hoàn toàn không biết một chút nào cả, giống như tu vi của hắn trong vòng một đêm trở nên chuyển biến vậy.
- Phế vật…
Lê Khải ngồi ở trên cao, sắc mặt âm trầm như muốn nhỏ ra nước, hắn gằn từng chữ nói:
- Tra, phải lập tức tra rõ ràng cho ta…
…
Định Châu, nơi này chính là đất tổ của Hồ gia, nằm ở trung bộ Đại Nam Thần Triều, phía đông giáp đại hải, tây giáp Trường Sơn Linh Mạch, địa thế cực kỳ hiểm yếu và quan trọng, nhờ vào nó mà Hồ gia có thể tích súc lực lượng ở trong loạn thế, sau đó thừa cơ tranh đoạt thần khí trấn quốc, cuối cùng đăng cơ xưng đế.
Trong Định Châu, tất cả quan lại đều là người Hồ gia, dân phong ở Định Châu vũ dũng, thiện chiến, lại được hoàng tộc chiếu cố, các loại chính sách ưu đãi rất tốt, nên lòng dân Định Châu cực kỳ trung với triều đình, có thể nói, cho dù Hồ gia mất đi đại vị hoàng tộc, chỉ dựa vào Định Châu cũng có thể kéo dài cơ nghiệp hưng thịnh không suy.
Ở Định Châu, Hồ gia cho thiết lập Hoàng Gia Học Viện, quy tụ vô số con cháu hoàng tộc và các đại thế lực tới học tập, có thể nói là một triều đình thu nhỏ.
Lúc này trong một động phủ linh khí nồng đậm, một thanh niên đang ngồi bên bờ linh tuyền, khuôn mặt hắn cương nghị, góc cạnh rõ ràng, chỉ là am hơi có chút gian tà và âm hiểm, hắn chính là Nhị hoàng tử Hồ Trung, tay hắn bóp nát một tấm Ngọc Phù Truyền Tin, trên người tản ra sát khí không chút che giấu, miệng lẩm bẩm:
- Nghiệt chủng…
…
Trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Hồ Nguyên Vũ vẫn miệt mài tu luyện kiếm pháp và luyện hóa Hỗn Độn Luyện Thể Đan.
Đối với võ giả, tu luyện chân khí thôi chưa đủ, còn phải tu luyện võ kỹ nữa, ngoài kiếm pháp, thỉnh thoảng Hồ Nguyên Vũ còn tu luyện Đế Vương Quyền để rèn luyện thể lực.
Hai chân hắn tách ra, eo siết lại, chân khí trong cơ thể lan tỏa xuống hai chân, cố định thân thể, chậm rãi nâng tay lên, bắt đầu tu luyện theo một quy luật huyền diệu.
Mỗi chưởng đánh ra, bắp thịt toàn thân đều rung động, chân khí trong cơ thể cũng hòa vào cùng với bắp thịt, khiến cho cơ bắp thay đổi, trở nên cứng cáp, mạnh mẽ hơn.
Đế Vương Quyền gồm có mười tám chiêu, chỉ là võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm.
Nhưng nó lại ẩn chứa rất nhiều huyền diệu, nếu tu luyện cả 18 tới tạo hóa cảnh, thì uy lực không hề thua kém võ kỹ Địa cấp.
Công pháp và võ kỹ đều chia làm năm cấp: Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Thần.
Mấy chiêu đầu tiên của Đế Vương Quyền đều là võ kỹ hạ đẳng, uy lực không lớn, hơn nữa Đế Vương Quyền là công pháp chí dương, rất khó tu luyện, rất ít người có thể tu luyện đến đại thành.
Bởi vì những nguyên nhân này, nên Đế Vương Quyền mới thường bị người ta coi là võ kỹ Hoàng cấp.
Tuy nhiên, Đế Vương Quyền không dễ tu luyện này lại rất thích hợp Hồ Nguyên Vũ, có thể giúp thân thể hắn cường tráng hơn.
- Đế Vương Quyền chiêu thứ nhất.
Hồ Nguyên Vũ đứng thẳng người, sau đó tăng tốc, đánh ra một chưởng.
Trầm tĩnh như núi, oai hùng như rồng.
- Đế Vương Quyền chiêu thứ hai…
Tập lại từng lần, đến tận khi chân khí trong cơ thể tiêu hao hết, Hồ Nguyên Vũ mới lau mồ hôi, ngồi xếp bằng dưới đất, lợi dụng kỳ kinh bát mạch hấp thu linh khí trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, chuyển hóa thành chân khí ở trong đan điền.
Trong không gian của Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Hồ Nguyên Vũ tu luyện liên tục 50 ngày, cuối cùng cũng tu luyện Đế Vương Quyền tới tạo hóa cảnh.
Năm mươi ngày trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, bên ngoài cũng chỉ 5 ngày mà thôi.
- Cũng không biết tu vi hiện giờ của ta, thi triển võ kỹ sẽ có uy lực như thế nào?
Hồ Nguyên Vũ rời Âm Dương Tạo Hóa Tháp, bước vào hậu viện, vận chuyển chân khí trong cơ thể.
- Đế Vương Quyền.
Tốc độ của hắn tăng nhanh, một chưởng lưu loát đánh ra ngoài.
Một lực lượng mạnh mẽ từ hai chân hắn xông lên, vượt qua eo, sống lưng, tản ra hai vai, truyền xuống hai tay đánh ra ngoài.
Tuy chỉ là một chiêu, nhưng lại điều động lực lượng toàn thân, lực của chiêu thức đánh ra cũng khá kinh người.
Rầm!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook