Tác giả: Cật Thanh Mai Tương Nha

Editor: Kaw

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sau vở kịch lớn đầu tiên của khai giảng kết thúc, không hề nghi ngờ chính là việc phân học viện. Học viện Quân sự Đế Hải tổng cộng có bốn viện chính là viện Chỉ Huy Tác Chiến, viện Phòng Vệ Đế Quốc, viện Cơ Giới Quân Sự và viện Chiến Tranh Tổng Hợp.

Viện Chỉ Huy Tác Chiến hiểu đơn giản là lấy việc bồi dưỡng chỉ huy cầm đầu trong chiến tranh làm mục tiêu quan trọng. Mỗi năm, một số lượng lớn nhân tài ở viện này sẽ được tuyển chọn để chuyển đến quân đội.

Viện Phòng Vệ Đế Quốc so ra thì càng chú trọng các nội dung về chiến đấu trong thực tế như cận chiến, có yêu cầu cực cao với tố chất cơ thể của học sinh. Có thể coi như là quân dự bị của bộ đội. 

Viện Cơ Giới Quân Sự chủ yếu là dốc sức vào việc nghiên cứu, sử dụng các thiết bị như tàu chiến, cơ giáp…Những người này thường là trung tâm phát triển trang bị quân sự cho Đế quốc trong tương lai, cũng là lực lượng nòng cốt của đội ngũ tàu chiến.

Còn về viện Chiến Tranh Tổng Hợp…Được học sinh Học viện Đế Hải gọi là Tứ Viện. Viện này sở hữu một vị trí đặc thù ở trung tâm của Học viện. Tên của nó cũng thể hiện được toàn bộ ý nghĩ, chính là bồi dưỡng ra những tài năng toàn diện xuất sắc, không chỉ hiểu về trang thiết bị quân giới mà còn phải thuần thục các loại chiến đầu trong thực tế, hơn nữa ở trên chiến trường có thể lấy thân phận chỉ huy đảm đương một mặt. Lứa học sinh này sau khi tốt nghiệp có thể trực tiếp tiến vào quân bộ đảm nhiệm các chức vụ sĩ quan.

Bốn viện này đều sở hữu những thuộc tính bất đồng, yêu cầu tất cả các tân sinh sau khi nhập học đều phải căn cứ vào tố chất cơ thể của mình, để đưa ra sự lựa chọn thích hợp nhất.

Đương nhiên, mỗi một viện khi tiếp nhận học sinh đều sẽ có những tiêu chuẩn nhất định. Ví dụ như mỗi năm viện Chiến Tranh Tổng Hợp đều rất được hoan nghênh, nhưng trên thực tế số lượng học sinh trúng tuyển còn không đến 1/10 số học sinh báo danh.

Dĩ nhiên Lộ Cảnh Ninh cũng chọn Tứ Viện làm mục tiêu. Trái lại, bạn cùng phòng của cậu Ngôn Hoà Bân, lại rất lý trí chọn báo danh vào viện Cơ Giới Quân Sự.

“Lý do?” Ngôn Hoà Bân đẩy đẩy mắt kính trên mũi, ngược lại có chút ký quái mà nhìn cậu một cái: “Thế chất của Omega vốn dĩ không thích hợp thực chiến, tôi càng am hiểu hơn về phương diện sử dụng máy móc.”

Dựa theo việc bố trí ABO của Quân sự Đế Hải từ trước đến nay, phần lớn nhóm Omega đều sẽ lựa chọn giống Ngôn Hoà Bân, ưu tiên việc lựa chọn viện Cơ Giới Quân Sự, hoặc là suy xét chọn viện chỉ huy làm hướng đi chính. Còn giống như Lộ Cảnh Ninh một lòng một dạ hướng tới viện Tổng Hợp Chiến Tranh, mới xác thực là dị loại.

Phòng Vệ Đế Quốc và Chiến Tranh, hai viện này đều liên quan đến các hạng mục chiến đấu trong thực tế. Không khó để phát hiện nếu chú ý rằng, nhìn qua một lượt đều chỉ có Alpha, căn bản không tìm thấy dù chỉ là một nửa cái bóng của Omega, có thể nói là danh xứng với thực, giống như ổ của hòa thượng vậy.

Lộ Cảnh Ninh nghe cậu ta nói xong, nhìn trời sờ sờ chóp mũi: “Nói không chừng tôi chính là Omega đầu tiên của Tứ Viện từ trước đến nay nha.”

Ngôn Hoà Bân: “Nga, chúc cậu may mắn.”

Lộ Cảnh Ninh: “…” Cái ngữ khí nói cho có lệ này là cái quỷ gì?

Hai người một đường đi thẳng sau khi rời khỏi ký túc xá, chẳng mấy chốc đã đến Quảng trường huấn luyện. Bởi vì hai người chọn viện không giống nhau, nên đến đây mỗi người rẽ một hướng.

Quảng trường huấn luyện phân bố theo các viện khác nhau. Các học sinh dự bị của Viện Chiến Tranh Tổng Hợp tập hợp ở sân số 4. Nếu xét về diện tích thì sân này rộng hơn hẳn những khu vực khác, nhưng số lượng tân sinh ở đây cũng nhiều nhất, nên có vẻ đặc biệt chen chúc.

Nhưng mà chen chúc cũng chỉ là tạm thời, chờ đến khi phân viện xong thì phần lớn những người ở đây đều sẽ bị chuyển đi những viện khác, chỉ để lại một bộ phận nhỏ con cưng của trời.

Số lượng học sinh trúng tuyển viện Chiến Tranh Tổng Hợp ít nhất trong tất cả các viện, nhưng sẽ là số học sinh hoàn mỹ nhất.

Thời điểm mà Lộ Cảnh Ninh đi tới, bên trong sân đã đứng chen chúc toàn người là người. Trong nháy mắt mà cậu đi tới, vốn dĩ nhóm Alpha đang tụ tập tốp ba tốp năm nói chuyện viển vông giống như bị ấn xuống nút tạm dừng, trong nháy mắt cực kỳ im lặng.

Là bọn họ hoa mắt sao? Trong trường hợp toàn bộ người ở đây đều là Alpha, vậy mà lại xuất hiện một Omega?

Loại cảm giác này giống như là ném một bé cừu non mềm mại vào trong một bầy sói vậy, bầy sói đó đều cảm thấy không ổn lắm rồi.

Trong đám người bỗng nhiên nghe thấy tiếng một người hô lên, rõ ràng là có người nhận ra Lộ Cảnh Ninh. Từ giây phút đó, trạng thái yên lặng bị phá vỡ, mọi người bắt đầu tụ lại khe khẽ bàn luận.

“Đây không phải là Omega được nhắc đến trên diễn đàn sao?”

“Oa vậy mà tôi được nhìn thấy người thật rồi. Nhưng cảm giác cũng không có gì đặc biệt cho lắm.”

“Sao lại không đặc biệt? Tôi cảm thấy đặc biệt xinh đẹp nha, hê hê hê.”

“Đánh đánh vui vui mà cũng tính sao? Chẳng lẽ các người thật sự cho rằng Omega đứng trước mặt Alpha còn có thể A được sao?”

“Cậu nói bây giờ tôi đi xin kết bạn quang não thì cậu ta có đồng ý hay không?”

“Omega mà đòi vào Tứ Viện, đây là muốn bành trướng hay sao?”

“Chả vậy, chỉ đo lường kiểm tra tin tức có khi cũng sẽ bị quét xuống thôi.”

Bản thân Lộ Cảnh Ninh bị coi là cừu con rơi vào bầy sói lại chẳng cảm nhận được gì, tầm mắt đảo qua đảo lại trong đám người, nhanh chóng nhìn thấy thân ảnh cường tráng dù đứng lẫn trong đám người nhưng khó có thể bị che giấu kia: “Vu Kình Thương.”

Vũ Kình Thương tiếp thu tín hiệu của chủ nhân y hệt như Husky, chuẩn xác không ai sánh bằng mà chạy vọt đến trước mặt cậu: “Ở đâu ở đâu? Tiểu tổ tông của tôi ơi, cuối cùng cậu cũng tới.” 

Nói xong, ánh mắt cậu ta khiêu khích mà nhìn về phía đám người, cực kỳ kiêu ngạo mà mà hất hất đầu lên. Vừa rồi cậu ta nói với đám Alpha là bản thân cậu ta biết Lộ Cảnh Ninh, mà chúng nó đều không tin. Giờ nhìn rõ chưa? Vả mặt chưa?

Từ trước đến nay Lộ Cảnh Ninh vẫn không thể hiểu nổi hình thức so bì quỷ dị này của Vu Kình Thương, lười biếng mà đưa tay về phía cậu ta: “Tư liệu chuyển tới chưa?”

Vu Kinh Thương không dám nhiều lời, truyền hết tư liệu khảo hạch lần này cho cậu.

Lộ Cảnh Ninh nhìn từng hạng mục, sau đó tầm mắt dừng lại ở hạng mục cuối cùng, cau mày chửi: “Đm, trường quân đội còn có môn lý thuyết?”

Vu Kình Thương dùng ánh mắt như nhìn thấy quỷ mà nhìn cậu: “Mục đích của trường Quân sự Đế Hải là bồi dưỡng ra các sĩ quan ưu tú nhất Đế quốc, cậu gặp qua tên sĩ quan nào mù chữ chưa?”

Lộ Cảnh Ninh sửa lại: “Không biết tám loại ngôn ngữ mà so với mù chữ thì cũng có sự khác biệt.”

Vu Kình Thương: “Từ bao giờ mà cậu bắt đầu bảo vệ người của quân bộ vậy?”

Lộ Cảnh Ninh nhìn cậu ta nói: “Không, tôi chỉ là bảo vệ cho tương lai của cậu thôi.”

Vu Kình Thương: “…”

Cậu ta không thể không thừa nhận Lộ Cảnh Ninh cường đại đến mức làm người ta nín thở không thông. Nhưng cậu ta cũng không thể không thừa nhận, về phương diện lý thuyết này, trình độ học tra Lộ Canh Ninh cũng khiến người ta hít thở không thông. 

Nhắc đến kiểm tra lý thuyết, Vu Kình Thương cũng cảm thấy có chút lo lắng: “Tối mai phải thi rồi, hiện tại cậu về đọc sách còn kịp không?”

Lộ Cảnh Ninh: “Không kịp.”

Vu Kình Thương: “Vậy phải làm sao?”

Lộ Cảnh Ninh không sao cả mà nhín vai: “Cùng lắm thì nộp giấy trắng. Chỉ cần các hạng mục khác điểm cao là được ý gì? Kiểm tra lý thuyết, ha ha.”

Vu Kình Thương chỉ cảm thấy tiếng “ha ha” này của cậu tràn ngập sự khinh miệt và khinh thường.

Lại nghĩ đến cảnh cái tên Lộ Cảnh Ninh này hoàn toàn không làm lý thuyết cũng cực kỳ tự tin nhận bản thân có thể tiến vào Tứ Viện, cậu ta không khỏi ngẩng đầu lên nhìn trời. Tại sao một Omega lại có thể điên cuồng và ngầu đến như vậy, còn cậu ta là Alpha lại phải tính điểm chuẩn bằng đầu ngón tay cơ chứ?

Cùng là người mà tại sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy?

Trong lúc nội tâm cậu ta đang điên cuồng oán hận trời xanh bất công, thì nghe được Lộ Cảnh Ninh nghi hoặc hỏi: “Cậu nói xem có phải đám Alpha này có bệnh hay không?”

Vu Kình Thương: “Lộ Cảnh Ninh, tôi trịnh trọng nhắc nhở cậu một lần nữa, chửi người đừng có chửi cả cụm. Cái gì gọi là đám Alpha chúng tôi có bệnh? Alpha thì đụng chạm gì đến cậu sao?”

“Tuỳ tiện nói thôi, đừng kích động.” Lộ Cảnh Ninh không chút lòng thành mà an ủi cậu ta một câu, chỉ chỉ xung quanh cười lạnh một tiếng: “Cậu nhìn xem. Những người này rõ ràng đang nhìn lén, vậy mà bị phát hiện còn bày ra bộ dáng không có chuyện gì xảy ra. Cứ nhìn chằm chằm tôi, nhìn cái gì mà nhìn. Sao? Chưa nhìn thấy Omega bao giờ à?”

Vu Kình Thương cố nhịn, nhưng rốt cuộc vẫn là nhịn được được, phun tào: “Chuyện này thì liên quan gì tới việc chưa nhìn thấy Omega? Cậu nhìn xem, ở đây trừ cậu ra còn có Omega nào khác sao?”

Lộ Cảnh Ninh nhìn một vòng xung quanh, xác nhận đến một nửa bóng dáng của Omega cũng không có, mặt không đổi sắc mà thở dài: “Đầu vào năm nay của Omega đúng là không có hy vọng gì cả, Tứ Viện là nơi rất tốt nha, không thử xem mà cứ từ bỏ như vậy.”

Vu Kình Thương cũng không muốn để ý đến cậu nữa.

Đó không gọi là không có hy vọng, mà là hiểu rõ bản thân đang ở đâu.

……

Tất cả mọi người đều biết Lộ Cảnh Ninh là Omega đã chiến thắng khi đối mặt với học trưởng trong trận đấu hai chọi một ở sự kiện Khiêu chiến. Suy cho cùng thì một quả đầu vàng kia của cậu thực sự quá mức chói mắt.

Nhưng dù biết rằng thực lực tác chiến cá nhân của cậu cực kỳ xuất sắc, lại tuyệt đối không thể ngờ rằng cậu lại muốn gia nhập viện Chiến Tranh Tổng Hợp. Một Omega mà lại muốn trở thành một nhân vật thủ lĩnh trong quân đội ư? Dù là ở thời kỳ nào thì nói ra cứ như kể truyện cười vậy.  

Từ khi thành lập Đế quốc tới nay, Omega có thể tiến vào quân bộ chỉ đếm trên đầu ngón tay, ngay cả Nguyên soái Đằng Hàn Mặc – vị tướng giới tính O có thân phận cao nhất hiện nay, ban đầu cùng là từ lính hậu cần tích lũy thành tích từng chút từng chút một mời có được địa vị như hiện nay, trong thời gian ở trường cơ hồ cũng không thấy người như vậy tồn tại. Hầu như mọi người có thể dự kiến được cảnh Omega xinh đẹp này mang vẻ mặt thất vọng mà đi ra từ sân huấn luyện.

Ánh nắng chói sáng ở Hằng Tinh rơi trên mặt đất. Ở nơi mọi người cực kỳ mong chờ, Viện trưởng viện Chiến Tranh Tổng Hợp Quế Lương Triết đi lên bục, trong nháy mắt quang cảnh xung quanh bỗng trở nên im lặng.

Diễn thuyết dài dòng chính thức bắt đầu. Lộ Cảnh Ninh ở phía dưới nghe lâu đến mức mơ màng sắp ngủ. mãi cho đến khi Vũ Kình Thương âm thầm đẩy một cái thì cậu mới hồi phục lại tinh thần: “Ân? Nói xong rồi sao?”

Vu Kình Thương nhìn thấy bộ dạng này của cậu nhiều rồi, cũng không trách, nhắc nhở: “Sắp phải tiến hành kiểm tra thực chiến, là chiến đấu theo nhóm, bốn người một nhóm, cậu thấy sao?”

Lộ Cảnh Ninh chớp chớp mắt: “Chiến đấu theo nhóm, một nhóm bốn người?”

Cậu nhìn xung quanh một lượt, những người khác đều không hẹn mà cùng dời đi tầm mắt.

Tò mò vẫn hoàn tò mò, thật sự tới thời khắc phải sử dụng đao thật kiếm thật, dĩ nhiên là các tân sinh Alpha cũng không cho rằng Omega Lộ Cảnh Ninh này có thể phát huy xuất sắc được, nên từng người đều nhanh chóng chọn xong nhóm, không ai có ý tứ muốn mời bọn họ về nhóm cả.

Vu Kình Thương nhíu mày: “Tìm người có vẻ không dễ haizzz…”

Tầm nhìn của Lộ Cảnh Ninh nhìn thấy một bóng dáng rất quen mắt, khoé miệng hơi hơi cong lên: “Không dễ tìm ư? Sao có thể a. Tôi thấy một ứng cử viên rất tốt nha.”

Vu Kình Thương nhìn theo tầm nhìn của cậu, cũng mơ hồ cảm thấy thân ảnh cao gầy này có chút quen thuộc. Một lúc sau cậu ta mới mơ hồ nhận ra.

Đm. Đây không phải là Alpha ở sự kiện Khiêu chiến hai chọn một hôm đó sao?

Văn Tinh Trần, đây tuyệt đối là người làm mưa làm gió trong đám tân sinh bọn họ a.

Nhưng mà sao Lộ Cảnh Tinh lại biết anh ta?

Cậu ta còn đang nghi hoặc, quay đầu lại liền thấy Lộ Cảnh Ninh đang sửa sang lại quần áo một chút, cũng đã treo lên vẻ mặt tươi cười xán lạn, loạng choạng mà đi về phía đó.

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương