Âm Dương Tạo Hóa Kinh
Chương 22: Hỗn Độn Luyện Thể Đan

Đây sẽ không phải là thanh kiếm đó đấy chứ, tim Hồ Nguyên Vũ đập lên thình thịch, nếu quả thật là nó, vậy thì kiếm bộn rồi, nhưng như thế cũng không đúng, Âu Cơ Thánh Tôn là ai, sao có thể để cho hắn mái nhà dột được, mặc kệ, dù sao cũng chỉ có 10 điểm tạo hóa, mua sai cũng chả sao.

Tử Trúc thấy hắn nhìn Sơn Hà Kiếm, vì vậy lên tiếng:

- Sơn Hà Kiếm này nô tỳ cũng không nhận ra phẩm cấp của nó, chỉ biết nó thiếu hụt, minh văn trong kiếm gãy nát rất nhiều, hơn nữa còn không thể sinh ra khí linh, nên giá cả chỉ có 10 điểm tạo hóa, bất quá mặc dù không có khí linh, lại thiếu hụt, nhưng Sơn Hà Kiếm rất sắc bén, có thể chém đứt Linh khí.

Quả nhiên, Hồ Nguyên Vũ tiếc nuối, bất quá hắn vẫn muốn đổi nó, Tử Trúc cũng không nói gì, Sơn Hà Kiếm tự động bay tới trước mặt hắn, số liệu điểm tạo hóa cũng tự động trừ đi 10 điểm.

Cầm Sơn Hà Kiếm trong tay, cảm giác có chút mát lạnh, thân kiếm khá nặng, ít nhất cũng phải 100 cân. Hồ Nguyên Vũ múa thử vài đường, cảm thấy rất thuận tay, nên không hối hận vì mình đã đổi nó, cùng lắm sau này đổi thanh khác là được.

Chọn kiếm xong, tất cả kiếm biến mất, thay vào đó là rất nhiều bảo y, bảo giáp.

Hồ Nguyên Vũ nhìn trúng một bộ bảo y màu xanh nhạt, bảo y này tên Thanh Lân Bảo Y, cấp bậc Vương khí, giá 500 điểm tạo hóa, được làm bằng tơ tằm thượng hạng, phía trên có khắc trận văn, có thể ngăn cản một kích toàn lực của Luyện Thần kỳ mà không hủy.

Ở dưới hắn ra hiệu, Thanh Lân Bảo Y tự động bay tới trước mặt, Hồ Nguyên Vũ cũng không cố kỵ cởi hết quần áo thay vào.

Chỉ nghe Tử Trúc quýt một tiếng, hình như nói hắn lưu manh thì phải, nhưng Hồ Nguyên Vũ chỉ cười hắc hắc không thèm để ý, ngươi chỉ là một khí linh, còn xấu hổ như thế làm gì?

Mặc Thanh Lân Bảo Y vào, cả người Hồ Nguyên Vũ như đổi khác, khí vũ hiên ngang, tiêu sái tuấn dật không sao tả xiết, thuộc về cái loại bạch mã hoàng tử trong lòng vô số nữ nhân.

Hồ Nguyên Vũ hài lòng gật đầu, sau đó hỏi Tử Trúc.

- Ngươi nói có đan dược giúp ta rèn luyện căn cơ tốt hơn đâu?

- Thánh Tử yên tâm, lúc trước chủ nhân chuẩn bị rất đầy đủ, chỉ cần ngài chịu cố gắng làm nhiệm vụ kiếm điểm tạo hóa, thì không lo thiếu tài nguyên tu luyện.



Nàng nói xong, từ trong khe không gian ba ra một bình ngọc, nhẹ nhàng rơi vào trong tay của hắn.

- Hỗn Độn Luyện Thể Đan, không có đẳng cấp, là chủ nhân luyện chế riêng cho ngài, cũng chỉ có thể chất của ngài mới có thể dùng được, giá 100 điểm tạo hóa 1 viên, bên ntrong có 4 viên, hẳn đủ để ngài đột phá tới Luyện Khí tầng mười.

Hồ Nguyên Vũ gật đầu, xem ra mẫu thân chuẩn bị cho hắn rất kỹ càng, hắn không giống mấy gia hỏa ngụy quân tử bên nước nào kia, cái gì không muốn người khác áp đặt, không muốn dựa vào gia tộc, muốn đi con đường của riêng mình… thôi dẹp mẹ hết đi, có mẫu thân tốt không dựa vào, chẳng lẽ để cho thằng khác dựa sao, ngu ngốc.

Hồ Nguyên Vũ cũng không nói nhiều, mở bình ngọc ra, bên trong có 4 viên dược hoàn màu đỏ long lanh, giống như mã não, hắn trút ra một viên, đan khí ngào ngạt tràn vào mũi làm cả người hắn thứ thái dễ chịu.

Không chút do dự, Hồ Nguyên Vũ bỏ đan dược vào miệng, ngồi xuống xếp bằng tu luyện.

Đan dược vào miệng liền tan, một dòng nước ấm chảy xuống bụng, sau đó chạy khắp toàn thân, không có cảm giác sung sướng thoải mái, có chỉ là từng cơn đau như xé người trong kinh mạch, dược lực không ngừng trùng kích tứ chi bách hài, làm cho hắn đau đến muốn hét lên, nhưng hắn vẫn cắn răng cố chịu, không để cho mình ngất đi, vì một khi ngất, dược lực tán loạn, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.

Không biết qua bao lâu, dược lực trong cơ thể từ lắng xuống, cảm giác đau đớn cũng biến mất, trên làn da có một lớp chất bẩn màu đỏ đen, tản ra mùi tanh gay mũi, đây là tạp chất trong người hắn, bị dược lực của Hỗn Độn Luyện Thể Đan luyện ra, có thể thấy trong người hắn tạp chất vẫn còn rất nhiều, đây là hậu quả dùng quá nhiều linh dược trong mười mấy năm qua.

Hồ Nguyên Vũ mở mắt, cảm thấy cả người tràn đầy lực lượng, còn chưa kịp vui mừng, một mùi tanh xộc vào mũi là hắn nhíu mày, đưa tay lên xem xét, vừa nhìn hắn liền hiểu được, chân khí trong người chấn động, tạp chất trên người bung ra, sau đó bị trận pháp tẩy trừ trong Thanh Lân Bảo Y dung luyện sạch sẽ.

Hồ Nguyên Vũ đứng dậy, chân khí vận chuyển khắp người, ào ào giống như dòng sông lao nhanh, hắn phát hiện kinh mạch rộng lớn và cứng cáp hơn trước rất nhiều, cả người cũng nhẹ nhàng, thanh thoát hơn trước.

Hắn ước lượng một chút, sau đó lẩm bẩm:

- Lực lượng của ta ít nhất cũng tương đương với 70 tượng lực, Luyện Khí tầng chín bình thường chỉ có 15-20 tượng lực, đệ tử gia tộc lớn công pháp tu luyện tốt hơn, tài nguyên tu luyện đầy đủ, tối đa cũng chỉ 40-50 tượng lực mà thôi.

Bất quá Hồ Nguyên Vũ không có tự mãn, bởi vì hắn biết, điều kiện đầu tiên để đột phá Luyện Khí tầng mười là phải đạt tới 100 tượng lực.

Hắn hỏi Tử Trúc.

- Ta tu luyện bao lâu rồi.



Tử Trúc trả lời:

- Thánh Tử đã tu luyện 10 ngày rồi.

Hồ Nguyên Vũ kinh ngạc, luyện hóa một viên đan dược lại cần nhiều thời gian như vậy, nếu không phải ở trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, mà ở bên ngoài, thì có lẽ đã trể mất đại điển rồi.

Trở lại bên ngoài, trời vẫn mới vừa sáng, nhưng Hồ Nguyên Vũ biết đây đã là buổi sáng ngày hôm sau rồi.

Hắn có chút đói bụng, lại không nhìn thấy Nguyệt nhi đâu, đoán chừng Nguyệt nhi đại khái còn đang ngủ, hắn đi gõ cửa phòng gọi nàng rời giường, nhưng gõ vài cái bên trong vẫn không có phản ứng, liền trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Bên ngoài không khí cuối năm rất lạnh, nhưng trong phòng lại ấm áp như xuân, tự nhiên là có trận pháp làm ấm nào đó, loại cảm giác toàn thân thư sướng này, khó trách muội muội không muốn dậy.

Đột nhiên Hồ Nguyên Vũ mở to mắt, gì đây, thói quen ngủ trần?

Chỉ thấy trên giường, muội muội cởi hết quần áo, chỉ mặc cái yếm và quần lót, cứ như vậy mà ngủ, tràng diện hấp dẫn làm cho người suy nghĩ xa xăm kia, để cho trái tim của Hồ Nguyên Vũ nhảy giống như nai con đi loạn.

Lúc này Nguyệt nhi đang nghiêng người ôm lấy một con gấu bông, đùi vươn rất cao, hơn nữa bởi vì động tác rất lớn, Hồ Nguyên Vũ có thể nhìn thấy âm hộ như ẩn như hiện giữa hai chân của nàng, quá dụ hoặc mê lòng người rồi.

Bộ dạng ngủ của muội muội thật đáng yêu, tóc dài màu đen tán lạc trên nệm, trước ngực, đôi nhũ phong nho nhỏ theo nàng chậm rãi hô hấp mà nhấp nhô, hai chân dài trần trụi lộ ở bên ngoài, làn da trong trắng lộ hồng nhìn cực kỳ nắt mắt.

Thân thể của muội muội đang đứng ở thời kì quá độ từ cô gái nhỏ đến thiếu nữ, tựa như quả táo còn xanh, đang sắp lột xác trở nên hồng hào.

Hồ Nguyên Vũ nhẹ nhàng hít một hơi, mùi thơm thiếu nữ nhàn nhạt đầy cả gian phòng, không hổ là nữ nhi của Lâm Nhược Yên, tuy mới 14 cũng đã có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Hồ Nguyên Vũ nhẹ nhàng lay muội muội một cái.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương