Âm Dương Tạo Hóa Kinh
Chương 17: Biên Cố Sự

Chính vì vậy lúc ấy nàng không có phát tác, chỉ xấu hổ rời đi, hơn nữa ngày nhi tử đột phá thất bại, trong lúc nàng hoảng loạn lo lắng, túc trực bên người hắn, một cổ ký ức xa xôi đột nhiên truyền về làm nàng kinh hãi.

Nhi tử lại không phải con ruột của nàng, mà là con của một vị đại năng ở Tiên giới, vị đại năng kia đưa con mình xuống trần gian, sau đó sửa đổi ký ức của nàng và Tàn Dương Đại Đế, để nàng và hắn ngộ nhận Hồ Nguyên Vũ là con của mình.

Lúc ấy nàng hoang mang, lo lắng, bất an, hụt hẫn… vô số cảm xúc tiêu cực hiện lên trong đầu, nhưng cuối cùng nàng lại kiên định gạt đi tất cả, tuy Hồ Nguyên Vũ không phải con ruột của nàng, nhưng thật là nàng một tay nuôi lớn, làm sao có thể không có tình cảm, hơn nữa đoạn ký ức giả tạo kia, lại trong lúc vô thanh vô tức thấm sâu vào tiềm thức, để nàng không thể cắt lìa được đoạn tình cảm mẩu tử kia.

Vì vậy nàng quyết định giống như chưa biết gì cả, để nhi tử ở mãi mãi bên mình.

Sau khi trở về phòng, nàng không cách nào an tâm tu luyện, mãi cho đến tối, nàng mới vào bếp tự tay làm thức ăn cho con, hơn nữa không biết ma xui quỷ ám thế nào, lại tùy ý cho nước mưa làm ướt hết quần áo của mình, có thể trong lúc ấy tâm nàng quá loạn, không để ý, cũng có thể là nàng cố ý như vậy, để kích thích nhi tử của mình.

Cuối cùng việc gì đến cũng đến, nhi tử đã quan hệ với nàng, việc này ở trong phàm nhân là cấm tuyệt đối, là loạn luân, là trái với luân thường đạo lý, còn ở thế giới tu sĩ, ở trong hoàng tộc, tuy việc này là bình thường, nhưng chỉ bình thường với cường giả, thực lực của ngươi đủ mạnh, có thể bãi bình tất cả dư luận, ai không phục… giết là được.

Còn tu sĩ không có thực lực, này sẽ thành cái đích cho mọi người chỉ trích, ở trong hoàng tộc, này sẽ thành cái cớ cho đối thủ chính trị dựa vào lật đổ ngươi, và hiển nhiên, mẹ con nàng thuộc cái sau. Dù trong lòng nàng biết hai người không phải mẹ con ruột, nhưng nàng có thể nói ra sao, một khi nói ra, hai người sẽ chết càng nhanh.

Trong lúc không biết phải làm sao, tuyệt vọng, lo lắng, nhi tử lại cho nàng kinh hỉ.

Hắn nói hắn được cao nhân thu làm đệ tử, thu được Tiên cấp, trời ơi, Tiên cấp là khái niệm gì, dù Lạc Hồng Tinh đã một nguyên hội không có truyền thuyết phi thăng, nhưng Tán Tiên lại nhiều lắm, động phủ, phúc địa, bí cảnh từ thời thượng cổ lưu lại cũng nhiều không kể xiết, các điển tịch ghi chép về Tiên giới cũng được bảo tồn rất nhiều, nên nàng biết công pháp Tiên cấp chỉ lưu truyền ở Tiên giới, còn ở hạ giới chỉ có Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Thần.

Tiên cấp chính là công pháp cao nhất của hạ giới, ngay cả Thần Triều cũng chỉ có một bản công pháp Tiên cấp, và chỉ có người chấp chưởng thần khí trấn quốc mới có thể học được. Hơn nữa vì thiên địa pháp tắc áp chế, công pháp Tiên cấp không thể sao chép, không thể truyền miệng, chỉ được lưu ở trong thần khí trấn quốc, nên các thượng cổ thế gia, dù từng nắm giữ thần khí trấn quốc, nhưng hiện tại cũng không có được công pháp Tiên cấp.

Con mình lại có công pháp Tiên cấp, hơn nữa vừa rồi hắn đột phá, chân khí trong co thể chấn động, lấy tu vi Thiên Quân đỉnh phong của nàng, làm sao có thể không cẩm ứng được, vậy mà đã là Luyện Khí tầng chín, mình là đang nằm mơ sao?

Hồ Nguyên Vũ đã chuẩn bị xong lý do thoái thác, bắt đầu nói:



- Tối hôm qua, khi con còn trong hôn mê, thần thức giống như ly thể, đi tới một thế giới non xanh nước biếc, giống như tiên cảnh, ở đó, hài nhi gặp được một lão giả tiên phong đạo cốt, hắn bảo con và hắn có duyên trời định, hơn nữa thân thể của con cũng không phải phế vật, chỉ là thể chất đặc thì, tu luyện sai công pháp mà thôi, nên thu con làm đệ tử, truyền thụ cho con Tiên pháp Âm Dương Tạo Hóa Kinh, công pháp này cực kỳ huyền diệu, chia làm bộ âm và bộ dương, nam nữ ở trong quá trình song tu có thể xúc tiến tu vi của nhau, cải tạo thể chất, tinh lọc chân khí, tăng cường thần hồn… hơn nữa thích hợp cho tất cả hệ phái tu sĩ, nên mới có tên là Âm Dương Tạo Hóa Kinh. Sau đó sư phụ dạy con rất nhiều tri thức về tu luyện, lịch sử địa lý… con cảm thấy ở trong đó thời gian rất lâu rất lâu, thế nhưng khi tỉnh lại chỉ mới qua một đêm, hơn nữa thương thế trong người khỏi hẳn, tu vi đột phá tới Luyện Khí tầng sáu… về sau như thế nào thì mẫu thân đều biết rồi.

Lâm Nhược Yên gối đầu lên tay hắn, tay ôm lấy eo hổ, hít lấy khí tức nam tử đặc trưng trên người hắn, nghe hắn kể như say sưa, sau khi nghe xong, nàng không khỏi thốt lên.

- Công pháp này thật bá đạo, thật không thể tin nổi trên đời lại có công pháp nghịch thiên như vậy, Vũ nhi, sư phụ con có nói đạo hiệu của mình là gì không?

- Sư phụ chỉ nói mình là Tử Trúc Chân Nhân.

- Tử Trúc Chân Nhân, trong tu chân giới có người như vậy sao? Nhưng dám tự xưng Chân Nhân, thì tu vi ít nhất cũng là Tán Tiên.

Ở tu chân giới, đạo hiệu cũng không phải muốn đặt như thế nào thì đặt, có câu ăn có thể ăn bậy, nhưng không thể nói bậy, một khi váng đầu tự xưng Chân Nhân, Chân Tiên gì đó, lại không có thực lực, vậy thì ngươi chờ người ta tới diệt tộc đi.

Vì vậy Lâm Nhược Yên không chút nghĩ ngợi khẳng định tu vi của người kia ít nhất cũng là Tán Tiên, còn tu chân giới có người tên Tử Trúc Chân Nhân hay không thì nàng không biết được, Lạc Hồng Tinh to lớn vô biên, kỳ nhân dị sĩ nhiều vô số, lấy cảnh giới của nàng còn không cách nào biết hết được.

Nhưng con của mình có thể được cao nhân như thế chỉ điểm, người kia còn có thể ở trong kinh thành đưa thần thức của một vị hoàng tử vào trong thế giới mộng cảnh, mà không bị trấn quốc thần khí và chư vị lão tổ hoàng tộc đánh chết, thì chứng minh người kia là bạn chứ không phải địch, có khi còn là một vị lão tổ nào đó cũng nói không chừng, nên nàng cũng yên tâm rất nhiều, mà cái này cũng là hiệu quả mà Hồ Nguyên Vũ muốn.

Phải biết hoàng cung nhìn bề ngoài an tường, thủ vệ cũng không sâm nghiêm, trận pháp không hiện, thế nhưng lại không khác tường đồng vách sắt, bên trong nhìn thấy an tường chỉ vì ngươi đang ở bên trong mà thôi, còn cường giả khác, muốn bước vào hoàng cung một bước cũng khó như lên trời.

Huống hồ trong hoàng cung còn có trấn quốc thần khí Nam Thiên Ngọc Tỷ, cho dù là Tán Tiên cửu kiếp bước vào hoàng thành cũng có đi không về.

Lâm Nhược Yên nghĩ tới con mình có thể được Tán Tiên lão tổ thu làm đệ tử, hơn nữa truyền cho Tiên pháp, sau này tiền đồ bất khả hạn lượng, trở thành cường giả đã ở trong tầm tay, hơn nữa nói không chừng còn có thể được bồi dưỡng thành Đại Đế tương lai, dù sao hiện tại Tàn Dương Đại Đế đã là Thần Quân kỳ đỉnh phong, đã một chân bước vào Tán Tiên cảnh.

Mà hoàng tộc lại có hai quy định về hoàng đế, thứ nhất, mỗi hoàng đế tối đa chỉ có thể tại vị 2000 năm, sau đó dù muốn hay không cũng phải nhường ngôi. Quy định này là vì để tránh cho hoàng đế tại vị lâu, chỉ lo an nhàng hưởng lạc, mất đi tâm tiến thủ, tu vi trì trệ không tiến, bất quá nguyên nhân trọng yếu nhất là Tiên pháp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương