Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không
Chương 29: Cung kính không bằng tuân mệnh

Editor: AmiLee

Sắc mặt Đại Đế tựa như đèn kéo quân biến đổi đủ màu, cái trán gân xanh nhảy lên thình thịch, sau một lúc lâu mới từ kẽ răng nhả ra mấy chữ:

"Không sao, ta còn trẻ."

Sophia ở bên cạnh nhịn cười đến rất vất vả, có thể nhìn thấy Louis Đại Đế anh minh thần võ bị người ta nói một câu không chống đỡ được, thật đúng là trải nghiệm khó có được đó nha.

Hoàng mệnh khó trái, Kỷ Dao lo lắng cho mình lại không biết điều sẽ kích thích đến Louis nổi cơn phát cuồng, vì thế liền đồng ý:

"Vậy được rồi, cung kính không bằng tuân mệnh."

Louis biểu tình lúc này mới dịu xuống.

Nói đến bà Emma, Kỷ Dao nhớ tới việc bà cụ nhờ mình, thì nói tiếp:

"Đúng rồi, bà Emma của thôn Thải Hồng, là người nhận nuôi tôi, vẫn luôn rất ngưỡng mộ anh, bà ấy kêu tôi hỏi thăm anh."

Tối hôm qua cậu còn cảm thấy đời này cũng không thể, không nghĩ tới mới qua một ngày đã biến thành hiện thực, mình cư nhiên cùng Louis Đại Đế ngồi đối diện dùng cơm ở trên một cái bàn nhỏ, cuộc đời thật là lúc nào cũng tràn ngập chuyện ngoài ý muốn.

Dùng một câu nói dí dỏm trên mạng là đời trước cứu vớt được toàn vũ trụ mới đổi lấy được vận may nghịch thiên này.

Lúc ở trong sơn cốc Louis đã nghe không chỉ một lần Kỷ Dao nhắc tới bà Emma, đối với quý bà tuổi tương đương mình mà cũng đã làm bà ngoại, hơn nữa còn tốt bụng thu lưu Kỷ Dao cũng không xa lạ, nên nói ngay:

"Cảm ơn, cũng xin thay ta chuyển lời hỏi thăm đối với quý bà này, chúc bà hạnh phúc khỏe mạnh. Ngoài ra, ở vùng An Sơn trong quá trình xây đựng thành công viên địa chất cấp quốc gia 5A.

Nếu bà có bất kỳ ý kiến hoặc là đề nghị gì, đều có thể gửi thư vào hòm thư chính vụ ta sẽ bớt thời giờ đọc, sau đó chuyển xuống cho các bộ phận liên quan thảo luận giải quyết."

Kỷ Dao có chút khó có thể tin:

"Thật không ạ?"

Nếu giờ khắc này bà Emma ở đây, chính tai nghe được lời Louis Đại Đế nói ra như vậy, sợ là sẽ kích động đến ngất xỉu đi!

Louis khẳng định mà nói:

"Đương nhiên, quân vô hí ngôn*."

* Quân vô hí ngôn: Lời Vua nói không thể coi là đùa giỡn được.

Kỷ Dao vừa mừng vừa sợ:

"Là anh phê chuẩn đem vùng An Sơn thành khu bảo tồn thiên nhiên sao?"

Louis lại lần nữa gật đầu:

"Không sai, ta đã từng đi qua một lần, nơi đó để lại cho ta hồi ức tốt đẹp khó quên, nếu như bị người phá hủy sẽ vô cùng đáng tiếc."

Kỷ Dao biết Đại Đế đã từng đi khu M05 khảo sát gần nửa tháng thời gian, như vậy đi qua An Sơn vừa nói cũng không phải là nói dối.

Độ hảo cảm đối với anh tức khắc bay lên mười phần trăm, dùng sức gật đầu nói:

"Đúng vậy! An Sơn là nơi vô cùng đẹp, phong cảnh như tranh, sản vật phong phú, nơi sản sinh ra nấm Hồng Chưởng tự nhiên là ở nơi đó!"

Louis làm bộ lần đầu nghe nói:

"Phải không, em đã từng hái nấm Hồng Chưởng rồi sao?"

Kỷ Dao tự hào nói:

"Đương nhiên, mùa xuân vừa rồi tôi đã hái qua không ít, tổng cộng bán được năm ngàn điểm tín dụng đó."

Louis khóe môi khẽ nhếch, rất có hứng thú mà nói:

"Nghe có vẻ rất thú vị, có thể nói rõ ràng hơn không?"

Có thể nói lần này Đại Đế thông minh mà mở ra một đề tài không tồi, Kỷ Dao nhịn không được mở ra máy hát.

Nói về nấm Hồng Chưởng thường mọc dưới tàng cây này, lúc vào núi gặp được động vật nào đó này, cùng gian thương trong thành đến thu mua nấm Hồng Chưởng cò kè mặc cả như thế nào v.. v..

Cậu đã thật lâu không có cùng người nói chuyện qua nhiều như thế.

Mà Louis Đại Đế trước sau nghe rất nghiêm túc, không có tỏ vẻ mất kiên nhẫn, hoàn mỹ mà sắm vai một người biết lắng nghe, trong lúc đó còn thường xuyên gắp thức ăn cho Kỷ Dao, Kỷ Dao ăn luôn mà không hay biết.

Conrad nói, cần tăng cân thích hợp để chuẩn bị sẵn sàng cho giải phẫu, cho nên cần phải đem người nuôi mập một chút mới được.

Chờ lúc Kỷ Dao phát hiện trong bụng đã no căng không thể ăn thêm thì đã trôi qua một giờ.

"Xin lỗi, làm mất nhiều thời gian của anh như vậy."

Kỷ Dao rất ngượng ngùng, cậu chỉ có đối với động vật nhỏ mới có thể như thế.

Hôm nay cám ơn Hoàng Đế nhẫn nại tốt, cư nhiên nhịn cậu như thế lâu.

Louis không để bụng nói:

"Không có, chuyện em nói rất thú vị, là ta trước kia chưa từng có trải nghiệm qua, mùa xuân sang năm có thể dẫn ta đi hái nấm Hồng Chưởng cùng em được không?"

Kỷ Dao sửng sốt một chút, sau đó nói:

"Được, nếu mùa xuân sang năm có cơ hội."

Đại Đế chắc là tâm huyết dâng trào thuận miệng nhắc tới, hoặc là chỉ là cùng cậu khách khí một chút, làm sao sẽ thật sự chạy đến núi sâu rừng già đi hái nấm.

Cậu cũng tạm thời đáp ứng trước đi, đỡ phải phá hủy bầu không khí đang tốt đẹp giờ phút này.

Thấy Louis bên môi mang ý cười, tựa hồ tâm tình không tồi, Kỷ Dao nhanh chóng tung ra việc trọng điểm cùng ăn tối đêm nay:

"Có phải nên thảo luận về chuyện công viên thiên đường thú cưng rồi hay không?"

Mùi hoa quanh quẩn bên người, không khí hài hòa, hai người nói cũng rất vui vẻ, Louis còn tưởng rằng em ấy đã quên việc này, không nghĩ tới bỗng nhiên sẽ nhắc tới việc này.

Dừng một chút lúc sau mới đem tài liệu chuẩn bị tốt lấy ra, gồm hai bản là hai trang giấy hơi mỏng, đặt ở trên mặt bàn đã lau dọn sạch.

Lúc trước Louis có chút mâu thuẫn, không muốn cho em ấy trong giai đoạn này bắt đầu hạng mục công viên thiên đường thú cưng, để tránh Kỷ Dao vì thế mà làm lụng vất vả gây bất lợi cho thân thể.

Nhưng mà ngày hôm qua đã đáp ứng rồi, bây giờ lại phát sinh biến cố, đối với tâm tình khẳng định cũng sẽ có ảnh hưởng không tốt.

Sau khi cân nhắc anh quyết định vẫn là dựa theo ý nguyện của Kỷ Dao mà an bài, làm cho em ấy vui vẻ một chút.

Nếu Kỷ Dao muốn đem công viên thiên đường thú cưng mở cửa thì cho cậu mở, cường độ công việc thì do mình quản, không cho em ấy quá vất vả là được.

Kỷ Dao cầm lấy một bản hợp đồng đọc qua một lần, Louis Đại Đế là bên A, bên B chính là cậu. Hợp đồng nội dung rất đơn giản, không có như trong tưởng tượng của cậu có những điều khoản phức tạp làm người hoa mắt.

Bất quá nội dung buổi chiều hoàng đế nói đều ở bên trong, hai bên A là người bỏ vốn cùng B là kinh doanh, quyền lợi và trách nhiệm của từng người cũng ghi chú rõ ràng.

Có một chút lúc trước không đề cập qua, là nhiệm kỳ của giám đốc công viên thiên đường thú cưng, trên hợp đồng viết chính là "Tạm định hai trăm năm, nguyên tắc là thuê mướn cả đời".

Kỷ Dao không khỏi ngẩn ra một chút, hai trăm năm.. Cho dù cậu nỗ lực rèn luyện, thân thể khỏe mạnh, có thể sống đến trăm năm đã tính là trường thọ, muốn làm nhiều thêm mấy năm chỉ sợ cũng là có lòng mà không đủ lực.

Nói hay không nói cho Đại Đế đây?

Vẫn là thôi đi, miễn cho mọi người đều xấu hổ. Không bằng thuận theo tự nhiên.

Chờ ngày nào đó sinh mệnh mình đi đến cuối, phần hợp đồng này tự động mất đi hiệu lực, cũng tương đương với thuê mướn cả đời, mình cũng không tính là vi phạm hợp đồng.

Sau khi nghĩ thông suốt, Kỷ Dao liền thống khoái mà ký hợp đồng, Louis cũng rồng bay phượng múa mà ký tên mình lên.

Còn sử dụng bột vàng chế thành mực rồi đóng thành con dấu biểu tượng cho hoàng gia là một nhóm cánh tương tự như dơi, các thanh kiếm sắc bén cùng những ngôi sao tạo thành đồ án, khí phách lại đẹp mắt.

Cẩn thận mà đem bản hợp đồng kia của mình lên làm khô dấu ấn, Kỷ Dao nhịn không được hỏi:

"Bản hợp đồng này hẳn là có hiệu lực pháp luật đi?"

Louis không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười:

"Đương nhiên, nếu mà ta lật lọng giữa chừng đơn phương đuổi việc em thì em có thể cầm bản hợp đồng này đến tòa án tối cao của Đế Quốc tố cáo ta, quỹ hội hoàng gia sẽ bồi thường cho em gấp mười lần tiền vi phạm hợp đồng, cũng chính là hai trăm triệu điểm tín dụng."

Cái gì? Hai trăm triệu? Kỷ Dao lại có chút muốn hôn mê, vậy nếu cậu làm Hoàng đế tức giận đến xào mực mình, vậy cậu không phải lập tức sẽ biến thành tỉ phú sao?

Đương nhiên, chỉ đùa một chút, cậu chỉ là tùy tiện suy nghĩ mà thôi, muốn như vậy nhiều tiền cũng vô dụng, còn không bằng làm giám đốc công viên thiên đường thú cưng đến nơi đến chốn, tuy không phải rất có tiền đồ nhưng đó là công việc lý tưởng của mình.

Kỷ Dao quyết tâm rồi, từ trong vòng tay lấy ra hồ sơ điện tử, một bộ chuẩn bị làm bút ký, lễ phép mà dò hỏi BOSS đối diện:

"Bệ hạ, anh cảm thấy chúng ta cụ thể khai triển hạng mục phục vụ nào thì tốt?"

Nghe được một từ "Chúng ta" Louis vui mừng trong lòng:

"Đây thuộc về phạm trù kinh doanh hằng ngày, em quyết định là được. Tiền không là vấn đề, không đủ lại thêm vào."

Được, ngài có tiền, ngài tùy hứng!

Kỷ Dao tức khắc hai mắt phóng ra ánh sáng vàng, xoa tay hầm hừ nói: "Căn cứ theo nhu cầu phổ biến của người nuôi thú cưng bây giờ thì nếu diện tích cho phép.

Tôi cảm thấy có thể đem công viên thiên đường thú cưng phân chia ra làm ba cái khu vực khác nhau, một cái là siêu thị nhỏ bán đồ dùng thú cưng, một cái là trung tâm gửi nuôi cùng một cái phòng khám bệnh cho thú cưng, cụ thể có thể an bài như vậy.."

Vừa nói đến lĩnh vực mình am hiểu, Kỷ Dao lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, ở trên hồ sơ viết viết vẽ vẽ.

Làm việc ở tiệm thú cưng Lily ba tháng, đặc biệt là hai tháng cuối còn làm vai trò quản lý, Kỷ Dao đối với việc kinh doanh quản lý như thế nào đã có chút kinh nghiệm cùng suy nghĩ của riêng mình.

Hiện giờ Hoàng đế thẳng thắn trợ giúp tiền, toàn quyền buông tay cho cậu tới làm, vậy cậu khẳng định sẽ không khách khí.

Louis đối với phần lớn nội dung Kỷ Dao nói kỳ thật đều là vào tai này ra tai kia, toàn bộ quá trình chỉ nhìn chằm chằm vào hai cánh môi hồng nhạt không ngừng khép mở của cậu.

Ngẫu nhiên "Ừm" một tiếng tỏ vẻ chính mình có đang nghe, hơn nữa đối với ý tưởng cậu đưa ra cũng không phản đối.

Chờ đến khi Kỷ Dao dừng lại hạ màn, Louis mới nói: "Nhớ kỹ, em là giám đốc của công viên thiên đường thú cưng, là người chịu trách nhiệm quản lý chính, mọi việc không cần tự tay làm lấy, nếu không sẽ nhân tiểu thất đại*.

* Nhân tiểu thất đại: Vì việc nhỏ mà sai mất việc lớn.

Về sau ta sẽ phái mấy người giúp đỡ cho em, hỗ trợ em hoàn thành việc quản lý hằng ngày, hơn nữa thông báo tuyển dụng nhân sự cùng nội dung công việc cụ thể cũng do em tới an bài."

Mục tiêu chính là tận lực mà làm chậm lại cường độ công việc của Kỷ Dao.

"Đã hiểu rõ."

Kỷ Dao khiêm tốn gật gật đầu, thân là một thống lĩnh tối cao của một tinh cầu, Louis Đại đế ở phương diện quản lý khẳng định so với bất kỳ ai đều có quyền lên tiếng.

Những vấn đề khác không nói, tại đây là nơi còn có rất nhiều phương diện mình phải hướng anh học hỏi:

"Vậy công viên thiên đường thú cưng muốn mở ở nơi nào?"

Louis thuận miệng nói:

"Hoàng cung vị trí nào cũng được, tự em chọn một khu vực đi."

Dù sao trong cung lớn như thế, phần lớn địa phương đều còn để đó không dùng đến.

Kỷ Dao hoảng sợ:

"Đây làm sao mà được!"

Không nói hoàng cung và công viên thiên đường thú cưng phong cách hoàn toàn không hợp nhau, nếu tính thật sự mở ở trong cung, bá tánh bình thường nào dám tiến vào chứ.

Louis cũng biết như vậy không hiện thực được, thì thuận thế nói:

"Chỉ đùa một chút mà thôi, khu thương mại nội thành có một mảnh cửa tiệm là tài sản của hoàng gia, hiện tại còn trống mấy gian, có thể mở ở nơi đó."

"Phải không, khu thương mại ở chỗ nào vậy?"

Kỷ Dao đã ở hai ngày, trước mắt chỉ đặt chân qua nội thành của Đế Đô, những địa phương khác còn hoàn toàn không hiểu biết.

"Ba km về phía nam hoàng cung, có một khu thương mại ở Đế Đô, chờ sau khi em hết bệnh cùng ta đi xem sẽ biết."

Nếu có thể, Louis muốn đem người đặt ở dưới mí mắt của mình, thời thời khắc khắc đều có thể nhìn thấy, chính là A Dao sẽ không thích như vậy.

Ba km đi bộ đại khái ba bốn mươi phút, ngồi xe sẽ nhanh hơn một chút ba phút, đây là khoảng cách xa nhất anh có thể chịu đựng.

Kỷ Dao nơi nào chờ được, lập tức nói:

"Bệnh cảm của tôi đã không có gì đáng ngại, ngày mai là có thể đi!"

Nhìn cặp mắt kia tràn ngập ánh sáng lấp lánh chờ mong, Louis thật sự không thể cự tuyệt nói:

"Vậy ngày mai đi, buổi sáng chín giờ được không? Hoặc là chậm một chút nữa cũng được, không cần vội."

Có thể cho người ngủ nhiều trong chốc lát.

Kỷ Dao:

"Vậy chín giờ đi!"

Ngài không nóng vội nhưng tôi sốt ruột nha.

"Được, quyết định như thế đi."

Louis nói rồi vươn tay phải ra:

"Chúc mừng chúng ta hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ!"

Kỷ Dao trong lòng chính là cao hứng, nắm chặt tay hoàng đế còn lắc lên lắc xuống.

Louis Đại Đế ngón tay thon dài, bàn tay to rộng, khô ráo mà ấm áp, dùng sức mà nắm tay cậu, cơ hồ có thể đem tay Kỷ Dao bao bọc toàn bộ. Lòng bàn tay còn có một tầng chai mỏng, khi Kỷ Dao cùng lòng bàn tay tiếp xúc làm cho cậu có chút ngứa.

Cái xúc cảm này.. Cậu dường như đã từng gặp qua.

Giống như khởi động cái chốt mở nào đó, đoạn kí ức ngắn nóng bỏng kiều diễm ở trong đầu Kỷ Dao đột nhiên lóe lên một hồi.

Người ở trong mộng kia cũng có một bàn tay như vậy, khi thì nhẹ khi thì nặng mà vuốt ve toàn thân cậu, có chút đau nhưng càng nhiều là hạnh phúc, làm cậu không tự chủ được mà cả người run rẩy..

Không thể lại suy nghĩ tiếp, Kỷ Dao giống như bị bỏng đến vội vàng thu hồi tay của mình lại, bên tai cũng từng trận nóng lên, ngàn vạn lần đừng để hoàng đế nhìn ra.

Hoàng đế đúng là không thấy được vành tai đỏ bừng của Kỷ Dao giấu ở dưới đuôi tóc, nhớ lại ngón tay cậu mảnh mai và mềm mại, trong lòng một trận nhộn nhạo.

Kỷ Dao tính che dấu mà bưng lên cái ly uống nửa chén nước, lúc này mới chậm rãi khôi phục bình tĩnh.

Nhiệm vụ đêm nay xem như hoàn thành xuất sắc, khi trút bỏ được cảm xúc cậu bắt đầu thấy mệt mỏi, nhịn không được ngáp một cái, mắt thấm ra nước mắt sinh lý, ngập nước và sương mù

Louis cố gắng kiềm chế xúc động chính mình đem người ôm vào lòng mà hung hăng hôn, đứng dậy nói:

"Không còn sớm, trở về nghỉ ngơi đi."

Sau đó, hai người trở lại phòng ngủ, Kỷ Dao lại nghĩ tới một việc, liền hỏi:

"Buổi sáng ngày mai đi ra ngoài có làm chậm trễ anh xử lý quốc sự hay không? Nếu không anh phái người khác mang tôi đi xem cũng được."

Hoàng đế bận như thế, nếu là công viên thiên đường thú cưng chiếm dụng thời gian của anh, vậy không tốt lắm.

Louis đương nhiên nói:

"Không sao, mở công viên thiên đường thú cưng cũng là quốc sự, ta đã xếp vào lịch trình thời gian làm việc ngày mai."

Đối với một hoàng đế ngồi trên ngai vàng 170 năm mà nói, còn có việc gì quan trọng hơn so với theo đuổi được bạn đời sao? Không có!

Cho dù ngày mai còn có việc khác, đêm nay cũng cần phải làm tiên vì buổi hẹn hò sáng ngày mai, kiên quyết không thể mượn tay người khác!

"Vậy được, buổi sáng ngày mai gặp lại, ngủ ngon."

Thấy Đại Đế đứng bất động ở nơi đó, Kỷ Dao đành phải chủ động mà vẫy tay, vào phòng ngủ, đóng lại cửa phòng.

"Ngủ ngon."

Louis đứng ở cửa thêm mười giây, chỉ tiếc cho dù thị lực tốt cũng không thể nhìn xuyên qua bức tường, đành phải xoay người vào phòng ngủ khác ở đối diện.

Không sai, phòng ngủ anh cùng Kỷ Dao là hai cánh cửa chỉ cách ba mét hành lang ở giữa, nhưng với anh mà nói nó như một hố sâu tàn nhẫn, đem anh và bạn đời của mình chia tách.

Bất quá sớm hay muộn anh sẽ san bằng cái hố này, cùng A Dao ở chung một phòng, cùng nằm trên giường ôm nhau mà ngủ!

Kỷ Dao đứng ở sau cánh cửa, ngừng thở đem lỗ tai dán lên cánh cửa, nghe được tiếng bước chân đã đi xa, không khỏi thở ra một hơi.

Có thể nói, anh làm một hoàng đế tối cao nhưng Louis đã coi là một người rất bình dị dễ gần, làm cho cậu vừa rồi quên hết tất cả, vài lần không nhớ tới thân phận đối phương.

Có lẽ, mình cùng anh thật sự có thể trở thành bạn bè.

Tắm rửa xong Kỷ Dao tỉnh táo một ít, liền gọi video cho bà Emma, nói:

"Bà ơi, cháu muốn nói cho ngài một việc ngài nghe xong nhất định sẽ rất cao hứng sự, ngài chuẩn bị tâm lý thật tốt trước đi, không cần quá kích động nha."

Trước tiên cho bà cụ giảm sóc mới được, bằng không xảy ra cái gì ngoài ý muốn thì không hay.

Bà Emma trêu ghẹo nói:

"Có chuyện tốt gì, không phải là Louis Đại Đế muốn tới thôn Thải Hồng chúng ta đó chứ?"

Kỷ Dao cười nói:

"Không phải, bất quá về sau nói không chừng thực sự có khả năng. Là chuyện như thế này, vừa rồi cháu cùng Bệ hạ dùng chung bữa tối và nhờ cháu chuyển lời đến bà. Bệ hạ cảm ơn và chúc bà hạnh phúc khỏe mạnh.."

"Trời ơi! Thật không, có thật vậy không?"

Lời còn chưa nói xong, bà cụ trong video đã ôm ngực hét lên, Kỷ Dao vội vàng nói:

"Bà không sao chứ?"

Bà Emma làm hai cái hít sâu, cảm xúc dịu xuống, vẫn có chút không thể tin được:

"Không sao không có sao, vừa rồi cháu nói chính là thật phải không? Không phải vì dỗ cho ta cao hứng đó chứ?"

"Là thật, không có lừa bà đâu."

Kỷ Dao nghiêm túc mà nói, tiếp theo một năm một mười mà kể lại về nguyên lời Louis nói gửi thư:

"Bà có rảnh thì thử xem đi."

Trên má bà Emma nổi lên đỏ ửng vì hạnh phúc kích động, vui mừng khôn xiết nói:

"Cảm ơn cháu, cậu bé của ta, đây là một ngày ta vui mừng nhất kể từ khi ông lão nhà ta qua đời! Bất quá ngày hôm qua không phải cháu nói không có cơ hội tiếp cận Bệ hạ sao, như thế nào hôm nay đã cùng Bệ hạ dùng chung bữa tối."

Kỷ Dao đem chuyện mình được Louis thuê, sắp đảm nhiệm chức giám đốc công viên thiên đường thú cưng Hoàng Gia đại khái nói một lần.

Sau đó nói:

"Bệ hạ là người đầu tư phía sau màn, điểm này bà tốt nhất thay cháu giữ bí mật, để tránh tạo thành phiền toái không cần thiết."

"Hiểu rồi. Thật tốt quá, Bệ hạ thật là quá anh minh rồi! Cậu bé cố lên, cháu nhất định có thể làm được!"

Bà Emma vô cùng vui mừng nói:

"Không nói nữa, ta hiện tại liền viết thư cho Bệ hạ!"

Kỷ Dao không khỏi mỉm cười.

Uống một ly nước ấm sau bò lên trên giường lớn, đổ bộ mạng siêu A, cập nhật trạng thái ngày hôm nay.

Cậu đã đăng một tấm chụp bữa tối khi nữ hầu lên đồ ăn khoảng cách chụp là bình hoa linh lan màu trắng trên bàn kia, bối cảnh là một mảnh mông lung đủ màu sắc, sau đó viết một đoạn lời nói:

【 Quê quán của tôi có câu nói rằng " Cuộc đời như một hộp chocolate, vĩnh viễn không biết viên tiếp theo là mùi vị gì", nhất định là do mọi người quan tâm cùng chúc phúc nên mang may mắn đến cho tôi.

Hôm nay tôi đã có một công việc mới, được thuê đảm nhiệm chức giám đốc của công viên thiên đường thú cưng, đây với tôi mà nói là khiêu chiến hoàn toàn mới, hy vọng có thể đem nó làm tốt.

Trước mắt tiệm còn ở trong quá trình quy hoạch xây dựng, về sau tôi sẽ cập nhật tiến độ, mong mọi người chú ý theo dõi nhé. 】

Kỷ Dao lúc ấy vốn đang muốn chụp lén mặt nghiêng hoàn mỹ của Louis Đại Đế, nhưng mà dám nghĩ lại không dám làm, huống chi chụp được rồi khẳng định cũng không thể đăng lên, bởi vậy liền chụp chút hoa cỏ làm cảnh.

Vừa đăng bài lên, dân mạng thoáng chốc mất bình tĩnh, bình luận đến là nhanh.

- - Anh trai nhỏ muốn mở công viên thiên đường thú cưng ở Đế Đô sao? Thật tốt quá! Tôi sẽ chú ý mỗi ngày, tôi cùng Mao Cầu nhà tôi ngẩng đầu chờ đợi!

- - Fly xoa tay thức chờ mong, chờ ngày công viên thiên đường thú cưng khai trương, tôi khẳng định là người đầu tiên đi hiện trường ủng hộ!

- - Bức ảnh này là chụp ở hoa viên nào vậy, thật là quá đẹp! Đằng sau có vẻ là rất nhiều loài hoa cỏ quý hiếm đó, tôi dám đánh đố có vài chủng loại vườn Bách Thảo Đế Đô cũng không nhất định có!

- - Người nghiêm túc đều sẽ được thần may mắn chiếu cố! Chủ thớt hai ngày trước còn nói không có năng lực mở tiệm thú cưng, kết quả đảo mắt đã lên làm giám đốc công viên thiên đường thú cưng, chúc mừng chúc mừng!

- - Wow đây cũng quá lãng mạn đi ta ơi! Tôi nhớ không lầm thì, ngôn ngữ của hoa linh lan màu trắng là hạnh phúc trở về, màu trắng bố trí khẳng định là cố ý! Bàn ăn đối diện ngồi chính là ai? Ông chủ mới sao? Tôi dám đánh đố người này nhất định là người thích chủ thớt!

- - Đồng ý với chủ thớt, đánh cuộc một cái đùi gà!

Lúc Kỷ Dao nhìn đến bình luận này thiếu chút nữa phun ra, não dân mạng cũng quá lớn đi!

Còn may là bình luận này sẽ không bị "Ông chủ mới" nhìn đến, bằng không thì quá xấu hổ, Louis Đại Đế là người đã có bạn đời, nếu để vị thần bí kia biết rồi tức giận, công việc mới này của mình hơn phân nửa đã phải thất bại.

Vừa cập nhật mới, bình luận này cư nhiên bị biến thành hot nhất, phía dưới nói gì cũng có, còn nói chủ thớt suy nghĩ nhiều một bó hoa mà thôi nói nhiều như vậy.

Còn lo lắng Kỷ Dao sẽ bị lừa, kêu cậu không được dễ dàng trao tình cảm. Còn có suy đoán Kỷ Dao có phải hay không ý chí không kiên định, bị kim chủ nào đó bao dưỡng, ngôn ngữ toát ra tràn đầy cảm xúc đau lòng vô cùng.

Trong một mảnh bình luận hỗn loạn Kỷ Dao lại thấy một cái ID quen mắt, bình luận đơn giản đến không thể đơn giản hơn.

Louis không dễ dàng: 【 1】

Kỷ Dao: "?"

Thêm một? Thêm một cái gì? Người này biến mất hai ngày như thế nào lại xuất hiện nữa!

Thật là không thể hiểu được, bất quá chỉ cần tên này không hề gửi tin nhắn lung tung rối loạn tới quấy rầy mình vậy quên nó đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương