Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
-
C140: Chương 140
Yến Xu âm thầm tấm tắc, dạo gần đây chứng thích ăn vật lạ của vị này càng ngày càng nghiêm trọng, cả ngày cứ trốn trong phòng đọc sách để ăn giấy Tuyên Thành, nhưng ông ấy là người chứ có phải giun đâu, cho nên không hấp thu được chất dinh dưỡng gì từ đó, bởi vậy gầy đi là phải.
Vũ Văn Lan: “…”
Suýt nữa thì hắn đã quên người này thích ăn giấy Tuyên Thành…
Chậc, thật sự rất khó tưởng tượng ra hương vị của món này.
Bởi vì có chút không đành lòng, hắn quyết định mở miệng nói: “Nếu Quảng Dương Hầu có chỗ nào không thoải mái thì nhất định phải mau chóng tìm lương y để chữa, không nên giấu bệnh sợ thầy.”
Đáng tiếc Quảng Dương Hầu lại không hiểu được ý nhắc nhở của hắn, ông ấy chỉ vội bẩm vâng, trong lòng hân hoan nói: 【 Bệ hạ cố ý hỏi thăm mình ư? Xem ra bệ hạ rất coi trọng mình đây mà!!! 】
Vũ Văn Lan: “…”
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Thôi thôi, có gì hắn sẽ tìm dịp nói bóng nói gió chuyện này cho người nhà của ông ấy vậy.
Trong lúc nghĩ như thế, hắn thấy Đại trưởng công chúa và phò mã đều đã tới, phía sau còn có gia đình của con trai, con dâu, con gái và con rể đi theo.
“Chúc Thái Hậu nương nương phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”
Đại trưởng công chúa là chị ruột của tiên đế, cho nên cũng là chị chồng của Thái Hậu, lúc này bà ta đang dẫn theo cả gia đình mình hành lễ với Thái Hậu, mà Thái Hậu cũng khách khí nói: “Trưởng tỷ không cần khách khí, mau ngồi đi.”
Lúc này lực chú ý của Yến Xu đều đổ dồn vào An Khang huyện chúa và huyện mã Diêu Tuấn Lương của nàng ta.
Nàng đã từng gặp An Khang huyện chúa mấy lần, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy huyện mã, bởi vậy không khỏi len lén đánh giá đối phương một lượt, chỉ thấy vị Diêu huyện mã này hoàn toàn khác với phò mã Triệu Thành Văn của Trưởng công chúa, hắn ta là một thanh niên cường tráng, hai mắt có thần.
Nghe nói năm đó người này chính là Thám Hoa thi võ, bây giờ đang làm chỉ huy thiêm sự trong đội vệ binh kinh thành, tóm lại cũng rất có bản lĩnh.
Yến Xu thầm tấm tắc, hẳn là vị huyện mã này còn chưa biết chuyện An Khang huyện chúa lêu lổng ở Như Ý Phường, bởi vì với thân thể cơ bắp cuồn cuộn đó, nếu hắn ta biết thì nhất định đã san bằng Như Ý Phường luôn rồi.
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Hệ thống:【 Đúng dị á bà, hắn ta còn chưa biết vụ này. Mấy hôm nay sở vệ binh kinh thành đang thay quân, hắn ta bận bịu tới nỗi đã mấy ngày rồi chưa được về nhà. 】
Yến Xu: 【…Nghe cũng tội dữ ha, nhưng nói chứ dáng người của huyện mã cũng không tồi chút nào, với lại tui nghe nói trong phủ cũng không có thiếp thất hay thông phòng gì hết mà, sao An Khang huyện chúa còn tới Như Ý Phường làm gì vậy? 】
Hệ thống: 【 Bà không biết đó thôi, có những người đàn ông bên ngoài rất bình thường nhưng thật ra lại hay đi tiểu đêm. Trong một lần biểu diễn võ thuật vào năm ngoái, huyện mã đã sơ sẩy té từ trên ngựa xuống, chỗ ấy ấy cũng bị va đập, tuy không có gì đáng ngại nhưng hắn ta cũng thiếu tự tin hẳn, mà An Khang huyện chúa đang độ tuổi có nhu cầu cao… cho nên ít nhiều gì cũng cảm thấy trống vắng. Nhưng mà nàng ta chỉ mới đến Như Ý Phường tầm một hai ngày nay thôi, trước mắt chỉ dừng ở mức độ xem cho đỡ ghiền chứ chưa có làm thật đâu bà. 】
Yến Xu: 【… À, thì ra huyện chúa còn chưa làm tới bến hả? Xem ra hai vợ chồng này vẫn còn tình cảm với nhau, nếu thế huyện mã phải mau chóng đi tìm Khương ngự y mới đúng! Ngay cả vấn đề của Hoàng đế mà ông ấy còn chữa được thì mấy vụ này chỉ là muỗi. 】
Vũ Văn Lan âm thầm nghe xong kiểu: “…”
Tự dưng lại nhắc tới hắn làm gì vậy?
Hắn đã khỏe lại lâu rồi mà… Có thể đừng nhai lại chuyện quá khứ được không?
Nhưng nói mới biết, thì ra năm ngoái Diêu Tuấn Lương đã từng bị thương ư…
Nể tình hắn ta cũng là một nhân tài, lại luôn trung thành và tận tâm với triều đình, có lẽ hắn nên nhắc khéo người này tới chỗ Khương Niệm Tề khám thử một phen mới được.
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
…
Trong lúc hắn đang suy nghĩ vẩn vơ thì Trưởng công chúa Vũ Văn Yên cũng đã tới nơi, hôm nay nàng ta còn dắt theo con gái Lan Quân 5 tuổi của mình.
Cô bé này trắng trẻo xinh xắn, mang theo nét ngây thơ đáng yêu của trẻ con.
Dù cha mẹ của cô bé như thế nào thì Vũ Văn Lan – người cậu ruột của bé – vẫn rất thích cô cháu gái này của mình.
Nhưng lúc này không hiểu sao đôi mắt của cô bé đỏ bừng, trên lông mi còn treo mấy giọt nước mắt, lúc vào trong điện, cô bé dùng đôi mắt nhút nhát sợ sệt đánh giá chung quanh, hoàn toàn không còn vẻ hoạt bát như ngày xưa.
Không chờ Vũ Văn Lan kịp mở miệng, Thái Hậu đã hỏi: “Lan Quân bị sao thế?”
Vũ Văn Yên mất kiên nhẫn nói: “Mẫu hậu không biết đó thôi, dạo gần đây con nhóc này càng ngày càng khó chiều, ban nãy lúc xuống xe ngựa nó cứ nằng nặc đòi mang theo món đồ chơi của mình, bởi vì nó quá đáng quá nên nhi thần mới mắng nó mấy câu. Cái tính ngang bướng vô lý như thế đúng là càng ngày càng giống đám người của Triệu gia.”
Thái Hậu trách mắng: “Sau này ngươi đừng có nói như vậy nữa! Tính nết của con nít vốn còn chưa định hình, dạo gần đây gặp phải biến cố như thế thì con bé mới hay mè nheo vậy thôi, ngươi là mẹ nó mà sao lại không có chút kiên nhẫn nào hết vậy?”
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Nói xong, bà ta lập tức vẫy tay với cô bé: “Lan Quân, lại đây với ai gia nào.”
Cô bé nghe thế thì sợ hãi nhìn mẹ mình một cái, khi thấy nàng ta không phản đối thì mới dám “vâng” một tiếng rồi chạy tới bên người của Thái Hậu.
Thái Hậu cho Lan Quân một cái bánh ngọt, cô bé nhận bánh xong thì ngoan ngoãn ăn chứ không hề khóc lóc hay phá bĩnh.
Vũ Văn Lan thấy thế cũng quay sang nói với Vũ Văn Yên: “Lan Quân là con gái của tỷ, cho dù cha của con bé có ra sao thì cũng không liên quan gì tới nó cả, Trẫm mong tỷ có thể hiểu chuyện này.”
Vũ Văn Yên bẩm vâng, nhưng sau đó vẫn không cam lòng nói: “Bệ hạ tưởng lòng dạ của thần là sắt đá sao? Thần cũng đã rất kiên nhẫn rồi, nhưng dạo gần đây con bé cứ khóc lóc ầm ĩ suốt, thần thật sự quá mệt mỏi với nó.”
Yến Xu ngoan ngoãn ngồi nghe, trong lòng âm thầm tấm tắc, cô bé này đột nhiên mất cha cho nên khóc lóc một chút cũng là chuyện bình thường, nhưng trong phủ công chúa không thiếu vú em hay tỳ nữ, hơn nữa trước giờ Trưởng công chúa cũng không lo lắng cho con mình bao nhiêu, sao tự dưng lại bảo là mệt mỏi cả người?
Khụ khụ, chẳng lẽ là bị mỹ nam đầu bảng nào đó “hút khô” hết rồi?
Hệ thống: 【 Kiểu kiểu thế á bà, dù sao thanh danh của mỹ nam đầu bảng cũng không phải là lời nói ngoa. Nhưng lời của Trưởng công chúa không phải là giả đâu, thời gian gần đây nàng ta bị trúng Nhuyễn Tình Tán cho nên cả cơ thể lẫn tinh thần đều rất mệt mỏi. 】
Yến Xu sửng sốt: 【 Nhuyễn Tình Tán là cái gì dzậy? 】
Hệ thống: 【 Nó là một loại thuốc mê mà có khả năng gây nghiện á. 】
Vũ Văn Lan: “…”
Suýt nữa thì hắn đã quên người này thích ăn giấy Tuyên Thành…
Chậc, thật sự rất khó tưởng tượng ra hương vị của món này.
Bởi vì có chút không đành lòng, hắn quyết định mở miệng nói: “Nếu Quảng Dương Hầu có chỗ nào không thoải mái thì nhất định phải mau chóng tìm lương y để chữa, không nên giấu bệnh sợ thầy.”
Đáng tiếc Quảng Dương Hầu lại không hiểu được ý nhắc nhở của hắn, ông ấy chỉ vội bẩm vâng, trong lòng hân hoan nói: 【 Bệ hạ cố ý hỏi thăm mình ư? Xem ra bệ hạ rất coi trọng mình đây mà!!! 】
Vũ Văn Lan: “…”
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Thôi thôi, có gì hắn sẽ tìm dịp nói bóng nói gió chuyện này cho người nhà của ông ấy vậy.
Trong lúc nghĩ như thế, hắn thấy Đại trưởng công chúa và phò mã đều đã tới, phía sau còn có gia đình của con trai, con dâu, con gái và con rể đi theo.
“Chúc Thái Hậu nương nương phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”
Đại trưởng công chúa là chị ruột của tiên đế, cho nên cũng là chị chồng của Thái Hậu, lúc này bà ta đang dẫn theo cả gia đình mình hành lễ với Thái Hậu, mà Thái Hậu cũng khách khí nói: “Trưởng tỷ không cần khách khí, mau ngồi đi.”
Lúc này lực chú ý của Yến Xu đều đổ dồn vào An Khang huyện chúa và huyện mã Diêu Tuấn Lương của nàng ta.
Nàng đã từng gặp An Khang huyện chúa mấy lần, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy huyện mã, bởi vậy không khỏi len lén đánh giá đối phương một lượt, chỉ thấy vị Diêu huyện mã này hoàn toàn khác với phò mã Triệu Thành Văn của Trưởng công chúa, hắn ta là một thanh niên cường tráng, hai mắt có thần.
Nghe nói năm đó người này chính là Thám Hoa thi võ, bây giờ đang làm chỉ huy thiêm sự trong đội vệ binh kinh thành, tóm lại cũng rất có bản lĩnh.
Yến Xu thầm tấm tắc, hẳn là vị huyện mã này còn chưa biết chuyện An Khang huyện chúa lêu lổng ở Như Ý Phường, bởi vì với thân thể cơ bắp cuồn cuộn đó, nếu hắn ta biết thì nhất định đã san bằng Như Ý Phường luôn rồi.
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Hệ thống:【 Đúng dị á bà, hắn ta còn chưa biết vụ này. Mấy hôm nay sở vệ binh kinh thành đang thay quân, hắn ta bận bịu tới nỗi đã mấy ngày rồi chưa được về nhà. 】
Yến Xu: 【…Nghe cũng tội dữ ha, nhưng nói chứ dáng người của huyện mã cũng không tồi chút nào, với lại tui nghe nói trong phủ cũng không có thiếp thất hay thông phòng gì hết mà, sao An Khang huyện chúa còn tới Như Ý Phường làm gì vậy? 】
Hệ thống: 【 Bà không biết đó thôi, có những người đàn ông bên ngoài rất bình thường nhưng thật ra lại hay đi tiểu đêm. Trong một lần biểu diễn võ thuật vào năm ngoái, huyện mã đã sơ sẩy té từ trên ngựa xuống, chỗ ấy ấy cũng bị va đập, tuy không có gì đáng ngại nhưng hắn ta cũng thiếu tự tin hẳn, mà An Khang huyện chúa đang độ tuổi có nhu cầu cao… cho nên ít nhiều gì cũng cảm thấy trống vắng. Nhưng mà nàng ta chỉ mới đến Như Ý Phường tầm một hai ngày nay thôi, trước mắt chỉ dừng ở mức độ xem cho đỡ ghiền chứ chưa có làm thật đâu bà. 】
Yến Xu: 【… À, thì ra huyện chúa còn chưa làm tới bến hả? Xem ra hai vợ chồng này vẫn còn tình cảm với nhau, nếu thế huyện mã phải mau chóng đi tìm Khương ngự y mới đúng! Ngay cả vấn đề của Hoàng đế mà ông ấy còn chữa được thì mấy vụ này chỉ là muỗi. 】
Vũ Văn Lan âm thầm nghe xong kiểu: “…”
Tự dưng lại nhắc tới hắn làm gì vậy?
Hắn đã khỏe lại lâu rồi mà… Có thể đừng nhai lại chuyện quá khứ được không?
Nhưng nói mới biết, thì ra năm ngoái Diêu Tuấn Lương đã từng bị thương ư…
Nể tình hắn ta cũng là một nhân tài, lại luôn trung thành và tận tâm với triều đình, có lẽ hắn nên nhắc khéo người này tới chỗ Khương Niệm Tề khám thử một phen mới được.
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
…
Trong lúc hắn đang suy nghĩ vẩn vơ thì Trưởng công chúa Vũ Văn Yên cũng đã tới nơi, hôm nay nàng ta còn dắt theo con gái Lan Quân 5 tuổi của mình.
Cô bé này trắng trẻo xinh xắn, mang theo nét ngây thơ đáng yêu của trẻ con.
Dù cha mẹ của cô bé như thế nào thì Vũ Văn Lan – người cậu ruột của bé – vẫn rất thích cô cháu gái này của mình.
Nhưng lúc này không hiểu sao đôi mắt của cô bé đỏ bừng, trên lông mi còn treo mấy giọt nước mắt, lúc vào trong điện, cô bé dùng đôi mắt nhút nhát sợ sệt đánh giá chung quanh, hoàn toàn không còn vẻ hoạt bát như ngày xưa.
Không chờ Vũ Văn Lan kịp mở miệng, Thái Hậu đã hỏi: “Lan Quân bị sao thế?”
Vũ Văn Yên mất kiên nhẫn nói: “Mẫu hậu không biết đó thôi, dạo gần đây con nhóc này càng ngày càng khó chiều, ban nãy lúc xuống xe ngựa nó cứ nằng nặc đòi mang theo món đồ chơi của mình, bởi vì nó quá đáng quá nên nhi thần mới mắng nó mấy câu. Cái tính ngang bướng vô lý như thế đúng là càng ngày càng giống đám người của Triệu gia.”
Thái Hậu trách mắng: “Sau này ngươi đừng có nói như vậy nữa! Tính nết của con nít vốn còn chưa định hình, dạo gần đây gặp phải biến cố như thế thì con bé mới hay mè nheo vậy thôi, ngươi là mẹ nó mà sao lại không có chút kiên nhẫn nào hết vậy?”
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Nói xong, bà ta lập tức vẫy tay với cô bé: “Lan Quân, lại đây với ai gia nào.”
Cô bé nghe thế thì sợ hãi nhìn mẹ mình một cái, khi thấy nàng ta không phản đối thì mới dám “vâng” một tiếng rồi chạy tới bên người của Thái Hậu.
Thái Hậu cho Lan Quân một cái bánh ngọt, cô bé nhận bánh xong thì ngoan ngoãn ăn chứ không hề khóc lóc hay phá bĩnh.
Vũ Văn Lan thấy thế cũng quay sang nói với Vũ Văn Yên: “Lan Quân là con gái của tỷ, cho dù cha của con bé có ra sao thì cũng không liên quan gì tới nó cả, Trẫm mong tỷ có thể hiểu chuyện này.”
Vũ Văn Yên bẩm vâng, nhưng sau đó vẫn không cam lòng nói: “Bệ hạ tưởng lòng dạ của thần là sắt đá sao? Thần cũng đã rất kiên nhẫn rồi, nhưng dạo gần đây con bé cứ khóc lóc ầm ĩ suốt, thần thật sự quá mệt mỏi với nó.”
Yến Xu ngoan ngoãn ngồi nghe, trong lòng âm thầm tấm tắc, cô bé này đột nhiên mất cha cho nên khóc lóc một chút cũng là chuyện bình thường, nhưng trong phủ công chúa không thiếu vú em hay tỳ nữ, hơn nữa trước giờ Trưởng công chúa cũng không lo lắng cho con mình bao nhiêu, sao tự dưng lại bảo là mệt mỏi cả người?
Khụ khụ, chẳng lẽ là bị mỹ nam đầu bảng nào đó “hút khô” hết rồi?
Hệ thống: 【 Kiểu kiểu thế á bà, dù sao thanh danh của mỹ nam đầu bảng cũng không phải là lời nói ngoa. Nhưng lời của Trưởng công chúa không phải là giả đâu, thời gian gần đây nàng ta bị trúng Nhuyễn Tình Tán cho nên cả cơ thể lẫn tinh thần đều rất mệt mỏi. 】
Yến Xu sửng sốt: 【 Nhuyễn Tình Tán là cái gì dzậy? 】
Hệ thống: 【 Nó là một loại thuốc mê mà có khả năng gây nghiện á. 】
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook