[AllTake] Comeback
-
Chương 177
Author: ThatNghiep
"Thế giới này rộng thật đấy! Vẫn có một con quái vật như mày nhỉ?"
Mitsuya phun ngụm nước bọt đầy máu, trên mặt xây xát vì bị đấm nhưng trước sau vẫn đứng thẳng lưng trước tên cao to đối diện. Trong đầu có cả hàng trăm suy nghĩ, khi nhìn bang phục đỏ chói của đám đàn em lẫn tên Gorilla đối diện, đầu mày Mitsuya càng nhíu chặt.
Hôm nay là ngày 20/2, bọn Tenjiku này vậy mà tập kích trước?
Mocchi mặc kệ máu chảy bên miệng mà không thèm lau đi, hắn nghiến răng:
"Có vẻ ở Touman có nhiều thằng xương xẩu đấy?!"
Một thằng đội trưởng bên kia đã mạnh, mà thằng bên này cũng mạnh chẳng kém, Mocchi càng lúc càng nổi lên lửa chiến. Touman rất mạnh, như vậy mới đáng để Tenjiku đánh!
Nhưng chuyện quan trọng hơn... Hắn nhất định phải đánh gục thằng khốn này trước hai tiện dân Haitani!
Mocchi vụt cái đã vung nắm đấm muốn đánh thẳng vào chính diện thằng đẹp mã trước mặt, con ngươi tím nhạt của Mitsuya co nhỏ, hắn vội dùng tay chặn lại mà cả người vẫn bị đánh văng trượt dài ra sau cả ba mét. Mitsuya hít một hơi mạnh vì đau, nhưng dù bị đánh văng ra sau vẫn khuỵu thấp gối vững vàng giữ thăng bằng.
Còn chưa kịp định hình, Mocchi đã lao thẳng đến húc cả người hắn đập rầm vào tường, cả người Mitsuya đau đớn không thể tả, cảm giác y hệt như bị xe tải tung thẳng vào người. Hắn nghiến răng mắng "Mẹ kiếp!" một tiếng nhưng sau đầu bị đập vào tường đến choáng váng mặt mày.
Mocchi nắm cổ áo thằng tóc tím nhạt xách lên không trung đấm mạnh một cái văng xuống đất, đột nhiên nghe tiếng bước chân chạy ào đến. Đám đàn em vừa hoảng hốt gào lên "Cẩn thận!!!" thì bên thái dương đã bị một cú đấm trời giáng đánh thẳng vào, mạnh đến mức đầu Mocchi cũng đập xuống đất.
Bốp!!!
Cú đấm kiểu này y hệt như cái ngày Tenjiku tấn công Hắc Long.
Là cú đấm truyền thống của anh em nhà Shiba.
Hakkai nổi gân đầy trán gầm lên: "Thằng Gorilla này!!"
Vừa nhận tin từ Chifuyu là Hakkai chạy ào đến ngay, hắn lo lắng quay sang Mitsuya. Đầu đau như nứt ra nhưng Mocchi nhận ra ngay, tức khắc máu nóng vì giận dữ dồn hết lên não lẫn nắm đấm của hắn.
Vụt cái đã bật dậy trước sự ngỡ ngàng của đối thủ, trong mắt Mocchi toàn là sát khí, hắn gầm lớn:
"Thằng chó con Shiba này!!! Hôm nay mày tới số với tao!!!!"
Ầm!!!!!
Hakkai giật mình mở to mắt nhưng cú đấm của thằng Gorilla kia vừa nhanh vừa mạnh y hệt như cú sét trời giáng, vụt cái đã đấm thẳng vào chính giữa mặt hắn. Hakkai ăn một cú đấm chính diện đau điếng đến nhắm chặt hai mắt, cả người lăn mấy vòng trên đất vẫn chưa dừng được rồi đâm sầm vào chỗ chất chồng vỏ bia.
Sau tiếng ầm thì trước cửa hàng tiện lợi cũng tan hoang đổ vỡ chai lọ khắp nơi, máu mũi Hakkai chảy đầy mặt, trong miệng toàn là vị tanh nồng của máu, trước mắt nhoè nhoẹt y hệt như mỗi lần nhận cú đấm của anh trai hắn từng đánh.
Mocchi nghiến răng, hắn đã bị ăn một cú đấm của thằng khốn này trước đây nhưng chưa trả thù được, bây giờ lại ăn thêm một cú, máu điên cũng thiêu sạch lý trí. Quên mất chuyện phải xử thằng đẹp mã là mục tiêu của hai tiện dân Haitani, Mocchi lập tức chuyển hướng sang bên kia.
Hắn phải đấm thằng chó con Shiba khốn khiếp này một trận!!!
Mocchi siết chặt nắm đấm đến nổi gân cả mu bàn tay lẫn cổ và thái dương, miệng cười mà mặt toàn là sát khí đến ớn lạnh, trong mắt hừng hực lửa chiến, từng bước đi tới mục tiêu vừa gằn giọng:
"Sau khi giết mày, tao sẽ giết thằng khốn đội trưởng đội hai Touman kia!!! Tao sẽ tận hưởng hết!!!"
Mochizuki Kanji, cựu tổng trưởng của Jugem từng thống lĩnh Kawasaki, cái tên nổi tiếng mà bất lương nào cũng biết, cũng là người từng đánh bại cả hai anh em nhà Kawata.
Thật sự là một con quái vật.
Thấy khí thế kinh người kia, Mitsuya nghiến răng cố kiềm cơn đau nhức ê ẩm sau lưng mà đứng dậy muốn chặn tên Mocchi, đột nhiên bên kia xuất hiện một tên mặc bang phục màu đen, giọng điệu nhàn nhạt nghiêng đầu hỏi:
"Này Mocchi... Mày định một mình tận hưởng gì hả?"
Mitsuya giật mình mở to hai mắt, mái tóc vàng lai xanh cùng đôi mắt tím nhạt đó...
Đột nhiên phía sau có người áp sát không chút tiếng động, con ngươi Mitsuya tức khắc co nhỏ, lông tơ đều dựng đứng cả lên. Haitani-
Bốp!!!!
Vụt một cái, chỉ kịp nghe tiếng gió gào thét bên tai, trước khi Mitsuya kịp phản ứng, trên đầu đã bị một vật cứng phang vào đau điếng đến gục xuống, hai mắt nhoè đi, hai tai ong ong, máu đỏ thấm ướt cả phần tóc nhuộm tím nhạt của hắn.
Ran cầm cục gạch dính máu trên tay cười nhạt một tiếng đầy thoả mãn. Hắn quăng cục gạch sang một bên, trực tiếp đạp một chân lên lưng đối thủ nằm ở dưới đất mà gác khuỷu tay lên gối, hai bím tóc dài nửa vàng nửa đen rũ xuống, đôi mắt tím từ trên cao nhìn xuống mang theo cao ngạo, cười nói:
"Xin chào anh chàng được ngủ chung giường lần đầu tiên. Thứ lỗi vì chơi không đẹp ♡"
Lực đánh mạnh đến mức đầu hắn đau như muốn nứt ra, Mitsuya cố hít thở để giảm cơn đau khủng bố trên đầu, nhíu chặt mày suy nghĩ lời nói kì quặc đầy khiêu chiến từ hai anh em Haitani. Hắn chưa từng tiếp xúc bọn này, tại sao...
Mitsuya khựng người.
Ngủ chung giường lần đầu tiên?
Rindou từng bước đi đến, thản nhiên lặp lại: "Tao đang thăm mẹ tao... Ừm, Takashi, mày nói bọn họ giùm tao... Ừm, đêm nay không về nhà đâu..."
Mitsuya ngẩn người, lời nói này rất quen... Đây chẳng phải là lời Takemichi từng nói khi đột ngột huỷ hẹn không đến ăn cơm nhà hắn sao?
Hai tên này làm sao...
Rindou ngồi xổm xuống trước mặt cái tên đang bị anh trai hắn đạp trên đất, vì không đeo kính mà lông mi dài thấy rõ, hắn nở một nụ cười "thân thiện" mà tự giới thiệu bản thân:
"Quên mất chưa giới thiệu, bọn tao là người ngủ chung giường lần thứ hai... sau – Takashi – muốn – được – thương đây."
Mitsuya trợn mắt, lúc này mới nhớ ra khi đó hắn nghe bên kia điện thoại có tiếng động lạ nhưng hôm sau hỏi lại thì đối phương nói có hai con mèo quậy phá, vì Takemichi tỏ vẻ lảng chuyện nên hắn cũng tôn trọng không gặn hỏi kĩ càng.
Nhưng tiếng động hôm đó... tiếng thở dốc kì quái đó... là do hai tên khốn này?
Trán Mitsuya tức khắc nổi gân, hắn nghiến răng ken két như muốn nổi điên lên, mà hai anh em Haitani thấy biểu cảm của đối phương cũng nhướn mày, khoé môi nhếch lên nhưng đáy mắt chẳng chút ý cười, đều là khiêu chiến đến cực độ.
Mocchi thấy hai tiện dân Haitani đột nhiên xuất hiện cũng đờ mặt, lúc này mới nhớ ra hắn quên mất mục tiêu chính, gân xanh hiện rõ trên trán, hắn nổi điên gào lên:
"Hai bọn mày tới xen vào rồi bắt con mồi của tao thế hả?!!!!!"
Rindou chậc lưỡi đầy chán ghét: "Bọn tao đã nói ngay từ đầu thằng này là mục tiêu của bọn tao rồi! Thằng Tàu nửa mùa này, sao mày lì vậy?"
Mocchi nổi điên gầm lớn: "Đừng có gọi tao cái biệt danh đó!!! Mẹ kiếp thằng châu chấu xanh này!!!"
Ran rút baton màu đen ra quấn quanh bím tóc dài của hắn, gương mặt bình thản đối lập với cái chân đang dùng lực đạp lên như đay nghiến người dưới đất, lạnh nhạt nói với Mocchi:
"Thằng Tàu nửa mùa, nghe nói mày bỏ qua đội trưởng đội một mà chạy tới đây nhỉ? Touman không phải là bọn mà mày có thể dễ dàng đánh bại với suy nghĩ ngây thơ đó đâu. Bọn này chưa biết bị tập kích bất ngờ, bây giờ tấn công nhanh mới là tốt nhất đấy."
Mocchi liền xuỳ một tiếng: "Đồ Annabella phiên bản lỗi, đừng có dạy đời tao! Mẹ kiếp, Mucho ở đó rồi nên tao mới qua đây!!!"
Ran vừa nghe cái biệt danh liền nổi gân trên trán, hắn nghiêng đầu cười gằn một tiếng, baton đã chẳng gác trên vai quấn tóc chơi đùa nữa mà nhịp nhịp trên tay như chuẩn bị phang thẳng vào đầu người khác, lạnh giọng nói:
"Sau khi giết thằng Takashi này là tao sẽ xử mày, thằng Tàu nửa mùa."
Hakkai bị thằng Gorilla đấm thẳng vào bụng phải gục xuống ôm bụng thở dốc một trận, thấy mấy thằng đối thủ đang cãi nhau liền nắm lấy một thùng đựng bia rỗng phang vào đầu Mocchi, thoắt cái đã cầm một chai thuỷ tinh rỗng dùng toàn lực ném mạnh vào mặt thằng khốn tóc hai bím đang đạp lên người Mitsuya.
"Bọn khốn khiếp!!!"
Con ngươi tím của Ran co nhỏ, phản ứng cực nhanh liền xoay người, dùng baton quật mạnh đánh văng chai thuỷ tinh rỗng bay sang bên tường vỡ "choang" một tiếng vang dội. Chai thuỷ tinh vỡ nát dưới lực đánh khủng khiếp y như đạn bắn, mà tên đàn em Tenjiku đứng gần bức tường cách chỗ chai thuỷ tinh văng vào không quá hai gang tay đã hoảng hồn đến nhũn cả chân gục xuống đất.
Mocchi bị ném đồ vào đầu nổi điên lên, máu chảy bên đầu mà vẫn như không có cảm giác đau, tức khắc nhào sang đấm mạnh vào thằng khốn Shiba kia. Mà Hakkai đau ê ẩm cả người bị kích thích đến máu nóng chảy khắp người, nổi điên lên tung một cú đấm trực diện vào nắm đấm của đối phương.
"Chết đi!!!"
Hai nắm đấm đập vào nhau "bốp" một tiếng vang dội tưởng như gậy bóng chày phang vào, vậy mà hai tên trong cuộc như mất cảm giác đau, trên mặt nổi đầy gân mà trừng mắt lẫn nhau, tiếp tục tung vô số cú đấm vào người đối phương, vừa ăn một đấm vào mặt đã phản đòn đấm vào mặt đối thủ ngay tức thời.
Phía bên kia, khoảnh khắc cái chân đạp trên người không còn, máu nóng dồn não mà Mitsuya cũng mất luôn cả cảm giác đau. Hắn bật dậy đấm mạnh vào kẻ đang ngồi xổm trước mặt. Rindou tức khắc ưỡn người ra sau, thân thể mềm dẻo lùi lại rồi đứng dậy với tốc độ cực nhanh, suýt soát tránh được cú đấm kinh hồn kia.
Đối phương thoát được cũng không ngoài dự liệu của Mitsuya, hắn mặc kệ máu đỏ chảy xuống bên mắt mà xoay người tung một cú đá quét ngang vào cẳng chân của thằng khốn tóc hai bím bên cạnh.
"!!!"
Chân bị đá đau đến mức Ran phải hít mạnh một hơi, baton trong tay liền quật thẳng xuống đất rầm một tiếng, lực mạnh đến nỗi chỉ cần có người bên dưới chắc chắn phải vỡ đầu nhập viện tức khắc.
Ầm!!!
Cả đám đứng xem trợn mắt, thấy thằng đội trưởng đội hai Touman kia nhanh như chớp đã lăn người trên đất tránh đi rồi đứng bật dậy tung ngay một cú đấm vào giữa mặt Rindou, mạnh đến mức cả người Rindou đập vào bức tường sau lưng.
Bốp!!!
"Rindou!!!"
Ran vừa thấy em trai bị đánh liền gầm lên, dáng vẻ thoải mái thường ngày biến mắt tăm, trong mắt toàn là sát khi đến kinh người, tức khắc đạp lên tường lấy đà rồi xoay người giữa không trung, dùng đầu gối đập vào bên thái dương của tên khốn đánh em trai hắn.
Là cú đá Ran chỉ dùng khi hắn nổi điên muốn giết người.
Mitsuya bị ăn đau đến hoa cả mắt, nhưng đối mặt tình huống sống chết liền phản xạ nhanh khủng khiếp, trước khi đầu gối của đối thủ kịp đè đầu hắn đập xuống đất thì vội dùng chân đạp mạnh vào tường để ngã ra sau.
Rầm!!!
Đầu gối Ran đập mạnh xuống đất, nếu có đầu người dưới gối thì chắc chắn đã vỡ sọ đến chết. Tim Mitsuya đập nhanh như điên, hắn vội vàng đứng dậy chà mạnh máu đang chảy ướt cả nửa bên mặt, thở hồng hộc mà vẫn nghiêm túc thủ thế chờ sẵn đòn tấn công tiếp theo.
Cả đám đàn em Tenjiku nhìn cảnh đánh nhau kinh hoàng mà đổ mồ hôi lạnh. Đây đâu phải là trận chiến của người bình thường, lớ ngớ nhảy vào là mất mạng như chơi...
Thấy đối thủ thoát được đòn hiểm, Ran bực bội chậc lưỡi một tiếng rồi kéo em trai hắn đứng dậy, liếc mắt hỏi:
"Không sao chứ?"
Rindou chà mạnh máu mũi trên mặt, trở về dáng thủ thế chuẩn bị đánh nhau, đôi mắt tím toàn là lửa chiến, hắn nghiến răng đáp:
"Vẫn ổn... Thằng Takashi này nhất định phải đập nó bán sống bán chết."
Ran quật mạnh baton từ trên cao xuống như xé gió, hắn đứng cạnh em trai nhìn chằm chằm vào tên "Takashi" bên kia, nhếch môi cười nhạt nhưng đáy mắt lạnh băng:
"Đương nhiên."
Comeback – Chương 178
Donate at:
– Momo: 0909340378
– TP bank: 03068229901
– Vietcombank: 0561000587768
(Bui Nguyen Ha Tien)
.
.
.
"Trán Mitsuya tức khắc nổi gân, hắn nghiến răng ken két như muốn nổi điên lên, mà hai anh em Haitani thấy biểu cảm của đối phương cũng nhướn mày, khoé môi nhếch lên nhưng đáy mắt chẳng chút ý cười, đều là khiêu chiến đến cực độ."
Người ta bảo tình địch nhìn nhau đỏ cả mắt là thiệt :))))
Cười ẻ quả cầm gạch phang đầu tình địch :)))) Hứa hẹn từ chương 86 đã thành hiện thực, cười ẻ
Lâu không viết đánh đấm, viết phê tay thật sự :))))
Full 2 chương toàn đánh lộn, phê cần thiệt sự, quá đã
Lố chương nhưng kệ mẹ luôn đi
Thôi lỡ đam mê quá, đành vậy, chứ thèm viết đánh nhau sml đổ máu quá
Đời chỉ có 2 thú vui kích động nhất, một là viết tán tỉnh horny, hai là viết đánh lộn bể đầu, sướng
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook